Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 135 - Chương 40

/215


Mọi người đều đã chờ ăn, tự nhiên thuận theo dân ý, cũng không biết ai bưng một chồng lớn bát đũa, cái này tốt rồi, mỗi người đều có phần. Sau khi Liễu Thư nấu ăn xong thì lui ra sau, thời điểm trước khi đi còn bưng một chén khoai lang hầm thịt. Bận rộn lâu như vậy dù thế nào cũng nên nếm thử một chút, bằng không rất có lỗi với bản thân.

Một nồi khoai lang hầm thịt, người toàn bộ lạc chia nhau tự nhiên là không đủ, mọi người đều rất tự giác, hơn nữa hiện tại cũng không đói, chẳng qua là vì nếm cái vị, cho nên đều là vài người chia nhau một chén. Liễu Thư bưng một chén lôi kéo Allen rồi ngồi ở bên cạnh, hai người vui vui vẻ vẻ chia thức ăn với nhau, còn những người khác, hiện tại đã không để ý được nhiều như vậy, miệng đều đang bận bộn.

Miếng khoai lang đầu tiên vừa ăn vào trong miệng, hết thảy cũng không cần phải nhiều lời, dù có bao nhiêu hoài nghi thì đều bị đánh bại ở trước mặt sự thật. Khoai lang hương vị ngọt ngào mềm mại hợp khẩu vị, hoàn toàn bắt tất cả mọi người làm tù binh, ăn xong miếng thứ nhất thì nghĩ tới miếng thứ hai. Bởi vậy một nồi khoai lang hầm thịt trong nháy mắt đã bị diệt sạch sẽ, cái tốc độ kia là kinh người. Liễu Thư nhìn ở trong mắt, kinh ngạc cũng hiện ra trên mặt, nhìn xem trong bát của mình còn thừa nửa bát, cấp tốc ăn vào một ngụm to, toàn bộ còn lại nhét vào miệng Allen, còn thúc giục ăn nhanh. Chỉ nếm vị, không có ăn tận tâm hưởng thụ, cũng thực là đáng sợ.

Allen vui rạo rực hưởng thụ ăn cùng một chén cơm với Liễu Thư, tuy rằng không có tiến hành đến cuối cùng, nhưng đã rất thỏa mãn. Sau khi ăn xong không cảm nhận nếm được hương vị gì, không có biện pháp, vừa rồi hưng phấn lực chú ý căn bản không tập trung ở trong này, ăn xong rồi mới nhớ tới, nhìn xem... Được rồi, trong nồi gì cũng hết, quên đi, lần sau nói lại đi.

Ăn quá ngon, tôi thật không ngờ thịt còn có thể ăn ra cái vị này. Có người cảm thán, khoai lang đều chưng chín, hương vị dung nhập trong thịt, vị thịt cũng có vị khoai lang, cả hai kết hợp cùng nhau cũng không chỉ không giống bình thường: Sau khi trở về tôi nhất định phải học làm cho tốt, về sau chúng ta cũng không cần lo lắng bị đói rồi. Đó là một tin tức làm cho người ta hết sức kinh hỉ, giống cái lão thú nhân lớn tuổi giống như nhớ lại mà cảm thán, trong mắt đục ngầu lại ẩn chứa nước mắt, trong lúc nhất thời đều kéo cảm xúc tộc nhân bộ lạc.

Ngày mai chúng ta liền đi vào trong đó đều thu thập khoai lang còn lại trở về, Tiểu Thư con đã nói thứ này có thể để thật lâu phải không? Tộc trưởng không biết đi tới từ khi nào. Vừa rồi ông cũng nếm thử, hương vị khoai lang đồng thời làm cho Vu y và ông hiện tại đều lưu luyến quên về, âm thầm nhớ kỹ tên này, cùng tương lai nó mang đến ưu việt cực lớn cho bộ lạc.

Ở trên đường trở về Liễu Thư cũng có chút hối hận, hiện tại mùa này hiển nhiên là khoai lang còn chưa có chính thức trưởng thành, lúc này cho bọn họ một cái kích động tai họa toàn bộ, may mà còn để lại rất nhiều, vì thế nhân tiện nói: Tộc trưởng, con cảm thấy vẫn không nên làm ra cử động này. Thấy ánh mắt khó hiểu của tộc trưởng, lại vội nói: Khoai lang có thể làm món chính, chẳng những bình thường có thể ăn, chứa đựng đến thời điểm mùa đông chính là lương thực cứu mạng cuối cùng của chúng ta. Nhưng hiện tại chúng nó còn chưa có thành thục, ăn là có thể, đáng tiếc không khỏi quá lãng phí. Nơi này khoai lang đều đột biến gien, không thành thục lắm thì bộ dạng cũng rất lớn, đến lúc trưởng thành rồi tuyệt đối sẽ là hiện tượng khả quan.

Tộc trưởng cũng không phải là người ánh mắt thiển cận, tự nhiên là hiểu ý tứ Liễu Thư muốn biểu đạt, nghĩ nghĩ rồi gật gật đầu nói: Con nói có lý, nghe Chris nói địa phương các người tìm được khoai lang hình như đều là khu vực rất lớn, hẳn là thừa thãi, nơi đó sẽ không động tới. Nhưng mà người thu thập có thể lại tìm kiếm ở địa phương khác.

Tộc trưởng con có một đề nghị. Cẩn thận suy nghĩ, Liễu Thư vẫn là nói ra ý nghĩ của mình: Con cảm thấy chúng ta có thể học tập cày cấy.

Cày cấy? Tha thứ cho tộc trưởng, cho tới bây giờ ông cũng chưa từng nghe qua cái từ này có được không, hoàn hoàn toàn toàn không biết tình huống: Cái gì là cày cấy?

Thu thập là vì để chúng ta tìm được càng nhiều thức ăn, nhưng mà mỗi lần tìm tới tìm lui thức ăn sẽ càng ngày càng ít, chúng nó sẽ không thuận theo chúng ta sinh trưởng nhanh hơn, mà điều kiện của chúng ta cũng không cho phép đi thu thập xa hơn. Mà cày cấy chính là thông qua lao động của chúng ta đến thu hoạch càng nhiều thức ăn. Cứ nói khoai lang này đi, nếu như sau khi chúng thu thập và tìm kiếm hết tất cả rồi, sẽ rất khó lại tìm được nữa. Nhưng mà nếu như bản thân chúng ta gieo trồng mà nói, tập trung lại thu hoạch thì không giống với.

Tộc trưởng trầm mặc một hồi lâu, mới chậm rãi lý giải lời nói của Liễu Thư, rất không xác định hỏi: Ý của con là để chúng ta chính mình cày cấy củ quả. Ông cảm thấy rất không tưởng tượng nổi.

Đúng vậy. Gật gật đầu, Liễu Thư nở nụ cười: Khoai lang là một loại thực vật rất dễ gieo trồng, con tin tưởng mọi người nhất định có thể trồng được. Hơn nữa, tộc trưởng, ngài không biết là tập thể xuất hành thu thập, nguy hiểm thực sự rất lớn sao. Bọn họ cũng coi như thuận lợi, từ khi thu thập tới nay đều không có gặp được nguy hiểm lớn, bình thường một khi có biến, ở dưới sự cảm giác của các thú nhân đều ngăn ngừa rồi.

Ý của con là thu thập đã không cần nữa? Lúc trước thu thập là Liễu Thư đề suất, hiện tại lại không cần, tộc trưởng cũng có chút buồn bực. Giống như là nghĩ đến tộc trưởng sẽ nghĩ thế nào, mặt Liễu Thư ửng đỏ, ngượng ngùng nói: Không phải, thu thập vẫn cần, lúc trước con đề xuất thu thập, chẳng những là vì thức ăn, còn có chính là con nghĩ phát hiện càng nhiều thứ có thể ăn. Giống như khoai lang, về sau thu thập vẫn cần, nhưng mà hẳn là từ tìm kiếm thức ăn biến thành tìm kiếm thứ có thể ăn, đến lúc đó có mầm móng là chúng ta có thể gieo trồng, thì cũng giống như khoai lang hiện tại mà trồng ra.

Không thể không nói, Liễu Thư nói một phen khiến cho tộc trưởng bị đánh sâu vào không phải lớn bình thường. Thì ra tìm kiếm thức ăn vẫn có thể tự mình trồng đi ra, nếu như chính mình có thể trồng, về sau sẽ không cần mạo muội nguy hiểm lớn ra đi tìm đồ ăn nữa. Tộc trưởng động tâm, nhưng những thứ điều kiện vẫn cần phải thương thảo nhiều lần, huống chi nhà ở của bộ lạc đều còn chưa có xây xong, hiện tại hết thảy trước một thứ rồi nói sau.

Không có được đáp án xác minh Liễu Thư cũng không ngại, hiện tại dù sao thời gian còn


/215

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status