Gã đàn ông cười lạnh nói xong câu này, không chút lưu tình cúi người xuống, từng ngụm từng ngụm hút khô máu của Hồng Tụ. Hồng Tụ siết chặt nắm tay, thù hận càng ngày càng đậm, cho đến một khắc trước khi chết, giận dữ gào lên một tiếng cuồng loạn.
“Vạn Tương Ly! Ta thành quỷ cũng sẽ không tha cho ngươi đâu! Ta muốn ngươi, ta muốn Vạn gia… nợ máu trả bằng máu!”
Gã đàn ông buông cơ thể đã mất hết huyết sắc của Hồng Tụ ra, giống như vất một con búp bê vải rách nát. Gã không hề để ý đến lời của Hồng Tụ. Nữ nhân bị đưa đến giúp gã kéo dài tính mạng, ai không muốn Vạn gia nợ máu trả bằng máu chứ? Nhưng trong số họ đã có ai thành công?
Không có một ai!
Thời buổi loạn lạc chìm nổi, lênh đênh trôi dạt, người sống còn không thể nắm giữ vận mệnh của mình, chết hóa thành quỷ rồi thì có thể như nào chứ?
Trên gương mặt sứt mẻ của Vạn Tương Như chợt lóe lên tia thương hại, nhưng người ngoài cửa sổ lại không nhìn thấy. Bọn họ chỉ nhìn thấy ánh nến đỏ mờ nhạt đong đưa qua lại, bóng dáng cao lớn đó ưu nhã mặc quần áo vào, quay người, bước nhanh đi đến phía cửa.
Vừa đi, vừa nói, “Bây giờ... đến lượt ngươi rồi.”
Đậu Đậu vô cùng căng thẳng, nắm chặt tay ‘Sở Minh Hiên’ hỏi, “Chúng ta làm thế nào đây?”
‘Sở Minh Hiên’ cau mày, cẩn thận phân biệt một lúc, giữ lấy vai cô, “Không sao, gã không phải là quỷ thật.”
“Không phải quỷ thật sao có thể nhìn thấy chúng ta?”
“ ‘Thời gian qua nhanh’, đây là thủ đoạn mà quỷ trên cấp Quỷ Tướng quân mới có thể sử dụng. Sau khi sử dụng ‘thời gian qua nhanh’ thì nó sẽ mang ngôi nhà trở lại một thời gian đặc biệt nào đó. Tất cả những gì từng xảy ra ở đây lúc đó đều được tái hiện lại.”
‘Sở Minh Hiên’ nói tới đây dừng lại, không thể không thừa nhận, Cục bắt yêu vẫn có mấy phần thủ đoạn. Vốn tưởng rằng lần này thi chứng chỉ hành nghề bắt yêu, chỉ cần bắt được Quỷ Sinh là xong chuyện, không ngờ quỷ hồn trong nhà quỷ lại còn phân ra thật giả.
Chỉ có điều, Cục bắt yêu không có bản lĩnh trừng trị Quỷ Tướng quân, bọn họ chỉ biết được bề nổi của vấn đề thôi, còn sâu xa thì không biết.
Chỉ biết là trong nhà quỷ có thật có giả, nhưng không biết tại sao trong nhà quỷ lại có thật có giả. Chỉ dựa vào điểm này mà dám tiến hành sử dụng, hắn thật sự không biết nói gì cho phải nữa.
Phải biết, Quỷ Tướng quân ở nhân giới, đa phần đều vô cùng hung ác. Con nào tâm tồn lương thiện, thì đã sớm được địa phủ chiêu mộ rồi. Cho nên con Quỷ Tướng quân trong cái nhà này thiện hay ác, vẫn rất khó nói...
‘Sở Minh Hiên’ không muốn quan tâm đến chuyện Quỷ Tướng quân, cau mày, không nói tiếp nữa. Nhưng hắn nói ra được điểm này cũng đủ khiến cho Đậu Đậu kinh ngạc, “Quỷ Tướng quân? Đó là cái gì? Giới tu đạo không phân chia ra cái cấp bậc này!”
“Mấy người còn có tâm tư mà nói chuyện à, quả nhiên là ta quá nhân từ rồi chăng?”
Quỷ nam két một tiếng kéo cửa phòng ra, đến bây giờ hai người cũng coi như nhìn thấy được hình dáng thật sự của con quỷ nam này rồi.
Cao hơn một mét tám, cao lớn khôi ngô, từ sống mũi trở xuống góc cạnh rõ ràng, nhưng từ sống mũi trở lên giống như bị chó gặm, gồ ghề lồi lõm, hung ác dữ tợn.
“Mặt ngươi bị chó gặm à?”
‘Sở Minh Hiên’ đỡ trán, “Mặc dù chỉ là tái hiện lại, nhưng vẫn không thể khinh thường thực lực được. Nếu không làm sao lừa được những đạo sĩ bắt yêu khác chứ?”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “Sao anh không nói sớm?”
‘Sở Minh Hiên’, “... Anh tưởng là em biết rồi.”
Đậu Đậu, “A ha ha... em biết cái quỷ gì? Vậy bây giờ làm thế nào? Chạy à?”
“Không cần.”
“Không cần? Đúng là không cần, bởi vì các ngươi chạy cũng không thoát được đâu!”
Con quỷ nam đó… không, gã không phải là quỷ. Chỉ có điều gã cũng không phải là người. Nói chính xác là một con nửa người nửa quỷ.
Tóm lại, Đậu Đậu vừa nói muốn chạy, Vạn Tương Như liền cười, vừa cười lớn vừa giơ tay ra định bắt Đậu Đậu.
“Vạn Tương Ly! Ta thành quỷ cũng sẽ không tha cho ngươi đâu! Ta muốn ngươi, ta muốn Vạn gia… nợ máu trả bằng máu!”
Gã đàn ông buông cơ thể đã mất hết huyết sắc của Hồng Tụ ra, giống như vất một con búp bê vải rách nát. Gã không hề để ý đến lời của Hồng Tụ. Nữ nhân bị đưa đến giúp gã kéo dài tính mạng, ai không muốn Vạn gia nợ máu trả bằng máu chứ? Nhưng trong số họ đã có ai thành công?
Không có một ai!
Thời buổi loạn lạc chìm nổi, lênh đênh trôi dạt, người sống còn không thể nắm giữ vận mệnh của mình, chết hóa thành quỷ rồi thì có thể như nào chứ?
Trên gương mặt sứt mẻ của Vạn Tương Như chợt lóe lên tia thương hại, nhưng người ngoài cửa sổ lại không nhìn thấy. Bọn họ chỉ nhìn thấy ánh nến đỏ mờ nhạt đong đưa qua lại, bóng dáng cao lớn đó ưu nhã mặc quần áo vào, quay người, bước nhanh đi đến phía cửa.
Vừa đi, vừa nói, “Bây giờ... đến lượt ngươi rồi.”
Đậu Đậu vô cùng căng thẳng, nắm chặt tay ‘Sở Minh Hiên’ hỏi, “Chúng ta làm thế nào đây?”
‘Sở Minh Hiên’ cau mày, cẩn thận phân biệt một lúc, giữ lấy vai cô, “Không sao, gã không phải là quỷ thật.”
“Không phải quỷ thật sao có thể nhìn thấy chúng ta?”
“ ‘Thời gian qua nhanh’, đây là thủ đoạn mà quỷ trên cấp Quỷ Tướng quân mới có thể sử dụng. Sau khi sử dụng ‘thời gian qua nhanh’ thì nó sẽ mang ngôi nhà trở lại một thời gian đặc biệt nào đó. Tất cả những gì từng xảy ra ở đây lúc đó đều được tái hiện lại.”
‘Sở Minh Hiên’ nói tới đây dừng lại, không thể không thừa nhận, Cục bắt yêu vẫn có mấy phần thủ đoạn. Vốn tưởng rằng lần này thi chứng chỉ hành nghề bắt yêu, chỉ cần bắt được Quỷ Sinh là xong chuyện, không ngờ quỷ hồn trong nhà quỷ lại còn phân ra thật giả.
Chỉ có điều, Cục bắt yêu không có bản lĩnh trừng trị Quỷ Tướng quân, bọn họ chỉ biết được bề nổi của vấn đề thôi, còn sâu xa thì không biết.
Chỉ biết là trong nhà quỷ có thật có giả, nhưng không biết tại sao trong nhà quỷ lại có thật có giả. Chỉ dựa vào điểm này mà dám tiến hành sử dụng, hắn thật sự không biết nói gì cho phải nữa.
Phải biết, Quỷ Tướng quân ở nhân giới, đa phần đều vô cùng hung ác. Con nào tâm tồn lương thiện, thì đã sớm được địa phủ chiêu mộ rồi. Cho nên con Quỷ Tướng quân trong cái nhà này thiện hay ác, vẫn rất khó nói...
‘Sở Minh Hiên’ không muốn quan tâm đến chuyện Quỷ Tướng quân, cau mày, không nói tiếp nữa. Nhưng hắn nói ra được điểm này cũng đủ khiến cho Đậu Đậu kinh ngạc, “Quỷ Tướng quân? Đó là cái gì? Giới tu đạo không phân chia ra cái cấp bậc này!”
“Mấy người còn có tâm tư mà nói chuyện à, quả nhiên là ta quá nhân từ rồi chăng?”
Quỷ nam két một tiếng kéo cửa phòng ra, đến bây giờ hai người cũng coi như nhìn thấy được hình dáng thật sự của con quỷ nam này rồi.
Cao hơn một mét tám, cao lớn khôi ngô, từ sống mũi trở xuống góc cạnh rõ ràng, nhưng từ sống mũi trở lên giống như bị chó gặm, gồ ghề lồi lõm, hung ác dữ tợn.
“Mặt ngươi bị chó gặm à?”
‘Sở Minh Hiên’ đỡ trán, “Mặc dù chỉ là tái hiện lại, nhưng vẫn không thể khinh thường thực lực được. Nếu không làm sao lừa được những đạo sĩ bắt yêu khác chứ?”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “Sao anh không nói sớm?”
‘Sở Minh Hiên’, “... Anh tưởng là em biết rồi.”
Đậu Đậu, “A ha ha... em biết cái quỷ gì? Vậy bây giờ làm thế nào? Chạy à?”
“Không cần.”
“Không cần? Đúng là không cần, bởi vì các ngươi chạy cũng không thoát được đâu!”
Con quỷ nam đó… không, gã không phải là quỷ. Chỉ có điều gã cũng không phải là người. Nói chính xác là một con nửa người nửa quỷ.
Tóm lại, Đậu Đậu vừa nói muốn chạy, Vạn Tương Như liền cười, vừa cười lớn vừa giơ tay ra định bắt Đậu Đậu.
/871
|