Khóe miệng Liệt Diệm giật một cái, bực bội hất hất tay, “Vậy thì đừng để ý đến tên tu sĩ đó nữa. Còn chưa bao giờ gặp một tu sĩ đưa ra yêu cầu như vậy!”
“Nhưng mà đại nhân, tên tu sĩ đó… là Kim Đậu Đậu người trong lòng của Yêu Tôn.”
Hồng Tụ nói xong, gương mặt khó xử nhìn Liệt Diệm.
Lần này Liệt Diệm cũng hoàn toàn sững lại, “Ngươi nói cái gì? Kim Đậu Đậu?”
“… Vâng! Có điều cô ấy nói sẽ không làm ảnh hưởng đến giao dịch của Tô phu nhân và hội Vong Linh. Đợi… đợi dương thọ của Tô phu nhân tận rồi, chúng ta vẫn có thể thu nạp hồn phách của bà ta luyện thành ác quỷ.”
“Được rồi, vậy ngươi cứ theo cách cô ấy nói mà làm đi! Ta không đánh nổi người đàn ông của cô ấy đâu, chọc giận không được, trốn tránh còn không được sao?”
Hồng Tụ trả lời, “Vâng! Đại nhân.” Sau đó quay người liền đi tìm Đậu Đậu nói quyết định.
Thực ra Đậu Đậu cũng chỉ nói như vậy thôi, cô điều tra ra được tên quỷ hãm hại Tiểu Bạch, trực tiếp bắt chúng phải ăn miếng trả miếng, kết quả mấy tên quỷ đó ấp a ấp úng, nhất định nói phải về xin chỉ thị.
Chỉ thị lần này chính là mời Hồng Tụ ra mặt.
Đậu Đậu bị làm cho kinh ngạc. Không phải là bị vẻ xinh đẹp của Hồng Tụ làm cho kinh ngạc, mà bộ đồ cưới đỏ trên người cô ta thực sự quá đẹp!
Nếu cô kết hôn cùng Yêu Nghiệt, có thể mặc một bộ y phục cưới kiểu Trung đẹp như vậy, vậy thì cô nhất định sẽ hạnh phúc chết mất!
Sau đó Hồng Tụ cũng mê mẩn, lúc nói chuyện, sao Yêu Tôn lại dùng ánh mắt như vậy để nhìn cô?
Hình như cô không làm gì mà!
Hồng Tụ vội vàng nói, “Tiểu nữ Hồng Tụ, xin hỏi cô gái này là…”
“Tôi là Kim Đậu Đậu! Nghe nói mấy tên quỷ khi nãy là do cô quản?”
“À… đúng…”
“Vậy cô cho bọn chúng đi phá rách mặt của Tô phu nhân đi, chia tách hồn phách của bà ta, thế nào?”
Hồng Tụ khó xử, “Việc này…”
Sau đó Yêu Nghiệt nhướn mày, Hồng Tụ ngay lập tức trả lời, “Tôi… tôi đi hỏi đại nhân nhà tôi! Dù sao Tô phu nhân đã dùng hồn phách để làm giao dịch với hội Vong Linh, chúng tôi không thể tự tiện bội ước.”
Đậu Đậu vừa nghe vậy liền hất tay, “Làm gì phức tạp vậy? Đợi đến khi tuổi thọ của bà ta tận rồi, các người lại tập hợp hồn phách của bà ta lại sau đó mang đi là được chứ gì?”
Cho nên, thì… ừ, cứ thế đồng ý rồi.
Đậu Đậu rất hài lòng, cảm thấy hội Vong Linh đôi lúc cũng có chút điểm tốt.
Hồng Tụ nói quyết định của Liệt Diệm xong, do dự không biết có nên nói cho cô biết tin tức Kim San đã bị Yêu Nguyệt đưa đi không.
Nhưng mà nhìn cái biểu cảm này của Yêu Tôn đại nhân, nếu cô nói ra, Yêu Tôn giận cá chém thớt Liệt Diệm đại nhân thì phải làm sao?
Bỏ đi, vẫn không nên nói thì hơn.
Liệt Diệm đại nhân cũng nói rồi, oan có đầu nợ có chủ, bọn họ cũng không hề chủ động giao Kim San cho Yêu Nghuyệt, là Yêu Nguyệt uy hiếp bọn họ!
Nghĩ đến đây, Hồng Tụ hơi cúi người xuống, “Xin hỏi, cô nương muốn khi nào quỷ của chúng tôi bắt đầu hành động đây?”
Đậu Đậu vừa nghe vậy lập tức nhảy từ trên ghế sofa xuống, “Cô chờ một chút, tôi đi tìm Tiểu Bạch qua đây.”
Không khác với Đậu Đậu là bao, Tiểu Bạch vừa nhìn thấy bộ áo cưới của Hồng Tụ thì cũng sững lại.
Đậu Đậu ho khan vài tiếng đẩy đẩy cô, “Tiểu Bạch, cô ấy là Hồng Tụ, cô ấy hỏi khi nào chúng ta có thể ra tay. Cô đã nghĩ kĩ chưa? Khi nào có thể ra tay báo thù?”
“Tối mai, tôi đã điều tra rồi, tối mai là sinh nhật của chồng bà ta.”
“Nhưng mà đại nhân, tên tu sĩ đó… là Kim Đậu Đậu người trong lòng của Yêu Tôn.”
Hồng Tụ nói xong, gương mặt khó xử nhìn Liệt Diệm.
Lần này Liệt Diệm cũng hoàn toàn sững lại, “Ngươi nói cái gì? Kim Đậu Đậu?”
“… Vâng! Có điều cô ấy nói sẽ không làm ảnh hưởng đến giao dịch của Tô phu nhân và hội Vong Linh. Đợi… đợi dương thọ của Tô phu nhân tận rồi, chúng ta vẫn có thể thu nạp hồn phách của bà ta luyện thành ác quỷ.”
“Được rồi, vậy ngươi cứ theo cách cô ấy nói mà làm đi! Ta không đánh nổi người đàn ông của cô ấy đâu, chọc giận không được, trốn tránh còn không được sao?”
Hồng Tụ trả lời, “Vâng! Đại nhân.” Sau đó quay người liền đi tìm Đậu Đậu nói quyết định.
Thực ra Đậu Đậu cũng chỉ nói như vậy thôi, cô điều tra ra được tên quỷ hãm hại Tiểu Bạch, trực tiếp bắt chúng phải ăn miếng trả miếng, kết quả mấy tên quỷ đó ấp a ấp úng, nhất định nói phải về xin chỉ thị.
Chỉ thị lần này chính là mời Hồng Tụ ra mặt.
Đậu Đậu bị làm cho kinh ngạc. Không phải là bị vẻ xinh đẹp của Hồng Tụ làm cho kinh ngạc, mà bộ đồ cưới đỏ trên người cô ta thực sự quá đẹp!
Nếu cô kết hôn cùng Yêu Nghiệt, có thể mặc một bộ y phục cưới kiểu Trung đẹp như vậy, vậy thì cô nhất định sẽ hạnh phúc chết mất!
Sau đó Hồng Tụ cũng mê mẩn, lúc nói chuyện, sao Yêu Tôn lại dùng ánh mắt như vậy để nhìn cô?
Hình như cô không làm gì mà!
Hồng Tụ vội vàng nói, “Tiểu nữ Hồng Tụ, xin hỏi cô gái này là…”
“Tôi là Kim Đậu Đậu! Nghe nói mấy tên quỷ khi nãy là do cô quản?”
“À… đúng…”
“Vậy cô cho bọn chúng đi phá rách mặt của Tô phu nhân đi, chia tách hồn phách của bà ta, thế nào?”
Hồng Tụ khó xử, “Việc này…”
Sau đó Yêu Nghiệt nhướn mày, Hồng Tụ ngay lập tức trả lời, “Tôi… tôi đi hỏi đại nhân nhà tôi! Dù sao Tô phu nhân đã dùng hồn phách để làm giao dịch với hội Vong Linh, chúng tôi không thể tự tiện bội ước.”
Đậu Đậu vừa nghe vậy liền hất tay, “Làm gì phức tạp vậy? Đợi đến khi tuổi thọ của bà ta tận rồi, các người lại tập hợp hồn phách của bà ta lại sau đó mang đi là được chứ gì?”
Cho nên, thì… ừ, cứ thế đồng ý rồi.
Đậu Đậu rất hài lòng, cảm thấy hội Vong Linh đôi lúc cũng có chút điểm tốt.
Hồng Tụ nói quyết định của Liệt Diệm xong, do dự không biết có nên nói cho cô biết tin tức Kim San đã bị Yêu Nguyệt đưa đi không.
Nhưng mà nhìn cái biểu cảm này của Yêu Tôn đại nhân, nếu cô nói ra, Yêu Tôn giận cá chém thớt Liệt Diệm đại nhân thì phải làm sao?
Bỏ đi, vẫn không nên nói thì hơn.
Liệt Diệm đại nhân cũng nói rồi, oan có đầu nợ có chủ, bọn họ cũng không hề chủ động giao Kim San cho Yêu Nghuyệt, là Yêu Nguyệt uy hiếp bọn họ!
Nghĩ đến đây, Hồng Tụ hơi cúi người xuống, “Xin hỏi, cô nương muốn khi nào quỷ của chúng tôi bắt đầu hành động đây?”
Đậu Đậu vừa nghe vậy lập tức nhảy từ trên ghế sofa xuống, “Cô chờ một chút, tôi đi tìm Tiểu Bạch qua đây.”
Không khác với Đậu Đậu là bao, Tiểu Bạch vừa nhìn thấy bộ áo cưới của Hồng Tụ thì cũng sững lại.
Đậu Đậu ho khan vài tiếng đẩy đẩy cô, “Tiểu Bạch, cô ấy là Hồng Tụ, cô ấy hỏi khi nào chúng ta có thể ra tay. Cô đã nghĩ kĩ chưa? Khi nào có thể ra tay báo thù?”
“Tối mai, tôi đã điều tra rồi, tối mai là sinh nhật của chồng bà ta.”
/1918
|