[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần
Chương 285: Kiều tiếu học muội vs cường giả mạt thế (67)
/391
|
Editor: Ochibi
Trên đường đi, bởi vì có biên chế, mọi người đều ngay ngắn trật tự. Dị năng giả và người trong quân đội cùng nhau phân chia, một bộ phận ban ngày phụ trách mở đường, còn lại buổi tối thay phiên canh gác.
Thẩm Thường Hạo cũng không nuốt lời, mỗi lần đều phân phòng tốt nhất cho bọn hắn, đôi khi có ít rau dưa tươi, cũng sẽ đưa chút đến.
Nhưng mà, bọn Mộ Hàm Phong luôn đơn độc ra ngoài hành động, lúc nhàm chán liền ngược zombie, tập trung thu thập tinh hạch.
Trong khoảng thời gian này, cũng không gặp địch nhân nào mạnh quá. Có điều, giết zombie số lượng nhiều, có thể dần dần tích lũy giá trị kinh nghiệm.
Thời gian chuyển dời, bọn họ cách thủ đô ngày càng gần.
Từ Như Ý nhìn mặt hắn. Thời gian dài như vậy, những chỗ bị bỏng nhẹ đã không còn tung tích, chỉ là nơi bị thương nghiêm trọng vẫn để lại sẹo.
Nếu hắn bỏ được viên tinh hạch kia, thương tích trên người đã sớm không thấy bóng dáng.
“Như Ý, cậu…… Nhìn tôi như vậy làm gì?” Mộ Hàm Phong nháy mắt.
“Dùng nó đi.” Tay Từ Như Ý khẽ chạm những cái nơi gập ghềnh đó, có chút cộm tay.
“Cậu, có phải ghét bỏ tôi hay không?”
“Dù cậu thành cái dạng gì, mình cũng sẽ không ghét bỏ. Nhưng mình muốn cậu phải thật tốt xuất hiện trước mặt người nhà.” Trong giọng cô có nghiêm túc trước nay chưa từng có, “Mộ Hàm Phong, đáp ứng mình được không?”
Hắn đối với cô luôn luôn hữu cầu tất ứng, thấy Từ Như Ý dùng giọng điệu như vậy, thật sự rất khó từ chối.
“Được rồi.”
Mộ Hàm Phong lấy ra viên tinh hạch bằng cỡ trứng già, lớn như vậy, xinh đẹp như vậy, tưởng tượng phải dùng trên người mình, tâm hắn một trận trừu đau.
“Như Ý……”
“Không cần nhiều lời, nhanh lên!” Cô lại khôi phục bộ dáng ông bố hung dữ.
Nhìn tinh hạch thu nhỏ trong lòng bàn tay, Mộ Hàm Phong cảm giác đau như cắt vào da thịt mình.
Ai ai ai ai? Không đúng. Hình như thật sự rất đau……
Ôi đệt, sao không ai nói với hắn, chữa trị tổn thương cơ bắp và thần kinh sẽ đau thế này?
Từ Như Ý giữ chặt tay hắn, lo lắng nhìn hắn, “Rất đau sao?”
Mộ Hàm Phong thở hổn hển: “Một chút…… Như Ý, ôm tôi một cái được không?”
Không có sự phân tâm, tất cả lực chú ý của hắn đều tập trung trên mỗi chỗ đau đớn. Mà trên người hắn vết thương quá nhiều, thật sự quá khó nhịn nổi!
Từ Như Ý không chần chờ, tiến lên nhẹ nhàng ôm lấy hắn, “Đỡ chút không?”
Nếu ngay từ đầu dùng luôn, hắn đâu phải chịu đau thế này. Đã hai tháng, những vết sẹo rối rắm vặn vẹo đó đã dính liền, cần phải phá hư rồi mới chữa trị lại.
“Như Ý, tôi khó chịu……” Mộ Hàm Phong ôm chặt cô.
Sau khi đau đớn, miệng vết thương bắt đầu mọc thịt mới, cảm giác vừa tê vừa ngứa, làm hắn rất muốn phát điên, nhịn không được làm nũng lên với cô.
Cảm nhận được thân thể ấm áp mềm mại, Mộ Hàm Phong nháy mắt dễ chịu nhiều.
“Cố thêm một chút, nhanh thôi thì tốt rồi.” Từ Như Ý vỗ nhẹ sau lưng hắn.
Cô có thể tưởng tượng, bộ dáng cậu bé lớn dẩu miệng này, nhất định tính rất trẻ con.
“Hu hu……” Hắn ủy khuất.
Nhưng mà, theo việc hấp thu tinh hạch, Mộ Hàm Phong cảm giác năng lượng thân thể kích động trở nên càng mãnh liệt.
Hắn kinh ngạc. Cảm giác này, giống như là sắp thăng cấp?
Quả nhiên, lúc hấp thu xong chút tinh hạch cuối cùng, hắn lập tức đột phá cấp bảy, tăng lên giữa cấp tám!
“Như Ý, tôi cấp tám!”
Từ Như Ý không hề kinh ngạc, dù sao thì từ lúc đầu hắn cũng không có dựa vào tinh hạch để tăng thực lực, lần đầu tiên dùng, lại là một viên cấp bảy, dĩ nhiên hiệu quả lộ rõ.
Mộ Hàm Phong đắc ý lên, sờ sờ mặt mình. Da thịt lại trở nên bóng loáng, dường như còn muốn mịn hơn trước kia.
“Tôi hiện tại nhất định soái khí vô cùng.”
“Ừ, cậu soái nhất.”
17/3/2020
Trên đường đi, bởi vì có biên chế, mọi người đều ngay ngắn trật tự. Dị năng giả và người trong quân đội cùng nhau phân chia, một bộ phận ban ngày phụ trách mở đường, còn lại buổi tối thay phiên canh gác.
Thẩm Thường Hạo cũng không nuốt lời, mỗi lần đều phân phòng tốt nhất cho bọn hắn, đôi khi có ít rau dưa tươi, cũng sẽ đưa chút đến.
Nhưng mà, bọn Mộ Hàm Phong luôn đơn độc ra ngoài hành động, lúc nhàm chán liền ngược zombie, tập trung thu thập tinh hạch.
Trong khoảng thời gian này, cũng không gặp địch nhân nào mạnh quá. Có điều, giết zombie số lượng nhiều, có thể dần dần tích lũy giá trị kinh nghiệm.
Thời gian chuyển dời, bọn họ cách thủ đô ngày càng gần.
Từ Như Ý nhìn mặt hắn. Thời gian dài như vậy, những chỗ bị bỏng nhẹ đã không còn tung tích, chỉ là nơi bị thương nghiêm trọng vẫn để lại sẹo.
Nếu hắn bỏ được viên tinh hạch kia, thương tích trên người đã sớm không thấy bóng dáng.
“Như Ý, cậu…… Nhìn tôi như vậy làm gì?” Mộ Hàm Phong nháy mắt.
“Dùng nó đi.” Tay Từ Như Ý khẽ chạm những cái nơi gập ghềnh đó, có chút cộm tay.
“Cậu, có phải ghét bỏ tôi hay không?”
“Dù cậu thành cái dạng gì, mình cũng sẽ không ghét bỏ. Nhưng mình muốn cậu phải thật tốt xuất hiện trước mặt người nhà.” Trong giọng cô có nghiêm túc trước nay chưa từng có, “Mộ Hàm Phong, đáp ứng mình được không?”
Hắn đối với cô luôn luôn hữu cầu tất ứng, thấy Từ Như Ý dùng giọng điệu như vậy, thật sự rất khó từ chối.
“Được rồi.”
Mộ Hàm Phong lấy ra viên tinh hạch bằng cỡ trứng già, lớn như vậy, xinh đẹp như vậy, tưởng tượng phải dùng trên người mình, tâm hắn một trận trừu đau.
“Như Ý……”
“Không cần nhiều lời, nhanh lên!” Cô lại khôi phục bộ dáng ông bố hung dữ.
Nhìn tinh hạch thu nhỏ trong lòng bàn tay, Mộ Hàm Phong cảm giác đau như cắt vào da thịt mình.
Ai ai ai ai? Không đúng. Hình như thật sự rất đau……
Ôi đệt, sao không ai nói với hắn, chữa trị tổn thương cơ bắp và thần kinh sẽ đau thế này?
Từ Như Ý giữ chặt tay hắn, lo lắng nhìn hắn, “Rất đau sao?”
Mộ Hàm Phong thở hổn hển: “Một chút…… Như Ý, ôm tôi một cái được không?”
Không có sự phân tâm, tất cả lực chú ý của hắn đều tập trung trên mỗi chỗ đau đớn. Mà trên người hắn vết thương quá nhiều, thật sự quá khó nhịn nổi!
Từ Như Ý không chần chờ, tiến lên nhẹ nhàng ôm lấy hắn, “Đỡ chút không?”
Nếu ngay từ đầu dùng luôn, hắn đâu phải chịu đau thế này. Đã hai tháng, những vết sẹo rối rắm vặn vẹo đó đã dính liền, cần phải phá hư rồi mới chữa trị lại.
“Như Ý, tôi khó chịu……” Mộ Hàm Phong ôm chặt cô.
Sau khi đau đớn, miệng vết thương bắt đầu mọc thịt mới, cảm giác vừa tê vừa ngứa, làm hắn rất muốn phát điên, nhịn không được làm nũng lên với cô.
Cảm nhận được thân thể ấm áp mềm mại, Mộ Hàm Phong nháy mắt dễ chịu nhiều.
“Cố thêm một chút, nhanh thôi thì tốt rồi.” Từ Như Ý vỗ nhẹ sau lưng hắn.
Cô có thể tưởng tượng, bộ dáng cậu bé lớn dẩu miệng này, nhất định tính rất trẻ con.
“Hu hu……” Hắn ủy khuất.
Nhưng mà, theo việc hấp thu tinh hạch, Mộ Hàm Phong cảm giác năng lượng thân thể kích động trở nên càng mãnh liệt.
Hắn kinh ngạc. Cảm giác này, giống như là sắp thăng cấp?
Quả nhiên, lúc hấp thu xong chút tinh hạch cuối cùng, hắn lập tức đột phá cấp bảy, tăng lên giữa cấp tám!
“Như Ý, tôi cấp tám!”
Từ Như Ý không hề kinh ngạc, dù sao thì từ lúc đầu hắn cũng không có dựa vào tinh hạch để tăng thực lực, lần đầu tiên dùng, lại là một viên cấp bảy, dĩ nhiên hiệu quả lộ rõ.
Mộ Hàm Phong đắc ý lên, sờ sờ mặt mình. Da thịt lại trở nên bóng loáng, dường như còn muốn mịn hơn trước kia.
“Tôi hiện tại nhất định soái khí vô cùng.”
“Ừ, cậu soái nhất.”
17/3/2020
/391
|