Edit: Thiên Diệp
Beta: Ngạn Tịnh
Trường đại học A ở thành phố A, là nơi sinh trưởng tình yêu của Giang Thiển Ái.
Lục Nhất Lan nghĩ, tạm thời trước làm Cố Mặc Trình rời xa Giang Thiển Ái, hẳn là cũng là một loại bảo hộ anh đi, cho nên cô muốn báo danh trường đại học S, muốn mượn ân tình trước đem người mang đi xa một chút, rồi mới bằng vào tràn ngập tình nghĩa cùng dịu dàng tới cảm hóa người.
Dừng một chút, lấy hết can đảm, Lục Nhất Lan bưng cơm tới chỗ bàn kia của Cố Mặc Trình, "Cố ca ca, em quyết định sẽ ghi danh trường đại học S."
Chiếc đũa của anh ngưng lại, hạ xuống ở mâm bên cạnh, "Vì sao?"
"Trường đại học S là ước mơ của em."
"Một tháng trước kia, em cũng nói như thế với đại học A." Ngữ khí của Cố Mặc Trình hiện lên chút lạnh lẽo, "Hơn nữa hiện tại đã tháng tám, sắp đến khai giảng."
Tuy rằng sợ hãi, nhưng trong lòng Lục Nhất Lan vẫn mặc niệm củ cải, qua hai phút, cô bật thốt lên, "Không có cách nào đổi trường học sao?"
"......"
Đầu Cố Mặc Trình hơi hơi nghiêng, từ phương hướng này, cô nhìn xuống anh, người đàn ông thấp hơn cô rất nhiều, nhưng khí thế trên người một chút cũng không hạ.
Đặc biệt là cặp mắt phượng kia, thoạt nhìn như vậy, càng thêm hẹp dài.
Thình lình run lên một chút, Lục Nhất Lan đứng thẳng, Cố Mặc Trình ừ một tiếng, "Cách thì có."
"Vậy ——"
"Một mình em đi thành phố S, anh chăm sóc không được." Anh cũng không còn tâm tình ăn cơm, "Anh đáp ứng cha em, chăm sóc em đến khi em tốt nghiệp đại học."
Hai người đối diện, đồng tử anh tràn ngập nghiêm túc và báo ân, con ngươi Lục Nhất Lan lại lộn xộn, không có một chút kết cấu.
"Một mình em đi? Vậy anh..."
"Thế lực của anh đều chuyển đi đến thành phố A, anh phải ở đây trấn chỉnh."
Lục Nhất Lan: “...”
"Vậy thôi." Nếu là một mình cô thì bỏ đi, kế hoạch A, chưa thành hình, thai đã chết trong bụng.
Sau khi kế hoạch thất bại Lục Nhất Lan cơm nước xong liền có chút mất mát lên lầu, trong nháy mắt tiếng đóng cửa từ bên hành lang vang lên, chiếc đũa trong tay người đàn ông theo tiếng mà gãy.
Trên mặt anh hung ác nham hiểm, nhiều thêm nghìn phân, vạn phần.
Lấy di động ra, nhanh chóng gọi đến đầu dây bên kia, giọng nói đối diện kinh sợ, "Lão đại."
"Tra." Môi mỏng phun ra chữ, hoàn toàn mang theo sát ý, "Ai từng tiếp xúc với Thiên Di, ai đã nói cho cô nhóc đó biết về chuyện đại học S, đều phải giáo huấn một trận nhỏ."
Cố Mặc Trình vân đạm phong khinh nói, người bên kia lại không có bình tĩnh như thế, hắn thở phì phò, vội vàng đáp, "Vâng."
"Ừ, tin tức ở thành phố A, tùy thời hội báo với tôi.”
"Rõ."
Tắt điện thoại, nhìn đồ ăn trên bàn, Cố Mặc Trình hoàn toàn không có hứng thú, anh đứng lên đi đến bên cửa sổ sát đất, vẫn luôn đi về phía trước, kế bên biệt thự có một tòa mộ viên.
Thiên lão đại.
Con gái của ông, Cố Mặc Trình tôi liều mạng cũng sẽ bảo vệ, chờ mọi việc kết thúc, tôi liền đưa cô ấy xuất ngoại, ông yên tâm, số tiền cho Thiên Di kia, cả đời đều có thể áo cơm vô ưu.
Ngón tay trong tay áo lớn đặt ở pha lê chậm rãi điểm, rồi mới một bút một nét viết thành một cái tên mới, Giang Thiển Ái.
Một cái tên vừa đọc lên, liền muốn... Giết chết.
Sáng sớm hôm sau, Lục Nhất Lan còn muốn đi tìm Cố Mặc Trình giao lưu cảm tình, kết quả phát hiện người đó đã rời khỏi biệt thự.
Gọi điện thoại hỏi, nói là có chuyện đi thành phố kế bên, ít nhất đến khi khai giảng mới có thể trở về.
Lục Nhất Lan đỡ trán, khai giảng, vậy không phải trực tiếp khởi hành đi thành phố A sao, đoạn cốt truyện phát triển kia, cô hoàn toàn ngăn cản không được.
Ở nhà quá nhàm chán, Lục Nhất Lan chỉ có thể học tập một chút ngành học của nguyên chủ.
Y học...
Cô thật sự là chỉ biết học khái niệm, sẽ không thể cầm đao phẫu thuật được.
Cố Mặc Trình nói một tháng sau mới trở về, thật sự đến một tháng mới về nhà.
Thời điểm Lục Nhất Lan lại nhìn thấy anh, đều cảm giác bộ dáng của anh đều thay đổi cmnl.
Beta: Ngạn Tịnh
Trường đại học A ở thành phố A, là nơi sinh trưởng tình yêu của Giang Thiển Ái.
Lục Nhất Lan nghĩ, tạm thời trước làm Cố Mặc Trình rời xa Giang Thiển Ái, hẳn là cũng là một loại bảo hộ anh đi, cho nên cô muốn báo danh trường đại học S, muốn mượn ân tình trước đem người mang đi xa một chút, rồi mới bằng vào tràn ngập tình nghĩa cùng dịu dàng tới cảm hóa người.
Dừng một chút, lấy hết can đảm, Lục Nhất Lan bưng cơm tới chỗ bàn kia của Cố Mặc Trình, "Cố ca ca, em quyết định sẽ ghi danh trường đại học S."
Chiếc đũa của anh ngưng lại, hạ xuống ở mâm bên cạnh, "Vì sao?"
"Trường đại học S là ước mơ của em."
"Một tháng trước kia, em cũng nói như thế với đại học A." Ngữ khí của Cố Mặc Trình hiện lên chút lạnh lẽo, "Hơn nữa hiện tại đã tháng tám, sắp đến khai giảng."
Tuy rằng sợ hãi, nhưng trong lòng Lục Nhất Lan vẫn mặc niệm củ cải, qua hai phút, cô bật thốt lên, "Không có cách nào đổi trường học sao?"
"......"
Đầu Cố Mặc Trình hơi hơi nghiêng, từ phương hướng này, cô nhìn xuống anh, người đàn ông thấp hơn cô rất nhiều, nhưng khí thế trên người một chút cũng không hạ.
Đặc biệt là cặp mắt phượng kia, thoạt nhìn như vậy, càng thêm hẹp dài.
Thình lình run lên một chút, Lục Nhất Lan đứng thẳng, Cố Mặc Trình ừ một tiếng, "Cách thì có."
"Vậy ——"
"Một mình em đi thành phố S, anh chăm sóc không được." Anh cũng không còn tâm tình ăn cơm, "Anh đáp ứng cha em, chăm sóc em đến khi em tốt nghiệp đại học."
Hai người đối diện, đồng tử anh tràn ngập nghiêm túc và báo ân, con ngươi Lục Nhất Lan lại lộn xộn, không có một chút kết cấu.
"Một mình em đi? Vậy anh..."
"Thế lực của anh đều chuyển đi đến thành phố A, anh phải ở đây trấn chỉnh."
Lục Nhất Lan: “...”
"Vậy thôi." Nếu là một mình cô thì bỏ đi, kế hoạch A, chưa thành hình, thai đã chết trong bụng.
Sau khi kế hoạch thất bại Lục Nhất Lan cơm nước xong liền có chút mất mát lên lầu, trong nháy mắt tiếng đóng cửa từ bên hành lang vang lên, chiếc đũa trong tay người đàn ông theo tiếng mà gãy.
Trên mặt anh hung ác nham hiểm, nhiều thêm nghìn phân, vạn phần.
Lấy di động ra, nhanh chóng gọi đến đầu dây bên kia, giọng nói đối diện kinh sợ, "Lão đại."
"Tra." Môi mỏng phun ra chữ, hoàn toàn mang theo sát ý, "Ai từng tiếp xúc với Thiên Di, ai đã nói cho cô nhóc đó biết về chuyện đại học S, đều phải giáo huấn một trận nhỏ."
Cố Mặc Trình vân đạm phong khinh nói, người bên kia lại không có bình tĩnh như thế, hắn thở phì phò, vội vàng đáp, "Vâng."
"Ừ, tin tức ở thành phố A, tùy thời hội báo với tôi.”
"Rõ."
Tắt điện thoại, nhìn đồ ăn trên bàn, Cố Mặc Trình hoàn toàn không có hứng thú, anh đứng lên đi đến bên cửa sổ sát đất, vẫn luôn đi về phía trước, kế bên biệt thự có một tòa mộ viên.
Thiên lão đại.
Con gái của ông, Cố Mặc Trình tôi liều mạng cũng sẽ bảo vệ, chờ mọi việc kết thúc, tôi liền đưa cô ấy xuất ngoại, ông yên tâm, số tiền cho Thiên Di kia, cả đời đều có thể áo cơm vô ưu.
Ngón tay trong tay áo lớn đặt ở pha lê chậm rãi điểm, rồi mới một bút một nét viết thành một cái tên mới, Giang Thiển Ái.
Một cái tên vừa đọc lên, liền muốn... Giết chết.
Sáng sớm hôm sau, Lục Nhất Lan còn muốn đi tìm Cố Mặc Trình giao lưu cảm tình, kết quả phát hiện người đó đã rời khỏi biệt thự.
Gọi điện thoại hỏi, nói là có chuyện đi thành phố kế bên, ít nhất đến khi khai giảng mới có thể trở về.
Lục Nhất Lan đỡ trán, khai giảng, vậy không phải trực tiếp khởi hành đi thành phố A sao, đoạn cốt truyện phát triển kia, cô hoàn toàn ngăn cản không được.
Ở nhà quá nhàm chán, Lục Nhất Lan chỉ có thể học tập một chút ngành học của nguyên chủ.
Y học...
Cô thật sự là chỉ biết học khái niệm, sẽ không thể cầm đao phẫu thuật được.
Cố Mặc Trình nói một tháng sau mới trở về, thật sự đến một tháng mới về nhà.
Thời điểm Lục Nhất Lan lại nhìn thấy anh, đều cảm giác bộ dáng của anh đều thay đổi cmnl.
/220
|