Từng mảnh y phục rơi xuống, hiện ra lại là thân thể nữ nhân. Dáng người mảnh khảnh, hai bầu vú hơi hơi phồng lên, bụng nhỏ bằng phẳng trơn trượt, hạ thể sạch sẽ không lông, đôi chân thẳng tắp nhỏ bé yếu ớt, không một chỗ nào không tỏ rõ nàng là một người nữ tử xinh đẹp.
Một người thanh niên, một người sư phụ trong khoảnh khắc biến thành một nữ tử kiều mị, Mặc Khí ngây ngẩn cả người ngay tại chỗ.
“Ngô chủ, xảy ra chuyện gì?” Ba ngàn sợi tóc đen rũ xuống, dài đến giữa hai chân, thân thể ngây ngô bị che đậy một chút, dáng vẻ mông lung càng thêm mê người.
“Khanh Nhi... Ngươi, ngươi là...” Quá mức chấn động khiến cho nam nhân nói cũng không rõ, lắp bắp không biết nói cái gì.
“Không phải muốn tắm gội sao? Cứ như vậy nữa nước cũng muốn lạnh.” Nhấc chân đi về phía nam nhân, hoa huyệt như ẩn như hiện. Lúc này nam nhân chỉ hận tại sao thị lực của mình lại tốt như vậy, thậm chí còn có thể thấy hai bối thịt trắng nõn chính giữa khép chặt tạo thành một khe hẹp.
“Tắm gội... Tắm gội... Đúng, chúng ta muốn tắm gội.” Có lẽ Bối Nhi phản ứng quá bình thản làm cho hắn cũng hỏi không nên lời loại vấn đề ‘vì sao ngươi lại là nữ nhân’, chỉ có thể buồn bực đi tới, bế nàng lên để nàng khỏi té ngã.
Xúc cảm mềm mại làm hắn tâm viên ý mãn, hoàn toàn không ý thức được cho dù Bối Nhi nhìn không thấy hành động tự nhiên như cũ.
Hai người ngồi chung một thùng tắm, thùng tắm vốn dĩ rất lớn lập tức trở nên nhỏ hẹp. Cũng không biết có phải ảo giác của Bối Nhi hay không, hình như Mặc Khí vẫn luôn tiến sát về phía nàng, hai người dựa sát vào nhau.
“Nóng quá, ta nóng quá đi.” Bối Nhi nho nhỏ oán giận một câu, không biết là nước quá nóng hay là nhiệt độ cơ thể nam nhân quá nóng, giống như muốn hòa tan nàng.
Câu nói này lập tức khiến tâm tư nam nhân nghĩ về cái mộng xuân hương diễm vô cùng lúc trước kia, Bối Nhi cũng như thế này, vừa nói nóng vừa quyến rũ hắn. Nháy mắt tim hắn đập nhanh hơn, khống chế không được càng dựa sát vào Bối Nhi, để nàng tiến vào trong ngực mình, tất cả hơi thở phun trên cổ mẫn cảm của Bối Nhi, da thịt trắng nõn nháy mắt biến thành màu hồn nhạt mê người: “Nóng sao? Ta cũng nóng, Khanh Nhi... Ta cũng nóng quá, trên người của ngươi tại sao lại thoải mái như vậy?”
Cũng không sai, một khi tới gần nàng luôn ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt, thấm vào ruột gan, hơn nữa thân thể nàng
Một người thanh niên, một người sư phụ trong khoảnh khắc biến thành một nữ tử kiều mị, Mặc Khí ngây ngẩn cả người ngay tại chỗ.
“Ngô chủ, xảy ra chuyện gì?” Ba ngàn sợi tóc đen rũ xuống, dài đến giữa hai chân, thân thể ngây ngô bị che đậy một chút, dáng vẻ mông lung càng thêm mê người.
“Khanh Nhi... Ngươi, ngươi là...” Quá mức chấn động khiến cho nam nhân nói cũng không rõ, lắp bắp không biết nói cái gì.
“Không phải muốn tắm gội sao? Cứ như vậy nữa nước cũng muốn lạnh.” Nhấc chân đi về phía nam nhân, hoa huyệt như ẩn như hiện. Lúc này nam nhân chỉ hận tại sao thị lực của mình lại tốt như vậy, thậm chí còn có thể thấy hai bối thịt trắng nõn chính giữa khép chặt tạo thành một khe hẹp.
“Tắm gội... Tắm gội... Đúng, chúng ta muốn tắm gội.” Có lẽ Bối Nhi phản ứng quá bình thản làm cho hắn cũng hỏi không nên lời loại vấn đề ‘vì sao ngươi lại là nữ nhân’, chỉ có thể buồn bực đi tới, bế nàng lên để nàng khỏi té ngã.
Xúc cảm mềm mại làm hắn tâm viên ý mãn, hoàn toàn không ý thức được cho dù Bối Nhi nhìn không thấy hành động tự nhiên như cũ.
Hai người ngồi chung một thùng tắm, thùng tắm vốn dĩ rất lớn lập tức trở nên nhỏ hẹp. Cũng không biết có phải ảo giác của Bối Nhi hay không, hình như Mặc Khí vẫn luôn tiến sát về phía nàng, hai người dựa sát vào nhau.
“Nóng quá, ta nóng quá đi.” Bối Nhi nho nhỏ oán giận một câu, không biết là nước quá nóng hay là nhiệt độ cơ thể nam nhân quá nóng, giống như muốn hòa tan nàng.
Câu nói này lập tức khiến tâm tư nam nhân nghĩ về cái mộng xuân hương diễm vô cùng lúc trước kia, Bối Nhi cũng như thế này, vừa nói nóng vừa quyến rũ hắn. Nháy mắt tim hắn đập nhanh hơn, khống chế không được càng dựa sát vào Bối Nhi, để nàng tiến vào trong ngực mình, tất cả hơi thở phun trên cổ mẫn cảm của Bối Nhi, da thịt trắng nõn nháy mắt biến thành màu hồn nhạt mê người: “Nóng sao? Ta cũng nóng, Khanh Nhi... Ta cũng nóng quá, trên người của ngươi tại sao lại thoải mái như vậy?”
Cũng không sai, một khi tới gần nàng luôn ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt, thấm vào ruột gan, hơn nữa thân thể nàng
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/189
|