Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội 1

Chương 187 - Về Nhà, Dẫn Em Đi Ăn Vịt Nướng

/189


Miêu đại gia ở bên cạnh, vểnh tai nghe rõ toàn bộ mọi chuyện, trong lòng anh suy nghĩ, sau đó tổng kết thành một câu chính là ‘phế vật vĩnh viễn là phế vật’.

Đời trước nhất định Cung Thừa anh đã hủy diệt thế giới! Khi anh 18 tuổi, vừa thành niên, cha mẹ lập tức ném toàn bộ gánh nặng cho anh, anh đếm kỹ những chuyện anh muốn gánh vác một chút. Một đứa em trai phế vật chẳng làm nên trò trống gì, chỉ số thông minh ít mà tiêu xài thì nhiều, một gia tộc vỡ nát tràn đầy sâu mọt, một đám anh em không đáng tin cậy, mười sáu vị trưởng lão không phải người của mình...

Thật vất vả chuẩn bị tốt hơn phân nửa, đang định về nhà thu thập những người hai mặt đó, kết quả anh bị chính em trai mình hãm hại.

Không sai chính là bị Cung Hàn hãm hại! Cái tên phế vật nói ra được âm mưu như vậy, kỳ thật lúc này thật sự oan uổng bọn họ, lần tai nạn xe cộ này thật đúng là không phải bọn họ giở trò quỷ.

Người anh minh thần võ giống như Cung Thừa anh làm sao có khả năng sẽ sơ xuất trong những thứ có liên quan đến đến an toàn tính mạng của mình như vậy! Nguyên nhân gây ra mọi chuyện thật ra rất đơn giản, chính là Cung Hàn uống rượu, rồi sau đó anh ta lái chiếc xe thể thao đã được cải tạo của Cung Thừa mà anh ta vẫn luôn chảy nước dãi ba thước, để lại cái xe bị phá hoại của anh ta cho Cung Thừa.

Lúc ấy thật ra Cung Thừa đã cự tuyệt nhưng lại có việc gấp muốn trở về... Cung Hàn không biết đã bao lâu không đi kiểm tra xe, trở về nửa đường phanh lại không nhạy, anh nhất thời vô ý trực tiếp cả người cả xe lao xuống dốc núi.

Lần thứ hai mở mắt, anh đã biến thành một con linh miêu. Lúc ấy phản ứng đầu tiên của anh chính là, còn may không phải là con mèo nhà chỉ biết làm nũng lại mềm như bông mà là linh miêu mãnh thú cỡ trung.

Quan trọng nhất chính là mèo nhà không phù hợp với hình tượng của anh.

Nhưng mà có một câu tục ngữ nói ‘hổ xuống đồng bằng bị chó khinh’. Một con linh miêu uy mãnh khí phách, anh tuấn xinh đẹp vào trong thành phố thật đúng là không có gì khác với mèo nhà, tùy lúc đều có người có mưu đồ gây rối với anh. Cung Thừa đầy ngạo khí, tình nguyện đói chết cũng không muốn lục thùng rác cuối cùng bị đói đến mức không còn sức lực bị một đám trẻ con bắt nạt phải nhờ Bối Bối bảo vệ.

Anh vẫn luôn nhớ kỹ món nợ này, chờ có một ngày lột da Cung Hàn.

Chẳng qua tên phế vật này còn tự tìm tới cửa, nhìn bộ dáng không tiền đồ này của cậu ta, lại nghe những lời cậu ta nói!

Cậu ta lại còn tức giận vì những ông già đó cất nhắc một đứa con riêng lại không cất nhắc cậu ta? Đổi lại là anh, anh cũng không muốn cất nhắc một tên phế vật a! Không đúng, phải nói tên phế vật còn muốn làm gia chủ sau lưng anh?

Miêu đại gia híp đôi mắt mèo xinh đẹp lại, móng vuốt cào lên sàn nhà tạo ra âm thanh soàn soạt khiến người nghe được sởn tóc gáy.

Cung Hàn vừa thấy lập tức toàn bộ lông tơ dựng thẳng lên, vì sao anh luôn cảm thấy con mèo này giống anh hai của anh như vậy!!!

Bối Bối rất chán ghét âm thanh như vậy, cô nhào vào trên người Cung Thừa, toàn bộ đầu cọ

Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com


/189

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status