Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 938: Phát cho anh ta thêm một phần tiền lương coi như là tiền thưởng (2)
/1918
|
Vương Yên Nhiên đi từ nhà kho ra ngoài, không chớp mắt nhìn chằm chằm thang máy. Trong thang máy chỉ có một mình Lâm Phong, thang máy dừng ở tầng nào chứng minh anh ta đến tầng đó.
Nhưng phòng làm việc của Lâm Phong ở tầng bốn, còn thang máy lại dừng lại ở từng tầng một cho đến tận tầng chín!
Vương Yên Nhiên trừng mắt ngẩn ra, nhất thời chỉ số thông minh vỡ đầy đất. Mỗi tầng đều dừng là chuyện quỷ quái gì thế hả? Rốt cuộc là tầng mấy?
Không chỉ là Vương Yên Nhiên, ngay cả Đậu Đậu cũng ngẩn tò te. Tầng một của Niệm Nô Kiều là nơi bán hàng, tầng hai là nơi phục vụ, tầng ba là phòng nghỉ của nhân viên, tầng bốn là nơi làm việc, sau đó cho đến tầng chín là phòng làm việc mà cô đang dùng.
Mấy tầng ở giữa trừ để sản phẩm ra đều trống không! Khụ... Thật ra thì cũng không coi là trống không, chỉ là… không có ai thôi.
Từ khi cô cắt giảm nhân sự cho Niệm Nô Kiều, số nhân viên giảm mạnh, cho nên, à, cứ như vậy.
Đương nhiên, đây không phải là vấn đề then chốt!
Vấn đề then chốt là… vào cái giờ này, tầng năm sáu bảy tám căn bản sẽ không có ai ấn thang máy cả đúng không?
Mỗi lần Lâm Phong đi lên đều sẽ ấn hết nút thang máy à?
“Theo lý thuyết mà nói thì đúng là như vậy.”
Tứ Bất Tượng bất thình lình mở miệng trong lòng Đậu Đậu, khóe miệng Đậu Đậu giật giật: Tại sao? Vì an toàn? Ừ... Có thể thế, Lâm Phong cẩn thận như vậy, vượt ra khỏi dự đoán của ta.
“Ha ha, không phải thế, lúc Lâm Phong đi thang máy thì luôn ngứa tay nên mới ấn tất cả các nút.”
Đậu Đậu lập tức không muốn nói chuyện nữa, là cô suy nghĩ nhiều rồi? Lâm Phong không phải cẩn thận bảo quản thuốc điều chế mỹ phẩm cho cô?
Ấn tất cả nút ở thang máy? Cái quỷ gì thế? Sao lại có người có cái thói quen hố người như vậy hả? Lát nữa nếu như anh ta điều chế xong thuốc rồi mà Vương Yên Nhiên vẫn chưa tìm ra, vậy há chẳng phải là Vương Yên Nhiên không tìm được thuốc điều chế mỹ phẩm ở đâu à?
“À... Chuyện này, theo lý thuyết mà nói, chính là như vậy.”
Tứ Bất Tượng thấy sắc mặt Đậu Đậu khó coi, lập tức nằm vào trong Thiên Vấn giả chết, trước khi giả chết còn phủi sạch quan hệ, “Đây đều là do Tư Mệnh viết, không liên quan đến tôi!”
Đậu Đậu không muốn nói chuyện, Đậu Đậu muốn yên tĩnh.
Vương Yên Nhiên không tìm được thuốc điều chế mỹ phẩm, chẳng lẽ kế hoạch của cô phải thất bại à?
Không được! Có một vị vĩ nhân vĩ đại đã từng nói, có điều kiện thì phải tiến lên, không có điều kiện thì tạo ra điều kiện để tiến lên.
Cô trốn học đến Niệm Nô Kiều không phải là vì xem đám khách hàng kia cướp sản phẩm.
“Rốt cuộc là đi đến tầng mấy chứ?”
Vương Yên Nhiên lẩm bẩm một mình, đi vào thang máy bắt đầu do dự, “Tầng bảy? Tầng tám? Tầng năm?”
Đậu Đậu khẽ cong môi, thầm nghĩ, rất tốt, chỉ cần cô ta không từ bỏ, chỉ cần cô ta vẫn chịu đi thang máy, nhất định cô sẽ có thể khiến cho cô ta tìm được Lâm Phong và thuốc điều chế mỹ phẩm.
Vì vậy, sau khi Tứ Bất Tượng nói trên lý thuyết chính là như vậy chưa đến hai giây, Đậu Đậu liền kéo người đàn ông của mình vào thang máy. Sau đó cô công khai dùng linh lực, cưỡng ép khiến thang máy dừng lại ở tầng bảy.
Khóe miệng Tứ Bất Tượng giật giật, nội tâm chỉ có một suy nghĩ: Cưỡng ép quấy rối? Được lắm! Rất được!
Đậu Đậu cưỡng ép khiến cho thang máy dừng lại ở tầng bảy, cưỡng ép Lâm Phong đứng ở cửa kho một lúc, cưỡng ép để cho anh ta nhập hai lần mật mã, chính là vì tạo cơ hội cho Vương Yên Nhiên ăn trộm bài thuốc bí truyền.
Lâm Phong đầu tiên đứng ở chỗ đó không biết đang suy nghĩ gì, nhập một lần mật mã cửa vẫn không mở, lại nhập thêm một lần nữa.
Cửa mở rồi.
Lâm Phong thở phào, lau mồ hôi trên đầu, nhìn hai bộ mỹ phẩm vừa mới lấy ra trong tay rồi nhanh chóng tiến vào lấy nước pha chế, sợ làm lỡ thời gian.
Vương Yên Nhiên đứng ở chỗ rẽ, âm thầm nhớ kỹ cái mật mã Lâm Phong vừa nhập vào kia. Sau đó mắt cô ta dán lên những cái bình thủy tinh lớn nhỏ đựng chất lỏng trong phòng.
Nhưng phòng làm việc của Lâm Phong ở tầng bốn, còn thang máy lại dừng lại ở từng tầng một cho đến tận tầng chín!
Vương Yên Nhiên trừng mắt ngẩn ra, nhất thời chỉ số thông minh vỡ đầy đất. Mỗi tầng đều dừng là chuyện quỷ quái gì thế hả? Rốt cuộc là tầng mấy?
Không chỉ là Vương Yên Nhiên, ngay cả Đậu Đậu cũng ngẩn tò te. Tầng một của Niệm Nô Kiều là nơi bán hàng, tầng hai là nơi phục vụ, tầng ba là phòng nghỉ của nhân viên, tầng bốn là nơi làm việc, sau đó cho đến tầng chín là phòng làm việc mà cô đang dùng.
Mấy tầng ở giữa trừ để sản phẩm ra đều trống không! Khụ... Thật ra thì cũng không coi là trống không, chỉ là… không có ai thôi.
Từ khi cô cắt giảm nhân sự cho Niệm Nô Kiều, số nhân viên giảm mạnh, cho nên, à, cứ như vậy.
Đương nhiên, đây không phải là vấn đề then chốt!
Vấn đề then chốt là… vào cái giờ này, tầng năm sáu bảy tám căn bản sẽ không có ai ấn thang máy cả đúng không?
Mỗi lần Lâm Phong đi lên đều sẽ ấn hết nút thang máy à?
“Theo lý thuyết mà nói thì đúng là như vậy.”
Tứ Bất Tượng bất thình lình mở miệng trong lòng Đậu Đậu, khóe miệng Đậu Đậu giật giật: Tại sao? Vì an toàn? Ừ... Có thể thế, Lâm Phong cẩn thận như vậy, vượt ra khỏi dự đoán của ta.
“Ha ha, không phải thế, lúc Lâm Phong đi thang máy thì luôn ngứa tay nên mới ấn tất cả các nút.”
Đậu Đậu lập tức không muốn nói chuyện nữa, là cô suy nghĩ nhiều rồi? Lâm Phong không phải cẩn thận bảo quản thuốc điều chế mỹ phẩm cho cô?
Ấn tất cả nút ở thang máy? Cái quỷ gì thế? Sao lại có người có cái thói quen hố người như vậy hả? Lát nữa nếu như anh ta điều chế xong thuốc rồi mà Vương Yên Nhiên vẫn chưa tìm ra, vậy há chẳng phải là Vương Yên Nhiên không tìm được thuốc điều chế mỹ phẩm ở đâu à?
“À... Chuyện này, theo lý thuyết mà nói, chính là như vậy.”
Tứ Bất Tượng thấy sắc mặt Đậu Đậu khó coi, lập tức nằm vào trong Thiên Vấn giả chết, trước khi giả chết còn phủi sạch quan hệ, “Đây đều là do Tư Mệnh viết, không liên quan đến tôi!”
Đậu Đậu không muốn nói chuyện, Đậu Đậu muốn yên tĩnh.
Vương Yên Nhiên không tìm được thuốc điều chế mỹ phẩm, chẳng lẽ kế hoạch của cô phải thất bại à?
Không được! Có một vị vĩ nhân vĩ đại đã từng nói, có điều kiện thì phải tiến lên, không có điều kiện thì tạo ra điều kiện để tiến lên.
Cô trốn học đến Niệm Nô Kiều không phải là vì xem đám khách hàng kia cướp sản phẩm.
“Rốt cuộc là đi đến tầng mấy chứ?”
Vương Yên Nhiên lẩm bẩm một mình, đi vào thang máy bắt đầu do dự, “Tầng bảy? Tầng tám? Tầng năm?”
Đậu Đậu khẽ cong môi, thầm nghĩ, rất tốt, chỉ cần cô ta không từ bỏ, chỉ cần cô ta vẫn chịu đi thang máy, nhất định cô sẽ có thể khiến cho cô ta tìm được Lâm Phong và thuốc điều chế mỹ phẩm.
Vì vậy, sau khi Tứ Bất Tượng nói trên lý thuyết chính là như vậy chưa đến hai giây, Đậu Đậu liền kéo người đàn ông của mình vào thang máy. Sau đó cô công khai dùng linh lực, cưỡng ép khiến thang máy dừng lại ở tầng bảy.
Khóe miệng Tứ Bất Tượng giật giật, nội tâm chỉ có một suy nghĩ: Cưỡng ép quấy rối? Được lắm! Rất được!
Đậu Đậu cưỡng ép khiến cho thang máy dừng lại ở tầng bảy, cưỡng ép Lâm Phong đứng ở cửa kho một lúc, cưỡng ép để cho anh ta nhập hai lần mật mã, chính là vì tạo cơ hội cho Vương Yên Nhiên ăn trộm bài thuốc bí truyền.
Lâm Phong đầu tiên đứng ở chỗ đó không biết đang suy nghĩ gì, nhập một lần mật mã cửa vẫn không mở, lại nhập thêm một lần nữa.
Cửa mở rồi.
Lâm Phong thở phào, lau mồ hôi trên đầu, nhìn hai bộ mỹ phẩm vừa mới lấy ra trong tay rồi nhanh chóng tiến vào lấy nước pha chế, sợ làm lỡ thời gian.
Vương Yên Nhiên đứng ở chỗ rẽ, âm thầm nhớ kỹ cái mật mã Lâm Phong vừa nhập vào kia. Sau đó mắt cô ta dán lên những cái bình thủy tinh lớn nhỏ đựng chất lỏng trong phòng.
/1918
|