Tứ Bất Tượng muốn yên tĩnh, nhưng Đậu Đậu lại hoàn toàn không cảm thấy làm như vậy có gì không đúng.
Người đàn ông của cô, không ai được phép tư tưởng.
Diễn cảnh H trước mặt Lạc Thi Nhã thì đã sao? Đây là cô đánh dấu địa bàn!
Thế là hậu quả của Lạc Thi Nhã khi tặng Đậu Đậu đồ chơi bằng bông này chính là mang theo đôi mắt gấu mèo xem đoạn phim cảnh H không lộ hàng không đóng thế.
Cô ta muốn yên tĩnh, đặc biệt muốn yên tĩnh.
Lạc Thi Nhã tới cả phim hoạt hình có cảnh H còn chưa xem qua, lúc nào đã từng xem qua trận chiến như vậy chứ?
Cho dù không lộ hàng không quá giới thì cũng đã là cả một đêm đó!
Nếu như cô ta nhớ không nhầm thì hình như Hà Chính Trực đã từng nói, thời gian bình quân của đàn ông Cửu Châu dài không quá bảy phút!
Cô ta còn nhớ khi đó cô ta đần thối hỏi Hà Chính Trực, “Trong tiểu thuyết có ghi một đêm n lần… lẽ nào đều là giả sao?”
“Một đêm n lần? Cậu tính cẩn thận giúp tớ tám chia cho n thì được bao nhiêu? Mẫu số càng lớn giá trị càng nhỏ, kiến thức đơn giản như vậy đến tớ học không ra gì cũng biết!”
“Vậy nên… đều là giả sao?”
“Dĩ nhiên rồi, có điều tính cả lúc trước và sau khi làm, tính tàm tạm cũng tới nửa tiếng hơn đó.”
Hồi tưởng đến đây, Lạc Thi Nhã kinh ngạc không ngớt… Nửa tiếng đồng hồ sao? Ngài Cửu chắc chắn là hơn!
Hắn ta… là người sao?
Thế là Lạc Thi Nhã mang theo trạng thái kinh ngạc như nhìn thấy quỷ, cứ thế nghe bản giao hưởng suốt cả đêm, ngày hôm sau mang theo hai mắt gấu trúc lên lớp…
Đậu Đậu ngủ tới tận trưa trật mới dậy, nhìn đồng hồ đã tới giờ ăn trưa, đá Yêu Nghiệt một cái kêu hắn gọi đồ ăn, sau đó chuẩn bị đi học.
Làm thì cũng đã làm rồi, phải đi xem trị liệu hiệu quả không.
Đối với chuyện này, Yêu Nghiệt bày tỏ, “…”
Vậy là qua bữa trưa, tên yêu nào đó bị vợ vứt bỏ, về nhà trông con như thường ngày.
Đậu Đậu mặc đồng phục xách ba lô, cúi đầu hôn hắn một cái, cười híp mắt mở cửa xuống lầu.
Hơn nửa tháng rồi chưa lên lớp, Đậu Đậu vừa xuất hiện khiến cả đám người nhất thời có chút ngơ ngác. Ngơ xong thì bừng tỉnh, nối tiếp nhau vây lấy cô nói cô nhảy rất đẹp.
Đậu Đậu, “… Ha ha.”
Chuyện của hơn nửa tháng trước rồi, bây giờ nói có phải là hơi muộn không?
Lý Thanh nhìn ra nghi ngờ của cô, hơi sững người, nói, “Giáo viên dạy nhảy của Hội Tụy ngày nào cũng tới trường chúng ta gặp hiệu trưởng. Vậy nên… mọi người đều không cảm thấy chuyện này là quá khứ.”
Đậu Đậu, “…”
Ngày nào cũng tới Thánh Phong tìm hiệu trưởng. Cái quái gì vậy?
Cô biết cô nhảy đẹp, nhưng cũng không tới mức ngày nào cũng tới tìm người chứ!
Hơn nữa, sao biết cô nhất định phải tới Hội Tụy? Nếu cô thật sự nhảy tới mức xuất quỷ nhập thần như vậy, thì còn cần phải tới Hội Tụy đi học sao?
Nói đi cũng phải nói lại, chuyện cô muốn nhảy lớp không thể kéo dài thêm nữa. Giấy đăng ký kết hôn với Yêu Nghiệt cũng đã lấy rồi, nếu như còn ở lớp mười, vậy cô muốn thành tinh mà!
Hơn nữa, cô cũng không thích đi học.
Đậu Đậu khẽ gật đầu nhìn Lý Thanh, sau đó xách ba lô tới phòng làm việc của hiệu trưởng. Cô muốn tới xin nhảy lớp, nếu như gặp phải cô giáo đó của Hội Tụy thì tiện thể nói với cô không muốn tới Hội Tụy, chỉ ở lại Thánh Phong thôi.
Khi đó giáo viên của Hội Tụy đang lý luận bảo vệ quan điểm của mình với hiệu trưởng, từ thành tích học tập tới thiên tài vũ đạo, phân tích tới nơi tới chốn nguyên nhân Đậu Đậu không thích hợp ở lại Thánh Phong.
Đậu Đậu nghe mà đơ người, suýt chút nữa thì tin cô ta.
May mà cô còn lý trí, biết được nếu cô tới Hội Tụy thì chuyện không vui sau này càng nhiều hơn nữa. Hội Tụy còn có Tô Thính Tuyết trước kia cô đắc tội và Đường Lưu Ly vừa mới đắc tội đó!
Người đàn ông của cô, không ai được phép tư tưởng.
Diễn cảnh H trước mặt Lạc Thi Nhã thì đã sao? Đây là cô đánh dấu địa bàn!
Thế là hậu quả của Lạc Thi Nhã khi tặng Đậu Đậu đồ chơi bằng bông này chính là mang theo đôi mắt gấu mèo xem đoạn phim cảnh H không lộ hàng không đóng thế.
Cô ta muốn yên tĩnh, đặc biệt muốn yên tĩnh.
Lạc Thi Nhã tới cả phim hoạt hình có cảnh H còn chưa xem qua, lúc nào đã từng xem qua trận chiến như vậy chứ?
Cho dù không lộ hàng không quá giới thì cũng đã là cả một đêm đó!
Nếu như cô ta nhớ không nhầm thì hình như Hà Chính Trực đã từng nói, thời gian bình quân của đàn ông Cửu Châu dài không quá bảy phút!
Cô ta còn nhớ khi đó cô ta đần thối hỏi Hà Chính Trực, “Trong tiểu thuyết có ghi một đêm n lần… lẽ nào đều là giả sao?”
“Một đêm n lần? Cậu tính cẩn thận giúp tớ tám chia cho n thì được bao nhiêu? Mẫu số càng lớn giá trị càng nhỏ, kiến thức đơn giản như vậy đến tớ học không ra gì cũng biết!”
“Vậy nên… đều là giả sao?”
“Dĩ nhiên rồi, có điều tính cả lúc trước và sau khi làm, tính tàm tạm cũng tới nửa tiếng hơn đó.”
Hồi tưởng đến đây, Lạc Thi Nhã kinh ngạc không ngớt… Nửa tiếng đồng hồ sao? Ngài Cửu chắc chắn là hơn!
Hắn ta… là người sao?
Thế là Lạc Thi Nhã mang theo trạng thái kinh ngạc như nhìn thấy quỷ, cứ thế nghe bản giao hưởng suốt cả đêm, ngày hôm sau mang theo hai mắt gấu trúc lên lớp…
Đậu Đậu ngủ tới tận trưa trật mới dậy, nhìn đồng hồ đã tới giờ ăn trưa, đá Yêu Nghiệt một cái kêu hắn gọi đồ ăn, sau đó chuẩn bị đi học.
Làm thì cũng đã làm rồi, phải đi xem trị liệu hiệu quả không.
Đối với chuyện này, Yêu Nghiệt bày tỏ, “…”
Vậy là qua bữa trưa, tên yêu nào đó bị vợ vứt bỏ, về nhà trông con như thường ngày.
Đậu Đậu mặc đồng phục xách ba lô, cúi đầu hôn hắn một cái, cười híp mắt mở cửa xuống lầu.
Hơn nửa tháng rồi chưa lên lớp, Đậu Đậu vừa xuất hiện khiến cả đám người nhất thời có chút ngơ ngác. Ngơ xong thì bừng tỉnh, nối tiếp nhau vây lấy cô nói cô nhảy rất đẹp.
Đậu Đậu, “… Ha ha.”
Chuyện của hơn nửa tháng trước rồi, bây giờ nói có phải là hơi muộn không?
Lý Thanh nhìn ra nghi ngờ của cô, hơi sững người, nói, “Giáo viên dạy nhảy của Hội Tụy ngày nào cũng tới trường chúng ta gặp hiệu trưởng. Vậy nên… mọi người đều không cảm thấy chuyện này là quá khứ.”
Đậu Đậu, “…”
Ngày nào cũng tới Thánh Phong tìm hiệu trưởng. Cái quái gì vậy?
Cô biết cô nhảy đẹp, nhưng cũng không tới mức ngày nào cũng tới tìm người chứ!
Hơn nữa, sao biết cô nhất định phải tới Hội Tụy? Nếu cô thật sự nhảy tới mức xuất quỷ nhập thần như vậy, thì còn cần phải tới Hội Tụy đi học sao?
Nói đi cũng phải nói lại, chuyện cô muốn nhảy lớp không thể kéo dài thêm nữa. Giấy đăng ký kết hôn với Yêu Nghiệt cũng đã lấy rồi, nếu như còn ở lớp mười, vậy cô muốn thành tinh mà!
Hơn nữa, cô cũng không thích đi học.
Đậu Đậu khẽ gật đầu nhìn Lý Thanh, sau đó xách ba lô tới phòng làm việc của hiệu trưởng. Cô muốn tới xin nhảy lớp, nếu như gặp phải cô giáo đó của Hội Tụy thì tiện thể nói với cô không muốn tới Hội Tụy, chỉ ở lại Thánh Phong thôi.
Khi đó giáo viên của Hội Tụy đang lý luận bảo vệ quan điểm của mình với hiệu trưởng, từ thành tích học tập tới thiên tài vũ đạo, phân tích tới nơi tới chốn nguyên nhân Đậu Đậu không thích hợp ở lại Thánh Phong.
Đậu Đậu nghe mà đơ người, suýt chút nữa thì tin cô ta.
May mà cô còn lý trí, biết được nếu cô tới Hội Tụy thì chuyện không vui sau này càng nhiều hơn nữa. Hội Tụy còn có Tô Thính Tuyết trước kia cô đắc tội và Đường Lưu Ly vừa mới đắc tội đó!
/1918
|