Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 620: Chuyện long cốt bị trộm, không được nói với người khác (2)
/1918
|
“Không có tâm trạng thì cũng không phải việc của đệ, đứa trẻ như đệ có thể giúp được gì? Chuyện này đệ không cần bận tâm nữa, huynh sẽ cẩn thận.”
Tiểu Thập tỏ vẻ không vui, “Cửu ca! Đệ không còn nhỏ nữa! Tính theo tuổi của người phàm thì đệ đã thành ông lão rồi đó!”
Yêu Nghiệt, “Đệ vui là được rồi, huynh đi ngủ đây.”
Sau đó hắn ngắt liên lạc, để lại một mình Tiểu Thập trong tẩm cung giận dỗi. Cậu ta cảm thấy Cửu ca rất xấu, bị người con gái của Ma tộc đó lừa đi mất, u mê không tỉnh!
Cơ Nguyệt tỉ tỉ tốt biết bao nhiêu, xinh đẹp đức độ lại lương thiện, huynh không lấy thì bỏ đi, còn vì người con gái xấu xa đó rút long cốt!
Bây giờ thì sao?
Long cốt bị trộm rồi phải không?
Đáng đời!
Nghĩ tới đây, Tiểu Thập lạch bạch chạy tới cung điện của Yêu Nghiệt.
Cậu ta phải nói với chị dâu tương lai, nhất định không thể để người con gái xấu xa đó cướp đi ca ca của cậu ta, cậu ta chắc chắn sẽ đứng về phía ả!
Nhưng trong cung điện của Cửu ca, sớm đã không có ai ở đó.
Chị dâu xinh đẹp đức độ lại lương thiện đó của cậu ta sớm đã trộm Long cốt của ca ca cậu ta chạy mất rồi.
Hơn nữa, ả không chỉ chạy mất, mà còn đi cắm sừng ca ca cậu ta nữa, khụ khụ, không chỉ một sừng đâu nhé…
Tại sao lại không phải một sừng?
Bởi vì ai bảo Liệt Diệm là một boy đáng tin cậy nói được làm được chứ?
Nói không đụng thì sẽ không đụng, nói tìm cho ả vài hỏa quỷ thì sẽ tìm cho ả vài hỏa quỷ, không đủ dùng thì có thể đóng gói tặng kèm thêm.
Vậy nên Cơ Yêu Nguyệt mới dốc hết sức bình sinh chạy trốn tới Sở gia để Sở Liên Thành giúp ả liên lạc với Liệt Diệm, kết quả là, đối phương… không hề tới!
Có điều Liệt Diệm rốt cuộc là người biết trọng tình cảm, một đêm vợ chồng trăm năm ân nghĩa. Gã không tới nhưng lại phái một đám hỏa quỷ tới.
Sở Liên Thành sau khi nhìn thấy, liền chau mày, “Liệt Diệm đâu rồi?”
“Đại nhân nói người có chuyện quan trọng, vậy nên để tôi tới đây thay Cơ tiểu thư giải độc.”
Hàn độc lần này của Cơ Yêu Nguyệt phát tác, có vẻ ổn hơn so với lần trước, vì ả vẫn còn có ý thức. Lần trước bị Yêu Nghiệt phá vỡ trận pháp, hàn độc tới quá nhanh, nhanh tới mức ả căn bản không kịp đi tìm Liệt Diệm thì đã hoàn toàn mất đi ý thức.
Vậy nên Liệt Diệm tới lúc nào, và lúc nào nói chân tướng với Sở Liên Thành thì ả cũng hoàn toàn không biết gì.
Nhưng lần này không như vậy, lần này ả có ý thức, ả biết xung quanh đang xảy ra chuyện gì. Vậy nên ả biết Liệt Diệm nói thật. Gã thật sự tìm một đám hỏa quỷ tới làm nhục ả!
Trong lòng Cơ Yêu Nguyệt lạnh buốt, một mặt là hàn độc, một mặt là hận!
Chờ hàn độc của ả khỏi rồi, ả không chỉ sẽ làm lại trinh tiết mà còn phải chém Liệt Diệm thành trăm mảnh! Nếu không khó mà nguôi được nỗi hận trong lòng ả!
Nhưng hiện giờ người đang ở thế yếu không thể không cúi đầu. Ả còn phải nhờ vào Liệt Diệm để giải hàn độc! Ả còn phải để Sở Liên Thành tiếp tục một lòng với ả!
Nghĩ tới đây, Cơ Yêu Nguyệt hơi yếu ớt mở miệng, “Mang… mang ta tới hội Vong Linh gặp chàng.”
Sở Liên Thành không hiểu, “Giải độc ở đây không phải được rồi sao? Tại sao phải tới hội Vong Linh?”
Cơ Yêu Nguyệt sợ nếu tiếp tục trì hoãn nữa thì đám hỏa quỷ sẽ nói ra cách giải độc, nên nói năng rất vội vã và nghiêm túc, “Ở đây ngộ nhỡ bị tu sĩ phát hiện thì làm thế nào?”
Khó lắm mới khiến Sở Liên Thành quên được chuyện bẩn thỉu giữa ả và Liệt Diệm, khó khăn lắm mới khiến Sở Liên Thành tiếp tục một lòng một dạ với ả, không thể vì đám hỏa quỷ này mà làm việc sắp thành bị hỏng được!
Ả muốn có người yêu ả, như vậy ả mới có thể tiếp tục lừa dối bản thân nói ả xứng đáng được yêu, ả và Cửu Ca mới là trời sinh một cặp.
Thần sắc Sở Liên Thành tối sầm lại, lập tức gật đầu, “Nếu đã như vậy, các ngươi hãy đưa cô ấy tới hội Vong Linh đi.”
Đám hỏa quỷ cười ám muội, nhưng đều không nói ra cách giải độc.
Tiểu Thập tỏ vẻ không vui, “Cửu ca! Đệ không còn nhỏ nữa! Tính theo tuổi của người phàm thì đệ đã thành ông lão rồi đó!”
Yêu Nghiệt, “Đệ vui là được rồi, huynh đi ngủ đây.”
Sau đó hắn ngắt liên lạc, để lại một mình Tiểu Thập trong tẩm cung giận dỗi. Cậu ta cảm thấy Cửu ca rất xấu, bị người con gái của Ma tộc đó lừa đi mất, u mê không tỉnh!
Cơ Nguyệt tỉ tỉ tốt biết bao nhiêu, xinh đẹp đức độ lại lương thiện, huynh không lấy thì bỏ đi, còn vì người con gái xấu xa đó rút long cốt!
Bây giờ thì sao?
Long cốt bị trộm rồi phải không?
Đáng đời!
Nghĩ tới đây, Tiểu Thập lạch bạch chạy tới cung điện của Yêu Nghiệt.
Cậu ta phải nói với chị dâu tương lai, nhất định không thể để người con gái xấu xa đó cướp đi ca ca của cậu ta, cậu ta chắc chắn sẽ đứng về phía ả!
Nhưng trong cung điện của Cửu ca, sớm đã không có ai ở đó.
Chị dâu xinh đẹp đức độ lại lương thiện đó của cậu ta sớm đã trộm Long cốt của ca ca cậu ta chạy mất rồi.
Hơn nữa, ả không chỉ chạy mất, mà còn đi cắm sừng ca ca cậu ta nữa, khụ khụ, không chỉ một sừng đâu nhé…
Tại sao lại không phải một sừng?
Bởi vì ai bảo Liệt Diệm là một boy đáng tin cậy nói được làm được chứ?
Nói không đụng thì sẽ không đụng, nói tìm cho ả vài hỏa quỷ thì sẽ tìm cho ả vài hỏa quỷ, không đủ dùng thì có thể đóng gói tặng kèm thêm.
Vậy nên Cơ Yêu Nguyệt mới dốc hết sức bình sinh chạy trốn tới Sở gia để Sở Liên Thành giúp ả liên lạc với Liệt Diệm, kết quả là, đối phương… không hề tới!
Có điều Liệt Diệm rốt cuộc là người biết trọng tình cảm, một đêm vợ chồng trăm năm ân nghĩa. Gã không tới nhưng lại phái một đám hỏa quỷ tới.
Sở Liên Thành sau khi nhìn thấy, liền chau mày, “Liệt Diệm đâu rồi?”
“Đại nhân nói người có chuyện quan trọng, vậy nên để tôi tới đây thay Cơ tiểu thư giải độc.”
Hàn độc lần này của Cơ Yêu Nguyệt phát tác, có vẻ ổn hơn so với lần trước, vì ả vẫn còn có ý thức. Lần trước bị Yêu Nghiệt phá vỡ trận pháp, hàn độc tới quá nhanh, nhanh tới mức ả căn bản không kịp đi tìm Liệt Diệm thì đã hoàn toàn mất đi ý thức.
Vậy nên Liệt Diệm tới lúc nào, và lúc nào nói chân tướng với Sở Liên Thành thì ả cũng hoàn toàn không biết gì.
Nhưng lần này không như vậy, lần này ả có ý thức, ả biết xung quanh đang xảy ra chuyện gì. Vậy nên ả biết Liệt Diệm nói thật. Gã thật sự tìm một đám hỏa quỷ tới làm nhục ả!
Trong lòng Cơ Yêu Nguyệt lạnh buốt, một mặt là hàn độc, một mặt là hận!
Chờ hàn độc của ả khỏi rồi, ả không chỉ sẽ làm lại trinh tiết mà còn phải chém Liệt Diệm thành trăm mảnh! Nếu không khó mà nguôi được nỗi hận trong lòng ả!
Nhưng hiện giờ người đang ở thế yếu không thể không cúi đầu. Ả còn phải nhờ vào Liệt Diệm để giải hàn độc! Ả còn phải để Sở Liên Thành tiếp tục một lòng với ả!
Nghĩ tới đây, Cơ Yêu Nguyệt hơi yếu ớt mở miệng, “Mang… mang ta tới hội Vong Linh gặp chàng.”
Sở Liên Thành không hiểu, “Giải độc ở đây không phải được rồi sao? Tại sao phải tới hội Vong Linh?”
Cơ Yêu Nguyệt sợ nếu tiếp tục trì hoãn nữa thì đám hỏa quỷ sẽ nói ra cách giải độc, nên nói năng rất vội vã và nghiêm túc, “Ở đây ngộ nhỡ bị tu sĩ phát hiện thì làm thế nào?”
Khó lắm mới khiến Sở Liên Thành quên được chuyện bẩn thỉu giữa ả và Liệt Diệm, khó khăn lắm mới khiến Sở Liên Thành tiếp tục một lòng một dạ với ả, không thể vì đám hỏa quỷ này mà làm việc sắp thành bị hỏng được!
Ả muốn có người yêu ả, như vậy ả mới có thể tiếp tục lừa dối bản thân nói ả xứng đáng được yêu, ả và Cửu Ca mới là trời sinh một cặp.
Thần sắc Sở Liên Thành tối sầm lại, lập tức gật đầu, “Nếu đã như vậy, các ngươi hãy đưa cô ấy tới hội Vong Linh đi.”
Đám hỏa quỷ cười ám muội, nhưng đều không nói ra cách giải độc.
/1918
|