Tất cả Phi Tần được ban ngồi, nhưng đều ngồi ở phía dưới xếp dài theo 2 bên.
Hoàng Thái Hậu cùng Công Tôn Gia Khánh ngồi phía trên cao, 2 bên của 2 người lần lượt là Công Tôn Bảo Bình, Công Tôn Tuấn Khanh, Công Tôn Tâm Tiến và Công Tôn Thành.
Thượng Quan Băng Nguyệt thì rất tự nhiên bước lại ngồi bên cạnh Công Tôn Gia Khánh mà không hề để ý đến ánh mắt của những người có mặt ở đây. Ngay cả Công Tôn Gia Khánh cũng rất kinh ngạc nhìn nàng.
To gan! Ai cho phép ngươi ngồi ở vị trí đó? Còn không mau xuống!!! Hoàng Thái Phi ngồi phía dưới tức giận nhìn Thượng Quan Băng Nguyệt quát. Năm nay bà 32 tuổi là Phi Tần của Tiên Hoàng duy nhất không có con, từ nhỏ bà nhìn hắn trưởng thành bà lại đem lòng yêu hắn. Bà yêu sự tài giỏi hơn người của hắn, yêu sự tuấn tú không ai bằng của hắn.
Không thích! Thượng Quan Băng nguyệt nhàn nhạt trả lời.
Ngươi, to gan! Người đâu, lôi ả xuống cho AiDa! Hoàng Thái Phi tức giận.
Uy~~~! Khánh, ta sợ! Thượng Quan Băng Nguyệt ôm nhẹ cánh tay của Công Tôn Gia Khánh với khuôn mặt uỷ khuất nói. Lão bà này, ta không động chạm đến bà mà bà lại gây chuyện với ta. Ta cũng không phải cô gái xinh đẹp mà hiền lành, ta đây chính là Tiểu Công Chúa đáng yêu dễ thương nhất nhưng ai động đến ta sẽ không có kết quả tốt đâu.
Ngươi! Hoàng Thái Phi hiện giờ rất tức giận không biết nên nói gì, chỉ hi vọng Hoàng Thượng trừng phạt nàng. Từ trước tới nay Công Tôn Gia Khánh mắc bệnh sạch sẽ, ngoại trừ những người được sắp đặt hầu hạ bên cạnh hắn thì những người khác không hề có cơ hội động chạm vào hắn nên mọi người đều nghĩ hắn sẽ phạt nàng.
Đủ rồi! Để mặc nàng! Công Tôn Gia Khánh lạnh lùng lên tiếng. Dù sao nàng cũng là ân nhân của hắn, nàng muốn làm gì thì cứ việc làm hắn không muốn cản mà chắc cũng không cản được.
Hoàng Thượng,... ? Hoàng Thái Phi không thể tin vào tai mình.
Không chỉ Hoàng Thái Phi, mà ngay cả Hoàng Thái Hậu, Vương Gia và các Phi Tần ở đây đều ngạc nhiên.
Ta biết là anh sẽ giúp ta mà! Thượng Quan Băng nguyệt khẽ nói vào tai Công Tôn Gia Khánh.
Nàng đừng gây chuyện nữa, không phải lân nào Trẫm cũng có thể giúp nàng! Công Tôn Gia Khánh bình tĩnh uống trà, nói nhỏ với Thượng Quan Băng Nguyệt.
Hoàng Thái Hậu cùng Công Tôn Gia Khánh ngồi phía trên cao, 2 bên của 2 người lần lượt là Công Tôn Bảo Bình, Công Tôn Tuấn Khanh, Công Tôn Tâm Tiến và Công Tôn Thành.
Thượng Quan Băng Nguyệt thì rất tự nhiên bước lại ngồi bên cạnh Công Tôn Gia Khánh mà không hề để ý đến ánh mắt của những người có mặt ở đây. Ngay cả Công Tôn Gia Khánh cũng rất kinh ngạc nhìn nàng.
To gan! Ai cho phép ngươi ngồi ở vị trí đó? Còn không mau xuống!!! Hoàng Thái Phi ngồi phía dưới tức giận nhìn Thượng Quan Băng Nguyệt quát. Năm nay bà 32 tuổi là Phi Tần của Tiên Hoàng duy nhất không có con, từ nhỏ bà nhìn hắn trưởng thành bà lại đem lòng yêu hắn. Bà yêu sự tài giỏi hơn người của hắn, yêu sự tuấn tú không ai bằng của hắn.
Không thích! Thượng Quan Băng nguyệt nhàn nhạt trả lời.
Ngươi, to gan! Người đâu, lôi ả xuống cho AiDa! Hoàng Thái Phi tức giận.
Uy~~~! Khánh, ta sợ! Thượng Quan Băng Nguyệt ôm nhẹ cánh tay của Công Tôn Gia Khánh với khuôn mặt uỷ khuất nói. Lão bà này, ta không động chạm đến bà mà bà lại gây chuyện với ta. Ta cũng không phải cô gái xinh đẹp mà hiền lành, ta đây chính là Tiểu Công Chúa đáng yêu dễ thương nhất nhưng ai động đến ta sẽ không có kết quả tốt đâu.
Ngươi! Hoàng Thái Phi hiện giờ rất tức giận không biết nên nói gì, chỉ hi vọng Hoàng Thượng trừng phạt nàng. Từ trước tới nay Công Tôn Gia Khánh mắc bệnh sạch sẽ, ngoại trừ những người được sắp đặt hầu hạ bên cạnh hắn thì những người khác không hề có cơ hội động chạm vào hắn nên mọi người đều nghĩ hắn sẽ phạt nàng.
Đủ rồi! Để mặc nàng! Công Tôn Gia Khánh lạnh lùng lên tiếng. Dù sao nàng cũng là ân nhân của hắn, nàng muốn làm gì thì cứ việc làm hắn không muốn cản mà chắc cũng không cản được.
Hoàng Thượng,... ? Hoàng Thái Phi không thể tin vào tai mình.
Không chỉ Hoàng Thái Phi, mà ngay cả Hoàng Thái Hậu, Vương Gia và các Phi Tần ở đây đều ngạc nhiên.
Ta biết là anh sẽ giúp ta mà! Thượng Quan Băng nguyệt khẽ nói vào tai Công Tôn Gia Khánh.
Nàng đừng gây chuyện nữa, không phải lân nào Trẫm cũng có thể giúp nàng! Công Tôn Gia Khánh bình tĩnh uống trà, nói nhỏ với Thượng Quan Băng Nguyệt.
/17
|