[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần
Chương 43: Manh Thê Kiêu Ngạo VS Lão Công Phong Lưu (19)
/391
|
Edit:Ochibi
“Họ Tằng, anh vô tình thì đừng trách tôi vô nghĩa! Nói cho anh biết, tôi đang ở phòng phẩu thuật bệnh viện, con của anh rất nhanh sẽ không còn nữa!” Mã Oánh khóc lóc nói.
Tằng Vân Lượng không chút hoang mang, “Thật tốt quá. Không có con, không sợ cô tiếp tục quấn lấy tôi nữa.”
Nam nhân vô sỉ này! Mã Oánh lúc này mới cảm thấy, hắn có bao nhiêu ghê tởm! Cô ta vậy mà bồi hắn ngủ gần hai năm!
“Anh…… Tằng Vân Lượng, tôi thật là nhìn lầm anh! Con của mình mà cũng muốn giết được!”
“Cô cũng giống tôi không phải sao? Vẫn là muốn giết chết nó!” Tằng Vân Lượng cười lạnh.
“Tôi chỉ là quá ghê tởm anh mà thôi! Yên tâm, con tôi sẽ sinh ra! Sẽ không giải thoát cho anh nhanh như vậy đâu!”
“Tùy cô là được!” Tằng Vân Lượng cúp điện thoại.
Hắn một chút cũng không lo lắng. Mã Oánh sinh con ra, đây là con hắn; không sinh, cô ta sẽ không có lợi thế uy hiếp hắn.
Chẳng qua, hiện tại hắn mới thấy rõ, tình nhân Mã Oánh bên cạnh hắn một thời gian dài, lại có bộ mặt đáng ghê rởm như vậy.
Như thế, so với người vợ xinh đẹp hào phóng, ôn nhu hiền huệ, ân cần, hắn càng thấy cô ta không vừa mắt.
Bên kia, Từ Như Ý đang uống trà dưỡng sức tự tay pha, thì nghe được thanh âm hệ thống.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ là 60, độ hảo cảm đối với Mã Oánh -10, hiện tại là 30, ký chủ không ngừng cố gắng nha! 】
Từ Như Ý cười cười.
Thực không tồi, cô thích nhất xem loại “tình yêu đích thực” trở mặt thành thù. Các người không phải tình bền vững lắm sao? Vậy hãy tiếp tục “tương ái tương sát*” đi!
(*Tương ái tương sát: Vừa yêu vừa giết)
…………
Hai ngày sau, Mã Oánh điều tra ra nhà mẹ Tằng Vân Lượng, chủ động tìm tới bà ta.
“Dì à…… Dì phải làm chủ cho con!” Cô ta khóc.
“Con là ai? Làm sao vậy?”
Mã Oánh quỳ gối trước mặt bà, “Con mang thai tôn tử của dì. Là Vân Lượng không chịu nhận nó, còn muốn giết nó!”
“Cái gì cơ?” mẹ Tằng kinh hãi. Chạy nhanh kéo cô ta, tức giận không thôi, “Đứa con bất hiếu này! Là bị hồ ly tinh Từ Như Ý mê hoặc con mắt rồi!”
Bà ta nhưng thật ra đã quên, nữ nhân trước mắt tự xưng tôn tử của bà mới là hồ ly tinh.
“Dì, con phải làm sao bây giờ?” Mã Oánh xoa nước mắt, yếu mềm nói.
“Yên tâm, ta sẽ không để con với đứa trẻ xảy ra chuyện!” mẹ Tằng nói lời thề son sắt.
“Nhưng, con không thể để bảo bảo không danh không phận mà sinh ra.”
“Đừng lo lắng, đây chính là tôn tử của ta, tất nhiên sẽ không bạc đãi nó. Vân Lượng đang trong thời kỳ thăng chức, chờ nó ngồi lên vị trí tổng giám đốc, ta sẽ khiến cho nó cho con một câu trả lời đàng hoàng!”
Mã Oánh nhận được ủng hộ, nhất thời lại thấy đúng lý hợp tình không ít. Cô ta âm thầm đắc ý, Từ Như Ý làm Tằng Vân Lượng vui vẻ thế nào? Chỉ cần có mẹ Tằng làm chủ cho mình, cô sẽ không có biện pháp xoay người.
Tiếc là, Mã Oánh nghĩ quá đơn giản.
Mẹ Tằng tính toán, trấn an Mã Oánh, cho cô ta hạ sinh con, sau đó giao cho Từ Như Ý nuôi.
Nhờ vậy, có thể giữ được đứa trẻ, lại không bị Từ Như Ý cướp đi tài sản.
Mã Oánh đâu nào biết, vì để củng cố thêm địa vị trong mắt mẹ Tằng, cô ta ra sức lấy lòng trước mặt lão nhân.
Bởi vì không có nhà ở, cô ta chủ động dọn lại đây ở cùng mẹ Tằng..
Sợ bị mẹ Tằng nói quá yếu đuối, trước đây cô ta chưa từng làm việc nhà, bắt đầu học tập nấu cơm, giặt quần áo, thậm chí buổi tối giúp mẹ Tằng rửa chân.
Rất nhanh đôi tay bảo dưỡng đến non mềm của cô ta trở nên vừa hồng vừa sưng, khó coi hơn.
“Tôi bây giờ chịu khổ, nhất định sẽ tìm mấy người đòi lại!” Cô ta âm thầm cắn răng.
11/11/2019
“Họ Tằng, anh vô tình thì đừng trách tôi vô nghĩa! Nói cho anh biết, tôi đang ở phòng phẩu thuật bệnh viện, con của anh rất nhanh sẽ không còn nữa!” Mã Oánh khóc lóc nói.
Tằng Vân Lượng không chút hoang mang, “Thật tốt quá. Không có con, không sợ cô tiếp tục quấn lấy tôi nữa.”
Nam nhân vô sỉ này! Mã Oánh lúc này mới cảm thấy, hắn có bao nhiêu ghê tởm! Cô ta vậy mà bồi hắn ngủ gần hai năm!
“Anh…… Tằng Vân Lượng, tôi thật là nhìn lầm anh! Con của mình mà cũng muốn giết được!”
“Cô cũng giống tôi không phải sao? Vẫn là muốn giết chết nó!” Tằng Vân Lượng cười lạnh.
“Tôi chỉ là quá ghê tởm anh mà thôi! Yên tâm, con tôi sẽ sinh ra! Sẽ không giải thoát cho anh nhanh như vậy đâu!”
“Tùy cô là được!” Tằng Vân Lượng cúp điện thoại.
Hắn một chút cũng không lo lắng. Mã Oánh sinh con ra, đây là con hắn; không sinh, cô ta sẽ không có lợi thế uy hiếp hắn.
Chẳng qua, hiện tại hắn mới thấy rõ, tình nhân Mã Oánh bên cạnh hắn một thời gian dài, lại có bộ mặt đáng ghê rởm như vậy.
Như thế, so với người vợ xinh đẹp hào phóng, ôn nhu hiền huệ, ân cần, hắn càng thấy cô ta không vừa mắt.
Bên kia, Từ Như Ý đang uống trà dưỡng sức tự tay pha, thì nghe được thanh âm hệ thống.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ là 60, độ hảo cảm đối với Mã Oánh -10, hiện tại là 30, ký chủ không ngừng cố gắng nha! 】
Từ Như Ý cười cười.
Thực không tồi, cô thích nhất xem loại “tình yêu đích thực” trở mặt thành thù. Các người không phải tình bền vững lắm sao? Vậy hãy tiếp tục “tương ái tương sát*” đi!
(*Tương ái tương sát: Vừa yêu vừa giết)
…………
Hai ngày sau, Mã Oánh điều tra ra nhà mẹ Tằng Vân Lượng, chủ động tìm tới bà ta.
“Dì à…… Dì phải làm chủ cho con!” Cô ta khóc.
“Con là ai? Làm sao vậy?”
Mã Oánh quỳ gối trước mặt bà, “Con mang thai tôn tử của dì. Là Vân Lượng không chịu nhận nó, còn muốn giết nó!”
“Cái gì cơ?” mẹ Tằng kinh hãi. Chạy nhanh kéo cô ta, tức giận không thôi, “Đứa con bất hiếu này! Là bị hồ ly tinh Từ Như Ý mê hoặc con mắt rồi!”
Bà ta nhưng thật ra đã quên, nữ nhân trước mắt tự xưng tôn tử của bà mới là hồ ly tinh.
“Dì, con phải làm sao bây giờ?” Mã Oánh xoa nước mắt, yếu mềm nói.
“Yên tâm, ta sẽ không để con với đứa trẻ xảy ra chuyện!” mẹ Tằng nói lời thề son sắt.
“Nhưng, con không thể để bảo bảo không danh không phận mà sinh ra.”
“Đừng lo lắng, đây chính là tôn tử của ta, tất nhiên sẽ không bạc đãi nó. Vân Lượng đang trong thời kỳ thăng chức, chờ nó ngồi lên vị trí tổng giám đốc, ta sẽ khiến cho nó cho con một câu trả lời đàng hoàng!”
Mã Oánh nhận được ủng hộ, nhất thời lại thấy đúng lý hợp tình không ít. Cô ta âm thầm đắc ý, Từ Như Ý làm Tằng Vân Lượng vui vẻ thế nào? Chỉ cần có mẹ Tằng làm chủ cho mình, cô sẽ không có biện pháp xoay người.
Tiếc là, Mã Oánh nghĩ quá đơn giản.
Mẹ Tằng tính toán, trấn an Mã Oánh, cho cô ta hạ sinh con, sau đó giao cho Từ Như Ý nuôi.
Nhờ vậy, có thể giữ được đứa trẻ, lại không bị Từ Như Ý cướp đi tài sản.
Mã Oánh đâu nào biết, vì để củng cố thêm địa vị trong mắt mẹ Tằng, cô ta ra sức lấy lòng trước mặt lão nhân.
Bởi vì không có nhà ở, cô ta chủ động dọn lại đây ở cùng mẹ Tằng..
Sợ bị mẹ Tằng nói quá yếu đuối, trước đây cô ta chưa từng làm việc nhà, bắt đầu học tập nấu cơm, giặt quần áo, thậm chí buổi tối giúp mẹ Tằng rửa chân.
Rất nhanh đôi tay bảo dưỡng đến non mềm của cô ta trở nên vừa hồng vừa sưng, khó coi hơn.
“Tôi bây giờ chịu khổ, nhất định sẽ tìm mấy người đòi lại!” Cô ta âm thầm cắn răng.
11/11/2019
/391
|