Xuyên Đến Trước Khi Đại Lão Hắc Hóa

Chương 6: Thiếu

/125


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chuyển ngữ: Gà - LQĐ

Hệ thống làm cho Thời Mộ một thân phận có giới tính là nam, 17 tuổi, cha mẹ đều mất, không xe không nhà, thân thể không tốt, luôn bị hãm hại, nói tóm lại chỉ có một từ thôi —— thảm.

Thứ hai đi học nhưng cô muốn đến trường trước một ngày.

Sáng sớm, Thời Mộ trả phòng, xách vali hành lý lớn đến trường học.

Trường trung học liên kết Anh Nam được xây ở ngoại ô Lĩnh Thành, trong vòng trăm dặm không có người ở, tường cao màu đỏ vây lấy trường học gió thổi không lọt, trông như nhà tù.

Xe dừng lại ở cổng trường học, tài xế mở cốp sau xe, thấy thân thể Thời Mộ yếu kém, có lòng nói: “Chú giúp con xách hành lý vào nha.”

“Không cần đâu ạ.” Cô lấy một cái mũ lưỡi trai từ trong túi xách lật lại rồi đội lên. “Tự con làm được rồi, không cần phiền chú đâu ạ.”

Tài xế không cưỡng cầu, lái xe rời đi.

Thời Mộ kéo hành lý, dạo bước vào cổng trường.

Hôm nay là ngày nghỉ, trường học lớn như thế chỉ có lác đác vài học sinh, còn lại chính là thầy trực ca và bảo vệ gác cổng, cô đến phòng giáo vụ báo cáo, sau đó nhờ thầy quản lý dẫn cô đến ký túc xá.

Ký túc xá nam sinh được xây ở cánh bắc của trường học, tổng cộng năm tầng, lầu dưới có đài phun nước trong hoa viên, xây vô cùng xinh đẹp, ký túc xá chia thành bảy phòng, có phòng bốn người và phòng ba người, Phó Vân Thâm đang ở phòng dành cho ba người, vì đến gần cậu, hệ thống cũng chọn cho Thời Mộ phòng ba người. Tuy nhiên, giá hơi đắt, làm Thời Mộ rất đau màng túi.

Thầy quản lý dẫn Thời Mộ đi tới phòng quản lý, rút một tờ giấy từ tập hồ sơ ra, đặt lên bàn: “Em điền hồ sơ trước, sau đó thầy sẽ đưa chìa khóa cho em.”

Cô cầm bút lên, lần lượt điền tuổi, tên, lớp học, cuối cùng thong dong viết “Nam” ở cột giới tính.

“Phòng ký túc của em là 515, căn bên trong cùng, đây là chìa khóa.”

Thời Mộ nhận lấy, khẽ mỉm cười: “Cảm ơn thầy.”

Cắt tóc ngắn, da trắng nõn, thiếu niên trông vô cùng thiện cảm.

Truyện được dịch và edit bởi Diễn đàn LÊ QUÝ ĐÔN. Đăng tải duy nhất trên. Những trang khác chỉ là bản copy. Xin hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản dịch hoàn chỉnh nhất cũng như để ủng hộ các bạn dịch có động lực ra tiếp nhiều bộ nữa. (LQĐÔN)

Thầy quản lý nhìn chằm chằm cô mấy lần, đôi môi ngọ nguậy, muốn nói lại thôi: “À này... Nếu có chuyện gì thì xuống đây tìm thầy.”

“Vâng, vậy em lên trước ạ.”

Nhìn bóng lưng cô, thầy quản lý lắc đầu một cái, thở dài bất đắc dĩ, nghĩ thầm, đứa nhỏ này thật không may mắn.

Thời Mộ vào thang máy đến thẳng lầu năm, hành lang yên tĩnh không một bóng người, hai bên phòng ngủ cũng đóng im ỉm. Cô ngẩng đầu, nhìn rồi đếm số trên từng căn phòng, cuối cùng dừng lại trước cửa phòng số 515, lấy chìa khóa tra vào ổ, mở cửa vào.

Bên trong phòng bày biện sạch sẽ và ngay ngắn, cửa sổ ngay giữa được mở ra, gió xuân ùa vào, nghịch màn cửa sổ lay động, hai bên là giường, bàn đọc sách đặt song song, hai bàn trống không, còn một bàn thì hỗn loạn nào là sách và một chiếc laptop màu đen.

Đang đánh giá xung quanh thì bên tai vang lên tiếng bước chân.

Cô nghe tiếng quay đầu lại, lập tức trố mắt.

Thiếu niên đứng ngược sáng, mặt mày lạnh lẽo.

Thời Mộ liếc xuống, thân thể Phó Vân Thâm trần trụi, gầy gò đập vào mắt cô, tuy nói có quấn khăn tắm, nhưng vẫn khó ngăn nổi hơi thở cường tráng của thiếu niên.

Cô thu mắt lại, không khỏi nhìn qua mông đối phương, không kiềm lòng được mà nhớ lại xúc cảm của tay vào đêm đó.

Thời Mộ bỏ hành lý xuống, tiến lên vài bước, chìa tay ra với cậu: “Chào cậu, tôi là Thời Mộ, vừa mới chuyển tới.”

Phó Vân Thâm nhíu mày, không bắt tay đáp trả, thản nhiên nhìn lướt cô rồi đi vòng qua, cầm quần áo trên giường lên lại vào phòng tắm.

... Thật là lạnh lùng.

Cô thu tay lại, xoay người quan sát túc xá. Giường Phó Vân Thâm ở góc khuất nhất, ở giữa và bên kia đều trống không, ngẫm nghĩ một chút, Thời Mộ trải đệm giường ở giữa, kề sát Phó Vân Thâm.

Chưa đợi trải xong, giọng của Phó Vân Thâm vang lên phía sau: “Cậu ngủ bên kia.”

Cô nghiêng đầu: “Hả?”

Phó Vân Thâm đã mặc xong quần áo, T-shirt trắng, quần vận động màu đen, có vẻ vừa cao vừa gầy, hai hàng lông mày cậu nhíu lại: “Cậu qua giường khác ngủ đi.”

“Bên kia gần nhà vệ sinh, tôi không thích.”

Cậu mím môi, cầm chìa khóa rời khỏi túc xá.

Sau khi cậu đi, ký túc xá thật tĩnh lặng.

Mới vừa sửa sang lại giường đệm, Thời Mộ âm thầm suy tư, nhìn bộ dáng Phó Vân Thâm chắc là không nhận ra cô, cô mở bảng quản lý cá nhân, cột điểm huynh đệ này vẫn ở số âm, trị số đang tăng lên gấp bội, điểm huynh đệ cũng dần dần cao hơn, Thời Mộ thầm mắng hệ thống vô nhân đạo.

Nếu cứ theo đà này, đừng nói hoàn thành nhiệm vụ, đời này cô sẽ có nguy cơ phải chết ở đây.

Nhìn giường đệm


/125

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status