Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 813: Cái mầm đậu này rốt cuộc là làm sao vậy? (1)
/1918
|
Đến Cố gia, Sở Ngọc Bình đứng ở cửa đón Đậu Đậu, nhìn có vẻ hạnh phúc tràn đầy. Đậu Đậu xuống xe, dìu bà vào trong phòng. Sở Ngọc Bình bụng bầu to vượt mặt, ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, luôn tay nhúp một chút đồ ăn vặt.
“Trường Sinh đâu ạ?” Đậu Đậu hỏi.
Sở Ngọc Bình chỉ chỉ phòng của Trường Sinh, “Đang làm bài tập đó. Đúng rồi, Đậu Đậu, khi nào con trở lại lớp học thế? Sau khi Niệm Nô Kiều ra mắt thị trường à?”
Đậu Đậu gật gật đầu, “Vâng, đợi Niệm Nô Kiều ra mắt thị trường xong thì con sẽ trở lại lớp học. Ấy, còn nữa, con chuẩn bị nhảy lớp, nhảy đến lớp mười hai.”
“Hả? Nhảy lớp? Còn nhảy lên lớp mười hai?”
“Vâng, ngày mai con đã mười tám tuổi rồi, mười tám tuổi còn học lớp mười, nói ra cũng chẳng dễ nghe chút nào! Lúc đầu con không chịu ở lại lớp, nếu không vì Lý Thúy Vân… Cho nên con chuẩn bị nhảy lớp. Chịu khó bỏ ra chút công sức, tiện thể chuẩn bị thi đại học luôn.”
“Con nói đúng, nếu không vì Lý Thúy Vân, con cũng không đến nỗi…”
Đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, Sở Ngọc Bình liền đổi chủ đề, “Mẹ nghe nói Kim San chết rồi, mặc váy đỏ nhảy lầu tự tử ở bệnh viện thần kinh Đế Đô. Bây giờ Lý Thúy Vân chắc chắn rất hận con, con phải cẩn thận một chút nhé!”
“Hả?”
Cẩn thận Lý Thúy Vân?
Cẩn thận Kim San còn hơn ý chứ!
Mặc bộ váy đỏ tự tử, vậy chính là ác quỷ quần áo đỏ rồi rồi!
Sau đó còn bị hội Vong Linh dẫn đi, mẹ nó, con bé Kim San này muốn lên trời chắc, cô ta có làm ma cũng sẽ không tha cho cô đâu!
Không được, hôm nào đó phải đi tìm Hồng Tụ hỏi xem tình hình Kim San thế nào. Nếu không con bé đó đâm sau lưng cô thì phải làm sao?
Không dám nghĩ đến, vừa nghĩ đã cảm thấy đáng sợ rồi…
Sở Ngọc Bình lại bắt đầu nhắc đi nhắc lại, “Con hả cái gì mà hả? Cẩn thận phòng bị một chút, Lý Thúy Vân kinh khủng thế nào không phải con không biết!”
Đậu Đậu vội vàng gật đầu, “Vâng vâng, con biết rồi. Con sẽ đề phòng một chút.”
“Vậy thì tốt, như vậy chúng ta cũng sẽ yên tâm.”
Sở Ngọc Bình nói xong câu này, lại ăn ô mai ở trên bàn. Đến lúc Đậu Đậu nhìn đến ghê răng, bà lại nghĩ đến gì đó.
“Đúng rồi, hôm nay Đường Lưu Ly xuất viện, nếu không có gì thay đổi thì ngày mai có thể sẽ đến đây, cho nên mẹ đã đặc biệt nhắc nhở Abel gửi thiệp mời đến cho Đường gia.”
Đậu Đậu làm nút like chỉ về phía Sở Ngọc Bình, “Làm rất đẹp!”
Sở Ngọc Bình khẽ hất cằm, rất trẻ con trả lời cô, “Đó là đương nhiên!”
“Nói chuyện gì mà vui vẻ vậy?” Cố Thanh Vân vào nhà bếp dặn dò một chút, vừa vào nhà đã thấy hai mẹ con cười nói vui vẻ, khóe miệng cũng bất giác mang theo nụ cười.
“Đang nói về chuyện sinh nhật ngày mai của Đậu Đậu, còn cả chuyện Đường Lưu Ly, còn cả chuyện Niệm Nô Kiều ra mắt sản phẩm nữa.”
Ba câu chuyện mà Sở Ngọc Đậu biết chút thủ pháp kinh doanh, mà cho dù không biết thì cũng không thể làm cho Bình nói, Cố Thanh Vân rõ ràng có hứng thú nhất với câu chuyện cuối cùng. Những ngày gần đây, sự thay đổi của vợ yêu trong mắt ông không chỉ là da dẻ đẹp lên mà đến những vết rạn trên cơ thể lâu năm cũng đã biến mất tám chín phần. Bây giờ cái nhìn của ông đối với năng lực của con gái nuôi đã không còn một chút nghi ngờ nào. Đừng nói là Đậu công ty phá sản được!
Rượu thơm không sợ ngõ sâu, sản phẩm tốt như vậy mà không có người tiêu thụ thì mới gọi là kì lạ đó!
“Sau khi Niệm Nô Kiều ra mắt thị trường nhất định sẽ gặp khó khăn do quá nhiều người mua, con phải tìm nguyên liệu cho tháng tiếp theo trước, xử lý triệt để vấn đề đầu nguồn, sau này mới thuận buồm xuôi gió.”
“Vâng, con biết rồi ạ.”
“Đừng làm khó bản thân quá, xác định một mục tiêu nhỏ, một trăm triệu là được rồi. Dù sao số dược liệu này cũng quá hiếm có.”
Khóe miệng Đậu Đậu co rút một cái… mục tiêu nhỏ, một trăm triệu?
“Trường Sinh đâu ạ?” Đậu Đậu hỏi.
Sở Ngọc Bình chỉ chỉ phòng của Trường Sinh, “Đang làm bài tập đó. Đúng rồi, Đậu Đậu, khi nào con trở lại lớp học thế? Sau khi Niệm Nô Kiều ra mắt thị trường à?”
Đậu Đậu gật gật đầu, “Vâng, đợi Niệm Nô Kiều ra mắt thị trường xong thì con sẽ trở lại lớp học. Ấy, còn nữa, con chuẩn bị nhảy lớp, nhảy đến lớp mười hai.”
“Hả? Nhảy lớp? Còn nhảy lên lớp mười hai?”
“Vâng, ngày mai con đã mười tám tuổi rồi, mười tám tuổi còn học lớp mười, nói ra cũng chẳng dễ nghe chút nào! Lúc đầu con không chịu ở lại lớp, nếu không vì Lý Thúy Vân… Cho nên con chuẩn bị nhảy lớp. Chịu khó bỏ ra chút công sức, tiện thể chuẩn bị thi đại học luôn.”
“Con nói đúng, nếu không vì Lý Thúy Vân, con cũng không đến nỗi…”
Đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, Sở Ngọc Bình liền đổi chủ đề, “Mẹ nghe nói Kim San chết rồi, mặc váy đỏ nhảy lầu tự tử ở bệnh viện thần kinh Đế Đô. Bây giờ Lý Thúy Vân chắc chắn rất hận con, con phải cẩn thận một chút nhé!”
“Hả?”
Cẩn thận Lý Thúy Vân?
Cẩn thận Kim San còn hơn ý chứ!
Mặc bộ váy đỏ tự tử, vậy chính là ác quỷ quần áo đỏ rồi rồi!
Sau đó còn bị hội Vong Linh dẫn đi, mẹ nó, con bé Kim San này muốn lên trời chắc, cô ta có làm ma cũng sẽ không tha cho cô đâu!
Không được, hôm nào đó phải đi tìm Hồng Tụ hỏi xem tình hình Kim San thế nào. Nếu không con bé đó đâm sau lưng cô thì phải làm sao?
Không dám nghĩ đến, vừa nghĩ đã cảm thấy đáng sợ rồi…
Sở Ngọc Bình lại bắt đầu nhắc đi nhắc lại, “Con hả cái gì mà hả? Cẩn thận phòng bị một chút, Lý Thúy Vân kinh khủng thế nào không phải con không biết!”
Đậu Đậu vội vàng gật đầu, “Vâng vâng, con biết rồi. Con sẽ đề phòng một chút.”
“Vậy thì tốt, như vậy chúng ta cũng sẽ yên tâm.”
Sở Ngọc Bình nói xong câu này, lại ăn ô mai ở trên bàn. Đến lúc Đậu Đậu nhìn đến ghê răng, bà lại nghĩ đến gì đó.
“Đúng rồi, hôm nay Đường Lưu Ly xuất viện, nếu không có gì thay đổi thì ngày mai có thể sẽ đến đây, cho nên mẹ đã đặc biệt nhắc nhở Abel gửi thiệp mời đến cho Đường gia.”
Đậu Đậu làm nút like chỉ về phía Sở Ngọc Bình, “Làm rất đẹp!”
Sở Ngọc Bình khẽ hất cằm, rất trẻ con trả lời cô, “Đó là đương nhiên!”
“Nói chuyện gì mà vui vẻ vậy?” Cố Thanh Vân vào nhà bếp dặn dò một chút, vừa vào nhà đã thấy hai mẹ con cười nói vui vẻ, khóe miệng cũng bất giác mang theo nụ cười.
“Đang nói về chuyện sinh nhật ngày mai của Đậu Đậu, còn cả chuyện Đường Lưu Ly, còn cả chuyện Niệm Nô Kiều ra mắt sản phẩm nữa.”
Ba câu chuyện mà Sở Ngọc Đậu biết chút thủ pháp kinh doanh, mà cho dù không biết thì cũng không thể làm cho Bình nói, Cố Thanh Vân rõ ràng có hứng thú nhất với câu chuyện cuối cùng. Những ngày gần đây, sự thay đổi của vợ yêu trong mắt ông không chỉ là da dẻ đẹp lên mà đến những vết rạn trên cơ thể lâu năm cũng đã biến mất tám chín phần. Bây giờ cái nhìn của ông đối với năng lực của con gái nuôi đã không còn một chút nghi ngờ nào. Đừng nói là Đậu công ty phá sản được!
Rượu thơm không sợ ngõ sâu, sản phẩm tốt như vậy mà không có người tiêu thụ thì mới gọi là kì lạ đó!
“Sau khi Niệm Nô Kiều ra mắt thị trường nhất định sẽ gặp khó khăn do quá nhiều người mua, con phải tìm nguyên liệu cho tháng tiếp theo trước, xử lý triệt để vấn đề đầu nguồn, sau này mới thuận buồm xuôi gió.”
“Vâng, con biết rồi ạ.”
“Đừng làm khó bản thân quá, xác định một mục tiêu nhỏ, một trăm triệu là được rồi. Dù sao số dược liệu này cũng quá hiếm có.”
Khóe miệng Đậu Đậu co rút một cái… mục tiêu nhỏ, một trăm triệu?
/1918
|