Cứ thế đồng ý cho anh lấy Tiểu Bạch sao?
Như vậy có quá qua loa không?
Trương Khải Bình bị hạnh phúc táng cho choáng váng, hoàn hồn trở lại lập tức nghĩ tới chuyện chính, “Bác gái, có phải bác biết người hại Tiểu Bạch là ai phải không?”
Susa chau mày, “Tôi cũng chỉ đoán thôi.”
“Là ai?”
“Phu nhân của tập đoàn Tô Thị, Trịnh Kiều.”
Trương Khải Bình gật đầu, sau đó nói, “Cháu sẽ điều tra rõ ràng.”
“Không, cậu không điều tra rõ được đâu. Năm đó tôi bị bà ta hãm hại, tới bản thân tôi suýt chút nữa còn tin. Hơn nữa Tiểu Vũ vừa nãy cũng nói rồi, hồn phách của nó bị phân thành bốn phần, có thể dùng thủ đoạn như vậy, cậu có chắc có thể điều tra được rõ ràng không?”
Trương Khải Bình do dự, tiếp sau Tiểu Bạch mở miệng, “Chúng ta có thể đi tìm Đậu Đậu giúp đỡ.”
“Đậu Đậu là ai?”
“Đậu Đậu là bạn tốt của con, cô ấy là đạo sĩ bắt yêu, rất lợi hại!”
“Tìm cô ta có thể điều tra ra sao?”
“Vâng.”
Susa nghi ngờ, “Nhưng luật pháp Cửu Châu, tạm thời không quản được những việc như thế này phải không? Điều tra được ra rồi cũng chỉ có thể bắt được mấy thứ tôm tép, và cũng không tạo ra ảnh hưởng gì với hung thủ thật sự.”
“Vậy cũng chưa chắc” Trương Khải Bình đột nhiên mở miệng, “Sở trường của cô Kim, có lẽ chính là ăn miếng trả miếng.”
Trước kia cô Kim bị hạ độc, cảnh sát đi theo anh ta kiểm tra không ra, cô đã mở miệng Kim San rót hết vào trong, để cho bọn họ tận mắt nhìn thấy cốc nước không thể tra ra được kia rốt cuộc có công hiệu gì.
Nếu tìm cô ấy giúp đỡ, cho dù không thể dùng pháp luật trừng trị hung thủ thì cô ấy vẫn sẽ có cách để hung thủ thật sự không dễ sống.
Tiểu Bạch cũng nghĩ như vậy, đối mắt ra dấu ngầm với Trương Khải Bình, không hẹn mà gặp cùng nhau cười.
Vì thế, Susa coi như đã triệt để tin tưởng lời của con gái.
Không khí giữa bọn họ hoàn toàn không giống những người mới quen biết, mà có chút giống với vợ chồng lâu năm.
Susa bị suy nghĩ này của bà ấy dọa một trận, vội vàng hoàn hồn trở lại, hỏi, “Tiểu Vũ, hiện giờ con không phải là muốn đi cùng cậu ta đấy chứ?”
Tiểu Bạch vội vàng gật đầu, “Đúng ạ!”
“Bây giờ con cứ thế đi cùng cậu ta?”
“Có vấn đề gì sao ạ? Con ở nhà cũng không có chuyện gì, mẹ cũng không hay về nhà. Nếu như mẹ thấy nhớ con thì tới chung cư Vạn Tượng thăm con còn gần hơn mẹ về nhà thăm con đó.”
Susa không còn gì để nói.
Haizz, con gái gả chồng như bát nước hất đi vậy, đây còn chưa cả kết hôn nữa, đã tự mình hất mình đi rồi.
Có điều bà ấy không thể không thừa nhận bà ấy có chút ngưỡng mộ. Năm đó nếu như chịu dũng cảm một chút thì bây giờ cũng sẽ không cùng với anh trai rơi vào tình cảnh như hiện giờ phải không?
Nghĩ tới đây, sắc mặt của Susa trầm lắng một chút, vội vàng nói với Tiểu Bạch, “Được rồi, vậy con đi với cậu ta đi. Chung cư Vạn Tượng bên đó là tòa nào tầng nào phòng nào vậy?”
Tiểu Bạch liền thấy rất vui, “Tòa A phòng 914.”
“914? Sao số phòng nghe lại không may mắn vậy?”
Tiểu Bạch mỉm cười, “Chính là vì không may mắn mới triệu hồi con ma như con vào được mà.”
Cuối cùng, Trương Khải Bình tay không bắt giặc đưa Tiểu Bạch về nhà.
Tới tối, còn dọa Đậu Đậu một trận.
Không phải chủ ý của cô thật sự có hiệu quả chứ?
Đậu Đậu hỏi như vậy lúc Tiểu Bạch làm cơm, Tiểu Bạch liền mặt đỏ ửng lên. “Nếu… nếu không thì sao đây.”
“Hả? Thật vậy sao? Chậc chậc, tôi đã nói mà, chủ ý tôi đưa ra sao có thể là chủ ý tồi được chứ? Hiệu quả rồi phải không?”
Câu sau của Đậu Đậu rõ ràng là nói với Yêu Nghiệt.
Yêu Nghiệt bất lực lắc đầu, nghe thấy chuông cửa kêu, liền đi tới mở cửa.
Như vậy có quá qua loa không?
Trương Khải Bình bị hạnh phúc táng cho choáng váng, hoàn hồn trở lại lập tức nghĩ tới chuyện chính, “Bác gái, có phải bác biết người hại Tiểu Bạch là ai phải không?”
Susa chau mày, “Tôi cũng chỉ đoán thôi.”
“Là ai?”
“Phu nhân của tập đoàn Tô Thị, Trịnh Kiều.”
Trương Khải Bình gật đầu, sau đó nói, “Cháu sẽ điều tra rõ ràng.”
“Không, cậu không điều tra rõ được đâu. Năm đó tôi bị bà ta hãm hại, tới bản thân tôi suýt chút nữa còn tin. Hơn nữa Tiểu Vũ vừa nãy cũng nói rồi, hồn phách của nó bị phân thành bốn phần, có thể dùng thủ đoạn như vậy, cậu có chắc có thể điều tra được rõ ràng không?”
Trương Khải Bình do dự, tiếp sau Tiểu Bạch mở miệng, “Chúng ta có thể đi tìm Đậu Đậu giúp đỡ.”
“Đậu Đậu là ai?”
“Đậu Đậu là bạn tốt của con, cô ấy là đạo sĩ bắt yêu, rất lợi hại!”
“Tìm cô ta có thể điều tra ra sao?”
“Vâng.”
Susa nghi ngờ, “Nhưng luật pháp Cửu Châu, tạm thời không quản được những việc như thế này phải không? Điều tra được ra rồi cũng chỉ có thể bắt được mấy thứ tôm tép, và cũng không tạo ra ảnh hưởng gì với hung thủ thật sự.”
“Vậy cũng chưa chắc” Trương Khải Bình đột nhiên mở miệng, “Sở trường của cô Kim, có lẽ chính là ăn miếng trả miếng.”
Trước kia cô Kim bị hạ độc, cảnh sát đi theo anh ta kiểm tra không ra, cô đã mở miệng Kim San rót hết vào trong, để cho bọn họ tận mắt nhìn thấy cốc nước không thể tra ra được kia rốt cuộc có công hiệu gì.
Nếu tìm cô ấy giúp đỡ, cho dù không thể dùng pháp luật trừng trị hung thủ thì cô ấy vẫn sẽ có cách để hung thủ thật sự không dễ sống.
Tiểu Bạch cũng nghĩ như vậy, đối mắt ra dấu ngầm với Trương Khải Bình, không hẹn mà gặp cùng nhau cười.
Vì thế, Susa coi như đã triệt để tin tưởng lời của con gái.
Không khí giữa bọn họ hoàn toàn không giống những người mới quen biết, mà có chút giống với vợ chồng lâu năm.
Susa bị suy nghĩ này của bà ấy dọa một trận, vội vàng hoàn hồn trở lại, hỏi, “Tiểu Vũ, hiện giờ con không phải là muốn đi cùng cậu ta đấy chứ?”
Tiểu Bạch vội vàng gật đầu, “Đúng ạ!”
“Bây giờ con cứ thế đi cùng cậu ta?”
“Có vấn đề gì sao ạ? Con ở nhà cũng không có chuyện gì, mẹ cũng không hay về nhà. Nếu như mẹ thấy nhớ con thì tới chung cư Vạn Tượng thăm con còn gần hơn mẹ về nhà thăm con đó.”
Susa không còn gì để nói.
Haizz, con gái gả chồng như bát nước hất đi vậy, đây còn chưa cả kết hôn nữa, đã tự mình hất mình đi rồi.
Có điều bà ấy không thể không thừa nhận bà ấy có chút ngưỡng mộ. Năm đó nếu như chịu dũng cảm một chút thì bây giờ cũng sẽ không cùng với anh trai rơi vào tình cảnh như hiện giờ phải không?
Nghĩ tới đây, sắc mặt của Susa trầm lắng một chút, vội vàng nói với Tiểu Bạch, “Được rồi, vậy con đi với cậu ta đi. Chung cư Vạn Tượng bên đó là tòa nào tầng nào phòng nào vậy?”
Tiểu Bạch liền thấy rất vui, “Tòa A phòng 914.”
“914? Sao số phòng nghe lại không may mắn vậy?”
Tiểu Bạch mỉm cười, “Chính là vì không may mắn mới triệu hồi con ma như con vào được mà.”
Cuối cùng, Trương Khải Bình tay không bắt giặc đưa Tiểu Bạch về nhà.
Tới tối, còn dọa Đậu Đậu một trận.
Không phải chủ ý của cô thật sự có hiệu quả chứ?
Đậu Đậu hỏi như vậy lúc Tiểu Bạch làm cơm, Tiểu Bạch liền mặt đỏ ửng lên. “Nếu… nếu không thì sao đây.”
“Hả? Thật vậy sao? Chậc chậc, tôi đã nói mà, chủ ý tôi đưa ra sao có thể là chủ ý tồi được chứ? Hiệu quả rồi phải không?”
Câu sau của Đậu Đậu rõ ràng là nói với Yêu Nghiệt.
Yêu Nghiệt bất lực lắc đầu, nghe thấy chuông cửa kêu, liền đi tới mở cửa.
/1918
|