Liệt Diệm đương nhiên nhìn ra oán hận trên người Kim San nhiều vô cùng, cũng biết rõ cô ta bẩm sinh đã có tố chất làm ác quỷ.
Nhưng Cơ Yêu Nguyệt đã mở lời, chắc hẳn nhất định phải có được.
Gã có thể không cho, nhưng Cơ Yêu Nguyệt nhất định sẽ không từ bỏ.
Đến lúc đó nếu ả ra tay với vong linh của hội Vong Linh, lẽ nào gã thật sự phải đăng tải cái này lên mạng sao?
Một khi tải lên, Cơ Yêu Nguyệt nhất định sẽ tắm máu hội Vong Linh.
Cá chết lưới rách không phải là dự tính ban đầu của gã.
Có lẽ trong đầu của Cơ Yêu Nguyệt đã quyết định rồi, suy nghĩ thấu đáo chuyện này, cho nên mới nhất định bắt gã giao người.
Hiện giờ gã và Cơ Yêu Nguyệt thế lực ngang nhau.
Cơ Yêu Nguyệt có thể nắm chắc sinh mạng của hội Vong Linh trong một sớm một chiều, còn gã cũng có cái cán nắm đằng chuôi của Cơ Yêu Nguyệt.
Hai bên mỗi bên cùng lùi một bước, há chẳng phải càng tốt hay sao?
Nghĩ đến đây, Liệt Diệm mở lời, “Được, ta để cô ta nhận cô làm chủ. Từ nay về sau, chỉ cần cô không làm hại vong linh của hội Vong Linh thì đoạn video đó ta sẽ để nó thối nát trong chiếc điện thoại này.”
Cơ Yêu Nguyệt ừ một tiếng, sau đó giơ tay, “Kim San, xuống đây, ta đưa cô đi báo thù.”
Kim San vừa nghe thấy báo thù, ánh mắt trống rỗng ngay lập tức lóe lên ánh sáng. Cô ta bay xuống từ tầng hai, đứng trước mặt Cơ Yêu Nguyệt, miệng không ngừng lẩm bẩm, “Kim Đậu Đậu, đi chết! La Chính Hi, đi chết! Đôi cẩu nam nữ các người! Tao sẽ không tha cho mày! Báo thù! Tôi muốn báo thù!”
Cơ Yêu Nguyệt cắn đứt đầu ngón tay đưa đến miệng Kim San, Kim San không hề do dự hút lấy máu.
Sau đó thành kính hô, “Chủ nhân.”
Cơ Yêu Nguyệt ừ một tiếng, sau đó dắt tay Kim San, “Từ nay về sau, chủ tớ chúng ta một lòng, nhất định không để ả tiện nhân Kim Đậu Đậu sống vui vẻ!”
Kim San gật gật đầu, toàn thân trên dưới hoàn toàn được bao phủ bởi lớp oán khí đen kịt dày đặc, “Kim Đậu Đậu, đi chết!”
Liệt Diệm cảm thông sâu sắc với cô gái tên Kim Đậu Đậu đó.
Thấy Cơ Yêu Nguyệt đi về phía cửa, vẫy vẫy tay để đám vong linh mở cửa tiễn khách.
Mãi đến khi hình dáng Cơ Yêu Nguyệt dắt theo Kim San biến mất hoàn toàn, Hồng Tụ mới cau mày nói, “Đại nhân, ngài làm như vậy có phải là không thỏa đáng không?”
Liệt Diệm không hề để ý đến, “Có chỗ nào không thỏa đáng?”
“Người phụ nữ mà Cơ Yêu Nguyệt muốn giết, hình như… là người trong lòng của Yêu Tôn.”
Khóe miệng Liệt Diệm ngay lập tức giật mạnh, “Đã nhận chủ rồi, còn có thể làm gì? Bỏ đi, không quản nữa, oan có đầu nợ có chủ, là ta bị ép.”
Hồng Tụ, “…”
“Còn việc gì sao? Không còn việc gì thì ta đi rửa mắt đây. Xem cả bộ phim hành động như vậy, cay cả mắt rồi!”
Hồng Tụ, “Có việc.”
“Nói.”
“Đại nhân còn nhớ Tô phu nhân đến tìm chúng ta từ nửa năm trước không?”
“Ừm, sao vậy?”
“Trước đây bà ta đã từng dùng linh hồn để ra giá, ủy thác chúng ta đi hủy hoại mặt của một cô gái, hơn nữa còn chia tách hồn phách của cô ấy.”
“Ừm, sau đó thì sao?”
“Sau đó cô gái đó được cứu. Bây giờ bà ta muốn hủy bỏ khế ước với chúng ta.”
Khóe miệng Liệt Diệm bỗng giật một cái, “Một tay giao tiền một tay giao hàng, đó là quy tắc của hội Vong Linh. Bà ta đã kí khế ước, chúng ta cũng hoàn thành ý nguyện của bà ta. Còn về phục vụ sau mua bán gì đó… không có! Việc nhỏ như vậy ngươi vẫn phải hỏi ta? Sao ngươi còn có thể làm đảng chủ đảng ác quỷ y phục đỏ được chứ?”
Hồng Tụ cũng rất vô tội, “Đại nhân, không chỉ vậy. Bây giờ có người tham gia thêm vào việc này, đã điều tra ra tên ác quỷ ra tay khi đó rồi!”
“Để bọn chúng điều tra, tùy ý điều tra. Đến khi đó ngươi để đám ác quỷ khai ra cái bà Tô phu nhân đó là được chứ gì?”
“Ấy… thực ra đã khai ra rồi. Nhưng mà…”
“Có gì cứ nói thẳng! Đừng ấp a ấp úng!”
“Cái tên tu sĩ đó nhất định bắt chúng ta ăn miếng trả miếng, cũng phải đi phá hoại mặt của Tô phu nhân, phân tách hồn bà ta!”
“Khụ …”
“Đại nhân, hồn phách của Tô phu nhân đã kí khế ước với hội Vong Linh chúng ra. Sau khi bà ta chết sẽ biến thành quỷ dữ đó!”
Nhưng Cơ Yêu Nguyệt đã mở lời, chắc hẳn nhất định phải có được.
Gã có thể không cho, nhưng Cơ Yêu Nguyệt nhất định sẽ không từ bỏ.
Đến lúc đó nếu ả ra tay với vong linh của hội Vong Linh, lẽ nào gã thật sự phải đăng tải cái này lên mạng sao?
Một khi tải lên, Cơ Yêu Nguyệt nhất định sẽ tắm máu hội Vong Linh.
Cá chết lưới rách không phải là dự tính ban đầu của gã.
Có lẽ trong đầu của Cơ Yêu Nguyệt đã quyết định rồi, suy nghĩ thấu đáo chuyện này, cho nên mới nhất định bắt gã giao người.
Hiện giờ gã và Cơ Yêu Nguyệt thế lực ngang nhau.
Cơ Yêu Nguyệt có thể nắm chắc sinh mạng của hội Vong Linh trong một sớm một chiều, còn gã cũng có cái cán nắm đằng chuôi của Cơ Yêu Nguyệt.
Hai bên mỗi bên cùng lùi một bước, há chẳng phải càng tốt hay sao?
Nghĩ đến đây, Liệt Diệm mở lời, “Được, ta để cô ta nhận cô làm chủ. Từ nay về sau, chỉ cần cô không làm hại vong linh của hội Vong Linh thì đoạn video đó ta sẽ để nó thối nát trong chiếc điện thoại này.”
Cơ Yêu Nguyệt ừ một tiếng, sau đó giơ tay, “Kim San, xuống đây, ta đưa cô đi báo thù.”
Kim San vừa nghe thấy báo thù, ánh mắt trống rỗng ngay lập tức lóe lên ánh sáng. Cô ta bay xuống từ tầng hai, đứng trước mặt Cơ Yêu Nguyệt, miệng không ngừng lẩm bẩm, “Kim Đậu Đậu, đi chết! La Chính Hi, đi chết! Đôi cẩu nam nữ các người! Tao sẽ không tha cho mày! Báo thù! Tôi muốn báo thù!”
Cơ Yêu Nguyệt cắn đứt đầu ngón tay đưa đến miệng Kim San, Kim San không hề do dự hút lấy máu.
Sau đó thành kính hô, “Chủ nhân.”
Cơ Yêu Nguyệt ừ một tiếng, sau đó dắt tay Kim San, “Từ nay về sau, chủ tớ chúng ta một lòng, nhất định không để ả tiện nhân Kim Đậu Đậu sống vui vẻ!”
Kim San gật gật đầu, toàn thân trên dưới hoàn toàn được bao phủ bởi lớp oán khí đen kịt dày đặc, “Kim Đậu Đậu, đi chết!”
Liệt Diệm cảm thông sâu sắc với cô gái tên Kim Đậu Đậu đó.
Thấy Cơ Yêu Nguyệt đi về phía cửa, vẫy vẫy tay để đám vong linh mở cửa tiễn khách.
Mãi đến khi hình dáng Cơ Yêu Nguyệt dắt theo Kim San biến mất hoàn toàn, Hồng Tụ mới cau mày nói, “Đại nhân, ngài làm như vậy có phải là không thỏa đáng không?”
Liệt Diệm không hề để ý đến, “Có chỗ nào không thỏa đáng?”
“Người phụ nữ mà Cơ Yêu Nguyệt muốn giết, hình như… là người trong lòng của Yêu Tôn.”
Khóe miệng Liệt Diệm ngay lập tức giật mạnh, “Đã nhận chủ rồi, còn có thể làm gì? Bỏ đi, không quản nữa, oan có đầu nợ có chủ, là ta bị ép.”
Hồng Tụ, “…”
“Còn việc gì sao? Không còn việc gì thì ta đi rửa mắt đây. Xem cả bộ phim hành động như vậy, cay cả mắt rồi!”
Hồng Tụ, “Có việc.”
“Nói.”
“Đại nhân còn nhớ Tô phu nhân đến tìm chúng ta từ nửa năm trước không?”
“Ừm, sao vậy?”
“Trước đây bà ta đã từng dùng linh hồn để ra giá, ủy thác chúng ta đi hủy hoại mặt của một cô gái, hơn nữa còn chia tách hồn phách của cô ấy.”
“Ừm, sau đó thì sao?”
“Sau đó cô gái đó được cứu. Bây giờ bà ta muốn hủy bỏ khế ước với chúng ta.”
Khóe miệng Liệt Diệm bỗng giật một cái, “Một tay giao tiền một tay giao hàng, đó là quy tắc của hội Vong Linh. Bà ta đã kí khế ước, chúng ta cũng hoàn thành ý nguyện của bà ta. Còn về phục vụ sau mua bán gì đó… không có! Việc nhỏ như vậy ngươi vẫn phải hỏi ta? Sao ngươi còn có thể làm đảng chủ đảng ác quỷ y phục đỏ được chứ?”
Hồng Tụ cũng rất vô tội, “Đại nhân, không chỉ vậy. Bây giờ có người tham gia thêm vào việc này, đã điều tra ra tên ác quỷ ra tay khi đó rồi!”
“Để bọn chúng điều tra, tùy ý điều tra. Đến khi đó ngươi để đám ác quỷ khai ra cái bà Tô phu nhân đó là được chứ gì?”
“Ấy… thực ra đã khai ra rồi. Nhưng mà…”
“Có gì cứ nói thẳng! Đừng ấp a ấp úng!”
“Cái tên tu sĩ đó nhất định bắt chúng ta ăn miếng trả miếng, cũng phải đi phá hoại mặt của Tô phu nhân, phân tách hồn bà ta!”
“Khụ …”
“Đại nhân, hồn phách của Tô phu nhân đã kí khế ước với hội Vong Linh chúng ra. Sau khi bà ta chết sẽ biến thành quỷ dữ đó!”
/871
|