[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần
Chương 377: Em gái nhuyễn manh vs anh trai ngây thơ (8)
/391
|
Editor Ochibi
Thấy hắn không có tức giận, Từ Như Ý dứt khoát ngồi vào trên ghế mây bên cạnh, nghiêm túc đếm giúp hắn.
“Một, hai, ba……” Hiện tại cô mười lăm tuổi, giọng nói đan xen giữa thành thục của nữ nhân và tính trẻ con của thiếu nữ. Cộng với hệ thống thêm thành, ngọt như tẩm mật, làm người nghe thoải mái.
Sở Tĩnh vô biểu tình yên lặng tiếp tục, lại càng thêm ra sức.
Chờ hắn làm xong, Từ Như Ý dùng ánh mắt sùng bái nhìn qua, “Anh trai thật lợi hại.”
Cô đưa tới một cái khăn lông, ước lượng mũi chân muốn giúp hắn lau mồ hôi.
“Anh đi tắm.” Sở Tĩnh tránh đi, lướt qua người cô. Lấy áo ngủ, đi đến phòng tắm.
Lúc này, điện thoại hắn để trên bàn đột nhiên vang lên. Sở Tĩnh đi qua, cúi người cầm lên, ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm trên màn hình. Vào phòng, khóa cửa lại nhận điện thoại.
Từ Như Ý nhìn hắn đi vào, cũng không biết nghe bao lâu, liền quyết định mình tắm trước.
Cô vào phòng tắm, bắt đầu cởi bỏ quần áo.
Nhưng mà, vừa mới cởi xong, thì nghe được tiếng cửa mở ra.
Sở Tĩnh đứng ở cửa, nhìn thấy cô trần như nhộng, mặt nháy mắt đỏ bừng.
Hắn như là bị người dùng thuật định thân, đứng đó không hề nhúc nhích.
Từ Như Ý chớp chớp mắt, kéo đại quần áo đã bỏ vào sọt đồ dơ che khuất thân mình. Trong lúc nhất thời, sắc mặt cô cũng ửng đỏ.
“Anh trai, anh…… Đi ra ngoài đi!”
“Thật xin lỗi!” Sở Tĩnh đóng cửa lại, lập tức đi ra ngoài.
Hắn dựa vào ven tường, trái tim nhảy loạn mãi không ngừng.
Nhắm mắt lại, trong đầu đều là bộ dáng vừa rồi của cô.
Cô mười lăm tuổi, đã phát dục tương đối tốt.
Bởi vì vóc dáng nhỏ, vai cô cũng không rộng. Người nhỏ bé, trông vô cùng đáng yêu.
Mái tóc bị lung tung cột lên, có vài sợi rũ xuống, vừa lúc che lại bộ vị quan trọng trước ngực cô.
Bụng nhỏ trắng mịn như tuyết, đường cong vòng eo thon thả tuyệt đẹp, hai đùi tinh tế thon dài……
Không được……
Hắn thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn như vậy, đánh giá cô hoàn chỉnh đủ cả!
Sở Tĩnh quay mặt vào tường, dùng đầu gõ vào.
Thật đáng chết, rốt cuộc hắn đang làm gì? Sao lại có thể nhìn lén em gái mình?
Tuy rằng cô cũng không phải ruột…… Cũng không tính nhìn lén……
Không không không……Trong đầu hân hỏng bét.
Hắn cũng không biết mình ở chỗ này bao lâu, Từ Như Ý vừa ra tới, nhìn thấy hắn thất thần.
“Anh trai, anh nên đi tắm……” Cô nhỏ giọng nói, mới tắm qua nước ấm, làm trên má cô hơi đỏ ửng.
Giọng nói này, tựa như có ma lực, làm tâm Sở Tĩnh vốn dĩ đã dần dần bình tĩnh, lại bắt đầu kinh hoàng.
“Được.” Hắn thấp đầu, che dấu xấu hổ của mình.
Cô gái trước mặt, mang theo tươi mát sau khi tắm, như độc dược trí mạng, khiến tâm hắn không yên.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm với ký chủ hiện tại là 40, độ hảo cảm đối với nữ chủ Hứa Nhã Như là 30. Sắc đẹp quả nhiên có mị lực vô cùng mà! 】
Vào phòng tắm, quần áo cũng chưa cởi, Sở Tĩnh đã mở vòi nước.
Nước lạnh băng từ đầu đổ xuống chân, cuối cùng mới trấn an được tâm hắn đang xao động.
Không được. Hắn cần phải giữ khoảng cách với cô.
Từ ngày mai…… Không đúng, từ hôm nay…… Cũng không đúng, là từ giờ trở đi! Hắn sẽ không nói chuyện với cô, không để ý tới yêu cầu của cô, không có bất kì tiếp xúc gì với cô!
Sở Tĩnh hạ quyết tâm, mới nhẹ nhàng thở ra.
Ngày hôm sau, sáng sớm đã nhìn thấy sữa bò nóng hầm hập đặt trên bàn, một chén cháo độ ấm thích hợp, còn có một đĩa ăn sáng.
“Anh trai, chào buổi sáng. Mau tới ăn cơm.”
Thấy hắn không có tức giận, Từ Như Ý dứt khoát ngồi vào trên ghế mây bên cạnh, nghiêm túc đếm giúp hắn.
“Một, hai, ba……” Hiện tại cô mười lăm tuổi, giọng nói đan xen giữa thành thục của nữ nhân và tính trẻ con của thiếu nữ. Cộng với hệ thống thêm thành, ngọt như tẩm mật, làm người nghe thoải mái.
Sở Tĩnh vô biểu tình yên lặng tiếp tục, lại càng thêm ra sức.
Chờ hắn làm xong, Từ Như Ý dùng ánh mắt sùng bái nhìn qua, “Anh trai thật lợi hại.”
Cô đưa tới một cái khăn lông, ước lượng mũi chân muốn giúp hắn lau mồ hôi.
“Anh đi tắm.” Sở Tĩnh tránh đi, lướt qua người cô. Lấy áo ngủ, đi đến phòng tắm.
Lúc này, điện thoại hắn để trên bàn đột nhiên vang lên. Sở Tĩnh đi qua, cúi người cầm lên, ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm trên màn hình. Vào phòng, khóa cửa lại nhận điện thoại.
Từ Như Ý nhìn hắn đi vào, cũng không biết nghe bao lâu, liền quyết định mình tắm trước.
Cô vào phòng tắm, bắt đầu cởi bỏ quần áo.
Nhưng mà, vừa mới cởi xong, thì nghe được tiếng cửa mở ra.
Sở Tĩnh đứng ở cửa, nhìn thấy cô trần như nhộng, mặt nháy mắt đỏ bừng.
Hắn như là bị người dùng thuật định thân, đứng đó không hề nhúc nhích.
Từ Như Ý chớp chớp mắt, kéo đại quần áo đã bỏ vào sọt đồ dơ che khuất thân mình. Trong lúc nhất thời, sắc mặt cô cũng ửng đỏ.
“Anh trai, anh…… Đi ra ngoài đi!”
“Thật xin lỗi!” Sở Tĩnh đóng cửa lại, lập tức đi ra ngoài.
Hắn dựa vào ven tường, trái tim nhảy loạn mãi không ngừng.
Nhắm mắt lại, trong đầu đều là bộ dáng vừa rồi của cô.
Cô mười lăm tuổi, đã phát dục tương đối tốt.
Bởi vì vóc dáng nhỏ, vai cô cũng không rộng. Người nhỏ bé, trông vô cùng đáng yêu.
Mái tóc bị lung tung cột lên, có vài sợi rũ xuống, vừa lúc che lại bộ vị quan trọng trước ngực cô.
Bụng nhỏ trắng mịn như tuyết, đường cong vòng eo thon thả tuyệt đẹp, hai đùi tinh tế thon dài……
Không được……
Hắn thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn như vậy, đánh giá cô hoàn chỉnh đủ cả!
Sở Tĩnh quay mặt vào tường, dùng đầu gõ vào.
Thật đáng chết, rốt cuộc hắn đang làm gì? Sao lại có thể nhìn lén em gái mình?
Tuy rằng cô cũng không phải ruột…… Cũng không tính nhìn lén……
Không không không……Trong đầu hân hỏng bét.
Hắn cũng không biết mình ở chỗ này bao lâu, Từ Như Ý vừa ra tới, nhìn thấy hắn thất thần.
“Anh trai, anh nên đi tắm……” Cô nhỏ giọng nói, mới tắm qua nước ấm, làm trên má cô hơi đỏ ửng.
Giọng nói này, tựa như có ma lực, làm tâm Sở Tĩnh vốn dĩ đã dần dần bình tĩnh, lại bắt đầu kinh hoàng.
“Được.” Hắn thấp đầu, che dấu xấu hổ của mình.
Cô gái trước mặt, mang theo tươi mát sau khi tắm, như độc dược trí mạng, khiến tâm hắn không yên.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm với ký chủ hiện tại là 40, độ hảo cảm đối với nữ chủ Hứa Nhã Như là 30. Sắc đẹp quả nhiên có mị lực vô cùng mà! 】
Vào phòng tắm, quần áo cũng chưa cởi, Sở Tĩnh đã mở vòi nước.
Nước lạnh băng từ đầu đổ xuống chân, cuối cùng mới trấn an được tâm hắn đang xao động.
Không được. Hắn cần phải giữ khoảng cách với cô.
Từ ngày mai…… Không đúng, từ hôm nay…… Cũng không đúng, là từ giờ trở đi! Hắn sẽ không nói chuyện với cô, không để ý tới yêu cầu của cô, không có bất kì tiếp xúc gì với cô!
Sở Tĩnh hạ quyết tâm, mới nhẹ nhàng thở ra.
Ngày hôm sau, sáng sớm đã nhìn thấy sữa bò nóng hầm hập đặt trên bàn, một chén cháo độ ấm thích hợp, còn có một đĩa ăn sáng.
“Anh trai, chào buổi sáng. Mau tới ăn cơm.”
/391
|