Đối với có thể gặp được Allen bọn họ ở trong này, thật sự làm cho đám người Oman kinh hỉ dị thường, cái này cuối cùng là an tâm, mọi người đã trở lại, hơn nữa toàn bộ đều bình an không tổn hao gì, lúc này nghe Abby nói chuyện, ánh mắt bọn họ cuối cùng là chuyển dời đến thi thể Giác Long đã sắp bị đốt thành than đen, sau đó biểu tình nghiêm túc lên.
"Kỳ thực cũng không để mọi người nói, con Giác Long này chúng ta truy tung vài ngày, không nghĩ tới nó sẽ ngăn lại mọi người."
"Cái gì? Các anh truy tung?" Vạn vạn lần thật không ngờ Oman bọn họ thế nhưng gặp được con Giác Long này còn sớm hơn bọn hắn, hơn nữa còn tìm kiếm thật lâu như vậy, nhất thời Allen nói: "Tốc độ của các anh cũng quá chậm, thế nào lâu như vậy mới tìm được."
Oman bất đắc dĩ cười lắc đầu: "Con Giác Long này là lạc đàn, lúc ấy chúng ta liền phát hiện, hơn nữa cố ý dẫn nó tới nơi thật hẻo lánh, như vậy là có thể an toàn săn bắt nó, chỉ là không nghĩ tới mấy ngày hôm trước hạ xuống mấy trận mưa, mùi của nó bị nhạt đi, chúng ta trong lúc nhất thời thì đã đánh mất dấu của nó. Hôm nay mới có chút dấu vết, chỉ là thật không ngờ vừa qua khỏi liền nhìn thấy khói lửa bên này, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, không nghĩ lại là mọi người."
Nói lên cái này Oman cũng thổn thức: "Vốn còn sợ nó cứ vậy chạy mất, thế nhưng đụng vào trong tay mọi người, coi như là nên được." Nói xong liền cười ha ha, vỗ bả vai các huynh đệ, vungtay nói: "Đi một chút, chúng ta chạy nhanh chút, cuối cùng người trong bộ lạc chờ đợi được mọi người trở về rồi."
Nghĩ đến lập tức là có thể về nhà, mọi người cũng nhất thời quên luôn Giác Long, hôm nay coi như là có chút gặt hái rồi, vừa rồi còn lo lắng nhiều đồ như vậy mang về không hết, lúc này Oman dẫn theo vài người lại đây, cái này cuối cùng là có thêm cu li, cười hì hì mà vô cùng da mặt dày đều chuyển xuống gánh nặng trên người mình, phải yêu đồng bào chứ.
Hai mươi mấy thú nhân giương cánh bay lượn, trận cảnh này coi như là đồ sộ, bởi vì có thêm thành viên gia nhập, mọi người nói chuyện đều vui đùa ầm ĩ, nhất là mấy người rơi lại phía sau, mấy người đại thúc Chris, Phách Nhĩ, Allen, Oman đều dẫn đường ở phía trước, đồng thời nói cho nhau tin tức hai phương gần đây.
"Oman còn không nói cho anh, em sắp làm a ba." Vui thích qua đi, Allen liền nói ra chuyện trọng yếu nhất này, vừa lên tiếng thì tươi cười cũng khỏi nói có bao nhiêu choáng váng, nhưng mà so với hắn càng há hốc mồm là Oman, chỉ thấy miệng hổ của hắn khẽ nhếch, rất có điểm không thể tin được, thì thào: "Này, nhanh như vậy?" Không phải chứ.
"Hắc hắc, là thật, Tiểu Thư của em có ấu tể, hai tháng rồi." Ngẫm lại nếu không lâu sau, chuyện thực tiểu bảo bối sẽ đến, Allen thú nhân lòng cứng rắn, cũng trở nên mềm mại không thôi, cảm nhận được người trên lưng, một gương mặt hổ còn kém chút cười thành cái gì.
"Được, rất tốt." Oman nhận cũng nhanh, nháy mắt kinh ngạc sau chính là mười hai vạn phần cao hứng, cao hứng đến cánh cũng quạt nhiều hơn hai cái, thô cổ họng khoái lạc nói: "Lúc trước Eva cũng là thời điểm từ ngày trao đổi trở về hoài thượng, ha ha, không nghĩ tới chúng ta dĩ nhiên là giống nhau." Thật là rất cao hứng.
"..." Chúng thú nhân, giống cái, 'Có cái gì thật là cao hứng chứ, còn hí hửng, hừ, bọn họ mới không thừa nhận hâm mộ ghen tị hận đâu, không có mặt mũi.'
Oman một chút cũng không bận tâm cảm thụ nhóm đồng bào, tiếp tục bới ra: "Ừ, tính như vậy, hai tháng là ngày vừa mới rời khỏi bộ lạc, Allen em rất tốt, thật sự rất tốt." Vừa về liền một tặng một, hắn làm anh trai miễn bàn có bao nhiêu khoái hoạt, trong nhà phải sinh con trai tăng khẩu, thật là việc vui liên tục.
Chúng thú nhân yên lặng nghe theo, lại bắt đầu phun tào, chưa có nàng dâu thì mắt đều đỏ lên, nhớ đến bọn họ đều lớn lên cùng Allen, người ta chẳng những có bạn lữ, lập tức cả đứa nhỏ cũng sắp có, bọn họ hiện tại ngay cả bạn lữ ở đâu cũng không biết, không chừng phải đánh quang côn cả đời đây, ngẫm lại thì lòng chua xót.
Mà có bạn lữ thì đang tự hỏi, nhanh trở về xem một chút, không chừng trước khi đi đêm đó ra sức, tiểu bảo bảo đã ở trong bụng cũng không chừng, ngẫm lại liền kích động, bọn họ cũng muốn làm cha.
Có lẽ là nhà gần ngay trước mắt, cũng hoặc là đến trong phạm vi bộ lạc, trong lúc này cũng không có dã thú hung mãnh đến chặn đường, kỳ thực ở trong mắt Liễu Thư, chủ yếu là đội ngũ các cô rất cường đại, nhóm mãnh thú cũng thực thức thời, đối cường ta nhược hay là thôi đi.
Vì thế hơn hai mươi thú nhân trong đội ngũ này không có lực cản toàn lực phi hành, tốc độ rất nhanh, mắt thấy bộ lạc gần đây, cảm xúc mọi người cũng tăng vọt lên, nhất là nhóm giống cái đã bắt đầu ôm đoàn líu ríu bắt nói chuyện, nếu không phải là đang ở trên lưng, thú nhân quả thực chính mở tiệc trà.
"Tiểu Thư sau khi trở về tớ cũng muốn dưỡng tiểu thú." Kathy cũng muốn dưỡng, trong khoảng thời gian này Abby thực sự vất vả, cô cảm thấy mình phải chiếu cố thật tốt trong nhà, Liễu Thư làm thực không sai, nghĩ đến có qua có lại: "Hiện tại cậu thực không thuận tiện, tiểu thú nhà cậu thì tớ đều chăm sóc cho cậu, vừa vặn cậu ở một bên dạy tớ, tớ luyện tập."
"Thì ra là tìm luyện tập." Liếc mắt một cái, nhưng Liễu Thư vẫn gật gật đầu: "Có thể, nhưng mà cậu cũng không thể ba ngày đánh cá hai ngày phơi nắng, dưỡng tiểu thú thì nhất định phải dưỡng cho tốt, đừng dưỡng dưỡng thì lại ném qua một bên." ChieuNinh:{|}!@#$ &^* lequydonD^d^l^q^d
"Tớ là hạng người như vậy sao?" Kathy thực bất mãn, sao lại nghĩ cô như vậy chứ, nhưng mà đảo ánh mắt qua, có vẻ ánh mắt của mọi người nhìn cô đều thực ý vị thâm trường, nhất thời thẹn quá thành giận, vì thế lại là một trận nước miếng, vui đùa ầm ĩ cười đùa không ngừng, cho dù là thú nhân nghiêm túc, khóe miệng đều nứt ra rồi.
"Mia tớ còn nợ cậu tiểu thú." Đã sớm nói muốn cho Mia mấy con tiểu thú, nhưng mà cô ấy cứ không cần, hơn nữa lúc ấy thú lắm lông cũng không sinh ra,
"Kỳ thực cũng không để mọi người nói, con Giác Long này chúng ta truy tung vài ngày, không nghĩ tới nó sẽ ngăn lại mọi người."
"Cái gì? Các anh truy tung?" Vạn vạn lần thật không ngờ Oman bọn họ thế nhưng gặp được con Giác Long này còn sớm hơn bọn hắn, hơn nữa còn tìm kiếm thật lâu như vậy, nhất thời Allen nói: "Tốc độ của các anh cũng quá chậm, thế nào lâu như vậy mới tìm được."
Oman bất đắc dĩ cười lắc đầu: "Con Giác Long này là lạc đàn, lúc ấy chúng ta liền phát hiện, hơn nữa cố ý dẫn nó tới nơi thật hẻo lánh, như vậy là có thể an toàn săn bắt nó, chỉ là không nghĩ tới mấy ngày hôm trước hạ xuống mấy trận mưa, mùi của nó bị nhạt đi, chúng ta trong lúc nhất thời thì đã đánh mất dấu của nó. Hôm nay mới có chút dấu vết, chỉ là thật không ngờ vừa qua khỏi liền nhìn thấy khói lửa bên này, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, không nghĩ lại là mọi người."
Nói lên cái này Oman cũng thổn thức: "Vốn còn sợ nó cứ vậy chạy mất, thế nhưng đụng vào trong tay mọi người, coi như là nên được." Nói xong liền cười ha ha, vỗ bả vai các huynh đệ, vungtay nói: "Đi một chút, chúng ta chạy nhanh chút, cuối cùng người trong bộ lạc chờ đợi được mọi người trở về rồi."
Nghĩ đến lập tức là có thể về nhà, mọi người cũng nhất thời quên luôn Giác Long, hôm nay coi như là có chút gặt hái rồi, vừa rồi còn lo lắng nhiều đồ như vậy mang về không hết, lúc này Oman dẫn theo vài người lại đây, cái này cuối cùng là có thêm cu li, cười hì hì mà vô cùng da mặt dày đều chuyển xuống gánh nặng trên người mình, phải yêu đồng bào chứ.
Hai mươi mấy thú nhân giương cánh bay lượn, trận cảnh này coi như là đồ sộ, bởi vì có thêm thành viên gia nhập, mọi người nói chuyện đều vui đùa ầm ĩ, nhất là mấy người rơi lại phía sau, mấy người đại thúc Chris, Phách Nhĩ, Allen, Oman đều dẫn đường ở phía trước, đồng thời nói cho nhau tin tức hai phương gần đây.
"Oman còn không nói cho anh, em sắp làm a ba." Vui thích qua đi, Allen liền nói ra chuyện trọng yếu nhất này, vừa lên tiếng thì tươi cười cũng khỏi nói có bao nhiêu choáng váng, nhưng mà so với hắn càng há hốc mồm là Oman, chỉ thấy miệng hổ của hắn khẽ nhếch, rất có điểm không thể tin được, thì thào: "Này, nhanh như vậy?" Không phải chứ.
"Hắc hắc, là thật, Tiểu Thư của em có ấu tể, hai tháng rồi." Ngẫm lại nếu không lâu sau, chuyện thực tiểu bảo bối sẽ đến, Allen thú nhân lòng cứng rắn, cũng trở nên mềm mại không thôi, cảm nhận được người trên lưng, một gương mặt hổ còn kém chút cười thành cái gì.
"Được, rất tốt." Oman nhận cũng nhanh, nháy mắt kinh ngạc sau chính là mười hai vạn phần cao hứng, cao hứng đến cánh cũng quạt nhiều hơn hai cái, thô cổ họng khoái lạc nói: "Lúc trước Eva cũng là thời điểm từ ngày trao đổi trở về hoài thượng, ha ha, không nghĩ tới chúng ta dĩ nhiên là giống nhau." Thật là rất cao hứng.
"..." Chúng thú nhân, giống cái, 'Có cái gì thật là cao hứng chứ, còn hí hửng, hừ, bọn họ mới không thừa nhận hâm mộ ghen tị hận đâu, không có mặt mũi.'
Oman một chút cũng không bận tâm cảm thụ nhóm đồng bào, tiếp tục bới ra: "Ừ, tính như vậy, hai tháng là ngày vừa mới rời khỏi bộ lạc, Allen em rất tốt, thật sự rất tốt." Vừa về liền một tặng một, hắn làm anh trai miễn bàn có bao nhiêu khoái hoạt, trong nhà phải sinh con trai tăng khẩu, thật là việc vui liên tục.
Chúng thú nhân yên lặng nghe theo, lại bắt đầu phun tào, chưa có nàng dâu thì mắt đều đỏ lên, nhớ đến bọn họ đều lớn lên cùng Allen, người ta chẳng những có bạn lữ, lập tức cả đứa nhỏ cũng sắp có, bọn họ hiện tại ngay cả bạn lữ ở đâu cũng không biết, không chừng phải đánh quang côn cả đời đây, ngẫm lại thì lòng chua xót.
Mà có bạn lữ thì đang tự hỏi, nhanh trở về xem một chút, không chừng trước khi đi đêm đó ra sức, tiểu bảo bảo đã ở trong bụng cũng không chừng, ngẫm lại liền kích động, bọn họ cũng muốn làm cha.
Có lẽ là nhà gần ngay trước mắt, cũng hoặc là đến trong phạm vi bộ lạc, trong lúc này cũng không có dã thú hung mãnh đến chặn đường, kỳ thực ở trong mắt Liễu Thư, chủ yếu là đội ngũ các cô rất cường đại, nhóm mãnh thú cũng thực thức thời, đối cường ta nhược hay là thôi đi.
Vì thế hơn hai mươi thú nhân trong đội ngũ này không có lực cản toàn lực phi hành, tốc độ rất nhanh, mắt thấy bộ lạc gần đây, cảm xúc mọi người cũng tăng vọt lên, nhất là nhóm giống cái đã bắt đầu ôm đoàn líu ríu bắt nói chuyện, nếu không phải là đang ở trên lưng, thú nhân quả thực chính mở tiệc trà.
"Tiểu Thư sau khi trở về tớ cũng muốn dưỡng tiểu thú." Kathy cũng muốn dưỡng, trong khoảng thời gian này Abby thực sự vất vả, cô cảm thấy mình phải chiếu cố thật tốt trong nhà, Liễu Thư làm thực không sai, nghĩ đến có qua có lại: "Hiện tại cậu thực không thuận tiện, tiểu thú nhà cậu thì tớ đều chăm sóc cho cậu, vừa vặn cậu ở một bên dạy tớ, tớ luyện tập."
"Thì ra là tìm luyện tập." Liếc mắt một cái, nhưng Liễu Thư vẫn gật gật đầu: "Có thể, nhưng mà cậu cũng không thể ba ngày đánh cá hai ngày phơi nắng, dưỡng tiểu thú thì nhất định phải dưỡng cho tốt, đừng dưỡng dưỡng thì lại ném qua một bên." ChieuNinh:{|}!@#$ &^* lequydonD^d^l^q^d
"Tớ là hạng người như vậy sao?" Kathy thực bất mãn, sao lại nghĩ cô như vậy chứ, nhưng mà đảo ánh mắt qua, có vẻ ánh mắt của mọi người nhìn cô đều thực ý vị thâm trường, nhất thời thẹn quá thành giận, vì thế lại là một trận nước miếng, vui đùa ầm ĩ cười đùa không ngừng, cho dù là thú nhân nghiêm túc, khóe miệng đều nứt ra rồi.
"Mia tớ còn nợ cậu tiểu thú." Đã sớm nói muốn cho Mia mấy con tiểu thú, nhưng mà cô ấy cứ không cần, hơn nữa lúc ấy thú lắm lông cũng không sinh ra,
/215
|