Còn nữa, nếu như sư phụ già mất nết biết cô sa đọa đến mức cần hệ thống hỗ trợ mới có thể thăng cấp...
Chậc, nghĩ thôi đã muốn phỉ nhổ bản thân rồi.
Vẫn chăm chỉ tu luyện thì hơn.
Lại trải qua hai ngày căng thẳng chuẩn bị chiến đấu, cuối cùng Đậu Đậu, ‘Sở Minh Hiên’, Bạch Linh cùng với những tán tu khác bước vào hành trình nhà quỷ số 81.
Bởi vì nhà quỷ số 81 Đế Đô thật sự nguy hiểm, nên Đậu Đậu bất đắc dĩ phải gửi Viên Viên cho Lý Xuân Hoa. Lần này cũng làm cho Tiểu Trứng Thối mừng như điên, xum xoe nịnh trước nịnh sau.
Tiểu Trứng Thối tên là Triệu Lăng Vân, cha là đạo sĩ bắt yêu, nó còn chưa ra đời thì cha nó đã hy sinh trong một lần làm nhiệm vụ, để lại Lý Xuân Hoa một mình, đầu tắt mặt tối nuôi nó lớn lên. Nó là tất cả cuộc sống của Lý Xuân Hoa, cho nên Lý Xuân Hoa nhìn thấy Đậu Đậu một thân một mình nuôi con mới nhiệt tình như vậy...
Đậu Đậu gửi gắm Viên Viên cho Lý Xuân Hoa xong, bịn rịn không nỡ lên xe buýt của Cục bắt yêu. ‘Sở Minh Hiên’ ngồi ở bên cạnh Đậu Đậu, thấy cô cứ quay đầu lại nhìn con mãi, hắn giơ tay lên vòng qua vai cô, “Đừng lo lắng, chị Xuân Hoa sẽ chăm sóc tốt cho Viên Viên.”
Đậu Đậu gật đầu, còn chưa nói gì, đã nghe Bạch Linh á một tiếng, giận dữ mắng một câu lưu manh!
Cục bắt yêu có rất nhiều xe, cái thường dùng để tạo cảm giác tồn tại nhất chính là chiếc xe van cũ kia. Còn chiếc xe buýt này chuyên dùng để chở tán tu đi tham gia thi. Cho nên rất không khéo, Bạch Linh gặp người quen cũ rồi.
Đậu Đậu tò mò đứng lên, vừa nhìn đã thấy người bên cạnh Bạch Linh bị cô ta mắng là lưu manh đó là tên tán tu cướp binh khí của Bạch Linh ở núi Mạch Thượng, còn vô lễ với cô ta.
Đậu Đậu không nhịn được cười trên sự đau khổ của người khác, vừa định ngồi xuống đã nghe thấy Bạch Linh mở miệng, “Kim Đậu Đậu, cô đổi chỗ cho tôi!”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, ngồi xuống coi như không nghe thấy gì.
Lại bắt đầu ngu xuẩn rồi phải không hả?
Với cái chỉ số thông minh này của cô ta, trong phim truyền hình căn bản không sống được quá hai tập!
Nhưng Bạch Linh cứ muốn đổi với Đậu Đậu, tán tu trên cái xe này cô ta cũng chỉ quen mỗi Đậu Đậu. Những người khác nhìn có vẻ đều lợi hại hơn cô ta, cô ta không đổi chỗ với Đậu Đậu thì đổi với ai chứ?
Huống hồ mấy ngày nay cô ta đã đột phá Thanh Anh rồi, bây giờ cô ta đã là đạo sĩ bắt yêu Lục Anh, cô ta đã lợi hại hơn Kim Đậu Đậu nhiều!
Nghĩ đến đây, Bạch Linh đứng lên trực tiếp đi tới bên cạnh Đậu Đậu, “Đứng lên, ngồi chỗ đó đi.”
“Bạch Linh, cô bị bệnh à? Có bệnh thì uống thuốc, đừng có lượn ở trước mặt tôi!”
“Kim Đậu Đậu, cô phải đổi với tôi!”
“Cút, không muốn quan tâm đến cô.”
Bạch Linh hừ lạnh, “Kim Đậu Đậu, nói thật cho cô biết nhé, bây giờ tôi đã là đạo sĩ bắt yêu Lục Anh rồi. Không muốn bị đánh thì đến ngay chỗ đó ngồi cho tôi!”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “Ha ha, đạo sĩ bắt yêu Lục Anh thì ngon lắm à? Trên cái xe này, trừ cô tôi anh ấy ra, thì ai không trên Hoàng Anh chứ? Mới là đạo sĩ bắt yêu Lục Anh đã vênh váo rồi? Nhìn cái đức hạnh của cô kìa! Cũng không sợ mất mặt!”
Đậu Đậu vừa dứt lời, hơn mười tán tu quần chúng không nhịn được đều bật cười. Người cười lợi hại nhất chính là tên tán tu lưu manh kia, gã cười đủ rồi lại mở miệng, “Đừng tranh nhau nữa, đều ngồi ở chỗ tôi đi.”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “Nghe thấy chưa hả, người ta muốn nối lại duyên phận với cô kìa.”
“Kim Đậu Đậu, đừng có ép tôi phải ra tay!”
‘Sở Minh Hiên’ cau mày, vừa định đứng lên đã bị Đậu Đậu ấn xuống.
“Bạch Linh, cô chỉ có bản lĩnh bắt nạt tôi chút thôi, không phải là cô không muốn ngồi bên cạnh anh ta sao? Cô có bản lĩnh thì đi ngồi cái xe kia của Lạc Lê kìa ~”
Nói xong cô kéo cửa sổ ra, gân giọng hô to với cái buýt đi song song kia, “Thiếu soái, bên này không đủ chỗ ngồi!”
Lạc Lê hạ cửa kính xe xuống, “Anh đã bảo em ngồi cái xe này cùng anh rồi, Tiểu Đoan, dừng xe lại, Đậu Đậu ngồi xe của tôi.”
Chậc, nghĩ thôi đã muốn phỉ nhổ bản thân rồi.
Vẫn chăm chỉ tu luyện thì hơn.
Lại trải qua hai ngày căng thẳng chuẩn bị chiến đấu, cuối cùng Đậu Đậu, ‘Sở Minh Hiên’, Bạch Linh cùng với những tán tu khác bước vào hành trình nhà quỷ số 81.
Bởi vì nhà quỷ số 81 Đế Đô thật sự nguy hiểm, nên Đậu Đậu bất đắc dĩ phải gửi Viên Viên cho Lý Xuân Hoa. Lần này cũng làm cho Tiểu Trứng Thối mừng như điên, xum xoe nịnh trước nịnh sau.
Tiểu Trứng Thối tên là Triệu Lăng Vân, cha là đạo sĩ bắt yêu, nó còn chưa ra đời thì cha nó đã hy sinh trong một lần làm nhiệm vụ, để lại Lý Xuân Hoa một mình, đầu tắt mặt tối nuôi nó lớn lên. Nó là tất cả cuộc sống của Lý Xuân Hoa, cho nên Lý Xuân Hoa nhìn thấy Đậu Đậu một thân một mình nuôi con mới nhiệt tình như vậy...
Đậu Đậu gửi gắm Viên Viên cho Lý Xuân Hoa xong, bịn rịn không nỡ lên xe buýt của Cục bắt yêu. ‘Sở Minh Hiên’ ngồi ở bên cạnh Đậu Đậu, thấy cô cứ quay đầu lại nhìn con mãi, hắn giơ tay lên vòng qua vai cô, “Đừng lo lắng, chị Xuân Hoa sẽ chăm sóc tốt cho Viên Viên.”
Đậu Đậu gật đầu, còn chưa nói gì, đã nghe Bạch Linh á một tiếng, giận dữ mắng một câu lưu manh!
Cục bắt yêu có rất nhiều xe, cái thường dùng để tạo cảm giác tồn tại nhất chính là chiếc xe van cũ kia. Còn chiếc xe buýt này chuyên dùng để chở tán tu đi tham gia thi. Cho nên rất không khéo, Bạch Linh gặp người quen cũ rồi.
Đậu Đậu tò mò đứng lên, vừa nhìn đã thấy người bên cạnh Bạch Linh bị cô ta mắng là lưu manh đó là tên tán tu cướp binh khí của Bạch Linh ở núi Mạch Thượng, còn vô lễ với cô ta.
Đậu Đậu không nhịn được cười trên sự đau khổ của người khác, vừa định ngồi xuống đã nghe thấy Bạch Linh mở miệng, “Kim Đậu Đậu, cô đổi chỗ cho tôi!”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, ngồi xuống coi như không nghe thấy gì.
Lại bắt đầu ngu xuẩn rồi phải không hả?
Với cái chỉ số thông minh này của cô ta, trong phim truyền hình căn bản không sống được quá hai tập!
Nhưng Bạch Linh cứ muốn đổi với Đậu Đậu, tán tu trên cái xe này cô ta cũng chỉ quen mỗi Đậu Đậu. Những người khác nhìn có vẻ đều lợi hại hơn cô ta, cô ta không đổi chỗ với Đậu Đậu thì đổi với ai chứ?
Huống hồ mấy ngày nay cô ta đã đột phá Thanh Anh rồi, bây giờ cô ta đã là đạo sĩ bắt yêu Lục Anh, cô ta đã lợi hại hơn Kim Đậu Đậu nhiều!
Nghĩ đến đây, Bạch Linh đứng lên trực tiếp đi tới bên cạnh Đậu Đậu, “Đứng lên, ngồi chỗ đó đi.”
“Bạch Linh, cô bị bệnh à? Có bệnh thì uống thuốc, đừng có lượn ở trước mặt tôi!”
“Kim Đậu Đậu, cô phải đổi với tôi!”
“Cút, không muốn quan tâm đến cô.”
Bạch Linh hừ lạnh, “Kim Đậu Đậu, nói thật cho cô biết nhé, bây giờ tôi đã là đạo sĩ bắt yêu Lục Anh rồi. Không muốn bị đánh thì đến ngay chỗ đó ngồi cho tôi!”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “Ha ha, đạo sĩ bắt yêu Lục Anh thì ngon lắm à? Trên cái xe này, trừ cô tôi anh ấy ra, thì ai không trên Hoàng Anh chứ? Mới là đạo sĩ bắt yêu Lục Anh đã vênh váo rồi? Nhìn cái đức hạnh của cô kìa! Cũng không sợ mất mặt!”
Đậu Đậu vừa dứt lời, hơn mười tán tu quần chúng không nhịn được đều bật cười. Người cười lợi hại nhất chính là tên tán tu lưu manh kia, gã cười đủ rồi lại mở miệng, “Đừng tranh nhau nữa, đều ngồi ở chỗ tôi đi.”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “Nghe thấy chưa hả, người ta muốn nối lại duyên phận với cô kìa.”
“Kim Đậu Đậu, đừng có ép tôi phải ra tay!”
‘Sở Minh Hiên’ cau mày, vừa định đứng lên đã bị Đậu Đậu ấn xuống.
“Bạch Linh, cô chỉ có bản lĩnh bắt nạt tôi chút thôi, không phải là cô không muốn ngồi bên cạnh anh ta sao? Cô có bản lĩnh thì đi ngồi cái xe kia của Lạc Lê kìa ~”
Nói xong cô kéo cửa sổ ra, gân giọng hô to với cái buýt đi song song kia, “Thiếu soái, bên này không đủ chỗ ngồi!”
Lạc Lê hạ cửa kính xe xuống, “Anh đã bảo em ngồi cái xe này cùng anh rồi, Tiểu Đoan, dừng xe lại, Đậu Đậu ngồi xe của tôi.”
/1918
|