Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 809: Haizz, gần đây lão cửu nhà cô càng ngày càng khó dỗ (1)
/1918
|
Đậu Đậu nghĩ ngợi một lúc, vẫn quyết định phải nói ra.
Bởi vì việc ‘Sở Minh Hiên’ trước đây cùng cô đi đến Cục bắt yêu để thi lấy chứng nhận bắt yêu, Tên Ngốc hình như cũng biết rõ. Bây giờ cô trở về rồi, Sở Minh Hiên lại vẫn chưa thấy tung tích. Vậy thì Tên Ngốc không hỏi cô thì còn hỏi ai được nữa? Nếu cô nói cô không biết thì không được!
Cho nên Đậu Đậu hắng giọng nói, “Khụ, lúc bọn tôi thi lấy giấy chứng nhận bắt yêu, anh ta bị thương nhẹ, bây giờ vẫn còn đang phải ở lại trong Cục bắt yêu để điều trị.”
“Bị thương thế nào?”
Tên Ngốc rất lo lắng, cho dù Sở Minh Hiên có nhòm ngó sư thúc của cậu nhưng cậu ta vẫn là anh em của cậu. Không thể chỉ vì cậu ta phạm phải chút ngốc nghếch mà cậu lại đi tuyệt giao với cậu ta được đúng không?
Đậu Đậu liền không biết nên nói thế nào.
Yêu Nghiệt hắng giọng, lại làm Lôi Phong một lần nữa, “Thái giám rồi, bây giờ đang tiếp nhận trị liệu tái sinh.”
“Cái gì! Thái giám rồi sao?” Tên Ngốc vô cùng sững sờ, “Sao lại như vậy? Đi thi chứng nhận bắt yêu thôi mà, lẽ nào còn có thể mất chim?”
Đậu Đậu chột dạ nhìn Yêu Nghiệt một cái, Yêu Nghiệt lại rất vô tư thẳng thắn, “Cậu ta đen đủi thôi, không trách người khác được.”
Thực ra nếu không phải vì hắn không muốn để lộ việc đáng xấu hổ rằng bản thân mình bị tráo hồn thì hắn đã muốn nói rằng do nhân phẩm của cậu ta không tốt cho nên mới đáng đời!
Dám nhòm ngó đến vợ của hắn?
Cắt hai quả cà của cậu ta là còn nhẹ đó!
Tên Ngốc nghe xong lại càng đần mặt, “Đen đủi? Sư thúc, đó là sự thật à? Đi thi chứng nhận bắt yêu, nếu đen đủi còn… còn có thể bị biến thánh thái giám sao?”
Đậu Đậu “… Tôi cũng không rõ lắm, lúc anh ta gặp chuyện thì tôi không có mặt ở đó. Có lẽ cũng chỉ có quỷ mới biết anh ta đã trải qua những gì.”
Sau đó cô ý tứ sâu xa nhìn Yêu Nghiệt một cái, trong ánh mắt hiện lên một dòng chữ to rõ ràng - Tự cắt có đau không?
Yêu Nghiệt - Đau, đau chết đi được!
Đậu Đậu - Đáng đời!
Tên Ngốc không biết hai người đang âm thầm giao tiếp với nhau, quả thật vô cùng đau đớn, cảm thấy tủi thân thay cho Sở Minh Hiên.
“Sao lại xảy ra chuyện như vậy chứ? Yêu yêu quỷ quỷ bây giờ đều biến thái hết rồi sao? Không được, con phải gọi điện thoại cho Minh Hiên, con phải hỏi thăm cậu ta!”
Tên yêu nào đó bị mắng biến thái, khóe miệng giật mạnh một cái, lặng lẽ ghi vào cuốn sổ nhỏ trong lòng hai chữ Tên Ngốc.
Tên Ngốc hoàn toàn không có cảm giác gì, lấy điện thoại ra hối hả bấm số gọi.
Đậu Đậu nhìn vậy, hiếm thấy lương lâm cắn rứt, “Cậu không gọi được đâu, anh ta đang nằm trong thiết bị trị liệu tái sinh, toàn thân trên dưới, hầy, cũng chỉ có vài mảnh vải che thân mà thôi.”
Khóe miệng Tên Ngốc co rút, “Thiết bị trị liệu tái sinh? Đó là cái thứ gì vậy? Nằm trong đó không thể nghe điện thoại sao?”
“Đương nhiên là không thể, đó là một cái quan tài băng, nắp đóng lại, cậu nói xem có thể nghe điện thoại được không?”
Tên Ngốc nhất thời không còn gì để nói, cúi gằm mặt xuống, bất đắc dĩ chọn cách bỏ cuộc.
Thế nhưng sau khi Tên Ngốc bỏ cuộc thì chuông điện thoại bỗng vang lên, chân tay cậu ta cuống cuồng cầm lên nhìn một cái, hóa ra không phải điện thoại của cậu ta!
Đậu Đậu vốn cứ tưởng đó là điện thoại của Tên Ngốc, đang nghi hoặc Sở Minh Hiên ở trong quan tài băng sao có thể gọi điện thoại đến thì Yêu Nghiệt liền đưa điện thoại cho cô.
Hóa ra là tiếng chuông điện thoại của cô!
Là Sở Ngọc Bình gọi đến, Đậu Đậu vừa nhìn đã biết bà ấy gọi đến là vì chuyện sinh nhật.
Quả nhiên, cô vừa bắt máy đã nghe tiếng của Sở Ngọc Bình từ đầu dây bên kia vang lên, “Đậu Đậu, con đang ở đâu vậy? Ba ngày nữa là sinh nhật của con, muốn tổ chức thế nào?”
Đậu Đậu, “… Con đang ở 912, cứ tùy ý tổ chức là được ạ.”
“Nào có thể để tùy ý được chứ? Con là con gái mẹ, không thể để tủi thân được. Việc này cứ giao cho mẹ, ngày 26 mẹ sẽ bảo cha con đến đón con trước, thế nào?”
Đậu Đậu gật đầu, “Vâng, mẹ quyết định là được.”
“Đúng rồi, còn có một việc nữa, con với Minh Hiên xin nghỉ phép đi đâu vậy? Sao con về rồi mà vẫn còn chưa thấy mặt mũi nó đâu nhỉ?”
Bởi vì việc ‘Sở Minh Hiên’ trước đây cùng cô đi đến Cục bắt yêu để thi lấy chứng nhận bắt yêu, Tên Ngốc hình như cũng biết rõ. Bây giờ cô trở về rồi, Sở Minh Hiên lại vẫn chưa thấy tung tích. Vậy thì Tên Ngốc không hỏi cô thì còn hỏi ai được nữa? Nếu cô nói cô không biết thì không được!
Cho nên Đậu Đậu hắng giọng nói, “Khụ, lúc bọn tôi thi lấy giấy chứng nhận bắt yêu, anh ta bị thương nhẹ, bây giờ vẫn còn đang phải ở lại trong Cục bắt yêu để điều trị.”
“Bị thương thế nào?”
Tên Ngốc rất lo lắng, cho dù Sở Minh Hiên có nhòm ngó sư thúc của cậu nhưng cậu ta vẫn là anh em của cậu. Không thể chỉ vì cậu ta phạm phải chút ngốc nghếch mà cậu lại đi tuyệt giao với cậu ta được đúng không?
Đậu Đậu liền không biết nên nói thế nào.
Yêu Nghiệt hắng giọng, lại làm Lôi Phong một lần nữa, “Thái giám rồi, bây giờ đang tiếp nhận trị liệu tái sinh.”
“Cái gì! Thái giám rồi sao?” Tên Ngốc vô cùng sững sờ, “Sao lại như vậy? Đi thi chứng nhận bắt yêu thôi mà, lẽ nào còn có thể mất chim?”
Đậu Đậu chột dạ nhìn Yêu Nghiệt một cái, Yêu Nghiệt lại rất vô tư thẳng thắn, “Cậu ta đen đủi thôi, không trách người khác được.”
Thực ra nếu không phải vì hắn không muốn để lộ việc đáng xấu hổ rằng bản thân mình bị tráo hồn thì hắn đã muốn nói rằng do nhân phẩm của cậu ta không tốt cho nên mới đáng đời!
Dám nhòm ngó đến vợ của hắn?
Cắt hai quả cà của cậu ta là còn nhẹ đó!
Tên Ngốc nghe xong lại càng đần mặt, “Đen đủi? Sư thúc, đó là sự thật à? Đi thi chứng nhận bắt yêu, nếu đen đủi còn… còn có thể bị biến thánh thái giám sao?”
Đậu Đậu “… Tôi cũng không rõ lắm, lúc anh ta gặp chuyện thì tôi không có mặt ở đó. Có lẽ cũng chỉ có quỷ mới biết anh ta đã trải qua những gì.”
Sau đó cô ý tứ sâu xa nhìn Yêu Nghiệt một cái, trong ánh mắt hiện lên một dòng chữ to rõ ràng - Tự cắt có đau không?
Yêu Nghiệt - Đau, đau chết đi được!
Đậu Đậu - Đáng đời!
Tên Ngốc không biết hai người đang âm thầm giao tiếp với nhau, quả thật vô cùng đau đớn, cảm thấy tủi thân thay cho Sở Minh Hiên.
“Sao lại xảy ra chuyện như vậy chứ? Yêu yêu quỷ quỷ bây giờ đều biến thái hết rồi sao? Không được, con phải gọi điện thoại cho Minh Hiên, con phải hỏi thăm cậu ta!”
Tên yêu nào đó bị mắng biến thái, khóe miệng giật mạnh một cái, lặng lẽ ghi vào cuốn sổ nhỏ trong lòng hai chữ Tên Ngốc.
Tên Ngốc hoàn toàn không có cảm giác gì, lấy điện thoại ra hối hả bấm số gọi.
Đậu Đậu nhìn vậy, hiếm thấy lương lâm cắn rứt, “Cậu không gọi được đâu, anh ta đang nằm trong thiết bị trị liệu tái sinh, toàn thân trên dưới, hầy, cũng chỉ có vài mảnh vải che thân mà thôi.”
Khóe miệng Tên Ngốc co rút, “Thiết bị trị liệu tái sinh? Đó là cái thứ gì vậy? Nằm trong đó không thể nghe điện thoại sao?”
“Đương nhiên là không thể, đó là một cái quan tài băng, nắp đóng lại, cậu nói xem có thể nghe điện thoại được không?”
Tên Ngốc nhất thời không còn gì để nói, cúi gằm mặt xuống, bất đắc dĩ chọn cách bỏ cuộc.
Thế nhưng sau khi Tên Ngốc bỏ cuộc thì chuông điện thoại bỗng vang lên, chân tay cậu ta cuống cuồng cầm lên nhìn một cái, hóa ra không phải điện thoại của cậu ta!
Đậu Đậu vốn cứ tưởng đó là điện thoại của Tên Ngốc, đang nghi hoặc Sở Minh Hiên ở trong quan tài băng sao có thể gọi điện thoại đến thì Yêu Nghiệt liền đưa điện thoại cho cô.
Hóa ra là tiếng chuông điện thoại của cô!
Là Sở Ngọc Bình gọi đến, Đậu Đậu vừa nhìn đã biết bà ấy gọi đến là vì chuyện sinh nhật.
Quả nhiên, cô vừa bắt máy đã nghe tiếng của Sở Ngọc Bình từ đầu dây bên kia vang lên, “Đậu Đậu, con đang ở đâu vậy? Ba ngày nữa là sinh nhật của con, muốn tổ chức thế nào?”
Đậu Đậu, “… Con đang ở 912, cứ tùy ý tổ chức là được ạ.”
“Nào có thể để tùy ý được chứ? Con là con gái mẹ, không thể để tủi thân được. Việc này cứ giao cho mẹ, ngày 26 mẹ sẽ bảo cha con đến đón con trước, thế nào?”
Đậu Đậu gật đầu, “Vâng, mẹ quyết định là được.”
“Đúng rồi, còn có một việc nữa, con với Minh Hiên xin nghỉ phép đi đâu vậy? Sao con về rồi mà vẫn còn chưa thấy mặt mũi nó đâu nhỉ?”
/1918
|