Đậu Đậu nhìn mà khóe miệng giật giật, ném cành đào ra nhìn Yêu Nghiệt, “Lão Cửu, có cái danh tình | huynh đệ này, hình như không tiện ra tay lắm nhỉ?”
Lão Cửu cũng cho là đúng gật đầu, “Vợ nói đúng, vậy theo ý vợ là?”
“Vậy đợi ả sinh con xong rồi hãy nói.
Đợi ả sinh con rồi, có thù báo thù, có oán báo oán.
Chúng ta dù có không chữa thủ đoạn thế nào thì cũng không thể ra tay cả với cốt nhục ruột của Thất ca được đúng không?”
Đậu Đậu nhấn mạnh ba chữ “cốt nhục ruột”
rồi lắc đầu than thở, vô cùng tiếc nuối.
Cơ Yêu Nguyệt đắc ý liếc Đậu Đậu một cái, còn chưa đứng lên, một bàn tay dịu dàng như ngọc đã đặt lên cái bụng nhô cao của ả.
Là Ly Mộ Bạch, hắn ta lạnh mặt, cả người giống như hoàn toàn không có nhiệt độ, giơ tay phủ lên bụng ả.
Dường như là vuốt ve, lại dường như không phải.
Cơ Yêu Nguyệt nhớ tới trước đó ả động tình gọi tên Ly Cửu Ca, ả co rúm lại, lấy dũng khí gọi tên Mộ Bạch.
Nói thế nào Ly Mộ Bạch cũng là người đàn ông yêu ả đến sông cạn đá mòn nhiều năm như vậy, hắn ta nhìn thấy chuyện cũ của ả với tộc Hỏa quỷ ở Nhân giới còn không để ý, bây giờ chỉ là ả vô tình gọi mấy tiếng Cửu điện hạ cũng không thể cứ vứt bỏ ả như vậy đúng không? Huống hồ trong bụng ả còn có con của hắn ta! Nhưng Ly Mộ Bạch không hề đáp lại, nghe thấy ả dịu giọng gọi Mộ Bạch, nhiệt độ trên người hắn ta càng lạnh hơn.
“Cốt nhục ruột của ta?”
Hắn ta nói như vậy, dường như đang hỏi ngược lại Đậu Đậu, lại dường như đang chất vấn bản thân mình, nhưng nhiều hơn là than thở thể lương.
Cơ Yêu Nguyệt bị biểu hiện khác thường này của hắn ta dọa run cầm cập, vội vàng kéo tay áo hắn ta, “Mộ Bạch, Mộ Bạch, chàng làm sao thế? Có phải chàng khó chịu không?”
“Không, ta rất khỏe”
Giọng Ly Mộ Bạch lạnh như băng.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn ta giống Yêu Nghiệt như vậy, hắn ta nhìn Cơ Yêu Nguyệt bằng nửa con mắt, dùng một loại ánh mắt không thể nắm bắt, một loại ánh mắt điên cuồng căm hận đến tận trong xương nhìn ả.
Tim Cơ Yêu Nguyệt đập thình thịch, ả nhìn chằm chằm Ly Mộ Bạch có thể nói là mê mẩn.
Nhưng quá muộn rồi.
Sự dịu dàng của Ly Mộ Bạch đi quá muộn, lạnh lùng lại đến quá chậm.
Đợi đến lúc Cơ Yêu Nguyệt có suy nghĩ sợ hãi hắn ta thì bụng ả đã quặn đau, một bàn tay thò hẳn vào trong bụng Mắt hắn ta đỏ ngầu, tay xuyên qua bụng ả, tóm lấy hai vật nhỏ không ngừng vùng vẫy trong bụng ả, không chút lưu tình kéo ra ngoài.
Mang theo yêu và hận ngút trời, tư thế muốn hoàn toàn chấm dứt với ả! Cơ Yêu Nguyệt đã bị một màn trước mắt này làm cho kinh ngạc đến ngày người.
Có một giây, ả tưởng rằng người làm tất cả những thứ này với ả là Cửu điện hạ đó! Bởi vì cũng chỉ có hắn mới có thể ra tay với ả độc ác như vậy.
Nhưng không chỉ là hắn.
Người có hòa nhã thế nào mà bị dồn ép, con sói khát máu trong xương cốt cũng thức tỉnh.
Ly Mộ Bạch dịu dàng nhiều năm như vậy, đối với ả có thể nói là bưng ở trong tay sợ rơi, ngậm trong miệng sợ tan.
Hắn ta yêu ả hèn mọn như thế, dâng trái tim ra, hận không thể vùi xuống đất mặc ả chà đạp.
Hắn ta có thể tha thứ cho quá khứ của ả, có thể tiếp nhận tất cả của ả.
Hắn ta chỉ hi vọng một chuyện! Đó chính là sau khi thành hôn với hắn ta xong, ả có thể hoàn toàn chấm dứt với quá khứ.
Cho dù trong chốc lát ở không thể yêu hắn ta, hắn ta cũng nguyện ý chờ, chỉ cần ả đừng mộng tưởng hão huyền với Cửu đệ của hắn ta nữa, chỉ cần ả đừng dây dưa với những người đàn ông khác nữa...
Lão Cửu cũng cho là đúng gật đầu, “Vợ nói đúng, vậy theo ý vợ là?”
“Vậy đợi ả sinh con xong rồi hãy nói.
Đợi ả sinh con rồi, có thù báo thù, có oán báo oán.
Chúng ta dù có không chữa thủ đoạn thế nào thì cũng không thể ra tay cả với cốt nhục ruột của Thất ca được đúng không?”
Đậu Đậu nhấn mạnh ba chữ “cốt nhục ruột”
rồi lắc đầu than thở, vô cùng tiếc nuối.
Cơ Yêu Nguyệt đắc ý liếc Đậu Đậu một cái, còn chưa đứng lên, một bàn tay dịu dàng như ngọc đã đặt lên cái bụng nhô cao của ả.
Là Ly Mộ Bạch, hắn ta lạnh mặt, cả người giống như hoàn toàn không có nhiệt độ, giơ tay phủ lên bụng ả.
Dường như là vuốt ve, lại dường như không phải.
Cơ Yêu Nguyệt nhớ tới trước đó ả động tình gọi tên Ly Cửu Ca, ả co rúm lại, lấy dũng khí gọi tên Mộ Bạch.
Nói thế nào Ly Mộ Bạch cũng là người đàn ông yêu ả đến sông cạn đá mòn nhiều năm như vậy, hắn ta nhìn thấy chuyện cũ của ả với tộc Hỏa quỷ ở Nhân giới còn không để ý, bây giờ chỉ là ả vô tình gọi mấy tiếng Cửu điện hạ cũng không thể cứ vứt bỏ ả như vậy đúng không? Huống hồ trong bụng ả còn có con của hắn ta! Nhưng Ly Mộ Bạch không hề đáp lại, nghe thấy ả dịu giọng gọi Mộ Bạch, nhiệt độ trên người hắn ta càng lạnh hơn.
“Cốt nhục ruột của ta?”
Hắn ta nói như vậy, dường như đang hỏi ngược lại Đậu Đậu, lại dường như đang chất vấn bản thân mình, nhưng nhiều hơn là than thở thể lương.
Cơ Yêu Nguyệt bị biểu hiện khác thường này của hắn ta dọa run cầm cập, vội vàng kéo tay áo hắn ta, “Mộ Bạch, Mộ Bạch, chàng làm sao thế? Có phải chàng khó chịu không?”
“Không, ta rất khỏe”
Giọng Ly Mộ Bạch lạnh như băng.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn ta giống Yêu Nghiệt như vậy, hắn ta nhìn Cơ Yêu Nguyệt bằng nửa con mắt, dùng một loại ánh mắt không thể nắm bắt, một loại ánh mắt điên cuồng căm hận đến tận trong xương nhìn ả.
Tim Cơ Yêu Nguyệt đập thình thịch, ả nhìn chằm chằm Ly Mộ Bạch có thể nói là mê mẩn.
Nhưng quá muộn rồi.
Sự dịu dàng của Ly Mộ Bạch đi quá muộn, lạnh lùng lại đến quá chậm.
Đợi đến lúc Cơ Yêu Nguyệt có suy nghĩ sợ hãi hắn ta thì bụng ả đã quặn đau, một bàn tay thò hẳn vào trong bụng Mắt hắn ta đỏ ngầu, tay xuyên qua bụng ả, tóm lấy hai vật nhỏ không ngừng vùng vẫy trong bụng ả, không chút lưu tình kéo ra ngoài.
Mang theo yêu và hận ngút trời, tư thế muốn hoàn toàn chấm dứt với ả! Cơ Yêu Nguyệt đã bị một màn trước mắt này làm cho kinh ngạc đến ngày người.
Có một giây, ả tưởng rằng người làm tất cả những thứ này với ả là Cửu điện hạ đó! Bởi vì cũng chỉ có hắn mới có thể ra tay với ả độc ác như vậy.
Nhưng không chỉ là hắn.
Người có hòa nhã thế nào mà bị dồn ép, con sói khát máu trong xương cốt cũng thức tỉnh.
Ly Mộ Bạch dịu dàng nhiều năm như vậy, đối với ả có thể nói là bưng ở trong tay sợ rơi, ngậm trong miệng sợ tan.
Hắn ta yêu ả hèn mọn như thế, dâng trái tim ra, hận không thể vùi xuống đất mặc ả chà đạp.
Hắn ta có thể tha thứ cho quá khứ của ả, có thể tiếp nhận tất cả của ả.
Hắn ta chỉ hi vọng một chuyện! Đó chính là sau khi thành hôn với hắn ta xong, ả có thể hoàn toàn chấm dứt với quá khứ.
Cho dù trong chốc lát ở không thể yêu hắn ta, hắn ta cũng nguyện ý chờ, chỉ cần ả đừng mộng tưởng hão huyền với Cửu đệ của hắn ta nữa, chỉ cần ả đừng dây dưa với những người đàn ông khác nữa...
/871
|