Năm đó Đỗ Thiến Thiến cũng không ít lần thông qua cửa nhỏ đó cúp cua.
Hiện tại ngược lại vừa đúng thành toàn cho cô.
Hai nguời lo sợ chờ đợi.
Hàng xếp đầu tiên đều là vài lãnh đạo giới giáo dục.
Chỉ là lúc họ khẩn trương muốn chết, không biết tại sao, người bên kia trường học lại dẫn Kiều Hân tiến đến chỗ mấy vị lãnh đạo trong giới giáo dục.
Mà những người đó hiển nhiên đã nghe qua đại danh của anh cô, rất thân thiện hàn huyên mấy câu với cô.
Bây giờ Kiều Hân là thần hồn nát thần tính, vừa nghe đến tên Kiều Bùi, liền cảm thấy đau tim.
Cô miễn cưỡng hàn huyên mấy câu với đám người kia.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, rốt cuộc thời cơ tới, hội trường ngày càng tới nhiều người, tình huống cũng hơi có vẻ hỗn loạn lên.
Đỗ Thiến Thiến đã đi chuẩn bị, Kiều Hân nhìn đúng cơ hội, đứng lên từ chỗ ngồi, chuẩn bị đi toilet ở hội trường khác.
Chỗ kia vừa đúng có một cửa ngầm nhỏ, ban đầu cửa ngầm này chỉ dùng để cất những thứ như chổi, giẻ lau nhà cũ, nhưng sau này không biết vì sao lại làm thông một cái cửa nhỏ.
Nữ học sinh học lâu ở đây đều biết chỗ kia có thể ra bên ngoài trường học.
Sau mày mặc dù bị khóa lại, nhưng ổ khóa kia cũng chỉ là một ổ khóa nhỏ, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn có chút sức lực, dùng một cây gậy nhỏ là có thể cạy ra.
Chỉ cần Đỗ Thiến Thiến cạy cửa ra trước, phía bên cô cho dù có vệ sĩ đi theo, chỉ cần đi vào trong phòng rửa tay, cô vẫn có cơ hội chạy thoát.
Đúng lúc cô đứng lên, liền gặp một chuyện xui xẻo .
Chết tử tế không xong, đột nhiên Kiều Hân bị một phụ nữ cao gầy cản lại.
Người nọ hiển nhiên là đàn chị mấy khóa trước, Kiều Hân dám cam đoan, lúc đi học mình chưa từng thấy đàn chị này lần nào.
Cũng không biết tại sao, đàn chị này liếc mắt một cái liền nhận ra cô, còn vô cùng thân thiết nói: "Thật trùng hợp. Kiều Hân, thì ra chúng ta là bạn học. Em nhớ không, lúc ở nhà họ Bùi, có người giới thiệu chị cho anh của em. Hóa ra thế giới thật nhỏ, chúng ta thật đúng là có duyên. . . . . ."
Kiều Hân bị biến cố đột nhiên xảy ra này ngăn ở đây, sắp toát mồ hôi rồi.
Cô có chút ấn tượng, nhưng mỗi lần cô tham gia xã giao cũng sẽ gặp phải những người này. Cô thật không nhớ người phụ nữ trước mắt này, lại nói hiện tại cũng không phải là lúc xã giao!!
Nhưng đàn chị đó không có một chút cảm giác như thế, ngược lại ở đó nịnh nọt : "Chị tên là Thường Yên, đã sớm muốn làm quen với em rồi, chị và mấy vị phu nhân thành lập một hội thục nữ, muốn mời em gia nhập. . . . . ."
"Xin lỗi." Đến giờ phút này, Kiều Hân cũng không đoái hoài tới cái gì lễ phép hay không lễ phép, cô rất nhanh nói: "Tôi có việc gấp."
Cô nói xong liền vòng qua người kia, nhanh chóng chạy tới phòng rửa tay.
Đến chỗ đó, vệ sĩ đi theo ở chỗ không xa, dù sao cũng là toilet nữ, những vệ sĩ nam kia chắc sẽ không tới quá gần.
Đợi khi tìm được cửa ngầm đó, Kiều Hân liền chạy ra ngoài.
Cô chạy rất nhanh, cô đoán chừng đời này cô chưa từng chạy nhanh như vậy.
Đỗ Thiến Thiến đã sớm chờ ở đó, Đỗ Thiến Thiến càng thêm thở gấp từng ngụm khí.
Chờ khi Đỗ Thiến Thiến ngẩng đầu, đã nhìn thấy Kiều Hân chạy đến tóc đều rơi ra.
Hai nguời nhìn nhau nở nụ cười.
Nước mắt Kiều Hân chợt rơi xuống.
Cô ôm chặt lấy Đỗ Thiến Thiến, giọng nói nghẹn ngào: "Thiến Thiến, tớ sẽ nhớ cậu. . . . . ."
Đỗ Thiến Thiến cũng không ngừng dặn dò Kiều Hân: "Mọi thứ đều ở trong này, tiền ở chỗ sâu nhất, cậu xem. . . . . . Chỉ là Kiều Hân, rốt cuộc là tại sao, cậu không thể nói chuyện với người nhà cho tốt ư? Tại sao phải đi. . . . . ."
Kiều Hân không có biện pháp trả lời, cô chỉ có thể lau sạch nước mắt, nhận lấy túi xách trong tay Đỗ Thiến Thiến.
Đỗ Thiến Thiến đặc biệt gọi xe taxi.
Sau khi Kiều Hân lên taxi, không nhịn được quay đầu lại dặn dò Đỗ Thiến Thiến: "Thiến Thiến, nếu anh tớ đến tìm cậu. Cậu nói với anh ấy mọi việc đi, không cần gạt anh ấy nữa. . . . . ."
Cô hiểu Kiều Bùi, những việc xấu xa Kiều Bùi làm trên thân thể cô khiến cô chán ghét tới cực điểm. Nhưng thật tâm mà nói, Kiều Bùi chắc sẽ không làm khó một cô gái nhỏ như Đỗ Thiến Thiến.
Đỗ Thiến Thiến không đấu lại anh, anh của cô chỉ xem Đỗ Thiến Thiến là một con kiến nhỏ.
Đỗ Thiến Thiến vội vàng gật đầu đáp lời: "Tớ biết rồi, cậu yên tâm đi."
Lúc này Kiều Hân mới xoay người sang chỗ khác, cô thở ra một hơi thật dài.
Xe khởi động, rất nhanh liền sáp nhập vào dòng xe chạy.
Hiện tại ngược lại vừa đúng thành toàn cho cô.
Hai nguời lo sợ chờ đợi.
Hàng xếp đầu tiên đều là vài lãnh đạo giới giáo dục.
Chỉ là lúc họ khẩn trương muốn chết, không biết tại sao, người bên kia trường học lại dẫn Kiều Hân tiến đến chỗ mấy vị lãnh đạo trong giới giáo dục.
Mà những người đó hiển nhiên đã nghe qua đại danh của anh cô, rất thân thiện hàn huyên mấy câu với cô.
Bây giờ Kiều Hân là thần hồn nát thần tính, vừa nghe đến tên Kiều Bùi, liền cảm thấy đau tim.
Cô miễn cưỡng hàn huyên mấy câu với đám người kia.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, rốt cuộc thời cơ tới, hội trường ngày càng tới nhiều người, tình huống cũng hơi có vẻ hỗn loạn lên.
Đỗ Thiến Thiến đã đi chuẩn bị, Kiều Hân nhìn đúng cơ hội, đứng lên từ chỗ ngồi, chuẩn bị đi toilet ở hội trường khác.
Chỗ kia vừa đúng có một cửa ngầm nhỏ, ban đầu cửa ngầm này chỉ dùng để cất những thứ như chổi, giẻ lau nhà cũ, nhưng sau này không biết vì sao lại làm thông một cái cửa nhỏ.
Nữ học sinh học lâu ở đây đều biết chỗ kia có thể ra bên ngoài trường học.
Sau mày mặc dù bị khóa lại, nhưng ổ khóa kia cũng chỉ là một ổ khóa nhỏ, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn có chút sức lực, dùng một cây gậy nhỏ là có thể cạy ra.
Chỉ cần Đỗ Thiến Thiến cạy cửa ra trước, phía bên cô cho dù có vệ sĩ đi theo, chỉ cần đi vào trong phòng rửa tay, cô vẫn có cơ hội chạy thoát.
Đúng lúc cô đứng lên, liền gặp một chuyện xui xẻo .
Chết tử tế không xong, đột nhiên Kiều Hân bị một phụ nữ cao gầy cản lại.
Người nọ hiển nhiên là đàn chị mấy khóa trước, Kiều Hân dám cam đoan, lúc đi học mình chưa từng thấy đàn chị này lần nào.
Cũng không biết tại sao, đàn chị này liếc mắt một cái liền nhận ra cô, còn vô cùng thân thiết nói: "Thật trùng hợp. Kiều Hân, thì ra chúng ta là bạn học. Em nhớ không, lúc ở nhà họ Bùi, có người giới thiệu chị cho anh của em. Hóa ra thế giới thật nhỏ, chúng ta thật đúng là có duyên. . . . . ."
Kiều Hân bị biến cố đột nhiên xảy ra này ngăn ở đây, sắp toát mồ hôi rồi.
Cô có chút ấn tượng, nhưng mỗi lần cô tham gia xã giao cũng sẽ gặp phải những người này. Cô thật không nhớ người phụ nữ trước mắt này, lại nói hiện tại cũng không phải là lúc xã giao!!
Nhưng đàn chị đó không có một chút cảm giác như thế, ngược lại ở đó nịnh nọt : "Chị tên là Thường Yên, đã sớm muốn làm quen với em rồi, chị và mấy vị phu nhân thành lập một hội thục nữ, muốn mời em gia nhập. . . . . ."
"Xin lỗi." Đến giờ phút này, Kiều Hân cũng không đoái hoài tới cái gì lễ phép hay không lễ phép, cô rất nhanh nói: "Tôi có việc gấp."
Cô nói xong liền vòng qua người kia, nhanh chóng chạy tới phòng rửa tay.
Đến chỗ đó, vệ sĩ đi theo ở chỗ không xa, dù sao cũng là toilet nữ, những vệ sĩ nam kia chắc sẽ không tới quá gần.
Đợi khi tìm được cửa ngầm đó, Kiều Hân liền chạy ra ngoài.
Cô chạy rất nhanh, cô đoán chừng đời này cô chưa từng chạy nhanh như vậy.
Đỗ Thiến Thiến đã sớm chờ ở đó, Đỗ Thiến Thiến càng thêm thở gấp từng ngụm khí.
Chờ khi Đỗ Thiến Thiến ngẩng đầu, đã nhìn thấy Kiều Hân chạy đến tóc đều rơi ra.
Hai nguời nhìn nhau nở nụ cười.
Nước mắt Kiều Hân chợt rơi xuống.
Cô ôm chặt lấy Đỗ Thiến Thiến, giọng nói nghẹn ngào: "Thiến Thiến, tớ sẽ nhớ cậu. . . . . ."
Đỗ Thiến Thiến cũng không ngừng dặn dò Kiều Hân: "Mọi thứ đều ở trong này, tiền ở chỗ sâu nhất, cậu xem. . . . . . Chỉ là Kiều Hân, rốt cuộc là tại sao, cậu không thể nói chuyện với người nhà cho tốt ư? Tại sao phải đi. . . . . ."
Kiều Hân không có biện pháp trả lời, cô chỉ có thể lau sạch nước mắt, nhận lấy túi xách trong tay Đỗ Thiến Thiến.
Đỗ Thiến Thiến đặc biệt gọi xe taxi.
Sau khi Kiều Hân lên taxi, không nhịn được quay đầu lại dặn dò Đỗ Thiến Thiến: "Thiến Thiến, nếu anh tớ đến tìm cậu. Cậu nói với anh ấy mọi việc đi, không cần gạt anh ấy nữa. . . . . ."
Cô hiểu Kiều Bùi, những việc xấu xa Kiều Bùi làm trên thân thể cô khiến cô chán ghét tới cực điểm. Nhưng thật tâm mà nói, Kiều Bùi chắc sẽ không làm khó một cô gái nhỏ như Đỗ Thiến Thiến.
Đỗ Thiến Thiến không đấu lại anh, anh của cô chỉ xem Đỗ Thiến Thiến là một con kiến nhỏ.
Đỗ Thiến Thiến vội vàng gật đầu đáp lời: "Tớ biết rồi, cậu yên tâm đi."
Lúc này Kiều Hân mới xoay người sang chỗ khác, cô thở ra một hơi thật dài.
Xe khởi động, rất nhanh liền sáp nhập vào dòng xe chạy.
/59
|