Vừa mới vào cửa vừa vặn nhìn thấy Kathy đang bưng thức ăn lên bàn, Liễu Thư mỉm cười, tới sớm không bằng đến khéo, lập tức đặt sọt sang một bên, rất tự nhiên như ở nhà mà đến trước bàn ngồi xuống cười nói: Sao tới giờ mới ăn? Thời gian này cũng đã qua giữa trưa, ăn cơm thì hơi trễ chút.
Cậu thật đúng một chút cũng không khách khí. Kathy không nói gì nhìn cô, vừa tới an vị, so với cô thì từ trước đến nay còn quen thuộc hơn.
Mình khách khí thì làm sao. Nghiêng đầu liếc mắt Kathy một cái, Liễu Thư nhíu mày: Còn không phải mình học theo cậu, chậc chậc cọ cơm đúng là tốt.
Liếc trắng cô một cái, Kathy cũng không để ý cô nói móc, dù sao cũng nghe thật nhiều lần, cô đều miễn dịch có được không. Đương nhiên cũng có chính là chột dạ được không, nấu cơm gì đó quả nhiên thiên phú cũng là rất quan trọng.
Alice bưng một mâm đồ ăn cuối cùng đi tới, gặp Liễu Thư ngồi đó đầu tiên là sửng sốt, sau đó cả cười: Cậu đến thật đúng lúc. Đều vội vàng giờ cơm.
Liễu Thư cũng không đỏ mặt, đứng lên giúp đỡ Alice dọn xong khay thức ăn, cười khẽ nói: Cái này không phải là tới sớm không bằng đến khéo đi. Là thời điểm nào rồi, nhìn đầy bàn toàn đồ ăn sắc hương vị, cô âm thầm biết cái gì kêu là trò giỏi hơn thầy là hậu sinh khả uý, tay nghề Alice chính là cô dạy, hiện tại... Quả nhiên cổ nhân thật không lừa người, dạy đồ đệ biết, đói chết sư phụ gì đó thật là tồn tại, còn không phải sao, trước mắt là ví dụ rõ ràng.
Đồ ăn lên bàn xong Alice lại cầm ba bộ bát đũa tới, bày trước mặt mỗi người một bộ bắt đầu dùng cơm. Sờ sờ bụng vừa rồi ở nhà Eva ăn không nhiều lắm còn có thể chút thêm nữa, vì thế Liễu Thư cũng không chút khách khí cầm đũa vội vàng quơ múa. Ở đây đều có bản chất cật hóa, mà trong đó lấy Kathy là đầu tiên, con hàng này không nấu cơm ra làm sao, còn đặc biệt thích ăn, cũng không biết rốt cuộc lớn lên thế nào. Cuối cùng là khó xử chính mình, hay là tai họa người khác thì không rõ ràng lắm. Liễu Thư cũng thích ăn, cho nên hai tên cật hóa cùng một chỗ trừ bỏ tương thân tương ái ra thì chính là —— 'tranh đoạt đồ ăn' ...
Alice tương đối bình tĩnh nhìn hai người bạn tốt đang dùng đôi đũa phi vũ toàn diện giao phong trên dưới trái phải trước mặt mình, hoàn toàn coi như mình không thấy, tư thế bản thân tiêu chuẩn, thái độ nghiêm cẩn —— gắp từng gắp thức ăn qua khe hở hai đôi đũa, ăn no trước rồi nói sau, so với cái gì cũng quan trọng hơn, còn có phải bình tĩnh ~ cmn, hai người các ngươi đủ rồi ~
Cuối cùng vẫn là Liễu Thư ngừng tay trước, cũng không phải thực lực không địch lại, mà là lúc trước cô đã ăn no hơn phân nửa hiện tại hiển nhiên là lòng có dư mà lực không đủ, chỉ có thể nhìn bàn ăn than thở nhìn vẻ mặt Kathy đắc ý dào dạt giơ chiếc đũa không ngừng nhét vào trong miêng, hai cái quai hàm còn phồng lên không thôi, tràng này cảnh... Quả thực làm cho người ta không đành lòng nhìn thẳng, quên đi, vẫn là không cần so đo cùng với con hàng này, như vậy có vẻ mình rất không đầu óc, chỉ số thông minh đều bị kéo thấp.
Cậu đựng cái gì đấy? Ăn uống no đủ rồi Alice tay chân lưu loát quản gia vụ đã thu thập xong, lại bưng nước ấm lên cho hai người, Kathy uống một miệng to, thế này mới chú ý ý đồ hôm nay Liễu Thư đến, tự nhiên đưa ánh mắt tới cái sọt cô mang đến.
Khoai lang mình trồng, mấy ngày hôm trước thì nói các cậu đợi khi có thể đào thì đưa một ít cho các cậu, mình trồng cũng ít chỉ có thể đưa một ít cho hàng xóm chung quanh. Liễu Thư thản nhiên hí mắt nói.
Thân là hàng xóm chung quanh, Alice và Kathy nghe xong đều hiếu kỳ sáp đi lên xem, không phải là chưa thấy qua khoai lang, các cô còn thích ăn nữa kìa. Nhưng thuộc về người một nhà trồng trọt thật đúng là chưa thấy qua, cũng hiếu kỳ đi. Được rồi, tâm tư mỗi người đều giống nhau chính là hình thức, vì thế khi nhìn đến 'khoai lang nhãn hiệu Liễu Thư' càng to lớn hơn nữa càng no đủ, thì đều chấn động tinh thần, sau đó tỏ vẻ mình cũng muốn trồng.
Khoai lang phần của mình đã sớm ăn xong rồi, lúc ấy mình nên cùng với Tiểu Thư. Kathy thân là thiếu não hẳn là đi theo cùng với Liễu Thư, nhưng mà khi đó rốt cuộc cô không để ý thế nào, cho nên cuối cùng vẫn là bỏ lỡ. Hiện tạo khi nhìn khoai lang thành thục, hối hận cũng không còn kịp rồi, chỉ có thể lui mà cầu tiếp theo, hiện tại vội vàng trồng thôi.
Alice cũng có ý tưởng này, đối
Cậu thật đúng một chút cũng không khách khí. Kathy không nói gì nhìn cô, vừa tới an vị, so với cô thì từ trước đến nay còn quen thuộc hơn.
Mình khách khí thì làm sao. Nghiêng đầu liếc mắt Kathy một cái, Liễu Thư nhíu mày: Còn không phải mình học theo cậu, chậc chậc cọ cơm đúng là tốt.
Liếc trắng cô một cái, Kathy cũng không để ý cô nói móc, dù sao cũng nghe thật nhiều lần, cô đều miễn dịch có được không. Đương nhiên cũng có chính là chột dạ được không, nấu cơm gì đó quả nhiên thiên phú cũng là rất quan trọng.
Alice bưng một mâm đồ ăn cuối cùng đi tới, gặp Liễu Thư ngồi đó đầu tiên là sửng sốt, sau đó cả cười: Cậu đến thật đúng lúc. Đều vội vàng giờ cơm.
Liễu Thư cũng không đỏ mặt, đứng lên giúp đỡ Alice dọn xong khay thức ăn, cười khẽ nói: Cái này không phải là tới sớm không bằng đến khéo đi. Là thời điểm nào rồi, nhìn đầy bàn toàn đồ ăn sắc hương vị, cô âm thầm biết cái gì kêu là trò giỏi hơn thầy là hậu sinh khả uý, tay nghề Alice chính là cô dạy, hiện tại... Quả nhiên cổ nhân thật không lừa người, dạy đồ đệ biết, đói chết sư phụ gì đó thật là tồn tại, còn không phải sao, trước mắt là ví dụ rõ ràng.
Đồ ăn lên bàn xong Alice lại cầm ba bộ bát đũa tới, bày trước mặt mỗi người một bộ bắt đầu dùng cơm. Sờ sờ bụng vừa rồi ở nhà Eva ăn không nhiều lắm còn có thể chút thêm nữa, vì thế Liễu Thư cũng không chút khách khí cầm đũa vội vàng quơ múa. Ở đây đều có bản chất cật hóa, mà trong đó lấy Kathy là đầu tiên, con hàng này không nấu cơm ra làm sao, còn đặc biệt thích ăn, cũng không biết rốt cuộc lớn lên thế nào. Cuối cùng là khó xử chính mình, hay là tai họa người khác thì không rõ ràng lắm. Liễu Thư cũng thích ăn, cho nên hai tên cật hóa cùng một chỗ trừ bỏ tương thân tương ái ra thì chính là —— 'tranh đoạt đồ ăn' ...
Alice tương đối bình tĩnh nhìn hai người bạn tốt đang dùng đôi đũa phi vũ toàn diện giao phong trên dưới trái phải trước mặt mình, hoàn toàn coi như mình không thấy, tư thế bản thân tiêu chuẩn, thái độ nghiêm cẩn —— gắp từng gắp thức ăn qua khe hở hai đôi đũa, ăn no trước rồi nói sau, so với cái gì cũng quan trọng hơn, còn có phải bình tĩnh ~ cmn, hai người các ngươi đủ rồi ~
Cuối cùng vẫn là Liễu Thư ngừng tay trước, cũng không phải thực lực không địch lại, mà là lúc trước cô đã ăn no hơn phân nửa hiện tại hiển nhiên là lòng có dư mà lực không đủ, chỉ có thể nhìn bàn ăn than thở nhìn vẻ mặt Kathy đắc ý dào dạt giơ chiếc đũa không ngừng nhét vào trong miêng, hai cái quai hàm còn phồng lên không thôi, tràng này cảnh... Quả thực làm cho người ta không đành lòng nhìn thẳng, quên đi, vẫn là không cần so đo cùng với con hàng này, như vậy có vẻ mình rất không đầu óc, chỉ số thông minh đều bị kéo thấp.
Cậu đựng cái gì đấy? Ăn uống no đủ rồi Alice tay chân lưu loát quản gia vụ đã thu thập xong, lại bưng nước ấm lên cho hai người, Kathy uống một miệng to, thế này mới chú ý ý đồ hôm nay Liễu Thư đến, tự nhiên đưa ánh mắt tới cái sọt cô mang đến.
Khoai lang mình trồng, mấy ngày hôm trước thì nói các cậu đợi khi có thể đào thì đưa một ít cho các cậu, mình trồng cũng ít chỉ có thể đưa một ít cho hàng xóm chung quanh. Liễu Thư thản nhiên hí mắt nói.
Thân là hàng xóm chung quanh, Alice và Kathy nghe xong đều hiếu kỳ sáp đi lên xem, không phải là chưa thấy qua khoai lang, các cô còn thích ăn nữa kìa. Nhưng thuộc về người một nhà trồng trọt thật đúng là chưa thấy qua, cũng hiếu kỳ đi. Được rồi, tâm tư mỗi người đều giống nhau chính là hình thức, vì thế khi nhìn đến 'khoai lang nhãn hiệu Liễu Thư' càng to lớn hơn nữa càng no đủ, thì đều chấn động tinh thần, sau đó tỏ vẻ mình cũng muốn trồng.
Khoai lang phần của mình đã sớm ăn xong rồi, lúc ấy mình nên cùng với Tiểu Thư. Kathy thân là thiếu não hẳn là đi theo cùng với Liễu Thư, nhưng mà khi đó rốt cuộc cô không để ý thế nào, cho nên cuối cùng vẫn là bỏ lỡ. Hiện tạo khi nhìn khoai lang thành thục, hối hận cũng không còn kịp rồi, chỉ có thể lui mà cầu tiếp theo, hiện tại vội vàng trồng thôi.
Alice cũng có ý tưởng này, đối
/215
|