Trận đầu là Thánh Phong đấu với trường trung học số 1, trận thứ hai là Hội Tụy đấu với trung học số 2. Hai đội thắng sẽ đánh tiếp trận ba.
Trước khi thi đấu phải nhảy cổ động, nếu như Thánh Phong thua thì nhảy hai lần là được, nhưng nếu như Thánh Phong thắng, vậy thì sẽ thành bốn lần.
Đột nhiên Đậu Đậu muốn Thánh Phong thua.
Sau khi suy nghĩ này vừa mới lóe lên đã bị cô vội vàng bóp chết từ trong trứng nước.
Cô phải làm một thanh niên tốt yêu tập thể!
Vậy là vận động viên bóng rổ còn chưa ra sân, đội cổ vũ hai bên đã bắt đầu đọ sức trước rồi. Người nhảy chính của đội đối phương là một cô gái thân hình cao gầy, còn bọn họ, khụ, bọn họ vốn dĩ không có người nhảy chính, bây giờ lại có tận hai người.
Yêu Nghiệt ngồi trên khán đài nhìn vợ mình dáng vẻ điêu luyện, trong lòng nghĩ, đồ mua trước kia, tối nay có lẽ có thể bỏ ra sử dụng rồi. Nhảy cổ vũ xong, cuối cùng cũng bắt đầu yên tâm xem thi đấu.
Những lúc thế này, sự khác biệt giữa hai trường đại học sẽ được thể hiện ra. Thánh Phong rất chú trọng tinh thần thể chất của học sinh, các khóa học hoạt động ngoại khóa thể dục thể thao, thậm chí lúc ở trung học phổ thông đã có thể lựa chọn các môn thể dục giống như đại học rồi.
Tuy nhiên trung học số 1 không giống vậy, thân là trường học học đỉnh số 1 Đế Đô, môn thể dục của bọn họ… bọn họ không có môn thể dục.
Không có gì phải bàn cãi, Thánh Phong với ưu thế áp đảo đã đánh bại trung học số 1.
Vậy nên lát nữa vẫn phải nhảy cổ vũ hai lần nữa.
Trước kia người nhảy chính trong đội cổ vũ của trường Hội Tụy là Đường Lâm Lang, nhưng hiện giờ cô ta còn đang trong bệnh viện… dưỡng thương. Vậy nên người nhảy chính hôm nay em gái cô ta.
Trường trung học Hội Tụy không hổ là trường nghệ thuật, nhìn người ta nhảy cổ vũ, rõ ràng là đều có thể tham gia thi đấu rồi ok!
Hơn nữa nhan sắc của các cô em tham gia nhảy đều rất được, tùy ý kéo ra một cô thì đều là Kim San cao cấp cả, cỡ giống như Vương Yên Nhiên thì lại càng vớ được một nắm to.
Không giống như trường cô, tìm không được người bèn kéo cô vào cho đủ số lượng nữa…
Trung học Hội Tụy đấu với trung học số 2, Hội Tụy trang phục màu đen, số 2 trang phục màu đỏ.
Trong trang phục màu đen, người có thế công kích mạnh nhất là một nam sinh nước da rám nắng. Cậu ta cắt kiểu đầu ngổ ngáo, tùy tiện búi thành một búi, dẫn bóng ném vào rổ gì gì đó, rất đẹp trai.
Đội cổ vũ của đối phương liên hồi gào thét, “Cố lên! Thượng Quan cố lên! Thượng Quan anh giỏi nhất!”
Chị em Thánh Phong đều mắt sáng như sao, Đậu Đậu cũng không tránh khỏi ham muốn, chọc chọc Hà Chính Trực, hỏi, “Cậu ta tên gì cơ?”
Hà đại chính trực nhìn Đậu Đậu một cái chán ghét, “Xí!”
Đậu Đậu, “… Hỏi một chút thì đã sao nào?”
“Xí!”
“… Em ngắm không được sao? Chỉ đơn thuần là ngắm!”
“Em là phụ nữ đã có chồng…”
“Stop, em không hỏi nữa, em không hỏi nữa không được sao?”
Trước khi thi đấu phải nhảy cổ động, nếu như Thánh Phong thua thì nhảy hai lần là được, nhưng nếu như Thánh Phong thắng, vậy thì sẽ thành bốn lần.
Đột nhiên Đậu Đậu muốn Thánh Phong thua.
Sau khi suy nghĩ này vừa mới lóe lên đã bị cô vội vàng bóp chết từ trong trứng nước.
Cô phải làm một thanh niên tốt yêu tập thể!
Vậy là vận động viên bóng rổ còn chưa ra sân, đội cổ vũ hai bên đã bắt đầu đọ sức trước rồi. Người nhảy chính của đội đối phương là một cô gái thân hình cao gầy, còn bọn họ, khụ, bọn họ vốn dĩ không có người nhảy chính, bây giờ lại có tận hai người.
Yêu Nghiệt ngồi trên khán đài nhìn vợ mình dáng vẻ điêu luyện, trong lòng nghĩ, đồ mua trước kia, tối nay có lẽ có thể bỏ ra sử dụng rồi. Nhảy cổ vũ xong, cuối cùng cũng bắt đầu yên tâm xem thi đấu.
Những lúc thế này, sự khác biệt giữa hai trường đại học sẽ được thể hiện ra. Thánh Phong rất chú trọng tinh thần thể chất của học sinh, các khóa học hoạt động ngoại khóa thể dục thể thao, thậm chí lúc ở trung học phổ thông đã có thể lựa chọn các môn thể dục giống như đại học rồi.
Tuy nhiên trung học số 1 không giống vậy, thân là trường học học đỉnh số 1 Đế Đô, môn thể dục của bọn họ… bọn họ không có môn thể dục.
Không có gì phải bàn cãi, Thánh Phong với ưu thế áp đảo đã đánh bại trung học số 1.
Vậy nên lát nữa vẫn phải nhảy cổ vũ hai lần nữa.
Trước kia người nhảy chính trong đội cổ vũ của trường Hội Tụy là Đường Lâm Lang, nhưng hiện giờ cô ta còn đang trong bệnh viện… dưỡng thương. Vậy nên người nhảy chính hôm nay em gái cô ta.
Trường trung học Hội Tụy không hổ là trường nghệ thuật, nhìn người ta nhảy cổ vũ, rõ ràng là đều có thể tham gia thi đấu rồi ok!
Hơn nữa nhan sắc của các cô em tham gia nhảy đều rất được, tùy ý kéo ra một cô thì đều là Kim San cao cấp cả, cỡ giống như Vương Yên Nhiên thì lại càng vớ được một nắm to.
Không giống như trường cô, tìm không được người bèn kéo cô vào cho đủ số lượng nữa…
Trung học Hội Tụy đấu với trung học số 2, Hội Tụy trang phục màu đen, số 2 trang phục màu đỏ.
Trong trang phục màu đen, người có thế công kích mạnh nhất là một nam sinh nước da rám nắng. Cậu ta cắt kiểu đầu ngổ ngáo, tùy tiện búi thành một búi, dẫn bóng ném vào rổ gì gì đó, rất đẹp trai.
Đội cổ vũ của đối phương liên hồi gào thét, “Cố lên! Thượng Quan cố lên! Thượng Quan anh giỏi nhất!”
Chị em Thánh Phong đều mắt sáng như sao, Đậu Đậu cũng không tránh khỏi ham muốn, chọc chọc Hà Chính Trực, hỏi, “Cậu ta tên gì cơ?”
Hà đại chính trực nhìn Đậu Đậu một cái chán ghét, “Xí!”
Đậu Đậu, “… Hỏi một chút thì đã sao nào?”
“Xí!”
“… Em ngắm không được sao? Chỉ đơn thuần là ngắm!”
“Em là phụ nữ đã có chồng…”
“Stop, em không hỏi nữa, em không hỏi nữa không được sao?”
/1918
|