Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng
Chương 690 - Sư Thúc, Thật Sự Không Thể Tha Thứ Cho Sư Thúc Công Sao? (2)
/871
|
Câu nào của Đậu Đậu cũng đâm vào lòng người, Tiểu Bạch và Tên Ngốc đưa mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng yên lặng.
Hắn là yêu, không phải là người!
Người bình thường còn không làm mất con mình, một con yêu mạnh nhất trong lịch sử, làm sao có thể làm lạc mất con mình được chứ?
Nếu hắn không phải là Yêu tôn cũng thôi đi, còn có thể giải thích nói là ác yêu hãm hại bắt đứa bé đi. Nhưng hắn chính là Chí Tôn của Yêu tộc, hắn có thể để lạc mất con, trừ không để ý ra căn bản không có cách giải thích thứ hai.
Tiểu Bạch lập tức ủng hộ Đậu Đậu, “Cô nói đúng, mọi người có thể tìm con giúp cô, nhưng cho dù tìm được rồi, anh ta làm mất đứa bé cũng là sự thật. Cô ăn cơm chưa? Tôi đi nấu cho mọi người, sau khi ăn xong chúng ta lại cùng nhau nghĩ cách.”
Đậu Đậu gật đầu, nghiêng người ra một chút để Tiểu Bạch đi vào phòng 912.
Tên Ngốc thở dài, sau đó kiên định trở giáo đổi phe.
“Sư thúc công, không phải là con không nói giúp người, nhưng hành vi của người làm cho người ta quá phẫn nộ rồi! Con mà cũng có thể để mất, người nói người còn có thể có tác dụng gì chứ? Tự mình bảo trọng nhé, tạm biệt!”
Một đám người đều vào phòng 912, chỉ có ‘Sở Minh Hiên’ và ‘Yêu Nghiệt’ vẫn còn đối mặt ở trong hành lang.
‘Yêu Nghiệt’ chịu sự chỉ trích của mọi người, vào giờ phút này nhìn thấy biểu tình của ‘Sở Minh Hiên’, mới ý thức được là chuyện không đúng.
Hắn ta là cha ruột của bọn nhỏ, bây giờ con đã mất tích rồi, hắn ta nên lo lắng hơn bất cứ ai mới đúng!
Nhưng bây giờ hắn ta lại đội lốt Sở Minh Hiên, dùng ánh mắt của người thắng lợi khiêu khích nhìn cậu ta?
“Là anh giở trò quỷ!”
“Phải thế thì đã sao? Không phải thì thế nào? Giả chính là giả, vĩnh viễn đều không thành thật được...”
‘Yêu Nghiệt’ cuồng loạn, ‘Sở Minh Hiên’ bình tĩnh như mây.
So sánh cao thấp đã rõ.
Có một số thứ khắc sâu vào xương tủy, khắc sâu vào linh hồn, không phải một cái vỏ bọc là có thể thay đổi được.
Giả chính là giả, vĩnh viễn đều không thành thật được...
‘Sở Minh Hiên’ bình tĩnh nói xong những lời này, xoay người trở về phòng 912. ‘Yêu Nghiệt’ mệt mỏi siết chặt tay, hồi lâu, cũng ẩn thân vào phòng 912. Bất luận Kim Đậu Đậu có đuổi hắn có ghét hắn thế nào, hắn cũng cứ sống chết bám lấy cô. Chuyện Xà yêu có thể làm được, cậu ta cũng có thể làm được. Bây giờ Kim Đậu Đậu vẫn chưa nhận ra cậu ta là giả, vậy đã chứng minh cậu ta vẫn còn cơ hội.
Có công mài sắt có ngày nên kim, cậu ta không tin cậu ta kém Xà yêu!
Lúc này Đậu Đậu đã ôm con gái ngồi ở trên sofa rồi, Tên Ngốc ngồi ở đối diện không biết an ủi thế nào, chỉ có thể mắt lớn trừng mắt nhỏ với ‘Sở Minh Hiên’.
Tiểu Bạch bận rộn ở phòng bếp một hồi, nấu xong bốn món mặn một món canh.
Sau đó Tên Ngốc bê thức ăn lên giúp, cẩn thận hỏi Đậu Đậu, “Sư thúc, thật sự không thể tha thứ cho sư thúc công sao? Chắc là có ẩn tình gì chứ?”
Đậu Đậu siết chặt tay ôm con gái, nghĩ đến tên giả mạo đó có thể sẽ bắt chước Yêu Nghiệt ẩn thân xuất hiện, lập tức nói như đinh đóng cột, “Không thể, một người có thể để mất con như anh ta thì sẽ có thể để mất lần thứ hai! Tôi sẽ không dễ dàng tha thứ cho anh ta đâu, cậu không cần nói nữa.”
Tên Ngốc nghe rồi yếu ớt gật đầu, “Ồ.”
Đậu Đậu không nói nữa, nghĩ thầm, nếu như tên giả mạo thật sự ẩn thân nấp ở phòng 912, như vậy cô cũng không thể ở lại phòng 912 này nữa.
Sở gia không được, Cố gia cũng không được, những nơi có thể hoàn toàn đá tên giả mạo kia đi chỉ còn lại ba núi và Cục bắt yêu thôi.
Cô tạm thời không muốn trở về núi Đạo Vương, vậy chỉ có thể đến Cục bắt yêu rồi.
Chỉ có điều, Lão Cửu có thể đồng ý không?
Đậu Đậu theo bản năng nhìn ‘Sở Minh Hiên’ một cái, ‘Sở Minh Hiên’ lập tức chột dạ, “Nhìn anh làm gì? Anh không giỏi đoán mệnh đâu.”
Hắn là yêu, không phải là người!
Người bình thường còn không làm mất con mình, một con yêu mạnh nhất trong lịch sử, làm sao có thể làm lạc mất con mình được chứ?
Nếu hắn không phải là Yêu tôn cũng thôi đi, còn có thể giải thích nói là ác yêu hãm hại bắt đứa bé đi. Nhưng hắn chính là Chí Tôn của Yêu tộc, hắn có thể để lạc mất con, trừ không để ý ra căn bản không có cách giải thích thứ hai.
Tiểu Bạch lập tức ủng hộ Đậu Đậu, “Cô nói đúng, mọi người có thể tìm con giúp cô, nhưng cho dù tìm được rồi, anh ta làm mất đứa bé cũng là sự thật. Cô ăn cơm chưa? Tôi đi nấu cho mọi người, sau khi ăn xong chúng ta lại cùng nhau nghĩ cách.”
Đậu Đậu gật đầu, nghiêng người ra một chút để Tiểu Bạch đi vào phòng 912.
Tên Ngốc thở dài, sau đó kiên định trở giáo đổi phe.
“Sư thúc công, không phải là con không nói giúp người, nhưng hành vi của người làm cho người ta quá phẫn nộ rồi! Con mà cũng có thể để mất, người nói người còn có thể có tác dụng gì chứ? Tự mình bảo trọng nhé, tạm biệt!”
Một đám người đều vào phòng 912, chỉ có ‘Sở Minh Hiên’ và ‘Yêu Nghiệt’ vẫn còn đối mặt ở trong hành lang.
‘Yêu Nghiệt’ chịu sự chỉ trích của mọi người, vào giờ phút này nhìn thấy biểu tình của ‘Sở Minh Hiên’, mới ý thức được là chuyện không đúng.
Hắn ta là cha ruột của bọn nhỏ, bây giờ con đã mất tích rồi, hắn ta nên lo lắng hơn bất cứ ai mới đúng!
Nhưng bây giờ hắn ta lại đội lốt Sở Minh Hiên, dùng ánh mắt của người thắng lợi khiêu khích nhìn cậu ta?
“Là anh giở trò quỷ!”
“Phải thế thì đã sao? Không phải thì thế nào? Giả chính là giả, vĩnh viễn đều không thành thật được...”
‘Yêu Nghiệt’ cuồng loạn, ‘Sở Minh Hiên’ bình tĩnh như mây.
So sánh cao thấp đã rõ.
Có một số thứ khắc sâu vào xương tủy, khắc sâu vào linh hồn, không phải một cái vỏ bọc là có thể thay đổi được.
Giả chính là giả, vĩnh viễn đều không thành thật được...
‘Sở Minh Hiên’ bình tĩnh nói xong những lời này, xoay người trở về phòng 912. ‘Yêu Nghiệt’ mệt mỏi siết chặt tay, hồi lâu, cũng ẩn thân vào phòng 912. Bất luận Kim Đậu Đậu có đuổi hắn có ghét hắn thế nào, hắn cũng cứ sống chết bám lấy cô. Chuyện Xà yêu có thể làm được, cậu ta cũng có thể làm được. Bây giờ Kim Đậu Đậu vẫn chưa nhận ra cậu ta là giả, vậy đã chứng minh cậu ta vẫn còn cơ hội.
Có công mài sắt có ngày nên kim, cậu ta không tin cậu ta kém Xà yêu!
Lúc này Đậu Đậu đã ôm con gái ngồi ở trên sofa rồi, Tên Ngốc ngồi ở đối diện không biết an ủi thế nào, chỉ có thể mắt lớn trừng mắt nhỏ với ‘Sở Minh Hiên’.
Tiểu Bạch bận rộn ở phòng bếp một hồi, nấu xong bốn món mặn một món canh.
Sau đó Tên Ngốc bê thức ăn lên giúp, cẩn thận hỏi Đậu Đậu, “Sư thúc, thật sự không thể tha thứ cho sư thúc công sao? Chắc là có ẩn tình gì chứ?”
Đậu Đậu siết chặt tay ôm con gái, nghĩ đến tên giả mạo đó có thể sẽ bắt chước Yêu Nghiệt ẩn thân xuất hiện, lập tức nói như đinh đóng cột, “Không thể, một người có thể để mất con như anh ta thì sẽ có thể để mất lần thứ hai! Tôi sẽ không dễ dàng tha thứ cho anh ta đâu, cậu không cần nói nữa.”
Tên Ngốc nghe rồi yếu ớt gật đầu, “Ồ.”
Đậu Đậu không nói nữa, nghĩ thầm, nếu như tên giả mạo thật sự ẩn thân nấp ở phòng 912, như vậy cô cũng không thể ở lại phòng 912 này nữa.
Sở gia không được, Cố gia cũng không được, những nơi có thể hoàn toàn đá tên giả mạo kia đi chỉ còn lại ba núi và Cục bắt yêu thôi.
Cô tạm thời không muốn trở về núi Đạo Vương, vậy chỉ có thể đến Cục bắt yêu rồi.
Chỉ có điều, Lão Cửu có thể đồng ý không?
Đậu Đậu theo bản năng nhìn ‘Sở Minh Hiên’ một cái, ‘Sở Minh Hiên’ lập tức chột dạ, “Nhìn anh làm gì? Anh không giỏi đoán mệnh đâu.”
/871
|