Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 671: Sư thúc công, người thật là nhát gan! (1)
/1918
|
Đồ ăn gọi bên ngoài rất nhanh sẽ đến, Đậu Đậu ôm hai đứa bé nhìn từ trên xuống dưới, phát hiện hai đứa bé vẫn khỏe mạnh, mới lén thở phào nhẹ nhõm.
Nếu không phải sợ tên giả mạo này làm hại hai đứa bé, bây giờ cô đã muốn đuổi hắn đi rồi!
Lúc Biển Biển nhìn thấy ‘Sở Minh Hiên’ thì ngẩn ra, sau đó niềm tin muốn bỏ nhà ra đi càng kiên định hơn!
Cha nhát gan của nó lại ở trên một người phàm?
Quá không đáng dựa vào rồi!
Đợi cha nó trở lại, còn không biết phải đến năm nào tháng nào nữa!
Bỏ nhà ra đi vẫn đáng tin hơn.
Ừm, dẫn theo cả con nhỏ lôi thôi kia đi nữa.
Sáng sớm nay ở trong tay áo của tên giả mạo, nó đã lục được một chiếc nhẫn để đồ, dùng dây chuyền vàng nhỏ móc lên đeo ở cổ, bỏ vào trong đó không ít linh quả linh thảo và kỳ trân dị bảo.
Nó đã nghĩ rồi, muốn bỏ nhà ra đi, khẩu phần lương thực gì đó phải mang đủ.
Sau đó tên giả mạo còn hỏi nó tại sao phải làm như vậy, nó lập tức khinh thường bĩu môi, “Bởi vì ba nhát gan, con muốn có kho bạc nhỏ của riêng mình, đỡ cho ngày nào đó ba bị mẹ ngốc đá!”
May mà mặc dù ‘Yêu Nghiệt’ đoạt thân xác Yêu Nghiệt, nhưng đến trước mắt vẫn chưa nảy sinh tâm tư xấu gì, nếu không nghe Biển Biển nói như vậy, nhất định sẽ nghi ngờ nó có hành động.
Có điều cậu không có, cậu ta nhìn ký ức của Xà yêu, biết đứa con trai của Xà yêu và Đậu Đậu chính là cái tính khí này.
Cậu vì đóng tốt vai Xà yêu, khiển trách Biển Biển mấy câu, sau đó mặc cho nó lấy.
Nếu như cậu ta biết Biển Biển lấy đồ trong tay áo Xà yêu để bỏ nhà ra đi, nếu như cậu ta biết vì Biển Biển bỏ nhà ra đi mà Đậu Đậu mới tìm được lý do đuổi cậu ta đi…
Thì không biết cậu ta có còn tận tâm tận lực giả làm ba ruột của Biển Biển như vậy không nữa.
Nhưng bây giờ cậu ta không có tâm tư đâu mà nghĩ cái này, bây giờ cậu ta đang lo lắng ‘Sở Minh Hiên’ trượt tay chém vào cái chân giữa của mình kia kìa!
Trước kia bị Xà yêu châm biếm là ngắn, cậu ta còn đặc biệt chạy đi xem thằng em trai của tên ngốc Diệp Tinh Trạch, còn cảm thấy mặc dù có chênh lệch, nhưng chênh lệch không lớn lắm.
Nhưng bây giờ xuyên lên người Xà yêu, cậu mới hoàn toàn hiểu sự chênh lệch giữa người và yêu!
Chỗ đó của Xà yêu… thật sự… đủ để khiến cho bất cứ người đàn ông nào cũng phải chịu thua…
Có điều thân thể này rồi sẽ thuộc về cậu ta, tối nay cậu ta sẽ dùng thân thể này, hoàn toàn khiến cho Kim Đậu Đậu trở thành người phụ nữ của mình.
Sở Minh Hiên đang suy tính như vậy, chuông cửa đã vang lên. Đồ ăn gọi bên ngoài đã mang đến rồi, cậu ta giúp Đậu Đậu để đồ ăn lên bàn.
Sau đó Diệp Tinh Trạch cũng không mời mà đến, ngồi ở bàn ăn nhìn cậu ta, muốn nói lại thôi.
Cả quá trình ăn cơm, ‘Yêu Nghiệt’ đều nơm nớp lo sợ.
Vì ‘Sở Minh Hiên’ cầm dao gọt trái cây cứ để ở trên đùi, chỉ cần cậu ta gắp thức ăn cho Đậu Đậu thì cái dao trên đùi ‘Sở Minh Hiên’ lại lắc lư, khoảng cách với thằng em trai của cậu ta lại gần thêm một chút!
Doạ cho ‘Yêu Nghiệt’ sau khi gắp được hai lần liền không dám gắp nữa. Bây giờ cậu vẫn chưa ngủ với Kim Đậu Đậu, cơ thể của Xà yêu vẫn chưa thuộc về cậu!
Đậu Đậu do dự nhìn chằm chằm hai miếng thịt mà ‘Yêu Nghiệt’ gắp, thật sự là không muốn ăn.
‘Sở Minh Hiên’ nhìn thấy, lập tức giơ đũa gắp mất.
Khóe miệng Diệp Tinh Trạch giật giật, “Minh Hiên!”
“Nhìn bộ dạng em họ cũng không phải là rất muốn ăn, tớ ăn thì làm sao?”
Sau đó cái dao trên đùi động đậy, ‘Yêu Nghiệt’ vội vàng mở miệng, “Tôi gắp thêm cho cô ấy là được.”
Tên Ngốc lập tức không dám tin, “Sư thúc công! Sao người lại như vậy chứ? Tình địch đã bắt nạt đến cửa rồi, lấy sự quyết đoán của người ra đi!”
Đậu Đậu không nhịn được ha ha một tiếng, sau khi hoàn hồn lại lập trách mắng Tên Ngốc, “Im miệng!”
“Người có lỗi với sư thúc công còn không cho con nói à!”
Tên Ngốc rất uất ức, không cho cậu ta nói cậu ta cứ nói, “Sư thúc hôm nay đút sandwich cho Minh Hiên ăn đấy!”
Nếu không phải sợ tên giả mạo này làm hại hai đứa bé, bây giờ cô đã muốn đuổi hắn đi rồi!
Lúc Biển Biển nhìn thấy ‘Sở Minh Hiên’ thì ngẩn ra, sau đó niềm tin muốn bỏ nhà ra đi càng kiên định hơn!
Cha nhát gan của nó lại ở trên một người phàm?
Quá không đáng dựa vào rồi!
Đợi cha nó trở lại, còn không biết phải đến năm nào tháng nào nữa!
Bỏ nhà ra đi vẫn đáng tin hơn.
Ừm, dẫn theo cả con nhỏ lôi thôi kia đi nữa.
Sáng sớm nay ở trong tay áo của tên giả mạo, nó đã lục được một chiếc nhẫn để đồ, dùng dây chuyền vàng nhỏ móc lên đeo ở cổ, bỏ vào trong đó không ít linh quả linh thảo và kỳ trân dị bảo.
Nó đã nghĩ rồi, muốn bỏ nhà ra đi, khẩu phần lương thực gì đó phải mang đủ.
Sau đó tên giả mạo còn hỏi nó tại sao phải làm như vậy, nó lập tức khinh thường bĩu môi, “Bởi vì ba nhát gan, con muốn có kho bạc nhỏ của riêng mình, đỡ cho ngày nào đó ba bị mẹ ngốc đá!”
May mà mặc dù ‘Yêu Nghiệt’ đoạt thân xác Yêu Nghiệt, nhưng đến trước mắt vẫn chưa nảy sinh tâm tư xấu gì, nếu không nghe Biển Biển nói như vậy, nhất định sẽ nghi ngờ nó có hành động.
Có điều cậu không có, cậu ta nhìn ký ức của Xà yêu, biết đứa con trai của Xà yêu và Đậu Đậu chính là cái tính khí này.
Cậu vì đóng tốt vai Xà yêu, khiển trách Biển Biển mấy câu, sau đó mặc cho nó lấy.
Nếu như cậu ta biết Biển Biển lấy đồ trong tay áo Xà yêu để bỏ nhà ra đi, nếu như cậu ta biết vì Biển Biển bỏ nhà ra đi mà Đậu Đậu mới tìm được lý do đuổi cậu ta đi…
Thì không biết cậu ta có còn tận tâm tận lực giả làm ba ruột của Biển Biển như vậy không nữa.
Nhưng bây giờ cậu ta không có tâm tư đâu mà nghĩ cái này, bây giờ cậu ta đang lo lắng ‘Sở Minh Hiên’ trượt tay chém vào cái chân giữa của mình kia kìa!
Trước kia bị Xà yêu châm biếm là ngắn, cậu ta còn đặc biệt chạy đi xem thằng em trai của tên ngốc Diệp Tinh Trạch, còn cảm thấy mặc dù có chênh lệch, nhưng chênh lệch không lớn lắm.
Nhưng bây giờ xuyên lên người Xà yêu, cậu mới hoàn toàn hiểu sự chênh lệch giữa người và yêu!
Chỗ đó của Xà yêu… thật sự… đủ để khiến cho bất cứ người đàn ông nào cũng phải chịu thua…
Có điều thân thể này rồi sẽ thuộc về cậu ta, tối nay cậu ta sẽ dùng thân thể này, hoàn toàn khiến cho Kim Đậu Đậu trở thành người phụ nữ của mình.
Sở Minh Hiên đang suy tính như vậy, chuông cửa đã vang lên. Đồ ăn gọi bên ngoài đã mang đến rồi, cậu ta giúp Đậu Đậu để đồ ăn lên bàn.
Sau đó Diệp Tinh Trạch cũng không mời mà đến, ngồi ở bàn ăn nhìn cậu ta, muốn nói lại thôi.
Cả quá trình ăn cơm, ‘Yêu Nghiệt’ đều nơm nớp lo sợ.
Vì ‘Sở Minh Hiên’ cầm dao gọt trái cây cứ để ở trên đùi, chỉ cần cậu ta gắp thức ăn cho Đậu Đậu thì cái dao trên đùi ‘Sở Minh Hiên’ lại lắc lư, khoảng cách với thằng em trai của cậu ta lại gần thêm một chút!
Doạ cho ‘Yêu Nghiệt’ sau khi gắp được hai lần liền không dám gắp nữa. Bây giờ cậu vẫn chưa ngủ với Kim Đậu Đậu, cơ thể của Xà yêu vẫn chưa thuộc về cậu!
Đậu Đậu do dự nhìn chằm chằm hai miếng thịt mà ‘Yêu Nghiệt’ gắp, thật sự là không muốn ăn.
‘Sở Minh Hiên’ nhìn thấy, lập tức giơ đũa gắp mất.
Khóe miệng Diệp Tinh Trạch giật giật, “Minh Hiên!”
“Nhìn bộ dạng em họ cũng không phải là rất muốn ăn, tớ ăn thì làm sao?”
Sau đó cái dao trên đùi động đậy, ‘Yêu Nghiệt’ vội vàng mở miệng, “Tôi gắp thêm cho cô ấy là được.”
Tên Ngốc lập tức không dám tin, “Sư thúc công! Sao người lại như vậy chứ? Tình địch đã bắt nạt đến cửa rồi, lấy sự quyết đoán của người ra đi!”
Đậu Đậu không nhịn được ha ha một tiếng, sau khi hoàn hồn lại lập trách mắng Tên Ngốc, “Im miệng!”
“Người có lỗi với sư thúc công còn không cho con nói à!”
Tên Ngốc rất uất ức, không cho cậu ta nói cậu ta cứ nói, “Sư thúc hôm nay đút sandwich cho Minh Hiên ăn đấy!”
/1918
|