Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 865: Cô lạc, phục vụ hôm qua cô có hài lòng không? (1)
/1918
|
Yêu Nghiệt nói rồi định ra tay, Đậu Đậu vội vàng chịu thua, “Không xem nữa không xem nữa, em không xem nữa. Em không xem nữa còn không được à!”
Yêu Nghiệt dừng động tác lại, rất nghiêm túc nhìn Đậu Đậu một cái, chắc chắn cô thật sự không nhìn qua bên đó nữa, lúc này mới khẽ trả lời một câu, “Được.”
Đậu Đậu luôn có một loại ảo giác, cô luôn cảm thấy lúc người đàn ông nhà cô nói lời này, giọng điệu có chút tiếc nuối.
Khụ...
Thật ra thì đây cũng không phải là ảo giác của cô, Yêu Nghiệt thật sự cảm thấy có chút tiếc nuối. Bởi vì hắn cảm thấy, thật ra thì, bọn họ vẫn chưa từng thử trên mái nhà, thử một chút cũng không tệ mà...
Trở lại chuyện chính, người Lăng Đầu Thanh mời đến là trai bao nổi tiếng nhất ở hộp đêm, da trắng đẹp trai chân dài, máy móc tốt nhiều tư thế, Lạc Thi Nhã rơi vào tay anh ta, kết quả có thể tưởng tượng được. Cho nên biểu hiện hoàn toàn không giống như bị bỏ thuốc, mà hoàn toàn là bộ dạng tôi tình anh nguyện.
Đậu Đậu rất hài lòng, điểm duy nhất không hài lòng chính là… ba cái chỗ quan trọng trên cơ thể Lạc Thi Nhã đều bị làm mờ cả rồi, còn gã đàn ông một đêm cân được mười người phụ nữ trong truyền thuyết này...
Khụ, cả người hắn đều bị làm mờ hết.
Thấy Lạc Thi Nhã còn mất một lúc lâu mới có thể khôi phục lại thần trí, cô chọc người đàn ông nhà mình ở bên cạnh.
“Lão Cửu, hay là chúng ta về nhà trước đi, em hơi buồn ngủ rồi. Đợi ngày mai cô ta khôi phục thần trí thì chúng ta đến xem chuyện cười cũng không muộn.”
Người đàn ông nhà cô gật đầu, ừ một tiếng rồi không phản ứng nữa.
Đậu Đậu trừng mắt ngẩn ra, sau khi hoàn hồn lại nghĩ đến cái gì, không nhịn được dùng sức véo cánh tay hắn, “Không cho em nhìn anh còn nhìn! Anh lại còn nhìn say mê như vậy nữa!”
Yêu Nghiệt hít một hơi lạnh, “Vợ, em muốn mưu sát chồng à? Ra tay ác như vậy?”
“Em mưu sát chồng?”
Đậu Đậu không dám tin chỉ vào mũi mình, sau đó nghe thấy Yêu Nghiệt hì hì cười khan hai tiếng, nói, “Anh không phải là đang học tập chút sao, ừ, học tập chút.”
Mẹ kiếp, học tập chút?
Hắn như vậy rồi còn cần học à? Nếu như hắn còn học nữa, vậy cuộc sống sau này của cô có thể nói là nhìn thấy điểm cuối luôn rồi. Trừ moah moah moah ra, chỉ còn pa pa pa thôi.
Nghĩ đến đây, Đậu Đậu hung dữ trừng hắn một cái, “Không được học! Đi thôi!”
Yêu Nghiệt chưa từ bỏ ý định lại nhìn xuống dưới một cái, Đậu Đậu lên véo tai hắn, “Anh có đi không hả? Nếu như anh dám không đi, một tháng sau anh không cần phải nghĩ nữa!”
“Một tháng?” Yêu Nghiệt lập tức rất kinh sợ, “Anh đi anh đi, anh chưa nói là không đi mà!”
Hắn ôm lấy eo Đậu Đậu, trước khi đi còn không quên nháy mắt với Lăng Đầu Thanh - Sau khi quay xong, nhớ giữ lấy cho Bản vương một bản, nhớ lấy!
Khóe miệng Lăng Đầu Thanh giật giật, yên lặng cúi đầu mặc niệm ba mươi giây cho tiết tháo của Đại Vương nhà gã.
Sau đó gã cầm lấy máy quay phim, cẩn thận quay một đoạn phim ngắn cho Lạc Thi Nhã. Nhắm mắt mở mắt trôi qua một đêm, gã nhìn chằm chằm hai người kia đến nỗi vành mắt đen sì.
Vợ chồng Đại Vương khoan thai đến muộn, sắc mặt còn hồng hào rạng rỡ, liếc mắt là biết tối qua chắc chắn lại làm chuyện không thể miêu tả gì rồi!
Đại Vương ở nhà được như ý, gã ở đây quay suốt một đêm còn phải nhịn… Haiz, gặp phải một Đại Vương như vậy, bản thiếu gia đây rất khổ tâm!
Đậu Đậu bị Lăng Đầu Thanh nhìn có chút chột dạ, theo bản năng sờ cổ áo mình. Ừ, cổ cao.
Yêu Nghiệt ném cho Lăng Đầu Thanh ánh mắt hình viên đạn, Lăng Đầu Thanh rất thức thời, vội vàng nhìn đi chỗ khác. Nhìn đi nhìn đi, gã đoán quả nhiên không sai mà!
Đậu Đậu ho khan hai tiếng phá vỡ sự yên tĩnh, “Sao cô ta còn chưa tỉnh thế?”
Yêu Nghiệt dừng động tác lại, rất nghiêm túc nhìn Đậu Đậu một cái, chắc chắn cô thật sự không nhìn qua bên đó nữa, lúc này mới khẽ trả lời một câu, “Được.”
Đậu Đậu luôn có một loại ảo giác, cô luôn cảm thấy lúc người đàn ông nhà cô nói lời này, giọng điệu có chút tiếc nuối.
Khụ...
Thật ra thì đây cũng không phải là ảo giác của cô, Yêu Nghiệt thật sự cảm thấy có chút tiếc nuối. Bởi vì hắn cảm thấy, thật ra thì, bọn họ vẫn chưa từng thử trên mái nhà, thử một chút cũng không tệ mà...
Trở lại chuyện chính, người Lăng Đầu Thanh mời đến là trai bao nổi tiếng nhất ở hộp đêm, da trắng đẹp trai chân dài, máy móc tốt nhiều tư thế, Lạc Thi Nhã rơi vào tay anh ta, kết quả có thể tưởng tượng được. Cho nên biểu hiện hoàn toàn không giống như bị bỏ thuốc, mà hoàn toàn là bộ dạng tôi tình anh nguyện.
Đậu Đậu rất hài lòng, điểm duy nhất không hài lòng chính là… ba cái chỗ quan trọng trên cơ thể Lạc Thi Nhã đều bị làm mờ cả rồi, còn gã đàn ông một đêm cân được mười người phụ nữ trong truyền thuyết này...
Khụ, cả người hắn đều bị làm mờ hết.
Thấy Lạc Thi Nhã còn mất một lúc lâu mới có thể khôi phục lại thần trí, cô chọc người đàn ông nhà mình ở bên cạnh.
“Lão Cửu, hay là chúng ta về nhà trước đi, em hơi buồn ngủ rồi. Đợi ngày mai cô ta khôi phục thần trí thì chúng ta đến xem chuyện cười cũng không muộn.”
Người đàn ông nhà cô gật đầu, ừ một tiếng rồi không phản ứng nữa.
Đậu Đậu trừng mắt ngẩn ra, sau khi hoàn hồn lại nghĩ đến cái gì, không nhịn được dùng sức véo cánh tay hắn, “Không cho em nhìn anh còn nhìn! Anh lại còn nhìn say mê như vậy nữa!”
Yêu Nghiệt hít một hơi lạnh, “Vợ, em muốn mưu sát chồng à? Ra tay ác như vậy?”
“Em mưu sát chồng?”
Đậu Đậu không dám tin chỉ vào mũi mình, sau đó nghe thấy Yêu Nghiệt hì hì cười khan hai tiếng, nói, “Anh không phải là đang học tập chút sao, ừ, học tập chút.”
Mẹ kiếp, học tập chút?
Hắn như vậy rồi còn cần học à? Nếu như hắn còn học nữa, vậy cuộc sống sau này của cô có thể nói là nhìn thấy điểm cuối luôn rồi. Trừ moah moah moah ra, chỉ còn pa pa pa thôi.
Nghĩ đến đây, Đậu Đậu hung dữ trừng hắn một cái, “Không được học! Đi thôi!”
Yêu Nghiệt chưa từ bỏ ý định lại nhìn xuống dưới một cái, Đậu Đậu lên véo tai hắn, “Anh có đi không hả? Nếu như anh dám không đi, một tháng sau anh không cần phải nghĩ nữa!”
“Một tháng?” Yêu Nghiệt lập tức rất kinh sợ, “Anh đi anh đi, anh chưa nói là không đi mà!”
Hắn ôm lấy eo Đậu Đậu, trước khi đi còn không quên nháy mắt với Lăng Đầu Thanh - Sau khi quay xong, nhớ giữ lấy cho Bản vương một bản, nhớ lấy!
Khóe miệng Lăng Đầu Thanh giật giật, yên lặng cúi đầu mặc niệm ba mươi giây cho tiết tháo của Đại Vương nhà gã.
Sau đó gã cầm lấy máy quay phim, cẩn thận quay một đoạn phim ngắn cho Lạc Thi Nhã. Nhắm mắt mở mắt trôi qua một đêm, gã nhìn chằm chằm hai người kia đến nỗi vành mắt đen sì.
Vợ chồng Đại Vương khoan thai đến muộn, sắc mặt còn hồng hào rạng rỡ, liếc mắt là biết tối qua chắc chắn lại làm chuyện không thể miêu tả gì rồi!
Đại Vương ở nhà được như ý, gã ở đây quay suốt một đêm còn phải nhịn… Haiz, gặp phải một Đại Vương như vậy, bản thiếu gia đây rất khổ tâm!
Đậu Đậu bị Lăng Đầu Thanh nhìn có chút chột dạ, theo bản năng sờ cổ áo mình. Ừ, cổ cao.
Yêu Nghiệt ném cho Lăng Đầu Thanh ánh mắt hình viên đạn, Lăng Đầu Thanh rất thức thời, vội vàng nhìn đi chỗ khác. Nhìn đi nhìn đi, gã đoán quả nhiên không sai mà!
Đậu Đậu ho khan hai tiếng phá vỡ sự yên tĩnh, “Sao cô ta còn chưa tỉnh thế?”
/1918
|