Editor: Ngạn Tịnh.
“Hạng 30 toàn khối, ổn định là có thể vào đại học W.”
“Không phải đại học Q.”
Ánh mặt trời sau trưa trông dịu dàng hơn hẳn, chàng trai duỗi tay, cúi đầu nhỏ nhẹ nói lời an ủi với cô gái, một màn này quả thật rất ấm áp.
Chủ nhiệm lớp đứng trước cửa sổ nhìn một màn này, lắc đầu.
Yêu sớm, cho dù là Tần Thanh, vậy cũng là tránh không được.
Chiều nay có tiết của cô chủ nhiệm, không biết vì sao, Lục Nhất Lan luôn cảm thấy chủ nhiệm lớp cứ luôn nhìn cô chằm chằm, hơn nữa ánh mắt dường như chẳng thân thiện lắm.
Trước khi tan học, chủ nhiệm lớp bỗng nhiên nói một câu, “Tô Tiểu Tiểu, cô giáo Ngữ Văn có việc tìm em, lát nữa đến văn phòng một chuyến.”
“Vâng, thưa cô.”
Phải đi ra ngoài, Lục Nhất Lan đứng lên, “Tần Thanh, nhường đường một chút.”
Chàng trai đứng dậy, lúc hai người sát vai Lục Nhất Lan bỗng nhiên cười xấu xa một chút, Tần Thanh cũng cong khóe môi lên.
Người đi xa, Tô Vãn Vãn bỗng nhiên quay đầu xuống, đôi mắt cong cong như vầng trăng non, “Lớp trưởng, giữa cậu với Tô Tiểu Tiểu... Có phải là có gì đó không?”
Con ngươi của Tần Thanh bỗng nhiên đặt lên người cô, đôi mắt bình tĩnh thanh lãnh lộ ra chút ánh sáng mơ hồ, “Ừm.”
“Mỗi ngày lớp trưởng đều nói yêu sớm không tốt, thế mà vẫn...”
“Tớ đã 18 tuổi, là người trưởng thành, có cũng đủ năng lực hành động tư duy, không phải yêu sớm, không giống với cậu.”
Một câu, phá hỏng tất cả lời Tô Vãn Vãn muốn nói, sắc mặt cô có chút phiếm hồng, nhìn bộ dáng không có chút xíu phong độ nào của Tần Thanh, cô tức giận xoay đầu lại.
“Lớp trưởng, nếu cậu yêu đương, vậy tớ cũng không phải nói dối.”
Tay cầm bút của Tần Thanh bỗng nhiên dừng lại, anh kéo cánh tay của Tô Vãn Vãn, “Cậu nói cái gì?”
Bên kia, sau khi Lục Nhất Lan vào văn phòng lại phát hiện cô giáo Ngữ Văn không có ở đây, vừa muốn rời đi, lại nghe được giọng nói của chủ nhiệm lớp.
“Tô Tiểu Tiểu, em lại đây một chút.”
“Thưa cô.” Lục Nhất Lan cảm thấy có chút kỳ quái, “Có chuyện gì sao ạ?”
“Tô Tiểu Tiểu, gần đây em có tiến bộ rất lớn, theo điểm số này của em, đại học W là cực kỳ ổn, thầy cảm thấy em như vậy rất tốt.”
Bà khen Lục Nhất Lan vài phút, rồi mới chuyển lời, “Tần Thanh ấy à, chính là con át chủ bài sống của trường chúng ta, từ lớp 10 đã bắt đầu tham gia đủ loại thi đua trong cả nước, thứ tự em cũng biết...”
“Khoảng thời gian trước giấy nguyện vọng của các em được đưa tới, cô nhìn thấy nguyện vọng của Tần Thanh giống với em.”
Lục Nhất Lan cuối cùng cũng hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, chủ nhiệm lớp phát hiện tình yêu bí mật của cô và Tần Thanh.
Giọng của cô giáo rất nghiêm túc, “Đây là chuyện lớn đời người, cậu ấy dư khả năng để vào đại học Q, lại muốn vào địa học W, Tô Tiểu Tiểu, em biết vì sao không?”
“...”
Lục Nhất Lan không nói gì.
“Cô nghe nói gần đây hai em đi lại rất gần?”
Vào ngay lúc này, bỗng nhiên có người gõ cửa. Lục Nhất Lan xoay người lại liền thấy Tần Thanh, anh bình tĩnh đứng ở cửa, ánh mắt rất bình tĩnh.
“Thưa cô.”
Thế này, vai chính đều đầy đủ hết.
Chủ nhiệm lớp nhìn Tần Thanh và Lục Nhất Lan đứng trước mặt mình, không thể không nói, hai đứa nhóc này còn rất xứng đôi, chỉ là----
“Thích chỉ là một thoáng tình cảm ngắn ngủi, Tần Thanh, chờ sau này em nhớ lại, em sẽ hối hận.”
“Sẽ không.”
Tần Thanh phản bác rất nhanh, “Em nhớ trước kia cô từng nói với em, minh châu sẽ không phủ bụi trần, là vàng, cho dù lúc đó ảm đạm, thì cũng sẽ có một ngày nào đó sáng lên.”
“Đại học Q, đại học W, đều là trường học cao đẳng, đều giống nhau.”
Không giống nhau.
Ít nhất từ trên thanh danh đã nghe không giống nhau rồi, trên đầu đề báo chí đều chỉ biết viết, thành phố X lại ra bao nhiêu tài tử từ đại học Q, trong X chiếm bao nhiêu phần trăm.
“Tô Tiểu Tiểu, em tới nói, Tần Thanh có tên trong danh sách chào mời của đại học Q, vậy cậu ấy có nên đi đại học Q hay không?”
Lục Nhất Lan liếc mắt nhìn Tần Thanh một cái, danh sách chào mời...
- --
Tịnh: Đến chương này mới biết giáo viên chủ nhiệm là nữ, hình như trước đó tôi để thành thầy rồi, thôi thì các cô xem như chẳng biết gì đi, để hôm nào tôi beta lại nhé =)))
“Hạng 30 toàn khối, ổn định là có thể vào đại học W.”
“Không phải đại học Q.”
Ánh mặt trời sau trưa trông dịu dàng hơn hẳn, chàng trai duỗi tay, cúi đầu nhỏ nhẹ nói lời an ủi với cô gái, một màn này quả thật rất ấm áp.
Chủ nhiệm lớp đứng trước cửa sổ nhìn một màn này, lắc đầu.
Yêu sớm, cho dù là Tần Thanh, vậy cũng là tránh không được.
Chiều nay có tiết của cô chủ nhiệm, không biết vì sao, Lục Nhất Lan luôn cảm thấy chủ nhiệm lớp cứ luôn nhìn cô chằm chằm, hơn nữa ánh mắt dường như chẳng thân thiện lắm.
Trước khi tan học, chủ nhiệm lớp bỗng nhiên nói một câu, “Tô Tiểu Tiểu, cô giáo Ngữ Văn có việc tìm em, lát nữa đến văn phòng một chuyến.”
“Vâng, thưa cô.”
Phải đi ra ngoài, Lục Nhất Lan đứng lên, “Tần Thanh, nhường đường một chút.”
Chàng trai đứng dậy, lúc hai người sát vai Lục Nhất Lan bỗng nhiên cười xấu xa một chút, Tần Thanh cũng cong khóe môi lên.
Người đi xa, Tô Vãn Vãn bỗng nhiên quay đầu xuống, đôi mắt cong cong như vầng trăng non, “Lớp trưởng, giữa cậu với Tô Tiểu Tiểu... Có phải là có gì đó không?”
Con ngươi của Tần Thanh bỗng nhiên đặt lên người cô, đôi mắt bình tĩnh thanh lãnh lộ ra chút ánh sáng mơ hồ, “Ừm.”
“Mỗi ngày lớp trưởng đều nói yêu sớm không tốt, thế mà vẫn...”
“Tớ đã 18 tuổi, là người trưởng thành, có cũng đủ năng lực hành động tư duy, không phải yêu sớm, không giống với cậu.”
Một câu, phá hỏng tất cả lời Tô Vãn Vãn muốn nói, sắc mặt cô có chút phiếm hồng, nhìn bộ dáng không có chút xíu phong độ nào của Tần Thanh, cô tức giận xoay đầu lại.
“Lớp trưởng, nếu cậu yêu đương, vậy tớ cũng không phải nói dối.”
Tay cầm bút của Tần Thanh bỗng nhiên dừng lại, anh kéo cánh tay của Tô Vãn Vãn, “Cậu nói cái gì?”
Bên kia, sau khi Lục Nhất Lan vào văn phòng lại phát hiện cô giáo Ngữ Văn không có ở đây, vừa muốn rời đi, lại nghe được giọng nói của chủ nhiệm lớp.
“Tô Tiểu Tiểu, em lại đây một chút.”
“Thưa cô.” Lục Nhất Lan cảm thấy có chút kỳ quái, “Có chuyện gì sao ạ?”
“Tô Tiểu Tiểu, gần đây em có tiến bộ rất lớn, theo điểm số này của em, đại học W là cực kỳ ổn, thầy cảm thấy em như vậy rất tốt.”
Bà khen Lục Nhất Lan vài phút, rồi mới chuyển lời, “Tần Thanh ấy à, chính là con át chủ bài sống của trường chúng ta, từ lớp 10 đã bắt đầu tham gia đủ loại thi đua trong cả nước, thứ tự em cũng biết...”
“Khoảng thời gian trước giấy nguyện vọng của các em được đưa tới, cô nhìn thấy nguyện vọng của Tần Thanh giống với em.”
Lục Nhất Lan cuối cùng cũng hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, chủ nhiệm lớp phát hiện tình yêu bí mật của cô và Tần Thanh.
Giọng của cô giáo rất nghiêm túc, “Đây là chuyện lớn đời người, cậu ấy dư khả năng để vào đại học Q, lại muốn vào địa học W, Tô Tiểu Tiểu, em biết vì sao không?”
“...”
Lục Nhất Lan không nói gì.
“Cô nghe nói gần đây hai em đi lại rất gần?”
Vào ngay lúc này, bỗng nhiên có người gõ cửa. Lục Nhất Lan xoay người lại liền thấy Tần Thanh, anh bình tĩnh đứng ở cửa, ánh mắt rất bình tĩnh.
“Thưa cô.”
Thế này, vai chính đều đầy đủ hết.
Chủ nhiệm lớp nhìn Tần Thanh và Lục Nhất Lan đứng trước mặt mình, không thể không nói, hai đứa nhóc này còn rất xứng đôi, chỉ là----
“Thích chỉ là một thoáng tình cảm ngắn ngủi, Tần Thanh, chờ sau này em nhớ lại, em sẽ hối hận.”
“Sẽ không.”
Tần Thanh phản bác rất nhanh, “Em nhớ trước kia cô từng nói với em, minh châu sẽ không phủ bụi trần, là vàng, cho dù lúc đó ảm đạm, thì cũng sẽ có một ngày nào đó sáng lên.”
“Đại học Q, đại học W, đều là trường học cao đẳng, đều giống nhau.”
Không giống nhau.
Ít nhất từ trên thanh danh đã nghe không giống nhau rồi, trên đầu đề báo chí đều chỉ biết viết, thành phố X lại ra bao nhiêu tài tử từ đại học Q, trong X chiếm bao nhiêu phần trăm.
“Tô Tiểu Tiểu, em tới nói, Tần Thanh có tên trong danh sách chào mời của đại học Q, vậy cậu ấy có nên đi đại học Q hay không?”
Lục Nhất Lan liếc mắt nhìn Tần Thanh một cái, danh sách chào mời...
- --
Tịnh: Đến chương này mới biết giáo viên chủ nhiệm là nữ, hình như trước đó tôi để thành thầy rồi, thôi thì các cô xem như chẳng biết gì đi, để hôm nào tôi beta lại nhé =)))
/220
|