_ Nào uống đi chị ơi! :Được chị mời em không say chúng ta không về nha em ,một.. hai..ba..cạn nào .
__ Uyên Nghi cầm bình rượu uống cạn,mắt phượng buồn bã nhìn người chị của mình nàng lên tiếng hỏi : Dạ Yến!chị yêu nhị vương gia rồi sao?.
_ Trương Dạ Yến thở dài, nét mặt đượm buồn tay cầm bình rượu đưa lên miệng một hơi uống cạn.
_ Dạ Yến ngước mặt nhìn Uyên Nghi miệng khẻ mở nói : chị yêu Tước Thiên, nhưng không phải vì hắn là vương gia chị mới yêu, chị yêu hắn vì, hắn mặc dù không biết chị là ai, tại sao lại bị thương, và không cần biết gia cảnh chị thế nào, nhưng hắn vẫn cứu chị
_Tước Thiên : hắn thức trắng đêm chỉ vì lo lắng cho chị khi chị bị sốt cao , quan tâm chị,những chuyện khó khăn chị vướng phải, hắn đều thay chị mà lo lắng giải quyết.
_Dạ Yến lại cầm một bình rượu khác đưa lên miệng uống sạch, Uyên Nghi cũng uống thêm bình rượu nữa, Dạ Yến chậm rãi nói tiếp : không biết từ khi nào chị hình thành một thói quen, là phải có hắn chị mới ngủ được, ngửi mùi trên cơ thể hắn chị sẽ ngủ ngon.
_Nhưng những gì chị thấy hôm nay, làm chị thật sự rất thất vọng ,không phải chị ghen gì, chị thất vọng một điều, chị muốn thay đổi cái suy nghĩ cổ hủ của người cổ đại là,một nam có quyền được nhiều nữ,nhưng e rằng điều đó là không thể nào em à,họ không như chúng ta sống thời hiện đại, một vợ, một chồng.
_Uyên Nghi khẻ thở dài nói: em cũng như chị ,suy nghĩ muốn thay đổi tam vương gia,muốn hắn sống chỉ tuân thủ một người phụ nữ mà thôi, nhưng giờ thì không thể rồi chị,theo em nghĩ đã vậy chị em mình cứ sống như mình muốn, đừng theo ý của họ, chị thấy có đúng không? Trương Dạ Yến gật đầu đồng ý .
_ Chị nào chúng ta cùng cạn..một.. hai..ba..dô..dô ,
_Uyên Nghi nhìn qua thấy hai nữ hầu cứ đứng im lặng nhìn họ uống, cô không vui chút nào liền lên tiếng gọi : hai em lại đây, uống cùng hai chị nè
_Dứt lời Uyên Nghi đứng lên kéo ai nha đầu ngồi xuống, và lấy hai bình rượu đưa đến hai cô bé bắt họ uống cạn, Tiểu An cùng Thúy Nhi sợ hãi nhìn qua Dạ Yến để cầu cứu, ai dè Dạ Yến cười tươi nhìn hai nha đầu liền nói : ta cho phép hai em uống, hãy uống đi không uống hết ta phạt nặng .
_Hai nha đầu nghe chủ nhân nói vậy, hai nha đầu sợ hãi tay cầm bình rựơu đưa lên miệng một hơi uống cạn,Uyên Nghi thấy vậy vỗ tay cổ vũ nói : tốt hai em uống giỏi quá, nào bốn chúng ta cùng cạn ..dô..dô..không say không về,Dạ Yến bỗng dưng nổi hứng đọc thơ.
_Đa tình tự cổ nan di hận.
_Dĩ hận miên miên bất tuyệt kỳ.
_ Uyên Nghi vỗ tay nói : Hay ..hay,chị đọc thơ hay quá, nào chúng ta cùng cạn .
Lúc này tại phòng khách tướng phủ vì uống hơi say nên Tước Thiên cùng Kỳ Lôi chưa dám trở lại sương phòng, Tước Thiên bảo gia nhân cùng binh sĩ đánh xe ngựa và hộ tống hai tiểu thư và nữ hầu của họ về lại gia trang,còn Tước Thiên cùng Kỳ Lôi náng lại phòng khách nghỉ ngơi cho bớt mùi rựơu mới trở về phòng.
_ Trở lại tại phòng luyện võ ,lúc này bốn người đã uống hết hai mươi bình rựơu,hai nha đầu uống đến bình thứ ba thì khóc lóc, kể lể đủ thứ chuyện.
_ Tiểu An kể,cô yêu Thanh phong đã lâu rồi nhưng hắn cứ giữ nét mặt lạnh lùng, không hề biểu hiện gì cho cô biết, làm cô buồn bã không biết phải sống sao.
_Còn về Thúy Nhi lại yêu Khắc Trí cô bài tỏ thì hắn chỉ cười, rồi cô lại thấy hắn đi thanh lâu ôm ấp nữ nhân khác, tim của cô rất đau đớn không biết nói với ai,hu..hu..hu.tiếng khóc cứ vậy mà lớn hơn.
_Dạ Yến nhìn Uyên Nghi kề mặt vào tai Uyên Nghi hỏi nhỏ : em có còn nhớ cưỡi ngựa không?
_Uyên Nghi gật đầu, Dạ Yến lại nói: vậy chị em ta thi cưỡi ngựa nhé, ai thua sẽ trả tiền một chầu rựơu Uyên Nghi vui vẻ gật đầu .
_ Dạ Yến lại lên tiếng nói : vậy chị dẫn em ra chuồng ngựa, dứt lời Dạ Yến đi mở cửa phòng, rồi nắm tay Uyên Nghi chạy hướng chuồng ngựa mà đến .
_Khắc Trí cùng hai y vệ họ Ảnh cũng liền chạy theo sau.
_ Dạ Yến cùng Uyên Nghi đến trước chuồng ngựa hai nàng ngắm mãi những chú ngựa hồi lâu ,Uyên Nghi cũng chọn được một con có tên là : Bảo Tuyết, còn Dạ Yến chọn được một con có tên là :Thần Tiễn ,chọn lựa xong hai nàng dắt ngựa ra khỏi chuồng, vuốt ve chú một lúc rồi cả hai đều leo lên lưng ngựa, Uyên Nghi hỏi Dạ Yến : chị mình ra khỏi thành đua cho vắng người nha?
_Dạ Yến gật đầu đồng ý, cả hai cùng dùng roi quất nhẹ lên mông ngựa, nó liền phóng đi,cửa tướng phủ lúc này cũng chưa đóng, hai nữ nhân thuận lợi cưỡi ngựa rời đi,Thanh Uy lúc này liền chạy về báo cho hai chủ nhân, còn khắc Trí cùng anh em họ Ảnh thì thi triển khinh công theo bảo vệ họ.
Tại phòng khách hai tên nam nhân đang ngủ đầu gục lên trên mặt bàn, Thanh Uy từ ngoài phóng vào gọi lớn: chủ nhân.. chủ nhân, nguy mất rồi phu nhân, Tước Thiên đang ngủ gục tai nghe nhắc đến nương tử hắn liền tỉnh táo, đứng dậy khỏi ghế nhìn Thanh Uy hỏi: nương tử của ta,nàng ấy bị gì? Thanh Uy liền đáp: phu nhân cùng tam phu nhân uống rượu say rồi..Thanh Uy ngập ngừng,Tước Thiên trợn mắt nhìn làm Thanh Uy hết hồn hắn liền nói tiếp : hai vị phu nhân đang thi cưỡi ngựa ở ngoài ngoại thành .
_Sao!nguoi nói hai nàng thi đua ngựa sao?Thanh Uy liền gật đầu, Kỳ Lôi khi nghe đến Uyên Nghi hắn cũng liền tỉnh táo luôn.
_Tước Thiên nói lớn : mau đi lấy ngựa cho chúng ta! Mà có ai theo bảo vệ hai nàng không? Thanh Uy khẻ đáp : dạ có ba hắc y vệ ạ.Tước Thiên gật đầu hắn vội lên ngựa, Kỳ Lôi cũng nhảy lên ngựa, cả hai cùng hắc y vệ đều lên ngựa phi nhanh rời khỏi tướng phủ.
__ Uyên Nghi cầm bình rượu uống cạn,mắt phượng buồn bã nhìn người chị của mình nàng lên tiếng hỏi : Dạ Yến!chị yêu nhị vương gia rồi sao?.
_ Trương Dạ Yến thở dài, nét mặt đượm buồn tay cầm bình rượu đưa lên miệng một hơi uống cạn.
_ Dạ Yến ngước mặt nhìn Uyên Nghi miệng khẻ mở nói : chị yêu Tước Thiên, nhưng không phải vì hắn là vương gia chị mới yêu, chị yêu hắn vì, hắn mặc dù không biết chị là ai, tại sao lại bị thương, và không cần biết gia cảnh chị thế nào, nhưng hắn vẫn cứu chị
_Tước Thiên : hắn thức trắng đêm chỉ vì lo lắng cho chị khi chị bị sốt cao , quan tâm chị,những chuyện khó khăn chị vướng phải, hắn đều thay chị mà lo lắng giải quyết.
_Dạ Yến lại cầm một bình rượu khác đưa lên miệng uống sạch, Uyên Nghi cũng uống thêm bình rượu nữa, Dạ Yến chậm rãi nói tiếp : không biết từ khi nào chị hình thành một thói quen, là phải có hắn chị mới ngủ được, ngửi mùi trên cơ thể hắn chị sẽ ngủ ngon.
_Nhưng những gì chị thấy hôm nay, làm chị thật sự rất thất vọng ,không phải chị ghen gì, chị thất vọng một điều, chị muốn thay đổi cái suy nghĩ cổ hủ của người cổ đại là,một nam có quyền được nhiều nữ,nhưng e rằng điều đó là không thể nào em à,họ không như chúng ta sống thời hiện đại, một vợ, một chồng.
_Uyên Nghi khẻ thở dài nói: em cũng như chị ,suy nghĩ muốn thay đổi tam vương gia,muốn hắn sống chỉ tuân thủ một người phụ nữ mà thôi, nhưng giờ thì không thể rồi chị,theo em nghĩ đã vậy chị em mình cứ sống như mình muốn, đừng theo ý của họ, chị thấy có đúng không? Trương Dạ Yến gật đầu đồng ý .
_ Chị nào chúng ta cùng cạn..một.. hai..ba..dô..dô ,
_Uyên Nghi nhìn qua thấy hai nữ hầu cứ đứng im lặng nhìn họ uống, cô không vui chút nào liền lên tiếng gọi : hai em lại đây, uống cùng hai chị nè
_Dứt lời Uyên Nghi đứng lên kéo ai nha đầu ngồi xuống, và lấy hai bình rượu đưa đến hai cô bé bắt họ uống cạn, Tiểu An cùng Thúy Nhi sợ hãi nhìn qua Dạ Yến để cầu cứu, ai dè Dạ Yến cười tươi nhìn hai nha đầu liền nói : ta cho phép hai em uống, hãy uống đi không uống hết ta phạt nặng .
_Hai nha đầu nghe chủ nhân nói vậy, hai nha đầu sợ hãi tay cầm bình rựơu đưa lên miệng một hơi uống cạn,Uyên Nghi thấy vậy vỗ tay cổ vũ nói : tốt hai em uống giỏi quá, nào bốn chúng ta cùng cạn ..dô..dô..không say không về,Dạ Yến bỗng dưng nổi hứng đọc thơ.
_Đa tình tự cổ nan di hận.
_Dĩ hận miên miên bất tuyệt kỳ.
_ Uyên Nghi vỗ tay nói : Hay ..hay,chị đọc thơ hay quá, nào chúng ta cùng cạn .
Lúc này tại phòng khách tướng phủ vì uống hơi say nên Tước Thiên cùng Kỳ Lôi chưa dám trở lại sương phòng, Tước Thiên bảo gia nhân cùng binh sĩ đánh xe ngựa và hộ tống hai tiểu thư và nữ hầu của họ về lại gia trang,còn Tước Thiên cùng Kỳ Lôi náng lại phòng khách nghỉ ngơi cho bớt mùi rựơu mới trở về phòng.
_ Trở lại tại phòng luyện võ ,lúc này bốn người đã uống hết hai mươi bình rựơu,hai nha đầu uống đến bình thứ ba thì khóc lóc, kể lể đủ thứ chuyện.
_ Tiểu An kể,cô yêu Thanh phong đã lâu rồi nhưng hắn cứ giữ nét mặt lạnh lùng, không hề biểu hiện gì cho cô biết, làm cô buồn bã không biết phải sống sao.
_Còn về Thúy Nhi lại yêu Khắc Trí cô bài tỏ thì hắn chỉ cười, rồi cô lại thấy hắn đi thanh lâu ôm ấp nữ nhân khác, tim của cô rất đau đớn không biết nói với ai,hu..hu..hu.tiếng khóc cứ vậy mà lớn hơn.
_Dạ Yến nhìn Uyên Nghi kề mặt vào tai Uyên Nghi hỏi nhỏ : em có còn nhớ cưỡi ngựa không?
_Uyên Nghi gật đầu, Dạ Yến lại nói: vậy chị em ta thi cưỡi ngựa nhé, ai thua sẽ trả tiền một chầu rựơu Uyên Nghi vui vẻ gật đầu .
_ Dạ Yến lại lên tiếng nói : vậy chị dẫn em ra chuồng ngựa, dứt lời Dạ Yến đi mở cửa phòng, rồi nắm tay Uyên Nghi chạy hướng chuồng ngựa mà đến .
_Khắc Trí cùng hai y vệ họ Ảnh cũng liền chạy theo sau.
_ Dạ Yến cùng Uyên Nghi đến trước chuồng ngựa hai nàng ngắm mãi những chú ngựa hồi lâu ,Uyên Nghi cũng chọn được một con có tên là : Bảo Tuyết, còn Dạ Yến chọn được một con có tên là :Thần Tiễn ,chọn lựa xong hai nàng dắt ngựa ra khỏi chuồng, vuốt ve chú một lúc rồi cả hai đều leo lên lưng ngựa, Uyên Nghi hỏi Dạ Yến : chị mình ra khỏi thành đua cho vắng người nha?
_Dạ Yến gật đầu đồng ý, cả hai cùng dùng roi quất nhẹ lên mông ngựa, nó liền phóng đi,cửa tướng phủ lúc này cũng chưa đóng, hai nữ nhân thuận lợi cưỡi ngựa rời đi,Thanh Uy lúc này liền chạy về báo cho hai chủ nhân, còn khắc Trí cùng anh em họ Ảnh thì thi triển khinh công theo bảo vệ họ.
Tại phòng khách hai tên nam nhân đang ngủ đầu gục lên trên mặt bàn, Thanh Uy từ ngoài phóng vào gọi lớn: chủ nhân.. chủ nhân, nguy mất rồi phu nhân, Tước Thiên đang ngủ gục tai nghe nhắc đến nương tử hắn liền tỉnh táo, đứng dậy khỏi ghế nhìn Thanh Uy hỏi: nương tử của ta,nàng ấy bị gì? Thanh Uy liền đáp: phu nhân cùng tam phu nhân uống rượu say rồi..Thanh Uy ngập ngừng,Tước Thiên trợn mắt nhìn làm Thanh Uy hết hồn hắn liền nói tiếp : hai vị phu nhân đang thi cưỡi ngựa ở ngoài ngoại thành .
_Sao!nguoi nói hai nàng thi đua ngựa sao?Thanh Uy liền gật đầu, Kỳ Lôi khi nghe đến Uyên Nghi hắn cũng liền tỉnh táo luôn.
_Tước Thiên nói lớn : mau đi lấy ngựa cho chúng ta! Mà có ai theo bảo vệ hai nàng không? Thanh Uy khẻ đáp : dạ có ba hắc y vệ ạ.Tước Thiên gật đầu hắn vội lên ngựa, Kỳ Lôi cũng nhảy lên ngựa, cả hai cùng hắc y vệ đều lên ngựa phi nhanh rời khỏi tướng phủ.
/116
|