ấy vừa cảm kích, vừa đau lòng, và xen lẫn hạnh phúc trong đó. Ta thật tâm thật dạ muốn được nắm tay nàng cùng với nhau hai ta sống hạnh phúc đến ngày tóc bạc, nhìn con cháu lớn lên nàng có hiểu trái tim ta không?
_ :Ta thật rất xin lỗi nàng, ta có thái độ quá phấn khích, quá nồng nhiệt ,nhưng nó xuất phát vì ta quá yêu thương nàng ,nhưng không ngờ điều đó đã làm nàng bị tổn thương, ta xin lỗi nàng Uyên Nghi. Ta nói nghe điều này nha, chỉ có nàng mới làm ta mất kiểm soát như vậy, ở bên nàng ta luôn mất đi sự bình tĩnh, và không biết làm gì mới là đúng nữa Uyên Nghi à
_Uyên Nghi lúc này đơ và ngu ra ,lỗ tai gần như muốn ù luôn, nghe những lời thổ lộ của tên nam nhân này, tim nàng đập loạn vì quá xúc động, mặt nóng bừng không biết lý do. Thật ra nàng cũng rất thích hắn, nhưng vì hành động vội vã của hắn đã làm nàng sợ, mặc dù thân là đặc cảnh, là tình báo, đối diện với bắn giết nàng không hề sợ hãi, duy nhất về chuyện nam nữ thân mật là nàng rất bảo thủ, cách sống nàng tự ép bản thân phải tuân thủ, trong đội nàng được đặt biệt danh là bà cụ non đó nha.
_ Tim Uyên Nghi đã bị rung động với những lời thổ lộ của Kỳ Lôi,nhưng trong lúc này nàng không thể nói được gì vì bị điểm huyệt, nàng tức không chịu được. Kỳ Lôi nằm đợi nàng trả lời với những gì hắn thổ lộ, nhưng đợi mãi không thấy nàng nói gì, hắn lại cho là nàng còn giận mình, nên hắn lật người cho nàng mặt đối diện với mình, hắn cuối xuống hôn lên cánh môi xinh đẹp của nàng, lưỡi hắn vại mở môi nàng tiến sâu vào bên trong mà du ngoạn, hắn liếm mút hết những vị ngọt chỉ của riêng nàng, nụ hôn càng lúc càng sâu, Uyên Nghi bị hôn đến đầu óc quay cuồng, muốn khán cự vì khó thở, nhưng không thể làm gì được, hắn chỉ dừng lại khi thấy nàng gương mặt tím tái vì khó thở, lúc đó hắn mới chịu tha cho môi nàng.
Được thả ra Uyên Nghi cố gắng hích vào không khí cho bản thân đở mệt , mắt phượng nàng liếc hắn tỏ ý không vui, hắn nhìn nàng thật ôn nhu nói : ta xin lỗi nàng, nhưng nàng có thể hứa, nàng sẽ ở lại bên ta như vậy có được không? Đừng bỏ rơi ta,nàng muốn gì ta cũng sẽ theo ý nàng, miễn là nàng luôn ở bên ta là được, nàng hứa với ta nha? Hắn dừng lại lời nói, đôi mục quan nhìn nàng chờ đợi, một khắc trôi qua hắn không nghe thấy nàng trả lời, cơn giận dữ lúc này bùng phát, hắn buôn người nàng ra và lớn tiếng gào thét : tại sao? Tại sao nàng lại đối với ta như vậy?.
_ Nàng ghét ta đến mức này sao? không thể sống cùng ta được sao? Ta yêu nàng nhiều lắm Uyên Nghi ơi.
_ :Ta thật rất xin lỗi nàng, ta có thái độ quá phấn khích, quá nồng nhiệt ,nhưng nó xuất phát vì ta quá yêu thương nàng ,nhưng không ngờ điều đó đã làm nàng bị tổn thương, ta xin lỗi nàng Uyên Nghi. Ta nói nghe điều này nha, chỉ có nàng mới làm ta mất kiểm soát như vậy, ở bên nàng ta luôn mất đi sự bình tĩnh, và không biết làm gì mới là đúng nữa Uyên Nghi à
_Uyên Nghi lúc này đơ và ngu ra ,lỗ tai gần như muốn ù luôn, nghe những lời thổ lộ của tên nam nhân này, tim nàng đập loạn vì quá xúc động, mặt nóng bừng không biết lý do. Thật ra nàng cũng rất thích hắn, nhưng vì hành động vội vã của hắn đã làm nàng sợ, mặc dù thân là đặc cảnh, là tình báo, đối diện với bắn giết nàng không hề sợ hãi, duy nhất về chuyện nam nữ thân mật là nàng rất bảo thủ, cách sống nàng tự ép bản thân phải tuân thủ, trong đội nàng được đặt biệt danh là bà cụ non đó nha.
_ Tim Uyên Nghi đã bị rung động với những lời thổ lộ của Kỳ Lôi,nhưng trong lúc này nàng không thể nói được gì vì bị điểm huyệt, nàng tức không chịu được. Kỳ Lôi nằm đợi nàng trả lời với những gì hắn thổ lộ, nhưng đợi mãi không thấy nàng nói gì, hắn lại cho là nàng còn giận mình, nên hắn lật người cho nàng mặt đối diện với mình, hắn cuối xuống hôn lên cánh môi xinh đẹp của nàng, lưỡi hắn vại mở môi nàng tiến sâu vào bên trong mà du ngoạn, hắn liếm mút hết những vị ngọt chỉ của riêng nàng, nụ hôn càng lúc càng sâu, Uyên Nghi bị hôn đến đầu óc quay cuồng, muốn khán cự vì khó thở, nhưng không thể làm gì được, hắn chỉ dừng lại khi thấy nàng gương mặt tím tái vì khó thở, lúc đó hắn mới chịu tha cho môi nàng.
Được thả ra Uyên Nghi cố gắng hích vào không khí cho bản thân đở mệt , mắt phượng nàng liếc hắn tỏ ý không vui, hắn nhìn nàng thật ôn nhu nói : ta xin lỗi nàng, nhưng nàng có thể hứa, nàng sẽ ở lại bên ta như vậy có được không? Đừng bỏ rơi ta,nàng muốn gì ta cũng sẽ theo ý nàng, miễn là nàng luôn ở bên ta là được, nàng hứa với ta nha? Hắn dừng lại lời nói, đôi mục quan nhìn nàng chờ đợi, một khắc trôi qua hắn không nghe thấy nàng trả lời, cơn giận dữ lúc này bùng phát, hắn buôn người nàng ra và lớn tiếng gào thét : tại sao? Tại sao nàng lại đối với ta như vậy?.
_ Nàng ghét ta đến mức này sao? không thể sống cùng ta được sao? Ta yêu nàng nhiều lắm Uyên Nghi ơi.
/116
|