Lần này Đậu Đậu hoàn toàn cạn lời, “Tôi cũng không trông chờ gì anh tìm con giúp cả!”
“Ồ, không trông chờ thì tốt, he he he.”
Đậu Đậu, “...”
Con là do hắn giấu, có thể trông chờ hắn đi tìm hả?
Mặc dù đúng là cô rất yên tâm, nhưng cô đây không phải là đang diễn kịch cho cái đó tên giả mạo đó xem à?
Mẹ kiếp, phí công suy nghĩ đến tâm tình của hắn. Nếu đã như vậy thì mặc kệ hắn đi!
Có lẽ nhất thời hắn cũng không quay về được, không đến Cục bắt yêu, chẳng lẽ muốn để cho tên giả mạo kia cứ bám theo cô mãi?
Huống hồ tình hình bây giờ cũng không phải là lúc dỗ hắn bảo hắn đừng ghen. Ở chỗ Lạc Lê dù sao cũng tốt hơn ở với một tên giả mạo đúng không?
Hai cái hại thì chọn lấy cái ít hại hơn, kẻ ngốc cũng biết phải chọn thế nào!
Ăn cơm xong, Tiểu Bạch giúp tìm tiểu quỷ hỏi hành tung của Biển Biển, Tên Ngốc cũng cầm quả cầu lưu ly bắt đầu tính toán.
Đậu Đậu nhìn ‘Sở Minh Hiên’, móc điện thoại ra bắt đầu call cho Lạc Lê.
Sau khi nối máy, Đậu Đậu đi thẳng vào vấn đề, “A lô? Lạc Lê à? Lần trước anh nói muốn thay đổi chế độ tạo phúc cho nhân loại của Cục bắt yêu, chế độ đã thay đổi chưa?”
Mặc dù Lạc Lê không quá rõ Đậu Đậu nói như vậy rốt cuộc là có ý gì, nhưng vẫn khẳng định, “Thay đổi rồi, bây giờ ở bên cạnh tòa nhà cho người nhà của người ở Cục bắt yêu đã xây thêm một tòa cho người cần cục bắt yêu bảo vệ rồi.”
“Vậy thì tốt, vậy anh sai người tới đón tôi đi, tôi cần… không, tôi và con gái cần được bảo vệ.”
Đậu Đậu cúp điện thoại, cả phòng nhất thời há mồm trợn mắt.
Nhất là Tên Ngốc, cậu ta thật sự sắp điên rồi!
Đầu tiên là buồn bực gãi đầu, sau đó đứng lên đi vòng quanh Đậu Đậu ba vòng.
Cuối cùng không dễ dàng gì mới hồi phục được tâm tình, nhìn thấy Đậu Đậu nhìn cậu ta, cậu ta vẫn không nhịn được, “Sư thúc, sư thúc công mới vừa đi người đã dẫn Viên Viên đến Cục bắt yêu? Người người người, không phải là người thích Thiếu soái rồi chứ?”
Đậu Đậu, “... Ha ha.”
“Con thừa nhận Thiếu soái rất tốt. Nếu như không phải là sư thúc công, anh ta có thể nói là người đàn ông thích hợp nhất với người trong thiên hạ này. Nhưng không phải bây giờ người đã có con rồi sao? Cho con cái một gia đình hoàn chỉnh chẳng lẽ không phải là chuyện mà mỗi người mẹ ruột đều nên làm à?”
Đậu Đậu, “Cho nên?”
“Cho nên… cha dượng gì đó sao có thể đối xử tốt với bọn nhỏ được? Người cãi nhau với sư thúc công thì cũng được thôi. Lần trước sư thúc công hại người, chuyện lớn như vậy, không phải người cũng tha thứ đó sao?”
“Ai nói cô ấy đến Cục bắt yêu là muốn ở bên Lạc Lê?”
‘Sở Minh Hiên’ thật sự không thể nhịn được nữa. Cái Tên Ngốc này, mặc dù là nói tốt cho hắn nhưng cậu ta cũng không nhìn xem, kẻ đó là hắn à?
Nếu không phải hắn không nói ra được thân phận của mình thì bây giờ hắn sẽ đi cho cái tên ngu xuẩn hóng hớt chuyên nghiệp này hai cái bạt tai rồi!
‘Sở Minh Hiên’ vừa mở miệng, Tên Ngốc lập tức rất mù mờ, “Không phải ở bên Lạc Lê, vậy thì đi làm gì?”
“Đi thi lấy chứng chỉ hành nghề bắt yêu! Không chỉ có cô ấy muốn thi, tớ cũng muốn thi! Lát nữa Lạc Lê tới tớ sẽ nói với anh ta, tớ cũng muốn ở Cục bắt yêu!”
Đậu Đậu “... Ha ha.”
Nhìn thấy chưa hả? Đây mới là cha ruột biết chưa? Đây mới là tác phong làm cha ruột! Tên giả mạo đó đến đầu ngón tay út của Lão Cửu nhà cô cũng không bằng!
Đậu Đậu nghe thấy âm thầm vui vẻ, Tên Ngốc nghe rồi lại phát điên, “Cái gì? Thi chứng chỉ hành nghề bắt yêu! Sư thúc, sao người lại không gọi con hả?”
Đậu Đậu, “... Không phải bây giờ cậu đã biết rồi à?”
“Con là nghe được từ miệng Minh Hiên, như vậy có thể giống nhau sao? Người không nói cho con biết nhưng lại nói cho cậu ta, rốt cuộc con là sư điệt của người hay cậu ta là sư điệt của người hả?”
‘Sở Minh Hiên’ nghe vậy, khóe miệng lập tức giật giật, “Ha ha, tôi không muốn làm sư điệt của cô ấy đâu.”
“Ồ, không trông chờ thì tốt, he he he.”
Đậu Đậu, “...”
Con là do hắn giấu, có thể trông chờ hắn đi tìm hả?
Mặc dù đúng là cô rất yên tâm, nhưng cô đây không phải là đang diễn kịch cho cái đó tên giả mạo đó xem à?
Mẹ kiếp, phí công suy nghĩ đến tâm tình của hắn. Nếu đã như vậy thì mặc kệ hắn đi!
Có lẽ nhất thời hắn cũng không quay về được, không đến Cục bắt yêu, chẳng lẽ muốn để cho tên giả mạo kia cứ bám theo cô mãi?
Huống hồ tình hình bây giờ cũng không phải là lúc dỗ hắn bảo hắn đừng ghen. Ở chỗ Lạc Lê dù sao cũng tốt hơn ở với một tên giả mạo đúng không?
Hai cái hại thì chọn lấy cái ít hại hơn, kẻ ngốc cũng biết phải chọn thế nào!
Ăn cơm xong, Tiểu Bạch giúp tìm tiểu quỷ hỏi hành tung của Biển Biển, Tên Ngốc cũng cầm quả cầu lưu ly bắt đầu tính toán.
Đậu Đậu nhìn ‘Sở Minh Hiên’, móc điện thoại ra bắt đầu call cho Lạc Lê.
Sau khi nối máy, Đậu Đậu đi thẳng vào vấn đề, “A lô? Lạc Lê à? Lần trước anh nói muốn thay đổi chế độ tạo phúc cho nhân loại của Cục bắt yêu, chế độ đã thay đổi chưa?”
Mặc dù Lạc Lê không quá rõ Đậu Đậu nói như vậy rốt cuộc là có ý gì, nhưng vẫn khẳng định, “Thay đổi rồi, bây giờ ở bên cạnh tòa nhà cho người nhà của người ở Cục bắt yêu đã xây thêm một tòa cho người cần cục bắt yêu bảo vệ rồi.”
“Vậy thì tốt, vậy anh sai người tới đón tôi đi, tôi cần… không, tôi và con gái cần được bảo vệ.”
Đậu Đậu cúp điện thoại, cả phòng nhất thời há mồm trợn mắt.
Nhất là Tên Ngốc, cậu ta thật sự sắp điên rồi!
Đầu tiên là buồn bực gãi đầu, sau đó đứng lên đi vòng quanh Đậu Đậu ba vòng.
Cuối cùng không dễ dàng gì mới hồi phục được tâm tình, nhìn thấy Đậu Đậu nhìn cậu ta, cậu ta vẫn không nhịn được, “Sư thúc, sư thúc công mới vừa đi người đã dẫn Viên Viên đến Cục bắt yêu? Người người người, không phải là người thích Thiếu soái rồi chứ?”
Đậu Đậu, “... Ha ha.”
“Con thừa nhận Thiếu soái rất tốt. Nếu như không phải là sư thúc công, anh ta có thể nói là người đàn ông thích hợp nhất với người trong thiên hạ này. Nhưng không phải bây giờ người đã có con rồi sao? Cho con cái một gia đình hoàn chỉnh chẳng lẽ không phải là chuyện mà mỗi người mẹ ruột đều nên làm à?”
Đậu Đậu, “Cho nên?”
“Cho nên… cha dượng gì đó sao có thể đối xử tốt với bọn nhỏ được? Người cãi nhau với sư thúc công thì cũng được thôi. Lần trước sư thúc công hại người, chuyện lớn như vậy, không phải người cũng tha thứ đó sao?”
“Ai nói cô ấy đến Cục bắt yêu là muốn ở bên Lạc Lê?”
‘Sở Minh Hiên’ thật sự không thể nhịn được nữa. Cái Tên Ngốc này, mặc dù là nói tốt cho hắn nhưng cậu ta cũng không nhìn xem, kẻ đó là hắn à?
Nếu không phải hắn không nói ra được thân phận của mình thì bây giờ hắn sẽ đi cho cái tên ngu xuẩn hóng hớt chuyên nghiệp này hai cái bạt tai rồi!
‘Sở Minh Hiên’ vừa mở miệng, Tên Ngốc lập tức rất mù mờ, “Không phải ở bên Lạc Lê, vậy thì đi làm gì?”
“Đi thi lấy chứng chỉ hành nghề bắt yêu! Không chỉ có cô ấy muốn thi, tớ cũng muốn thi! Lát nữa Lạc Lê tới tớ sẽ nói với anh ta, tớ cũng muốn ở Cục bắt yêu!”
Đậu Đậu “... Ha ha.”
Nhìn thấy chưa hả? Đây mới là cha ruột biết chưa? Đây mới là tác phong làm cha ruột! Tên giả mạo đó đến đầu ngón tay út của Lão Cửu nhà cô cũng không bằng!
Đậu Đậu nghe thấy âm thầm vui vẻ, Tên Ngốc nghe rồi lại phát điên, “Cái gì? Thi chứng chỉ hành nghề bắt yêu! Sư thúc, sao người lại không gọi con hả?”
Đậu Đậu, “... Không phải bây giờ cậu đã biết rồi à?”
“Con là nghe được từ miệng Minh Hiên, như vậy có thể giống nhau sao? Người không nói cho con biết nhưng lại nói cho cậu ta, rốt cuộc con là sư điệt của người hay cậu ta là sư điệt của người hả?”
‘Sở Minh Hiên’ nghe vậy, khóe miệng lập tức giật giật, “Ha ha, tôi không muốn làm sư điệt của cô ấy đâu.”
/1918
|