Yêu Nghiệt cười khẩy, “Nếu cô ấy là người phụ nữ xấu xa, vậy Cơ Yêu Nguyệt là cái gì? Con điếm à?”
“Ly Cửu Ca! Con đang nói linh tinh gì thế hả?”
Long Vương lên tiếng cắt ngang lời của Yêu Nghiệt, Yêu Nghiệt cau cau mày lại, tiếp tục, “Làm gái điếm rồi còn muốn lập miếu thờ, cô ta dám làm, còn không để cho tôi nói sao?”
“Ai? Mọi người nói ai? Lẽ nào là Yêu Nguyệt?”
Long Hậu nghe xong cả khuôn mặt mơ hồ, cảm nhận được không khí súng đạn giữa hai cha con, vội vàng lên tiếng, “Đừng cãi nhau nữa, có vấn đề gì không thể nói chuyện đàng hoàng được à? Yêu Nguyệt rốt cuộc làm sao?”
“Không sao cả.”
Lời Long Vương vừa dứt, Yêu Nghiệt lại cười khẩy một tiếng, “Cô ta không sao cả, cô ta chỉ là ngủ với mấy người đàn ông rồi tiện thể trộm long cốt của tôi, hại tôi phải đổi hồn với Sở Minh Hiên. Chỉ thế mà thôi.”
“Cái gì?” Long Hậu kinh hoàng thất sắc, “Việc con nói đều là sự thật sao?”
Tâm trạng Long Hậu biến động quá lớn, Long Vương thở gấp, “Ly Cửu Ca! Ngươi câm miệng cho ông!”
“Mỗi câu mỗi chữ của con đều là thật, nếu mẫu hậu không tin, có thể hỏi ông ta.”
Long Vương vẫn muốn nói gì đó cứu trợ, nhưng Long Hậu đã đi đến trước mặt ông ta.
“Những lời Tiểu Cửu nói đều là sự thật à? Yêu Nguyệt ở bên ngoài, thực sự là một người phụ nữ không sạch sẽ?”
Long Vương gần như muốn phát điên, bị ép vào đường cùng, chỉ có thể thở dài, “Con gái nhà người ta cũng là vì giải hàn độc, là chuyện bất đắc dĩ mà thôi.”
“Sao chàng không nói sớm?”
Long Hậu cuồng loạn gầm lên một tiếng, Long Vương hậm hực xoa xoa mũi.
“Ta… ta cũng mới biết. Cho nên sáng sớm hôm nay ta đã phải đi đến nhân gian để đưa đứa bé về đây. Huống hồ bây giờ ta nói cũng chưa muộn đúng không? Chỉ cần nó không gả cho Tiểu Cửu vậy là được rồi.”
“Muộn rồi! Sáng sớm nay Mộ Bạch đến tìm, nói tối qua nó say rượu làm chuyện vợ chồng với Yêu Nguyệt nên thiếp đã đồng ý rồi.”
“Cái gì? Nàng đồng ý rồi?”
Long Vương gần như phát điên, “Sao nàng có thể đồng ý chứ? Việc lớn như vậy, sao nàng không bàn bạc với ta?”
“Bàn bạc? Chàng nhất mực bắt cô ta phải gả cho Tiểu Cửu, ta bàn bạc với chàng chàng có thể đồng ý sao?”
Long Hậu cũng hối hận vô cùng, “Vậy bây giờ phải làm sao? Thiếp đã đồng ý rồi, cũng đã đóng Phụng Ấn rồi, bây giờ ngoài chàng ra, đừng nói là cả cái Đông Hải, đến cả Thiên Đình cũng biết bọn họ sắp thành hôn!”
Long Vương trợn tròn mắt sững lại, ngón tay run rẩy chỉ Long Hậu một lát, cố gắng nhả từng câu.
“Chẳng trách… chẳng trách mấy tên binh tôm tướng tép ngoài kia nhìn thấy ta lại nói chúc mừng chúc mừng. Ta hỏi bọn chúng không nói, cảm giác như nàng chỉ giấu mỗi mình ta!”
Tiểu Thập đứng hóng hớt, cả khuôn mặt sững sờ, đến cả Yêu Nghiệt cũng hiếm thấy tròn mắt sững sờ… Cơ Yêu Nguyệt có cần hành động nhanh chóng vậy không?
Hôm qua Long Vương mới phát hiện những việc tốt mà cô ta làm, hôm nay cô ta lại có thể ngủ cùng Thất ca để Thất ca cưới cô ta?
Mẹ nó! Đây đúng là lừa gạt người thật thà mà!
Nghĩ đến đây, Yêu Nghiệt cau mày lại, “Cô ta ở đâu? Bây giờ tôi sẽ đi giết chết cô ta!”
“Ây da! Con đừng có thêm loạn nữa đi!” Long Vương nhíu mày, “Con mau chóng dẫn con trai con đi đi, đến lúc này, Mộ Bạch muốn cưới cũng phải cưới không muốn cưới cũng phải cưới! Đông Hải không thể có lỗi với người này được.”
“Ý ông là sao? Ông cứ thế để con trai lấy một ả phụ nữ không sạch sẽ sao?”
“Nàng nghĩ ta muốn à? Nhưng bây giờ sự việc đã đến bước này, chúng ta lại không có chứng cứ, vô duyên vô cớ hủy bỏ hôn ước làm xấu mặt mũi người ta, nàng bảo mặt mũi Đông Hải chúng ta biết bỏ vào đâu?”
Long Vương nói xong, lại thở dài, “Bỏ đi bỏ đi, đứa bé Yêu Nguyệt này cũng rất đáng thương, cơ thể bị hàn độc, nàng không để cho nó giải độc, lẽ nào để nó chịu đựng chờ chết sao?”
“Ly Cửu Ca! Con đang nói linh tinh gì thế hả?”
Long Vương lên tiếng cắt ngang lời của Yêu Nghiệt, Yêu Nghiệt cau cau mày lại, tiếp tục, “Làm gái điếm rồi còn muốn lập miếu thờ, cô ta dám làm, còn không để cho tôi nói sao?”
“Ai? Mọi người nói ai? Lẽ nào là Yêu Nguyệt?”
Long Hậu nghe xong cả khuôn mặt mơ hồ, cảm nhận được không khí súng đạn giữa hai cha con, vội vàng lên tiếng, “Đừng cãi nhau nữa, có vấn đề gì không thể nói chuyện đàng hoàng được à? Yêu Nguyệt rốt cuộc làm sao?”
“Không sao cả.”
Lời Long Vương vừa dứt, Yêu Nghiệt lại cười khẩy một tiếng, “Cô ta không sao cả, cô ta chỉ là ngủ với mấy người đàn ông rồi tiện thể trộm long cốt của tôi, hại tôi phải đổi hồn với Sở Minh Hiên. Chỉ thế mà thôi.”
“Cái gì?” Long Hậu kinh hoàng thất sắc, “Việc con nói đều là sự thật sao?”
Tâm trạng Long Hậu biến động quá lớn, Long Vương thở gấp, “Ly Cửu Ca! Ngươi câm miệng cho ông!”
“Mỗi câu mỗi chữ của con đều là thật, nếu mẫu hậu không tin, có thể hỏi ông ta.”
Long Vương vẫn muốn nói gì đó cứu trợ, nhưng Long Hậu đã đi đến trước mặt ông ta.
“Những lời Tiểu Cửu nói đều là sự thật à? Yêu Nguyệt ở bên ngoài, thực sự là một người phụ nữ không sạch sẽ?”
Long Vương gần như muốn phát điên, bị ép vào đường cùng, chỉ có thể thở dài, “Con gái nhà người ta cũng là vì giải hàn độc, là chuyện bất đắc dĩ mà thôi.”
“Sao chàng không nói sớm?”
Long Hậu cuồng loạn gầm lên một tiếng, Long Vương hậm hực xoa xoa mũi.
“Ta… ta cũng mới biết. Cho nên sáng sớm hôm nay ta đã phải đi đến nhân gian để đưa đứa bé về đây. Huống hồ bây giờ ta nói cũng chưa muộn đúng không? Chỉ cần nó không gả cho Tiểu Cửu vậy là được rồi.”
“Muộn rồi! Sáng sớm nay Mộ Bạch đến tìm, nói tối qua nó say rượu làm chuyện vợ chồng với Yêu Nguyệt nên thiếp đã đồng ý rồi.”
“Cái gì? Nàng đồng ý rồi?”
Long Vương gần như phát điên, “Sao nàng có thể đồng ý chứ? Việc lớn như vậy, sao nàng không bàn bạc với ta?”
“Bàn bạc? Chàng nhất mực bắt cô ta phải gả cho Tiểu Cửu, ta bàn bạc với chàng chàng có thể đồng ý sao?”
Long Hậu cũng hối hận vô cùng, “Vậy bây giờ phải làm sao? Thiếp đã đồng ý rồi, cũng đã đóng Phụng Ấn rồi, bây giờ ngoài chàng ra, đừng nói là cả cái Đông Hải, đến cả Thiên Đình cũng biết bọn họ sắp thành hôn!”
Long Vương trợn tròn mắt sững lại, ngón tay run rẩy chỉ Long Hậu một lát, cố gắng nhả từng câu.
“Chẳng trách… chẳng trách mấy tên binh tôm tướng tép ngoài kia nhìn thấy ta lại nói chúc mừng chúc mừng. Ta hỏi bọn chúng không nói, cảm giác như nàng chỉ giấu mỗi mình ta!”
Tiểu Thập đứng hóng hớt, cả khuôn mặt sững sờ, đến cả Yêu Nghiệt cũng hiếm thấy tròn mắt sững sờ… Cơ Yêu Nguyệt có cần hành động nhanh chóng vậy không?
Hôm qua Long Vương mới phát hiện những việc tốt mà cô ta làm, hôm nay cô ta lại có thể ngủ cùng Thất ca để Thất ca cưới cô ta?
Mẹ nó! Đây đúng là lừa gạt người thật thà mà!
Nghĩ đến đây, Yêu Nghiệt cau mày lại, “Cô ta ở đâu? Bây giờ tôi sẽ đi giết chết cô ta!”
“Ây da! Con đừng có thêm loạn nữa đi!” Long Vương nhíu mày, “Con mau chóng dẫn con trai con đi đi, đến lúc này, Mộ Bạch muốn cưới cũng phải cưới không muốn cưới cũng phải cưới! Đông Hải không thể có lỗi với người này được.”
“Ý ông là sao? Ông cứ thế để con trai lấy một ả phụ nữ không sạch sẽ sao?”
“Nàng nghĩ ta muốn à? Nhưng bây giờ sự việc đã đến bước này, chúng ta lại không có chứng cứ, vô duyên vô cớ hủy bỏ hôn ước làm xấu mặt mũi người ta, nàng bảo mặt mũi Đông Hải chúng ta biết bỏ vào đâu?”
Long Vương nói xong, lại thở dài, “Bỏ đi bỏ đi, đứa bé Yêu Nguyệt này cũng rất đáng thương, cơ thể bị hàn độc, nàng không để cho nó giải độc, lẽ nào để nó chịu đựng chờ chết sao?”
/1918
|