Tên Ngốc hoàn toàn tuyệt vọng, giơ cái bùa đã vẽ xong lên, vừa mặc niệm mình không nhìn thấy gì mình không nhìn thấy gì vừa cẩn thận đến gần.
Đậu Đậu thở phào, vừa định nhìn lần đầu tiên bắt quỷ của tên nhóc nhà mình thì đã bị con yêu nào đó che mắt lại rồi.
Đậu Đậu, “...”
Cô chưa từ bỏ ý định, nhỏ giọng đề nghị, “Dù sao cũng là lần đầu tiên bắt quỷ của Tên Ngốc, em là sư thúc phải nhìn xem sao chứ, phải hướng dẫn cậu ta, phải cho cậu ta lòng tin!”
Yêu Nghiệt, “...”
Hắn thả tay ra, Đậu Đậu nhìn thấy Tên Ngốc giơ một cái bùa chú màu xanh ra, chạy đến bên cạnh một đống hình ảnh đã bị làm mờ.
Đậu Đậu, “....”
Được đó, cái hố của Lão Cửu nhà cô quả nhiên thâm sâu hơn cô!
Yêu Nghiệt sờ mũi nhẹ giọng ngụy biện, “Như vậy cũng có thể cho cậu ta lòng tin.”
“Nhưng làm sao mà em hướng dẫn cho cậu ta được chứ? Bị làm mờ như vậy đến đâu là quỷ đâu là người em còn không phân rõ được!”
Yêu Nghiệt nhướn mày, “Em muốn xem à?”
“... Không hề muốn.”
“Muốn anh cũng không cho em xem.”
“Sư thúc công! Con đã dán bùa lên rồi nhưng cô ta vẫn động đậy thì làm thế nào? Á? Cô cách xa tôi chút, cô đừng có qua đây! Cô cô cô, cô mặc quần áo vào trước đã!”
Một đống hình ảnh bị làm mờ đi đến bên cạnh Tên Ngốc, hình như còn vừa đi vừa cười.
“Xử nam? Chị đây thích nhất là xử nam. Nào ~ để chị nhìn xem có phải là màu hồng không nào ~”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, thầm mắng con Diễm Quỷ này đúng là không có tiết tháo. Màu hồng gì chứ, hình như cô không để ý người đàn ông nhà cô rốt cuộc có phải là…
Đợi đã! Kim Đậu Đậu mày đang nghĩ cái gì thế hả? Bây giờ chuyện quan trọng nhất chẳng lẽ không phải là bắt quỷ à? Tiểu sư điệt của mày sắp khó giữ được trinh tiết rồi kìa á á á!
Đậu Đậu lâm vào tự trách sâu sắc, hoàn hồn lại vội vàng hô lên, “Vây khốn cô ta lại, nhanh lên!”
Tên Ngốc nghe thấy vậy vội vàng luống ca luống cuống vẽ bùa, may mà tính tình cậu ta càng gấp thì càng bình tĩnh, gấp tới một mức nhất định thì sẽ bình tĩnh lại.
Lúc con Diễm Quỷ sắp đi đến bên cạnh, cậu ta tập trung linh lực đánh tới, hóa thành đinh đóng chặt con Diễm Quỷ xuống đất. Những chiếc đinh dài hơn đũa, chi chít ghim vào tứ chi con Diễm Quỷ, khiến nó không thể nhúc nhích được.
Đậu Đậu thật sự rất kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên cô thấy có người có thể dùng linh lực đóng quỷ xuống đất như vậy được. Đạo sĩ bắt yêu chính thống đều kế thừa danh môn, đa phần là dựa theo chỉ dạy của sư phụ, từng bước tu luyện. Sư phụ thế nào sẽ dạy ra đồ đệ thế ấy, chiêu thức của đồ đệ và sư phụ cũng giống nhau như đúc.
Nhưng tán tu thì khác, bọn họ tự mày mò, mặc dù tiến bộ rất chậm, đi rất khó khăn, nhưng chiêu thức mày mò ra được cũng không thua gì danh môn chính phái cả.
Tiểu sư điệt nhà cô đã tự ép mình mày mò ra được à?
“Diệp Tinh Trạch, cậu được lắm!”
Đậu Đậu tự nhiên nảy sinh một loại cảm giác tự hào, đi đến hai bước, định nhìn xem tiếp theo Tên Ngốc sẽ làm gì.
Nhưng Đậu Đậu không ngờ rằng sau khi cố định con quỷ nữ rồi, Tên Ngốc không mau chóng thu quỷ lại mà vẫn ấp a ấp úng nói, “Cô… cô có thể mặc quần áo vào trước được không hả?”
“Cậu dài dòng với cô ta làm gì hả? Mau dùng thừng linh trói cô ta lại!”
Má nó, đúng là không nên khen tên nhóc này mà, khen rồi là cậu ta lại bắt đầu ngốc!
Tên Ngốc ồ một tiếng, lại bắt đầu luống ca luống cuống dùng dây thừng trói quỷ lại. Con Diễm Quỷ kia bị bắt, nằm ngửa trên đất, tóc tai bù xù tản ra, cuối cùng lộ ra nguyên dạng.
Đậu Đậu thở phào, vừa định nhìn lần đầu tiên bắt quỷ của tên nhóc nhà mình thì đã bị con yêu nào đó che mắt lại rồi.
Đậu Đậu, “...”
Cô chưa từ bỏ ý định, nhỏ giọng đề nghị, “Dù sao cũng là lần đầu tiên bắt quỷ của Tên Ngốc, em là sư thúc phải nhìn xem sao chứ, phải hướng dẫn cậu ta, phải cho cậu ta lòng tin!”
Yêu Nghiệt, “...”
Hắn thả tay ra, Đậu Đậu nhìn thấy Tên Ngốc giơ một cái bùa chú màu xanh ra, chạy đến bên cạnh một đống hình ảnh đã bị làm mờ.
Đậu Đậu, “....”
Được đó, cái hố của Lão Cửu nhà cô quả nhiên thâm sâu hơn cô!
Yêu Nghiệt sờ mũi nhẹ giọng ngụy biện, “Như vậy cũng có thể cho cậu ta lòng tin.”
“Nhưng làm sao mà em hướng dẫn cho cậu ta được chứ? Bị làm mờ như vậy đến đâu là quỷ đâu là người em còn không phân rõ được!”
Yêu Nghiệt nhướn mày, “Em muốn xem à?”
“... Không hề muốn.”
“Muốn anh cũng không cho em xem.”
“Sư thúc công! Con đã dán bùa lên rồi nhưng cô ta vẫn động đậy thì làm thế nào? Á? Cô cách xa tôi chút, cô đừng có qua đây! Cô cô cô, cô mặc quần áo vào trước đã!”
Một đống hình ảnh bị làm mờ đi đến bên cạnh Tên Ngốc, hình như còn vừa đi vừa cười.
“Xử nam? Chị đây thích nhất là xử nam. Nào ~ để chị nhìn xem có phải là màu hồng không nào ~”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, thầm mắng con Diễm Quỷ này đúng là không có tiết tháo. Màu hồng gì chứ, hình như cô không để ý người đàn ông nhà cô rốt cuộc có phải là…
Đợi đã! Kim Đậu Đậu mày đang nghĩ cái gì thế hả? Bây giờ chuyện quan trọng nhất chẳng lẽ không phải là bắt quỷ à? Tiểu sư điệt của mày sắp khó giữ được trinh tiết rồi kìa á á á!
Đậu Đậu lâm vào tự trách sâu sắc, hoàn hồn lại vội vàng hô lên, “Vây khốn cô ta lại, nhanh lên!”
Tên Ngốc nghe thấy vậy vội vàng luống ca luống cuống vẽ bùa, may mà tính tình cậu ta càng gấp thì càng bình tĩnh, gấp tới một mức nhất định thì sẽ bình tĩnh lại.
Lúc con Diễm Quỷ sắp đi đến bên cạnh, cậu ta tập trung linh lực đánh tới, hóa thành đinh đóng chặt con Diễm Quỷ xuống đất. Những chiếc đinh dài hơn đũa, chi chít ghim vào tứ chi con Diễm Quỷ, khiến nó không thể nhúc nhích được.
Đậu Đậu thật sự rất kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên cô thấy có người có thể dùng linh lực đóng quỷ xuống đất như vậy được. Đạo sĩ bắt yêu chính thống đều kế thừa danh môn, đa phần là dựa theo chỉ dạy của sư phụ, từng bước tu luyện. Sư phụ thế nào sẽ dạy ra đồ đệ thế ấy, chiêu thức của đồ đệ và sư phụ cũng giống nhau như đúc.
Nhưng tán tu thì khác, bọn họ tự mày mò, mặc dù tiến bộ rất chậm, đi rất khó khăn, nhưng chiêu thức mày mò ra được cũng không thua gì danh môn chính phái cả.
Tiểu sư điệt nhà cô đã tự ép mình mày mò ra được à?
“Diệp Tinh Trạch, cậu được lắm!”
Đậu Đậu tự nhiên nảy sinh một loại cảm giác tự hào, đi đến hai bước, định nhìn xem tiếp theo Tên Ngốc sẽ làm gì.
Nhưng Đậu Đậu không ngờ rằng sau khi cố định con quỷ nữ rồi, Tên Ngốc không mau chóng thu quỷ lại mà vẫn ấp a ấp úng nói, “Cô… cô có thể mặc quần áo vào trước được không hả?”
“Cậu dài dòng với cô ta làm gì hả? Mau dùng thừng linh trói cô ta lại!”
Má nó, đúng là không nên khen tên nhóc này mà, khen rồi là cậu ta lại bắt đầu ngốc!
Tên Ngốc ồ một tiếng, lại bắt đầu luống ca luống cuống dùng dây thừng trói quỷ lại. Con Diễm Quỷ kia bị bắt, nằm ngửa trên đất, tóc tai bù xù tản ra, cuối cùng lộ ra nguyên dạng.
/1918
|