Editor: Ngạn Tịnh.
Trần Nhạc ở bên kia, nói nói liền dừng.
Cô thật sự không thể tin được ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lục Nhất Lan một cái, sau đó mới nuốt một ngụm nước miếng, rất kinh ngạc nói, “Bởi vì... bên phía Giang Thiển Ái dùng thế lực điều tra ra, bất động sản dưới danh nghĩa lão đại, đều viết tên của em.”
“Còn có, rất nhiều cổ phần công ty đều là viết tên của em...”
“!”
“Tên của em?” Lục Nhất Lan cũng cảm thấy khó có thể tin.
Trần Nhạc ừ một tiếng, “Giang Thiển Ái nói như vậy.”
Đột nhiên trầm mặc.
Những thứ Giang Thiển Ái nêu ra, cơ hồ là toàn bộ gia tài của Cố Mặc Trình, thế nhưng lại sảng khoái cho như vậy, Trần Nhạc không biết bản thân muốn nói cái gì, chỉ là yên lặng nhìn Lục Nhất Lan.
Ngược chó mà.
Chuyện anh có thể làm để thể hiện tình yêu với em, chính là dâng tặng em tất cả tiền tài của anh.
“Cái kia, công chúa nhỏ, ngày mai có lẽ vẫn phải nhờ em phối hợp một chút.”
Cố Mặc Trình nằm trong tay đối phương, khẳng định không thể hành động thiếu suy nghĩ, tốt nhất vẫn là nên nghe theo đối phương.
“Được.” Lục Nhất Lan nói, cong khóe môi.
Buổi tối.
Người bên Cố Mặc Trình, biết bao nhiêu người trắng đêm khó ngủ.
Không có người lãnh đạo, mọi người giống như con rắn không đầu, tuy rằng còn có Trần Khoái, nhưng là----
Nhưng Trần Khoái chỉ là quân sư thôi, tuy rằng thông minh, nhưng lại không có uy tín lớn ở trong lòng mọi người như Cố Mặc trình.
Ánh trăng treo giữa trời, Lục Nhất Lan gọi hệ thống ra.
“Tôi muốn đi ra ngoài cứu người, có lễ bao gì đề cử hay không?”
“Kiểm tra đo lường thế giới: Nguồn năng lượng thế giới trung đẳng, nguồn năng lượng cao đẳng có thể nghiền nát.”
“Lựa chọn 1: Vũ khí tế bào; lựa chọn 2: Vũ khí bạo lực; vũ khí 3: Năng lực.”
“Lần này số giá trị tín ngưỡng cần để đổi là 400, xin hỏi ký chủ có đổi hay không?”
“Mẹ nó...”
Lần đầu tiên Lục Nhất Lan nói thô bạo.
400 giá trị tín ngưỡng?
Đây quả thực là ăn cướp trắng trợn mà, “Có thứ nào rẻ hơn không?”
“Có, nguồn năng lượng vũ lực trung đẳng, dụng cụ phòng vệ không có lực công kích, vũ khí không có phòng ngự, sắp xuất hiện một ít trạng huống, ký chủ bách độc bất xâm, nhưng không cách nào công kích, ký chủ đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, nhưng là bị đánh thành cái sàng.”
Câu thông với hệ thống trong chốc lát, sau đó nghĩ đến giá trị tín ngưỡng còn lại 900 của mình, khẽ cắn môi, “Đổi năng lực.”
“3, 2, 1! Thời gian sử dụng nguồn năng lượng trung đẳng là: 1 ngày, hiệu dụng cụ thể mời chú kỷ tự mình thăm dò.”
Hệ thống vừa dứt lời, Lục Nhất Lan liền cảm thấy trong đầu có rất nhiều thứ thần kỳ.
Thuấn di! Không gian! Còn có ý niệm!
Cảm giác toàn thân tràn đầy năng lượng cực kỳ tốt, Lục Nhất Lan khụ khụ hai tiếng, liền thuấn di đễn chỗ Đông Phương Dự và Giang Thiển Ái.
“...”
Tìm, tìm, tìm.
Hơi thở quen thuộc, bóng người quen thuộc, tìm được rồi!
Chỉ là Lục Nhất Lan cũng không tính toán làm chuyện lộ liễu như vậy, đầu tiên cô tỏa định khắp khu vực, sau đó bắt đầu dùng ý niệm không gian chậm rãi quét, quét, quét.
Tìm được vật còn sống, liền làm người hôn mê, một người, hai người, một đám, n đám, tốt, tất cả đều hôn mê.
Năng lượng của hệ thống quả nhiên nghịch thiên, chỉ là dù như thế, Lục Nhất Lan vẫn cảm giác đầu bắt đầu choáng váng.
Hít vào thở ra hai lần, rồi mới thuấn di, thuấn di, thuấn di.
Sau khi đến phòng ngủ, cô trực tiếp đổ xuống giường.
Tiến vào giấc ngủ, chỉ là chuyện trong nháy mắt, thật sự chỉ có trong nháy mắt.
Bình minh tảng sáng.
Không đợi Lục Nhất Lan mang người giết ra ngoài làm người đẹp cứu anh hùng, anh hùng đã tự mình trở lại.
Ừm, đã trở lại.
Trần Nhạc ở bên kia, nói nói liền dừng.
Cô thật sự không thể tin được ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lục Nhất Lan một cái, sau đó mới nuốt một ngụm nước miếng, rất kinh ngạc nói, “Bởi vì... bên phía Giang Thiển Ái dùng thế lực điều tra ra, bất động sản dưới danh nghĩa lão đại, đều viết tên của em.”
“Còn có, rất nhiều cổ phần công ty đều là viết tên của em...”
“!”
“Tên của em?” Lục Nhất Lan cũng cảm thấy khó có thể tin.
Trần Nhạc ừ một tiếng, “Giang Thiển Ái nói như vậy.”
Đột nhiên trầm mặc.
Những thứ Giang Thiển Ái nêu ra, cơ hồ là toàn bộ gia tài của Cố Mặc Trình, thế nhưng lại sảng khoái cho như vậy, Trần Nhạc không biết bản thân muốn nói cái gì, chỉ là yên lặng nhìn Lục Nhất Lan.
Ngược chó mà.
Chuyện anh có thể làm để thể hiện tình yêu với em, chính là dâng tặng em tất cả tiền tài của anh.
“Cái kia, công chúa nhỏ, ngày mai có lẽ vẫn phải nhờ em phối hợp một chút.”
Cố Mặc Trình nằm trong tay đối phương, khẳng định không thể hành động thiếu suy nghĩ, tốt nhất vẫn là nên nghe theo đối phương.
“Được.” Lục Nhất Lan nói, cong khóe môi.
Buổi tối.
Người bên Cố Mặc Trình, biết bao nhiêu người trắng đêm khó ngủ.
Không có người lãnh đạo, mọi người giống như con rắn không đầu, tuy rằng còn có Trần Khoái, nhưng là----
Nhưng Trần Khoái chỉ là quân sư thôi, tuy rằng thông minh, nhưng lại không có uy tín lớn ở trong lòng mọi người như Cố Mặc trình.
Ánh trăng treo giữa trời, Lục Nhất Lan gọi hệ thống ra.
“Tôi muốn đi ra ngoài cứu người, có lễ bao gì đề cử hay không?”
“Kiểm tra đo lường thế giới: Nguồn năng lượng thế giới trung đẳng, nguồn năng lượng cao đẳng có thể nghiền nát.”
“Lựa chọn 1: Vũ khí tế bào; lựa chọn 2: Vũ khí bạo lực; vũ khí 3: Năng lực.”
“Lần này số giá trị tín ngưỡng cần để đổi là 400, xin hỏi ký chủ có đổi hay không?”
“Mẹ nó...”
Lần đầu tiên Lục Nhất Lan nói thô bạo.
400 giá trị tín ngưỡng?
Đây quả thực là ăn cướp trắng trợn mà, “Có thứ nào rẻ hơn không?”
“Có, nguồn năng lượng vũ lực trung đẳng, dụng cụ phòng vệ không có lực công kích, vũ khí không có phòng ngự, sắp xuất hiện một ít trạng huống, ký chủ bách độc bất xâm, nhưng không cách nào công kích, ký chủ đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, nhưng là bị đánh thành cái sàng.”
Câu thông với hệ thống trong chốc lát, sau đó nghĩ đến giá trị tín ngưỡng còn lại 900 của mình, khẽ cắn môi, “Đổi năng lực.”
“3, 2, 1! Thời gian sử dụng nguồn năng lượng trung đẳng là: 1 ngày, hiệu dụng cụ thể mời chú kỷ tự mình thăm dò.”
Hệ thống vừa dứt lời, Lục Nhất Lan liền cảm thấy trong đầu có rất nhiều thứ thần kỳ.
Thuấn di! Không gian! Còn có ý niệm!
Cảm giác toàn thân tràn đầy năng lượng cực kỳ tốt, Lục Nhất Lan khụ khụ hai tiếng, liền thuấn di đễn chỗ Đông Phương Dự và Giang Thiển Ái.
“...”
Tìm, tìm, tìm.
Hơi thở quen thuộc, bóng người quen thuộc, tìm được rồi!
Chỉ là Lục Nhất Lan cũng không tính toán làm chuyện lộ liễu như vậy, đầu tiên cô tỏa định khắp khu vực, sau đó bắt đầu dùng ý niệm không gian chậm rãi quét, quét, quét.
Tìm được vật còn sống, liền làm người hôn mê, một người, hai người, một đám, n đám, tốt, tất cả đều hôn mê.
Năng lượng của hệ thống quả nhiên nghịch thiên, chỉ là dù như thế, Lục Nhất Lan vẫn cảm giác đầu bắt đầu choáng váng.
Hít vào thở ra hai lần, rồi mới thuấn di, thuấn di, thuấn di.
Sau khi đến phòng ngủ, cô trực tiếp đổ xuống giường.
Tiến vào giấc ngủ, chỉ là chuyện trong nháy mắt, thật sự chỉ có trong nháy mắt.
Bình minh tảng sáng.
Không đợi Lục Nhất Lan mang người giết ra ngoài làm người đẹp cứu anh hùng, anh hùng đã tự mình trở lại.
Ừm, đã trở lại.
/220
|