"Trích Liên, đồ ăn này không có vấn đề đâu, hơn nữa rất hợp khẩu vị của ta." Nam Huyền Ngọc chỉ trong chốc lát ăn hết một đĩa mới thong thả cất giọng.
Hắn biết Trích Liên lo cho hắn bị sao cơ mà hắn rất đói!
Vốn đồ ăn rất ngon, dù có bỏ độc cũng không đáng ngại, vì thái y đã từng nói hắn độc bất xâm, dù là độc gì cũng không ảnh hướng đến hắn... còn về sao lại vậy thì thái y cũng không rõ, nói là có thể do tố hợp của các loại thuốc hắn uống để chữa bệnh đã hòa hợp vào nhau nên thành độc bất xâm, mà cũng có thể là do độc trong người hắn, độc đã tạo nên bệnh tình của hắn... đại loại như lấy độc trị độc đi?
Nói chung là gì hạ độc với hắn dường như không tác dụng.
Với cả, hắn ăn xong ngoài ấm bụng ra thì mọi thứ vẫn bình thường
Trích Liên nhìn Nam Huyền Ngọc ôn tồn nói, vẻ mặt cứng đờ, khóe miệng giật giật, không biết dùng từ nào để biểu đạt tâm tình mình lúc này.
Nội tâm Trích Liên lại gào thét.
Hắn thấy bỏ độc vào thì còn đỡ! Nếu mà nữ nhân kia bỏ bùa mê thuốc lú cho vương gia ấy!
Đây mới là cái hắn lo!
Nhìn cái nữ nhân kia, thấy vương gia một cái là mắt sáng như trăng rằm, ánh mắt háo sắc không kiêng dè mà đặt lên người vương gia suốt, hơn nữa lần trước hắn còn thấy nữ nhân kia định Bá Vương Ngạnh Thượng Cung vương gia, không phải hắn đến kịp lúc thì vương gia đã bị mất đi trong sạch rồi!
Như thế đã thừa biết cái nữ nhân Diệu Mộng Mộng bị vẻ đẹp của vương gia và tính cách ôn nhu của vương gia mê hoặc!
Theo suy nghĩ của hắn về nữ nhân khi ái mộ vương gia...
Một là tìm cách quyến rũ tiếp cận vương gia! Bỏ bùa vương gia đi?
Hai là dùng lạc mềm buộc chặt, hoặc dùng thủ đoạn để có được vương gia?
Thứ ba... chính là người của người khác phái tới tiếp cận vương gia! Có một âm mưu gì đó!
Về suy đoán, hiểu biết về Diệu Mộng Mộng trên thông tin mà hắn biết được thì. Tính tình thất thường, có chút thô bạo và ngang bướng... đầu óc ngu ngốc không thông minh...
Dù là đích nữ nhưng không được yêu quý hay sủng ái gì cả, thanh danh cũng không tốt vì từng có lời đồn đại rằng Diệu Mộng Mộng cùng Hiền vương gia có tư tình từ lâu, đã lén lút qua lại.
Và tới sự việc đổi tân nương! Vì sao tân nương bị đổi?
Và vì sao hai tân nương đều cam chịu đổi chỗ cho nhau?
Đây có thể là âm mưu của Hiền vương gia...
Vị vương gia luôn ghen tị với vương gia nhà hắn!
Vậy từ đây hắn có thể suy đoán Diệu Mộng Mộng là một hoặc ba!
Dù là loại nào đi nữa thì vẫn phải đề phòng!
Đề phòng, đề phòng, đề phòng.
Đây là nội tâm hiện tại của Trích Liên.
Nam Huyền Ngọc nhìn vẻ mặt cứng đờ lạnh băng của Trích Liên, dường như hắn nhìn ra được gì đó từ trên mặt Trích Liên...
Nam Huyền Ngọc bỗng nói: "Nàng ấy rất kì lạ đúng không Trích Liên?"
"Người nói là Diệu Mộng Mộng?" Trích Liên hỏi lại...
Hắn gật đầu: "Ừm, việc nàng ấy tự sát."
Những gì Trích Liên nói hắn biết về nàng, những lời đồn đại không hay về một đại tiểu thư, đích nữ Diệu gia, nữ nhi của thừa tướng... làm hắn có suy nghĩ khác về nàng.
Nàng, nữ nhi không được sủng ái, không được đón chào tại chính nơi sinh ra, có phụ mẫu, tổ ngoại, tỉ muội... chút tình thương đều không được hưởng.
Đến lúc gả đi xong tự sát trên kiệu hoa rồi lao ra mắng người...
Thật sự làm người khó hiểu với hành động của nàng.
Đây có phải là kể hoạch gì của nàng hay không?
Một mũi tên trúng nhiều con nhạn?
"Vương gia, suy đoán của thuộc hạ về Diệu Mộng Mộng... rất có thể là người của Hiền vương gia." Trích Liên thấp giọng lạnh băng, mắt thẳng nhìn Nam Huyền Ngọc, nghiêm túc trong mắt rõ ràng.
Nam Huyền Ngọc nhìn lại, bàn tay thon dài, từng ngón tay nâng lên đôi đũa đặt trong khay, sau di chuyển hướng đầu đũa vào trong bát canh củ quả, chuẩn xác gắp vào một khối củ quả dù cho mắt vẫn đang nhìn Trích Liên...
Ánh mắt trong suốt không rõ ý tứ đem khối quả củ kia bỏ vào miệng, thong thả nhai nhai.
Trích Liên đang nhìn: "..." Vương gia? Người cố ý đúng không?!!
...
[Tác giả: Ta đã tái xuất giang hồ! Xin thứ lỗi cho ta vì sự siêu chậm trễ này nhé! Ta là bị bí nội dúng và không có cảm hứng, thêm nữa là lờ ư ơ i ươi, lươi huyền lười ^~^. Ta vẫn mong các chế ủng hộ cho ta >< Một cái thích và bình luận, bỏ phiếu nữa! Yêu yêu!]
[Like, cmt, vote... (Đề Cử!]
Hắn biết Trích Liên lo cho hắn bị sao cơ mà hắn rất đói!
Vốn đồ ăn rất ngon, dù có bỏ độc cũng không đáng ngại, vì thái y đã từng nói hắn độc bất xâm, dù là độc gì cũng không ảnh hướng đến hắn... còn về sao lại vậy thì thái y cũng không rõ, nói là có thể do tố hợp của các loại thuốc hắn uống để chữa bệnh đã hòa hợp vào nhau nên thành độc bất xâm, mà cũng có thể là do độc trong người hắn, độc đã tạo nên bệnh tình của hắn... đại loại như lấy độc trị độc đi?
Nói chung là gì hạ độc với hắn dường như không tác dụng.
Với cả, hắn ăn xong ngoài ấm bụng ra thì mọi thứ vẫn bình thường
Trích Liên nhìn Nam Huyền Ngọc ôn tồn nói, vẻ mặt cứng đờ, khóe miệng giật giật, không biết dùng từ nào để biểu đạt tâm tình mình lúc này.
Nội tâm Trích Liên lại gào thét.
Hắn thấy bỏ độc vào thì còn đỡ! Nếu mà nữ nhân kia bỏ bùa mê thuốc lú cho vương gia ấy!
Đây mới là cái hắn lo!
Nhìn cái nữ nhân kia, thấy vương gia một cái là mắt sáng như trăng rằm, ánh mắt háo sắc không kiêng dè mà đặt lên người vương gia suốt, hơn nữa lần trước hắn còn thấy nữ nhân kia định Bá Vương Ngạnh Thượng Cung vương gia, không phải hắn đến kịp lúc thì vương gia đã bị mất đi trong sạch rồi!
Như thế đã thừa biết cái nữ nhân Diệu Mộng Mộng bị vẻ đẹp của vương gia và tính cách ôn nhu của vương gia mê hoặc!
Theo suy nghĩ của hắn về nữ nhân khi ái mộ vương gia...
Một là tìm cách quyến rũ tiếp cận vương gia! Bỏ bùa vương gia đi?
Hai là dùng lạc mềm buộc chặt, hoặc dùng thủ đoạn để có được vương gia?
Thứ ba... chính là người của người khác phái tới tiếp cận vương gia! Có một âm mưu gì đó!
Về suy đoán, hiểu biết về Diệu Mộng Mộng trên thông tin mà hắn biết được thì. Tính tình thất thường, có chút thô bạo và ngang bướng... đầu óc ngu ngốc không thông minh...
Dù là đích nữ nhưng không được yêu quý hay sủng ái gì cả, thanh danh cũng không tốt vì từng có lời đồn đại rằng Diệu Mộng Mộng cùng Hiền vương gia có tư tình từ lâu, đã lén lút qua lại.
Và tới sự việc đổi tân nương! Vì sao tân nương bị đổi?
Và vì sao hai tân nương đều cam chịu đổi chỗ cho nhau?
Đây có thể là âm mưu của Hiền vương gia...
Vị vương gia luôn ghen tị với vương gia nhà hắn!
Vậy từ đây hắn có thể suy đoán Diệu Mộng Mộng là một hoặc ba!
Dù là loại nào đi nữa thì vẫn phải đề phòng!
Đề phòng, đề phòng, đề phòng.
Đây là nội tâm hiện tại của Trích Liên.
Nam Huyền Ngọc nhìn vẻ mặt cứng đờ lạnh băng của Trích Liên, dường như hắn nhìn ra được gì đó từ trên mặt Trích Liên...
Nam Huyền Ngọc bỗng nói: "Nàng ấy rất kì lạ đúng không Trích Liên?"
"Người nói là Diệu Mộng Mộng?" Trích Liên hỏi lại...
Hắn gật đầu: "Ừm, việc nàng ấy tự sát."
Những gì Trích Liên nói hắn biết về nàng, những lời đồn đại không hay về một đại tiểu thư, đích nữ Diệu gia, nữ nhi của thừa tướng... làm hắn có suy nghĩ khác về nàng.
Nàng, nữ nhi không được sủng ái, không được đón chào tại chính nơi sinh ra, có phụ mẫu, tổ ngoại, tỉ muội... chút tình thương đều không được hưởng.
Đến lúc gả đi xong tự sát trên kiệu hoa rồi lao ra mắng người...
Thật sự làm người khó hiểu với hành động của nàng.
Đây có phải là kể hoạch gì của nàng hay không?
Một mũi tên trúng nhiều con nhạn?
"Vương gia, suy đoán của thuộc hạ về Diệu Mộng Mộng... rất có thể là người của Hiền vương gia." Trích Liên thấp giọng lạnh băng, mắt thẳng nhìn Nam Huyền Ngọc, nghiêm túc trong mắt rõ ràng.
Nam Huyền Ngọc nhìn lại, bàn tay thon dài, từng ngón tay nâng lên đôi đũa đặt trong khay, sau di chuyển hướng đầu đũa vào trong bát canh củ quả, chuẩn xác gắp vào một khối củ quả dù cho mắt vẫn đang nhìn Trích Liên...
Ánh mắt trong suốt không rõ ý tứ đem khối quả củ kia bỏ vào miệng, thong thả nhai nhai.
Trích Liên đang nhìn: "..." Vương gia? Người cố ý đúng không?!!
...
[Tác giả: Ta đã tái xuất giang hồ! Xin thứ lỗi cho ta vì sự siêu chậm trễ này nhé! Ta là bị bí nội dúng và không có cảm hứng, thêm nữa là lờ ư ơ i ươi, lươi huyền lười ^~^. Ta vẫn mong các chế ủng hộ cho ta >< Một cái thích và bình luận, bỏ phiếu nữa! Yêu yêu!]
[Like, cmt, vote... (Đề Cử!]
/10
|