[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần
Chương 154: Nông Môn Kiều Nữ VS Tướng Công Trạng Nguyên (Xong)
/391
|
Edit:Ochibi
Lâm Dật Dương gắt gao dắt lấy tay nhỏ của cô, cảm nhận được cảm xúc mềm ấm, tâm không bình tĩnh kia rốt cuộc cũng kiên định.
Hắn không có nằm mơ, hắn thật sự cưới cô nương hắn tha thiết mơ ước!
Hạnh phúc như vậy, làm hắn hận không thể chia sẻ cho toàn thế giới!
Khoé miệng Lâm Dật Dương nở rộ một nụ cười sáng lạn, thật cẩn thận nắm tay cô, hai người đi đến nhà chính.
“Nhất bái thiên địa.”
“Nhị bái cao đường.”
“Phu thê giao bái.”
Nghi thức không tính quá rườm rà cuối cùng kết thúc. Từ Như Ý được đưa vào tân phòng.
Tầm mắt cô thấp, những chỗ lọt vào trong tầm mắt tất cả đều là màu đỏ vui mừng. Xung quanh tràn đầy người thân đang cười, tận đáy lòng cô cũng vui vẻ.
Tiểu nha đầu đỡ cô ngồi xong. Trong tiếng ồn ào của đám người, Lâm Dật Dương hơi khẩn trương đẩy hỉ khăn trên đầu cô ra.
“Oa, tân nương thật xinh đẹp!” Một đám người kinh hô tán thưởng.
Thiếu nữ tỉ mỉ ăn diện, dung nhan kiều tiếu mang theo đỏ ửng. Lông mi nồng đậm chớp, giống như lam vĩ điệp đẹp nhất trời đêm.
Vẻ đẹp này, làm nhân tâm chấn động đến tận đáy.
Lâm Dật Dương cũng ngây ngẩn cả người.
Trong cảm nhận của hắn, Như Ý vốn dĩ chính là đẹp nhất. Hiện tại, Lâm Dật Dương giống như mới lần đầu tiên phát hiện, cô đẹp đến nỗi làm kinh động nhân tâm!
Chỉ thấy da cô mịn màng, trắng nõn như tuyết, trong sáng như ngọc. Tinh tế khỏe mạnh.
Chứng kiến ánh mắt những người đó hâm mộ rồi đố ghét, trong lúc nhất thời, cảm xúc kiêu ngạo trong ngực nhộn nhạo, Lâm Dật Dương thỏa mãn chưa từng có. Cô nương như vậy, là thuộc về một mình hắn!
Hắn hận không thể hiện tại liền ôm lấy cô, cho cô biết tương tư của hắn mấy ngày gần đây. Nhưng tân lang cần phải xã giao xong mới trở về phòng, Lâm Dật Dương lưu luyến không rời đi ra ngoài.
Trong phòng, chỉ để lại Từ Như Ý cùng mấy nha hoàn. Kế tiếp, chính là chờ đợi dài dòng.
“Tiểu thư, đây là đồ vừa rồi cô gia cho tiểu thư.” Nha đầu bên người, thấy những người khác đều rời đi, lúc này mới mở miệng.
Cô lấy ra tới, là một bó xôi ngọt thập cẩm lá sen. Bên trong có hạch táo đỏ, hạt sen thơm ngọt, và vài nguyên liệu khác. Mang theo ấm áp thích hợp.
Từ Như Ý hiểu ý cười. Tiếp nhận, mùi vị ăn rất ngon.
“Tiểu thư, uống nước đi. Cũng là cô gia vừa rồi đưa cho.” Sau khi cô ăn qua, tiểu nha đầu lại nói.
Từ Như Ý uống một ngụm. Đây cũng không phải nước bình thường, hẳn là làm từ vài loại trái cây, trong ngọt có chua, tốt cho tiêu hoá.
“Tiểu thư, cô gia vừa rồi căn dặn, tiểu thư ăn xong chúng ta đi ra ngoài, bảo vệ cửa, để tiểu thư nghỉ ngơi cho tốt.” Tiểu nha đầu lại nói, trong mắt tràn đầy hâm mộ.
Tân lang chính là tân khoa Trạng Nguyên lần này, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, lớn lên tuấn tú lịch sự, lại săn sóc với tiểu thư như thế. Nghĩ cũng biết tiểu thư nhà mình theo hắn, nhất định rất hạnh phúc!
“Vậy các ngươi đi ra ngoài đi.” Từ Như Ý sáng sớm đã dậy, lúc này cũng cảm thấy mệt mỏi.
Cô dựa vào mép giường, nghỉ ngơi.
Lúc Lâm Dật Dương đi vào trong phòng, nhìn đến cô nhắm mắt lệch qua đầu giường. Sợi tóc xử lý rất khá rơi rụng vài sợi xuống dưới, rũ ở gương mặt tỉ mỉ ăn diện của cô. Trên khuôn măt trắng nõn non mềm, khoé miệng hơi nâng lên thoạt nhìn nhu hòa vũ mị.
Hắn giật mình, phát một xấp hồng bao dày đã chuẩn bị từ trước để đuổi đi những người muốn nháo động phòng, nhẹ nhàng ngồi ở bên người cô.
Lúc này sắc trời đã tối. Dưới ánh nến nhu hoà, dung nhan cô thanh tú, bộ ngực nhỏ hơi phập phồng, làm cổ họng Lâm Dật Dương nhẹ động, trái tim không chịu khống chế mà nhảy lên.
Cô rốt cuộc thuộc về hắn! Tâm tình kích động như vậy, làm hắn ức chế không được hưng phấn. Nhưng không đành lòng đánh thức cô, Lâm Dật Dương đành phải canh giữ ở bên người cô, cứ như vậy lẳng lặng nhìn cô.
Một lát sau, Từ Như Ý từ từ tỉnh dậy, nhìn nam nhân bên cạnh cách mình rất gần, khuôn mặt nhỏ của cô hơi say.
“Lâm đại ca.”
“Như Ý.” Giọng Lâm Dật Dương khàn khàn, nỗ lực khống chế cảm xúc bản thân.
Từ Như Ý chủ động nắm tay hắn, nhẹ giọng nói: “Lâm đại ca, chúng ta về sau chính là người một nhà, thật tốt.”
Lâm Dật Dương gật đầu, khoảng cách gần như thế, hắn có thể ngửi được rõ ràng hương thơm sâu kía trên người cô.
Hắn nhịn không được hít sâu một hơi, “Phải. Như Ý, ta sẽ cho nàng hạnh phúc lớn nhất trên đời này!”
“Ta tin tưởng huynh.”
Lâm Dật Dương rốt cuộc khống chế không được bản thân, sát vào người bên cạnh. Vùi đầu vào cổ cô, thỏa mãn than thở.
Hơi thở ướt nóng của hắn truyền đến trên người, làm Từ Như Ý cảm giác có chút ngứa.
Cô chỉ cảm thấy một bàn tay to từ chỗ vạt áo thăm dò tiến vào, chạm đến trên da thịt non mềm của cô.
Lâm Dật Dương cảm nhận xúc cảm mềm nhẵn, khiến hắn từ tận đáy lòng cảm thấy thỏa mãn.
Từ Như Ý nhẹ nhàng đẩy hắn ra, bưng chén rượu trên bàn lên. Cô mỉm cười: “Lâm đại ca, chúng ta uống chén rượu này trước đi.”
Lâm Dật Dương gật đầu, “Ừ!”
Hắn bưng lên, cùng cô giao bôi, uống một hơi cạn sạch.
Rượu, có đắng, có ngọt, có khổ, có cay. Ngụ ý từ nay về sau, hai người nắm tay, đồng hội đồng thuyền, vinh nhục cùng chịu.
Năm tháng sau này, hắn có thể ôm lấy nàng vào giấc ngủ, hàng đêm cùng nàng nói lời âu yếm đẹp nhất; sáng sớm cùng nàng nói chào buổi sáng, giúp nàng trang điểm chải chuốt.
Chỉ là nghĩ đến đây, liền khiến tâm tình nhộn nhạo.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 100, độ hảo cảm đối với nữ chủ Tần Tú Tú là 0. Ký chủ, chúc mừng cô hoàn thành nhiệm vụ ~】
【 Ký chủ, lần này vì nhiệm vụ cho điểm cấp SSS, đạt được tích phân 5000 ( khấu trừ lúc trước thiếu bổn hệ thống 7500 phân, còn thừa -2500 phân), 10 điểm thuộc tính. Miễn phí đưa tặng ‘ khế ước linh hồn ’, đã tiến hành trói định.】
“ ‘Khế ước linh hồn ’ là thứ gì?”
【 Khế ước linh hồn, là kỹ thuật sinh vật công nghệ cao của tương lai. Tồn tại trong thân thể của ký chủ, sau khi trói định không thể tháo dỡ. Yêu cầu dùng ý niệm điều khiển, nhưng tự do triệu hoán. Có thể bắt chước ngôn ngữ nhân loại, động tác, các loại tư tưởng 99%, đủ để lấy giả đánh tráo. Nhưng bản thân cô ấy không có ý thức tự chủ, chỉ bắt chước hành động, tư tưởng được phục chế của ký chủ.】
Từ Như Ý: “Ngươi có thể nói tiếng người được không?”
Hệ thống:【…… Nói đơn giản, chính là nó có thể tạm thời thay thế cô, chiếm cứ thân thể này. Ví như loại tình huống vừa rồi, nếu nam chủ muốn cùng cô hoàn thành động phòng rồi mới xuất hiện độ hảo cảm, trong sạch của cô khó mà giữ được.】
“Đã hiểu.” Dưới loại tình huống này, cô có thể lui về không gian, rồi cho linh hồn bắt chước này ra.
【 Ký chủ muốn phân phối điểm thuộc tính thế nào?】
“Thêm vào thể chất hết đi.”
【 Được! Thể chất ký chủ +10. Sức chịu đựng so với người bình thường gia tăng 10%.】
“Xem xét giao diện cá nhân.”
Họ tên: Từ Như Ý
Tuổi: 16
Diện mạo: 60 / 100
Dáng người: 60 /100
Trí lực: 50 / 100
Thể chất: 60 / 100
Mị lực: 60 / 100
Sở trường đặc biệt: Làn da mịn màng ( vĩnh cửu)
Đạo cụ: Tiếng nói điềm mỹ ( vĩnh cửu), không gian tùy thân ( thăng cấp), khế ước linh hồn ( đã trói định)
Kỹ năng đặc biệt: Thần bếp đỉnh cấp ( vĩnh cửu), không thầy dạy cũng hiểu (vật phẩm dùng một lần tiêu hao)
Tích phân: -2500
Cấp bậc: 2 ( khoảng cách thăng cấp lần sau còn kém 2000 phân, không ngừng cố gắng!)
29/1/2020
Lâm Dật Dương gắt gao dắt lấy tay nhỏ của cô, cảm nhận được cảm xúc mềm ấm, tâm không bình tĩnh kia rốt cuộc cũng kiên định.
Hắn không có nằm mơ, hắn thật sự cưới cô nương hắn tha thiết mơ ước!
Hạnh phúc như vậy, làm hắn hận không thể chia sẻ cho toàn thế giới!
Khoé miệng Lâm Dật Dương nở rộ một nụ cười sáng lạn, thật cẩn thận nắm tay cô, hai người đi đến nhà chính.
“Nhất bái thiên địa.”
“Nhị bái cao đường.”
“Phu thê giao bái.”
Nghi thức không tính quá rườm rà cuối cùng kết thúc. Từ Như Ý được đưa vào tân phòng.
Tầm mắt cô thấp, những chỗ lọt vào trong tầm mắt tất cả đều là màu đỏ vui mừng. Xung quanh tràn đầy người thân đang cười, tận đáy lòng cô cũng vui vẻ.
Tiểu nha đầu đỡ cô ngồi xong. Trong tiếng ồn ào của đám người, Lâm Dật Dương hơi khẩn trương đẩy hỉ khăn trên đầu cô ra.
“Oa, tân nương thật xinh đẹp!” Một đám người kinh hô tán thưởng.
Thiếu nữ tỉ mỉ ăn diện, dung nhan kiều tiếu mang theo đỏ ửng. Lông mi nồng đậm chớp, giống như lam vĩ điệp đẹp nhất trời đêm.
Vẻ đẹp này, làm nhân tâm chấn động đến tận đáy.
Lâm Dật Dương cũng ngây ngẩn cả người.
Trong cảm nhận của hắn, Như Ý vốn dĩ chính là đẹp nhất. Hiện tại, Lâm Dật Dương giống như mới lần đầu tiên phát hiện, cô đẹp đến nỗi làm kinh động nhân tâm!
Chỉ thấy da cô mịn màng, trắng nõn như tuyết, trong sáng như ngọc. Tinh tế khỏe mạnh.
Chứng kiến ánh mắt những người đó hâm mộ rồi đố ghét, trong lúc nhất thời, cảm xúc kiêu ngạo trong ngực nhộn nhạo, Lâm Dật Dương thỏa mãn chưa từng có. Cô nương như vậy, là thuộc về một mình hắn!
Hắn hận không thể hiện tại liền ôm lấy cô, cho cô biết tương tư của hắn mấy ngày gần đây. Nhưng tân lang cần phải xã giao xong mới trở về phòng, Lâm Dật Dương lưu luyến không rời đi ra ngoài.
Trong phòng, chỉ để lại Từ Như Ý cùng mấy nha hoàn. Kế tiếp, chính là chờ đợi dài dòng.
“Tiểu thư, đây là đồ vừa rồi cô gia cho tiểu thư.” Nha đầu bên người, thấy những người khác đều rời đi, lúc này mới mở miệng.
Cô lấy ra tới, là một bó xôi ngọt thập cẩm lá sen. Bên trong có hạch táo đỏ, hạt sen thơm ngọt, và vài nguyên liệu khác. Mang theo ấm áp thích hợp.
Từ Như Ý hiểu ý cười. Tiếp nhận, mùi vị ăn rất ngon.
“Tiểu thư, uống nước đi. Cũng là cô gia vừa rồi đưa cho.” Sau khi cô ăn qua, tiểu nha đầu lại nói.
Từ Như Ý uống một ngụm. Đây cũng không phải nước bình thường, hẳn là làm từ vài loại trái cây, trong ngọt có chua, tốt cho tiêu hoá.
“Tiểu thư, cô gia vừa rồi căn dặn, tiểu thư ăn xong chúng ta đi ra ngoài, bảo vệ cửa, để tiểu thư nghỉ ngơi cho tốt.” Tiểu nha đầu lại nói, trong mắt tràn đầy hâm mộ.
Tân lang chính là tân khoa Trạng Nguyên lần này, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, lớn lên tuấn tú lịch sự, lại săn sóc với tiểu thư như thế. Nghĩ cũng biết tiểu thư nhà mình theo hắn, nhất định rất hạnh phúc!
“Vậy các ngươi đi ra ngoài đi.” Từ Như Ý sáng sớm đã dậy, lúc này cũng cảm thấy mệt mỏi.
Cô dựa vào mép giường, nghỉ ngơi.
Lúc Lâm Dật Dương đi vào trong phòng, nhìn đến cô nhắm mắt lệch qua đầu giường. Sợi tóc xử lý rất khá rơi rụng vài sợi xuống dưới, rũ ở gương mặt tỉ mỉ ăn diện của cô. Trên khuôn măt trắng nõn non mềm, khoé miệng hơi nâng lên thoạt nhìn nhu hòa vũ mị.
Hắn giật mình, phát một xấp hồng bao dày đã chuẩn bị từ trước để đuổi đi những người muốn nháo động phòng, nhẹ nhàng ngồi ở bên người cô.
Lúc này sắc trời đã tối. Dưới ánh nến nhu hoà, dung nhan cô thanh tú, bộ ngực nhỏ hơi phập phồng, làm cổ họng Lâm Dật Dương nhẹ động, trái tim không chịu khống chế mà nhảy lên.
Cô rốt cuộc thuộc về hắn! Tâm tình kích động như vậy, làm hắn ức chế không được hưng phấn. Nhưng không đành lòng đánh thức cô, Lâm Dật Dương đành phải canh giữ ở bên người cô, cứ như vậy lẳng lặng nhìn cô.
Một lát sau, Từ Như Ý từ từ tỉnh dậy, nhìn nam nhân bên cạnh cách mình rất gần, khuôn mặt nhỏ của cô hơi say.
“Lâm đại ca.”
“Như Ý.” Giọng Lâm Dật Dương khàn khàn, nỗ lực khống chế cảm xúc bản thân.
Từ Như Ý chủ động nắm tay hắn, nhẹ giọng nói: “Lâm đại ca, chúng ta về sau chính là người một nhà, thật tốt.”
Lâm Dật Dương gật đầu, khoảng cách gần như thế, hắn có thể ngửi được rõ ràng hương thơm sâu kía trên người cô.
Hắn nhịn không được hít sâu một hơi, “Phải. Như Ý, ta sẽ cho nàng hạnh phúc lớn nhất trên đời này!”
“Ta tin tưởng huynh.”
Lâm Dật Dương rốt cuộc khống chế không được bản thân, sát vào người bên cạnh. Vùi đầu vào cổ cô, thỏa mãn than thở.
Hơi thở ướt nóng của hắn truyền đến trên người, làm Từ Như Ý cảm giác có chút ngứa.
Cô chỉ cảm thấy một bàn tay to từ chỗ vạt áo thăm dò tiến vào, chạm đến trên da thịt non mềm của cô.
Lâm Dật Dương cảm nhận xúc cảm mềm nhẵn, khiến hắn từ tận đáy lòng cảm thấy thỏa mãn.
Từ Như Ý nhẹ nhàng đẩy hắn ra, bưng chén rượu trên bàn lên. Cô mỉm cười: “Lâm đại ca, chúng ta uống chén rượu này trước đi.”
Lâm Dật Dương gật đầu, “Ừ!”
Hắn bưng lên, cùng cô giao bôi, uống một hơi cạn sạch.
Rượu, có đắng, có ngọt, có khổ, có cay. Ngụ ý từ nay về sau, hai người nắm tay, đồng hội đồng thuyền, vinh nhục cùng chịu.
Năm tháng sau này, hắn có thể ôm lấy nàng vào giấc ngủ, hàng đêm cùng nàng nói lời âu yếm đẹp nhất; sáng sớm cùng nàng nói chào buổi sáng, giúp nàng trang điểm chải chuốt.
Chỉ là nghĩ đến đây, liền khiến tâm tình nhộn nhạo.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 100, độ hảo cảm đối với nữ chủ Tần Tú Tú là 0. Ký chủ, chúc mừng cô hoàn thành nhiệm vụ ~】
【 Ký chủ, lần này vì nhiệm vụ cho điểm cấp SSS, đạt được tích phân 5000 ( khấu trừ lúc trước thiếu bổn hệ thống 7500 phân, còn thừa -2500 phân), 10 điểm thuộc tính. Miễn phí đưa tặng ‘ khế ước linh hồn ’, đã tiến hành trói định.】
“ ‘Khế ước linh hồn ’ là thứ gì?”
【 Khế ước linh hồn, là kỹ thuật sinh vật công nghệ cao của tương lai. Tồn tại trong thân thể của ký chủ, sau khi trói định không thể tháo dỡ. Yêu cầu dùng ý niệm điều khiển, nhưng tự do triệu hoán. Có thể bắt chước ngôn ngữ nhân loại, động tác, các loại tư tưởng 99%, đủ để lấy giả đánh tráo. Nhưng bản thân cô ấy không có ý thức tự chủ, chỉ bắt chước hành động, tư tưởng được phục chế của ký chủ.】
Từ Như Ý: “Ngươi có thể nói tiếng người được không?”
Hệ thống:【…… Nói đơn giản, chính là nó có thể tạm thời thay thế cô, chiếm cứ thân thể này. Ví như loại tình huống vừa rồi, nếu nam chủ muốn cùng cô hoàn thành động phòng rồi mới xuất hiện độ hảo cảm, trong sạch của cô khó mà giữ được.】
“Đã hiểu.” Dưới loại tình huống này, cô có thể lui về không gian, rồi cho linh hồn bắt chước này ra.
【 Ký chủ muốn phân phối điểm thuộc tính thế nào?】
“Thêm vào thể chất hết đi.”
【 Được! Thể chất ký chủ +10. Sức chịu đựng so với người bình thường gia tăng 10%.】
“Xem xét giao diện cá nhân.”
Họ tên: Từ Như Ý
Tuổi: 16
Diện mạo: 60 / 100
Dáng người: 60 /100
Trí lực: 50 / 100
Thể chất: 60 / 100
Mị lực: 60 / 100
Sở trường đặc biệt: Làn da mịn màng ( vĩnh cửu)
Đạo cụ: Tiếng nói điềm mỹ ( vĩnh cửu), không gian tùy thân ( thăng cấp), khế ước linh hồn ( đã trói định)
Kỹ năng đặc biệt: Thần bếp đỉnh cấp ( vĩnh cửu), không thầy dạy cũng hiểu (vật phẩm dùng một lần tiêu hao)
Tích phân: -2500
Cấp bậc: 2 ( khoảng cách thăng cấp lần sau còn kém 2000 phân, không ngừng cố gắng!)
29/1/2020
/391
|