Editor: Ngạn Tịnh.
Phỏng vấn rất nhanh liền bắt đầu, có người ngoài ở, Diệp Hàn An đầy người chính khí, vẻ mặt đứng đắn.
Lúc Mẫn Mẫn thấy Diệp Hàn An đi tới, sửng sốt một chút, rồi mới nói: “Chị Tư Tư, đây không phải cái... Cái anh chàng đẹp trai lần trước chụp chung với chị sao?”
“Phụt.”
Cô gái trẻ còn đang thực tập, nhưng là đích xác rất biết cách ăn nói.
Diệp Hàn An nghe thấy cái từ anh đẹp trai kia, âm thầm thu hồi khí thế trên người mình, cố tình dịu dàng một chút.
Thật muốn nghiêm túc phỏng vấn tốc độ liền rất nhanh, vấn đề đều đã chuẩn bị tốt từ trước, cực kỳ công thức hóa, đáp án cũng có liên quan đến hành động sau này của quân bộ Hoa quốc, 90% vấn đề đều không có gì nổi trội, nhưng kết hợp với thân phận đặc biệt của Diệp Hàn An, bản thân chính là một điểm nổi trội, cho nên cũng không khó gì.
Nhưng là.
Lúc đến mấy vấn đề cuối cùng, Lục Nhất Lan giơ tay, tạm thời ngừng quay, cô trợn trắng mắt, “Mấy cái vấn đề cuối cùng là ai thêm vào vậy?”
“Ạch.” Mẫn Mẫn có chút chột dạ, “Chuyện là, chị Tư Tư, là chủ biên nói muốn hỏi, anh ấy nói như vậy sẽ làm Thủ trưởng càng thân thiện với dân.”
Trước khi tới, Mẫn Mẫn còn thấy kỳ quái, cớ gì Thủ trưởng người ta lại phải trả lời mấy vấn đề như vậy.
Sau khi tới đây, Mẫn Mẫn mới bừng tỉnh đại ngộ, khẳng định là bởi vì chị Tư Tư nha, tình tố dịu dàng trong mắt kia, đều phải đầy, tràn ra ngoài cmnl rồi.
“Cái vấn đề gì vậy?” Người đàn ông có chút nghi hoặc.
Lục Nhất Lan nở nụ cười, “Em cảm thấy anh sẽ phải đỏ mặt.”
“...”
“Mở camera đi.” Lục Nhất Lan nở nụ cười, Mẫn Mẫn bật sáng đèn, hai người lại bắt đầu nghiêm túc, “Xin hỏi Diệp tướng quân, từ tiền tuyến lui ra hậu tuyến, anh có tính toán kết hôn hay không?”
Người đối diện ngây ra một lúc, khuôn mặt có chút kiên nghị bỗng nhiên nổi lên vài mạt ửng hồng, “Có.”
“Không biết quân nhân như Diệp tướng quân, thích loại hình phụ nữ gì đây?”
“Tôi không thể đại biểu cho quân nhân, chỉ có thể đại biểu cho chính tôi.” Diệp Hàn An nghĩ đến vui vẻ, trong đầu còn lóe lên gương mặt Lục Nhất Lan, anh cười cười, “Người tôi thích, quả cảm, đáng yêu, thiện lương, có chí hướng, sẽ không dễ dàng dao động.”
“Là một cô gái rất rất tốt.”
Mẫn Mẫn à một tiếng, rồi mới đặt ánh mắt lên người Lục Nhất Lan, sao lại cảm giác người yêu bí mật mà vị Thủ trưởng này nói chính là chị Tư Tư nhỉ?
Cuối cùng cuộc phỏng vấn, là hình ảnh hai người bắt tay.
Một nam một nữ, cánh tay mềm mại trắng nõn cùng một cánh tay mọc kén do cầm súng lâu ngày, lại có một loại cảm giác xứng đôi kỳ lạ.
Mẫn Mẫn đang thu dọn đồ, cô nàng vểnh tai, nghe hai vị kia nói chuyện.
“Anh không nỡ xa em.”
“Khoảng cách sinh ra cái đẹp, anh sẽ phát hiện anh sẽ càng yêu em hơn.” Lục Nhất Lan chỉ vào mặt mình, “Hôn em một cái, em phải về tòa soạn báo.”
“...”
“Em kêu anh hôn má.” Diệp Hàn An rất không thỏa mãn.
Lục Nhất Lan ừ hử một tiếng, “Sao nào, không muốn?”
Cô sắp có dấu hiệu tức giận, Diệp Hàn An liền ngoan ngoãn nghe lời, hạ xuống một nụ hôn trên má cô xong, anh thở dài một hơi, “Em phải thường xuyên liên lạc với anh, nói chào buổi sáng, ngủ ngon, thích anh với anh nữa.”
“Ừm... Em biết rồi.”
“Anh tiễn em.”
“Không được.” Lục Nhất Lan lắc đầu, “Em đi cùng Mẫn Mẫn là được rồi.”
Cuối cùng, trước khi Mẫn Mẫn và Lục Nhất Lan rời đi, đại lão vừa được phỏng vấn kia còn dọng một đống lớn dụng cụ phỏng vấn đưa lên xe hai người, còn vẫn luôn vui sướng vẫy vẫy tay.
Nói thật...
Mẫn Mẫn có chút sợ, đây chính là đại lão mà anh trai cô đang bảo hộ đó, bây giờ lại tự mình khiêng dụng cụ cho các cô.
Phỏng vấn rất nhanh liền bắt đầu, có người ngoài ở, Diệp Hàn An đầy người chính khí, vẻ mặt đứng đắn.
Lúc Mẫn Mẫn thấy Diệp Hàn An đi tới, sửng sốt một chút, rồi mới nói: “Chị Tư Tư, đây không phải cái... Cái anh chàng đẹp trai lần trước chụp chung với chị sao?”
“Phụt.”
Cô gái trẻ còn đang thực tập, nhưng là đích xác rất biết cách ăn nói.
Diệp Hàn An nghe thấy cái từ anh đẹp trai kia, âm thầm thu hồi khí thế trên người mình, cố tình dịu dàng một chút.
Thật muốn nghiêm túc phỏng vấn tốc độ liền rất nhanh, vấn đề đều đã chuẩn bị tốt từ trước, cực kỳ công thức hóa, đáp án cũng có liên quan đến hành động sau này của quân bộ Hoa quốc, 90% vấn đề đều không có gì nổi trội, nhưng kết hợp với thân phận đặc biệt của Diệp Hàn An, bản thân chính là một điểm nổi trội, cho nên cũng không khó gì.
Nhưng là.
Lúc đến mấy vấn đề cuối cùng, Lục Nhất Lan giơ tay, tạm thời ngừng quay, cô trợn trắng mắt, “Mấy cái vấn đề cuối cùng là ai thêm vào vậy?”
“Ạch.” Mẫn Mẫn có chút chột dạ, “Chuyện là, chị Tư Tư, là chủ biên nói muốn hỏi, anh ấy nói như vậy sẽ làm Thủ trưởng càng thân thiện với dân.”
Trước khi tới, Mẫn Mẫn còn thấy kỳ quái, cớ gì Thủ trưởng người ta lại phải trả lời mấy vấn đề như vậy.
Sau khi tới đây, Mẫn Mẫn mới bừng tỉnh đại ngộ, khẳng định là bởi vì chị Tư Tư nha, tình tố dịu dàng trong mắt kia, đều phải đầy, tràn ra ngoài cmnl rồi.
“Cái vấn đề gì vậy?” Người đàn ông có chút nghi hoặc.
Lục Nhất Lan nở nụ cười, “Em cảm thấy anh sẽ phải đỏ mặt.”
“...”
“Mở camera đi.” Lục Nhất Lan nở nụ cười, Mẫn Mẫn bật sáng đèn, hai người lại bắt đầu nghiêm túc, “Xin hỏi Diệp tướng quân, từ tiền tuyến lui ra hậu tuyến, anh có tính toán kết hôn hay không?”
Người đối diện ngây ra một lúc, khuôn mặt có chút kiên nghị bỗng nhiên nổi lên vài mạt ửng hồng, “Có.”
“Không biết quân nhân như Diệp tướng quân, thích loại hình phụ nữ gì đây?”
“Tôi không thể đại biểu cho quân nhân, chỉ có thể đại biểu cho chính tôi.” Diệp Hàn An nghĩ đến vui vẻ, trong đầu còn lóe lên gương mặt Lục Nhất Lan, anh cười cười, “Người tôi thích, quả cảm, đáng yêu, thiện lương, có chí hướng, sẽ không dễ dàng dao động.”
“Là một cô gái rất rất tốt.”
Mẫn Mẫn à một tiếng, rồi mới đặt ánh mắt lên người Lục Nhất Lan, sao lại cảm giác người yêu bí mật mà vị Thủ trưởng này nói chính là chị Tư Tư nhỉ?
Cuối cùng cuộc phỏng vấn, là hình ảnh hai người bắt tay.
Một nam một nữ, cánh tay mềm mại trắng nõn cùng một cánh tay mọc kén do cầm súng lâu ngày, lại có một loại cảm giác xứng đôi kỳ lạ.
Mẫn Mẫn đang thu dọn đồ, cô nàng vểnh tai, nghe hai vị kia nói chuyện.
“Anh không nỡ xa em.”
“Khoảng cách sinh ra cái đẹp, anh sẽ phát hiện anh sẽ càng yêu em hơn.” Lục Nhất Lan chỉ vào mặt mình, “Hôn em một cái, em phải về tòa soạn báo.”
“...”
“Em kêu anh hôn má.” Diệp Hàn An rất không thỏa mãn.
Lục Nhất Lan ừ hử một tiếng, “Sao nào, không muốn?”
Cô sắp có dấu hiệu tức giận, Diệp Hàn An liền ngoan ngoãn nghe lời, hạ xuống một nụ hôn trên má cô xong, anh thở dài một hơi, “Em phải thường xuyên liên lạc với anh, nói chào buổi sáng, ngủ ngon, thích anh với anh nữa.”
“Ừm... Em biết rồi.”
“Anh tiễn em.”
“Không được.” Lục Nhất Lan lắc đầu, “Em đi cùng Mẫn Mẫn là được rồi.”
Cuối cùng, trước khi Mẫn Mẫn và Lục Nhất Lan rời đi, đại lão vừa được phỏng vấn kia còn dọng một đống lớn dụng cụ phỏng vấn đưa lên xe hai người, còn vẫn luôn vui sướng vẫy vẫy tay.
Nói thật...
Mẫn Mẫn có chút sợ, đây chính là đại lão mà anh trai cô đang bảo hộ đó, bây giờ lại tự mình khiêng dụng cụ cho các cô.
/220
|