Long Hậu cau mày, mãi lâu sau mới gật gật đầu, “Bỏ đi, việc đã đến mức này, chúng ta cũng chỉ có thể tự nhận đen đủi. Mấy người các người, thay y phục cho ta đi.”
Thấy con trai nói khiến vợ mình hiểu ra, khóe miệng Long Vương giật mạnh một cái, “Chẳng phải tối qua ta cũng nói với nàng như vậy sao? Tại sao ta nói thì vô dụng mà nó nói lại có tác dụng?”
“Con trai có thể giống chàng được sao?”
Long Vương không bỏ cuộc, “Sao lại không giống ta? Nói ra đều chẳng phải cùng một lý luận sao? Còn nữa, thế nào gọi là chúng ta tự nhận đen đủi hả? Năm đó suýt chút nữa cả tộc Tây Hải bị tiêu diệt, nếu nói đến đen đủi, Yêu Nguyệt mới gọi là đen đủi đó!”
“Chàng không nói, không ai bảo chàng bị câm đâu!”
Yêu Nghiệt, “…”
“Ly Cửu Ca, sao con còn chưa đi? Đứng đây để đợi làm cho ông đây mất mặt à?”
Yêu Nghiệt vừa nghe liền ha ha cười, quay người một cái, lập tức bỏ đi.
Hắn còn phải trở về tìm vợ!
Long Vương vốn dĩ là một người không giỏi nói chuyện, ông ta vừa nói xong, thấy đứa con trai bướng bỉnh muốn đi thật, ngay lập tức cảm thấy hối hận vô cùng.
Xong rồi xong rồi, đi thật rồi!
Giờ biết phải làm sao?
Bà vợ già trong kia nếu biết ông ta đuổi con trai nàng ấy đi, không biết còn muốn làm loạn với ông ta đến mức nào nữa?
Năm đó bởi vì chuyện ông ta ép con trai bỏ đi, nàng ấy đã lâm bệnh suốt hai năm, dọa ông ta đến bây giờ vẫn còn sợ hãi. Khó khăn lắm mới tĩnh dưỡng gần khỏe, bây giờ lại vì chuyện này mà tức giận…
Long Vương không dám nghĩ nữa, vừa nghĩ đến đã cảm thấy đáng sợ, cho nên ông ta vội vàng lên tiếng, “Đứng lại!”
“Không phải ông bảo tôi đi sao?”
“Ta bảo con đi con liền đi! Từ khi nào con lại biết nghe lời thế?”
“Trước giờ tôi vẫn rất nghe lời.”
“Trước giờ vẫn rất nghe lời?” Long Vương vừa nghe xong liền nổi điên, “Vậy sao ta bảo con trở về Long cung sao con không về?”
“Ông bảo tôi trở về Long cung? Ha, tôi đã nói điều kiện gì với ông?”
Lời của Yêu Nghiệt vừa dứt, Long Vương đột nhiên không còn gì để nói.
“Ông già, nếu ông để tôi dẫn cả vợ và con trở về, ông xem tôi có về không?”
Yêu Nghiệt dừng lại một lúc, thấy Long Vương trợn tròn mắt không phản ứng lại, hắng giọng tiếp tục nói, “Từ đầu đến cuối, tôi chưa từng nói không muốn quay về, là ông mù mắt rồng, nhất định bắt tôi phải lấy một con điếm. Ông nói xem tôi cũng không phải ngốc, sao có thể đồng ý chứ?”
“Ly Cửu Ca! Câm miệng cho ông! Lăn lộn bên ngoài lâu như vậy, những lời này mà con cũng có thể nói ra được hay sao? Ta thấy con chính là đang muốn chọc tức ta! Sau này không được phép nói như vậy, bất luận trước đây Yêu Nguyệt đã làm những gì thì từ nay về sau, con bé chính là chị dâu của con!”
Sau khi Long Hậu trang điểm xong, người trên kẻ dưới Long cung cũng đã chuẩn bị gần xong rồi, bên trên cũng đã cử mấy tiên nhân tới dự lễ.
Hôn lễ được tổ chức theo kiểu truyền thống thường gặp của Cửu Châu, rất đẹp đẽ lịch sự.
Hơn nữa khi vừa bắt đầu, Long Hậu chưa biết sự thật nên đặc biệt coi trọng. Bộ y phục cưới mà Cơ Yêu Nguyệt đang mặc trên người chính là bộ y phục khi Long Hậu phái người đưa thiệp mời đến Thiên Đình, đặc biệt nhờ vả mấy nàng chức nữ suốt mấy đêm liền may thành.
Cơ Yêu Nguyệt mặc nó, vừa bước ra ngoài đã thu hút cả một đám xôn xao.
Thấy con trai nói khiến vợ mình hiểu ra, khóe miệng Long Vương giật mạnh một cái, “Chẳng phải tối qua ta cũng nói với nàng như vậy sao? Tại sao ta nói thì vô dụng mà nó nói lại có tác dụng?”
“Con trai có thể giống chàng được sao?”
Long Vương không bỏ cuộc, “Sao lại không giống ta? Nói ra đều chẳng phải cùng một lý luận sao? Còn nữa, thế nào gọi là chúng ta tự nhận đen đủi hả? Năm đó suýt chút nữa cả tộc Tây Hải bị tiêu diệt, nếu nói đến đen đủi, Yêu Nguyệt mới gọi là đen đủi đó!”
“Chàng không nói, không ai bảo chàng bị câm đâu!”
Yêu Nghiệt, “…”
“Ly Cửu Ca, sao con còn chưa đi? Đứng đây để đợi làm cho ông đây mất mặt à?”
Yêu Nghiệt vừa nghe liền ha ha cười, quay người một cái, lập tức bỏ đi.
Hắn còn phải trở về tìm vợ!
Long Vương vốn dĩ là một người không giỏi nói chuyện, ông ta vừa nói xong, thấy đứa con trai bướng bỉnh muốn đi thật, ngay lập tức cảm thấy hối hận vô cùng.
Xong rồi xong rồi, đi thật rồi!
Giờ biết phải làm sao?
Bà vợ già trong kia nếu biết ông ta đuổi con trai nàng ấy đi, không biết còn muốn làm loạn với ông ta đến mức nào nữa?
Năm đó bởi vì chuyện ông ta ép con trai bỏ đi, nàng ấy đã lâm bệnh suốt hai năm, dọa ông ta đến bây giờ vẫn còn sợ hãi. Khó khăn lắm mới tĩnh dưỡng gần khỏe, bây giờ lại vì chuyện này mà tức giận…
Long Vương không dám nghĩ nữa, vừa nghĩ đến đã cảm thấy đáng sợ, cho nên ông ta vội vàng lên tiếng, “Đứng lại!”
“Không phải ông bảo tôi đi sao?”
“Ta bảo con đi con liền đi! Từ khi nào con lại biết nghe lời thế?”
“Trước giờ tôi vẫn rất nghe lời.”
“Trước giờ vẫn rất nghe lời?” Long Vương vừa nghe xong liền nổi điên, “Vậy sao ta bảo con trở về Long cung sao con không về?”
“Ông bảo tôi trở về Long cung? Ha, tôi đã nói điều kiện gì với ông?”
Lời của Yêu Nghiệt vừa dứt, Long Vương đột nhiên không còn gì để nói.
“Ông già, nếu ông để tôi dẫn cả vợ và con trở về, ông xem tôi có về không?”
Yêu Nghiệt dừng lại một lúc, thấy Long Vương trợn tròn mắt không phản ứng lại, hắng giọng tiếp tục nói, “Từ đầu đến cuối, tôi chưa từng nói không muốn quay về, là ông mù mắt rồng, nhất định bắt tôi phải lấy một con điếm. Ông nói xem tôi cũng không phải ngốc, sao có thể đồng ý chứ?”
“Ly Cửu Ca! Câm miệng cho ông! Lăn lộn bên ngoài lâu như vậy, những lời này mà con cũng có thể nói ra được hay sao? Ta thấy con chính là đang muốn chọc tức ta! Sau này không được phép nói như vậy, bất luận trước đây Yêu Nguyệt đã làm những gì thì từ nay về sau, con bé chính là chị dâu của con!”
Sau khi Long Hậu trang điểm xong, người trên kẻ dưới Long cung cũng đã chuẩn bị gần xong rồi, bên trên cũng đã cử mấy tiên nhân tới dự lễ.
Hôn lễ được tổ chức theo kiểu truyền thống thường gặp của Cửu Châu, rất đẹp đẽ lịch sự.
Hơn nữa khi vừa bắt đầu, Long Hậu chưa biết sự thật nên đặc biệt coi trọng. Bộ y phục cưới mà Cơ Yêu Nguyệt đang mặc trên người chính là bộ y phục khi Long Hậu phái người đưa thiệp mời đến Thiên Đình, đặc biệt nhờ vả mấy nàng chức nữ suốt mấy đêm liền may thành.
Cơ Yêu Nguyệt mặc nó, vừa bước ra ngoài đã thu hút cả một đám xôn xao.
/1918
|