Hắn từ từ lặn vào trong nước, chậm rãi tới gần tiểu nhân nhi vô tri vô giác.
Càng tiến sát vào nhìn càng vừa lòng, phấn nộn đến mức nhéo một cái lập tức có thể nhéo ra nước. Giống cái như vậy thật sự rất lâu hắn không gặp được, hôm nay diễm phúc thật là không cạn mà!
Hải Bối Nhi vẫn còn đang rửa sạch thân thể, trên người nàng nơi nơi đều là dấu vết và mùi hương của nhóm cầm thú sau khi vui thích lưu lại. Tuy rằng không chán ghét nhưng mà suốt ngày đều là hương vị này cũng rất khó chịu có được hay không?
Lúc cảm nhận được có người tới gần đã bị một giống đực xa lạ ôm chặt. Cánh tay rắn chắc thô tráng gắt gao giam cầm nàng, hơn nữa còn ma sát tiểu anh đào yếu ớt trên nhũ tiêm của nàng, phía dưới rõ ràng có một cây côn thịt nóng hầm hập đang cọ xát ở giữa kẽ mông. Tên thú nhân này còn không kiêng nể gì khẽ liếm mút vành tai của nàng, ở nàng bên tai gợi cảm nói nhỏ:
“Tiểu giống cái thật lẳng lơ. Ở chỗ này tắm rửa chính là muốn quyến rũ giống đực có phải hay không, hửm?” Một chữ cuối cùng khàn khàn dụ hoặc, Hải Bối Nhi không thể không thừa nhận giọng nói của hắn thật mê người, quay đầu, nhìn thấy cũng là một thú nhân giống đực cuồng dã, có lẽ tất cả mọi người đều là dã thú biến thân, cho nên vẻ ngoài đều sẽ có vài phần cuồng dã như vậy.
Bất quá giọng nói thật sự rất dễ nghe, giống như là rượu ngon thuần hương làm say lòng người. Thân thể của Hải Bối Nhi mẫn cảm như vậy, đã bị một câu làm cho ướt át!!!
“Buông ra, nơi này là bộ lạc Di Nguyệt, ngươi cưỡng bách ta giao phối không sợ chiến tranh hay sao?” Quá mất mặt, nàng sẽ không thừa nhận nàng bị hắn dụ hoặc rồi, hơn nữa dâng lên vô ích có ý nghĩa gì!
“Như vậy thì như thế nào, người nào khai chiến, Sư Cuồng ta cũng không sợ!” Đôi mắt Sư Cuồng hơi nhíu lại, trong mắt thoáng qua một ánh sáng tối tăm nguy hiểm.
“Ngươi vô sỉ! Ngươi thả… Ưm… A… Thả…” Vốn dĩ Sư Cuồng nhìn lâu một giống cái nào đấy là giống cái đó ánh mắt trông mong chạy tới tự tiến cử làm gối đầu. Hắn coi như giống cái này đang thẹn thùng thôi, dù sao sức quyến rũ của mình rõ ràng chính là vô địch, cho nên trực tiếp thượng miệng.
Sư Cuồng cảm thấy đây là giống cái non mềm nhất hắn từng gặp được, chẳng những nhìn mềm, vuốt ve cũng mềm mại non nớt. Miệng rộng bao bọc lấy đôi môi nho nhỏ, đầu lưỡi miêu tả hình dáng hoàn mỹ của đôi môi: “Hé miệng, nào?” Giọng nói nhiễm tình dục càng thêm gợi cảm, ánh mắt Hải Bối Nhi mê ly, bị mê hoặc ngoan ngoãn mở cái miệng nhỏ của mình ra. Cái lưỡi lớn không chút khách khí chui vào trong cái miệng nhỏ, cuốn lấy đầu lưỡi nho nhỏ, khi thì giống như nam nữ đang giao hoan ra ra vào vào, khi thì kéo cái lưỡi nhỏ thơm tho vào trong miệng của mình, liếm mút khiến cho đầu lưỡi tê dại.
Hải Bối Nhi bị hôn đến đầu óc choáng váng hoàn toàn không biết chính mình lập tức sẽ bị người cường. Được rồi, nàng cũng không phản đối hay là rời đi, dù sao chính mình cũng kiếm lời!
Sư Cuồng theo đường cong duyên dáng, một đường hôn từ cổ xuống phía
Càng tiến sát vào nhìn càng vừa lòng, phấn nộn đến mức nhéo một cái lập tức có thể nhéo ra nước. Giống cái như vậy thật sự rất lâu hắn không gặp được, hôm nay diễm phúc thật là không cạn mà!
Hải Bối Nhi vẫn còn đang rửa sạch thân thể, trên người nàng nơi nơi đều là dấu vết và mùi hương của nhóm cầm thú sau khi vui thích lưu lại. Tuy rằng không chán ghét nhưng mà suốt ngày đều là hương vị này cũng rất khó chịu có được hay không?
Lúc cảm nhận được có người tới gần đã bị một giống đực xa lạ ôm chặt. Cánh tay rắn chắc thô tráng gắt gao giam cầm nàng, hơn nữa còn ma sát tiểu anh đào yếu ớt trên nhũ tiêm của nàng, phía dưới rõ ràng có một cây côn thịt nóng hầm hập đang cọ xát ở giữa kẽ mông. Tên thú nhân này còn không kiêng nể gì khẽ liếm mút vành tai của nàng, ở nàng bên tai gợi cảm nói nhỏ:
“Tiểu giống cái thật lẳng lơ. Ở chỗ này tắm rửa chính là muốn quyến rũ giống đực có phải hay không, hửm?” Một chữ cuối cùng khàn khàn dụ hoặc, Hải Bối Nhi không thể không thừa nhận giọng nói của hắn thật mê người, quay đầu, nhìn thấy cũng là một thú nhân giống đực cuồng dã, có lẽ tất cả mọi người đều là dã thú biến thân, cho nên vẻ ngoài đều sẽ có vài phần cuồng dã như vậy.
Bất quá giọng nói thật sự rất dễ nghe, giống như là rượu ngon thuần hương làm say lòng người. Thân thể của Hải Bối Nhi mẫn cảm như vậy, đã bị một câu làm cho ướt át!!!
“Buông ra, nơi này là bộ lạc Di Nguyệt, ngươi cưỡng bách ta giao phối không sợ chiến tranh hay sao?” Quá mất mặt, nàng sẽ không thừa nhận nàng bị hắn dụ hoặc rồi, hơn nữa dâng lên vô ích có ý nghĩa gì!
“Như vậy thì như thế nào, người nào khai chiến, Sư Cuồng ta cũng không sợ!” Đôi mắt Sư Cuồng hơi nhíu lại, trong mắt thoáng qua một ánh sáng tối tăm nguy hiểm.
“Ngươi vô sỉ! Ngươi thả… Ưm… A… Thả…” Vốn dĩ Sư Cuồng nhìn lâu một giống cái nào đấy là giống cái đó ánh mắt trông mong chạy tới tự tiến cử làm gối đầu. Hắn coi như giống cái này đang thẹn thùng thôi, dù sao sức quyến rũ của mình rõ ràng chính là vô địch, cho nên trực tiếp thượng miệng.
Sư Cuồng cảm thấy đây là giống cái non mềm nhất hắn từng gặp được, chẳng những nhìn mềm, vuốt ve cũng mềm mại non nớt. Miệng rộng bao bọc lấy đôi môi nho nhỏ, đầu lưỡi miêu tả hình dáng hoàn mỹ của đôi môi: “Hé miệng, nào?” Giọng nói nhiễm tình dục càng thêm gợi cảm, ánh mắt Hải Bối Nhi mê ly, bị mê hoặc ngoan ngoãn mở cái miệng nhỏ của mình ra. Cái lưỡi lớn không chút khách khí chui vào trong cái miệng nhỏ, cuốn lấy đầu lưỡi nho nhỏ, khi thì giống như nam nữ đang giao hoan ra ra vào vào, khi thì kéo cái lưỡi nhỏ thơm tho vào trong miệng của mình, liếm mút khiến cho đầu lưỡi tê dại.
Hải Bối Nhi bị hôn đến đầu óc choáng váng hoàn toàn không biết chính mình lập tức sẽ bị người cường. Được rồi, nàng cũng không phản đối hay là rời đi, dù sao chính mình cũng kiếm lời!
Sư Cuồng theo đường cong duyên dáng, một đường hôn từ cổ xuống phía
/189
|