Xin hãy quên em đi

Chương 1: Mở đầu

/18


Mở đầu

Vào buổi tối thứ sáu đầu tiên mỗi tháng, là ngày tụ họp định kỳ của nhà họ Quyền.

Cho dù là trời mưa gió lớn, trời rét đất lạnh, sự nghiệp to lớn của ba anh em nhà họ Quyền thì cũng phải bỏ hết, quay về biệt thự trên núi Dương Minh để ăn cơm với cha mẹ.

Mười năm qua không một ai dám vắng mặt, không khí ngày hội họp nhà họ Quyền luôn hài hòa và ấm áp.

Náo nhiệt.

"Không! Không thể! Sao bà ta có thể chết chứ? Vất vả lắm con trai bà ta mới công thành danh toại, con dâu cũng khôi phục trí nhớ, đứa cháu cũng sắp ra đời rồi, mọi thứ đã gần kết thúc rồi, làm sao bà ta có thể chết chứ?”

Trước tivi 58 inch, Mã Hã Lan – nữ chủ nhân quyền lực của nhà họ Quyền chợt hét lên đau đớn, bà hoàn toàn không ngờ chiều hướng lại quay quắt 180 độ như vậy. Cái miệng nhỏ nhắn của bà miếu máu, nước mắt tuôn rơi, bộ dạng đau lòng, phảng phất như nhìn thấy chính mình qua nhân vật trong phim.

"Đừng buồn, bây giờ mới tới tập 138, bà ta nhất định sẽ sống lại.” Quyền Phương Trí – nam chủ nhân không có quyền uy nhất trong nhà ngồi trên ghế sa lon bên cạnh không nhanh không chậm ôm vợ yêu vào lòng. Ông cầm khăn giấy đã được chuẩn bị từ trước, lau nước mắt giùm bà.

"Nhưng… Nhưng con dâu bà ta sắp sinh rồi, nếu bà ấy chết lúc này sẽ không thể thấy được cháu của mình, hu hu… sao ông trời có thể tàn nhẫn như vậy chứ? Rõ ràng bà ta không làm gì xấu…” Mã Hạ Lan vẫn khóc không ngừng.

"Đừng khóc, nếu khóc thành bệnh thì anh sẽ đau lòng." Quyền Phương Trí nhẹ nhàng an ủi.

"Em mặc kệ, bây giờ anh lập tức gọi điện lên đài truyền hình, kêu họ đổi kịch bản, kêu diễn viên diễn lại hết, bà ta không thể cứ chết như vậy được, thật sự là quá đáng.” Mã Hạ Lan càng nghĩ càng tức, cuối cùng dứt khoác cầm điện thoại lên, cố tình gây sự muốn ông gọi điên đến đài truyền hình.

Đời này, Quyền Phương Trí chưa bao giờ từ chối vợ yêu, cho nên lần này cũng không.

Ông cầm điện thoại, lưu loát bấm số điện thoại đã sớm thuộc làu, nghiêm chỉnh nói.

Đối mặt với việc ba mẹ tự mình hành động, ba anh em nhà họ Quyền cũng không có hành động gì.

Anh cả Quyền Thiên Sóc, đang cầm bút viết trên một quyển sách tiếng nước ngoài thật dày, nhanh chóng viết xuống mấy chữ mà không ai xem hiểu, ánh mắt của anh sắc như chim ưng, trên khuôn mặt nghiêm tức đầy chăm chú, hơi thở quý phái tản ra khắp người không ai có thể bì kịp, cạnh hai chân thon dài rắn chắc là hơn mười quyển sách tiếng nước ngoài rơi lả tả, từ lịch sử chiến tranh Nhật Bản đến bình luận về điện ảnh của các quốc gia.

Anh hai Quyền Thiên Trạm, đang đeo tai nghe, ngón trỏ tay phải gõ nhịp, còn lại tay trái ở trên bản nhạc ghi xuống nốt nhạc và ký hiệu, ánh mắt lạnh như băng của anh lộ ra vẻ người lạ đừng đến gần, gương mặt điển trai nhưng lạnh lùng làm cho phụ nữ muốn thét chói tai, cho dù là ngồi ở trên ghế sô pha cũng làm cho người ta phải sợ hãi.

Cậu út Quyền Thiên Kỳ, đang điều khiển con chuột phê duyệt thiết kế quảng cáo, thiết kế tiêu thụ, công văn điện tử và sách tài chính, cho dù lượng công việc khổng lồ, ánh mắt của anh cũng là nhẹ nhàng thanh thản, trên khuôn mặt vô cùng anh tuấn vẫn giữ nụ cười ôn hòa, dường như cái mà anh đối mặt không phải là áp lực khiến người ta khó thở mà là một trò chơi thú vị.

Mặc dù tính cách và vẻ ngoài của ba người có hơi khác nhau nhưng đều là người xuất chúng.

Trong TV lại truyền đến tiếng khóc, Mã Hạ Lan nhìn chằm chằm màn hình, ôm ngực khóc theo. Quyền Phương Trí thấy vợ yêu lại khóc, sau khi nói trong điểm liền vội vàng chạy tới ôm vợ yêu.

"Sao lại khóc rồi?"

Mã Hạ Lan lập tức nhào vào ngực chồng.

"Ông xã, cô con dâu vì quá đau lòng nên bị động thai, bây giờ đang trên đường đến phòng cấp cứu…, sau đó… sau đó… nhạc hết phim lại nổi lên, hu hu… tại sao cái chương trình này lại như vậy? Mỗi lần đều dừng không đúng lúc, nếu cô ấy bị sinh non thì làm sao bây giờ?”

Bà vừa khóc vừa oán trách, Quyền Phương Trí liên tục dỗ dành vợ yêu, trong phòng khách lớn như thế tất cả đều là tiếng nói chuyện một cao một thấp của hai người và tiếng nhạc bi thương của phim khi kết thúc. Ba phút trôi qua, cuối cùng bộ phim đó cũng kết thúc.

"Mẹ, đó là giả."

Quyền Thiên Sóc khép lại quyển sách, ung dung



/18

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status