[CHƯƠNG 14] -Gì chứ,tóc ta vừa mới xõa ra là ngươi đã biết được ta là nữ nhân rồi sao? -Không có nam nhân nào để tóc dài quá đầu gối như ngươi! -……… Biểu cảm trên khuôn mặt hắn càng ngày càng cổ quái,chắc là bị sock khi biết ta là nữ phẫn nam trang đó mà. Có nữ nhân nào như ta không? Hạ dược cưỡng bức nam nhân…lên giường ,khẳng định chỉ có dâm tặc biến thái và người hiện đại như ta thôi. Thật cám ơn ông trời đã ban cho ta khuôn mặt dày vô địch (k những mặt dày mà còn bt nữa =]] ) -Ai da…cây trâm của ta bị ngươi ngậm mất rồi,không nên nhé,dơ lắm đấy! Không phải ta lo vấn đề vệ sinh mà là lo…giá trị của cây trâm. Bán được rất nhiều tiền đó nha. Trong lúc rút cây trâm từ miệng hắn, đột nhiên hắn mở miệng cắn một phát vào ngón tay ta. -Ngươi là cẩu hả? Sao lại cắn ta,mau nhả ra! -…… -Ngươi mà không nhả ra thì đừng có trách! -…… Mụ nội nó,ta cúi xuống cô hắn táp cho một cái thật đau,khuyến mãi cho hắn thêm một đống nước miếng,tiện thể ăn trộm đậu hủ trên người hắn,khà khà…quả là mỹ nam,đậu hủ thật sự rất tuyệt. Ta với hắn hình thành một tư thế vô cùng ám muội,mặc kệ,thử xem ta và ngươi ai lợi hại hơn ai. Sau năm phút giằng co,ta và hắn đồng loạt nhả răng ra,ngón tay yêu dấu của ta in một vòng tròn dấu răng nhưng không có chảy máu,hắn trúng "thuốc bất lực" nên không có đủ sức cắn ta,ta cũng ưu ái tặng cho hắn dấu vết nguyên hàm răng trên cổ. -Ngươi thật là dơ bẩn! Con mẹ nó,hắn cắn ta trước mà dám bảo ta dơ bẩn? -Ngươi mới là đồ cẩu,đồ dơ bẩn tự tiện cắn người! -Ngươi muốn gì? -Xin lỗi ta mau! -Tại sao ta phải xin lỗi? -Ai bảo ngươi làm cổ ta chảy máu? Ta là nữ nhân đó nha,nhan sắc rất quan trọng ngươi có biết không hả? -Không liên quan đến ta,là ngươi tự chuốc lấy! -Chuốc lấy cái đầu ngươi, có ai muốn hôn ngươi đâu,ta chỉ là sơ ý ngã lên người ngươi. -Là do ngươi bất cẩn! -Vậy ai mượn ngươi chĩa kiếm vào cổ ta hả? -…… -Xin lỗi ta nau,không thì đừng trách ta giờ trò! -Hừ…ta không xin lỗi,để xem ngươi có thể giở trò gì! -Để ta nghĩ xem…nhổ sạch tóc ngươi rồi đưa vào thiếu lâm tự làm hòa thượng hay cải trang ngươi thành nữ nhân bán vào thanh lâu?Với nhan sắc của ngươi có thể kiếm được một khối tiền lớn đó nha ! -Ngươi dám… -Cời đồ ngươi ta còn dám thì sá gì mấy cái việc cỏn con này! -Đồ dâm phụ! Đồ yêu nữ! -Ngươi bảo ta là dâm phụ,yêu nữ thì đừng có hối hận nhé. Ta không biết một dâm phụ có thể làm gì nam nhân xinh đẹp như ngươi đâu,haha… -Ngươi…ngươi định giở trò gì? -Ồ…hắc hắc…chỉ là lột sạch đồ của ngươi rồi đem treo giữa Tây Sương lâu cho mọi người cùng chiêm ngưỡng thôi mà! -…… -Thế nào hả? Hay ngươi nghĩ trò đó không đủ vui? -Ta…ta sẽ giết ngươi nếu ngươi dám làm vậy! -Ai bảo ngươi đối xử thô lỗ với "nữ nhi yếu đuối" như ta,trước khi ngươi giết được ta thì chuyện ngày hôm nay cũng đủ để ngươi " lưu danh thiên hạ" rồi -Xin lỗi! -Nói gì nghe không rõ~ -…… -Im lặng à? Vậy bây giờ ta đi sai gian nhân lột đồ ngươi treo giữa Tây Sương lâu nhé! -Ta xin lỗi! Hắn gầm lên như một con mãnh thú,khuôn mặt tuấn mĩ giăng đầy hắc tuyến. Ta thật sự là đại cao thủ rồi,có thể làm cho nam nhân kiêu ngạo này nói xin lỗi,ta thật là hâm một mình quá đi,haha… -Nhỏ nhẹ một chút,xin lỗi gì mà không có thành ý gì cả,cứ như ngươi sắp ăn thịt ta ấy! -……Cô nương,ta xin lỗi! -Hìhì…vậy mới được chứ -Bây giờ thì mau đưa thuốc giải cho ta! -Xin lỗi nha,ta không phải đồ ngu. Đưa cho ngươi để ngươi lại kề kiếm vào cổ ta à? Ta e lần này không chỉ chảy máu mà ngay cả cái đầu yêu dấu của ta cũng sẽ rớt xuống đất! -Ngươi… -Ngoan ngoãn để ta đùa giỡn thêm một chút nữa rồi sẽ tha cho ngươi! Vừa nói ta vừa lấy trong túi áo một cấy bút,ta vẽ râu mèo lên mặt hắn,vẽ đủ thứ,hành hạ người khác làm ta thấy vui quá đi mất. Tuy khuôn mặt hắn thật hoàn mĩ nhưng ta thích phá vỡ sự hoàn mĩ đó. -Ngươi…ta nhất định sẽ cho ngươi chết không toàn thây! -Òh…ta sẽ chờ,giờ thì tạm biết ngươi nhé! -Đồ yêu nữ,mau đưa thuốc giải đây! -Không có thuốc giải! -Ngươi… -Ngươi cái gì mà ngươi? Yên tâm,"thuốc bất lực" của ta sau một thời gian nhất định sẽ hết tác dụng! Tạm biệt ngươi! -Ta tặng cho hắn nụ hôn gió trước khi đóng cửa lại,cười chết ta thôi,giờ thì mau chuồn về nhà,bằng không một lát nữa cái đầu ta thật sự sẽ rớt xuống đất đó nha ……… Hắn nằm đó khoảng nửa canh giờ thì bắt đầu cử động lại được,vừa đặt chân đến Chu quốc đã bị tiểu yêu nữ hạ dược đem ra làm trò cười rồi,đường đường là một vương gia cao quý như hắn lại bị một nữ nhân vô danh tiểu tốt làm cho mất mặt như vậy, mối hận này cho tới thiên thu hắn cũng không thể nào quên nổi. Nhưng hắn đoán có lẽ nàng không phải là người xấu. Lúc hắn xuống ngựa bị nàng ngã trúng,nàng cải trang thành nam nhân giữa đường hôn hắn thì còn ra thể thống gì?Hắn tưởng nàng cố ý gây chuyện nên mới tức giận muốn hỏi rõ,nào ngờ chĩa kiếm trúng cổ nàng làm nàng bị thương. Chỉ có vậy thôi mà nàng lại sai hộ vệ theo dõi hắn,không phải hắn không biết mà là vì hai tên hộ vệ kia hình như không có ác ý gì nên hắn mới bỏ qua. Nào ngờ nàng lại mai phục hắn ở Tây Sương lâu,lại còn bỏ thuốc vào trà để tiện đùa giỡn làm hắn dở khóc dở cười. Trước mặt nàng hắn không tài nào ra vẻ uy nghiêm nổi,mà dù có ra vẻ giận dữ hay uy nghiêm thì nàng vẫn như tảng đá không biết sợ là gì. Nàng ngang nhiên cởi áo hắn mà mặt không hề đỏ,lại còn cắn cổ hắn,đã vậy còn vẽ lung tung trên mặt hắn những hình thù quái dị.Không ngờ nữ nhân Chu quốc bạo gan như vậy, chẳng giống như nữ nhân hắn sắp cưới,suốt ngày bệnh tật lại còn yếu ớt ( lầm to =]] ). -Nhị ca,không sao chứ? -Ta không sao! Tam đệ của hắn là Thượng Quan Dĩnh cũng cùng sang Chu Quốc với hắn,đó là đệ đệ mà hắn và hoàng thượng vô cùng thương yêu.Vậy mà cũng bị nàng ta đem vào trò chơi. Hạ dược luôn cả đệ đệ hắn. -Đệ sao rồi? -Những người kia khiêng ta qua phòng kế bên rồi đi ra ngoài,bỏ ta nằm bất động trong phòng,ô…ca,ta sợ ca xảy ra chuyên gì nên không tài nào…ngủ được (mẹ ơi,h này còn ngủ?) -Không có chuyện gì cả! Đệ đừng khóc! -Nam nhân đó tại sao lại hạ dược chúng ta chứ? -Không có gì,đệ không cần phải lo,đã giải quyết xong rồi. Bây giờ chúng ta mau chóng chỉ ngơi ngày mai tiến vào hoàng cung Chu quốc!
/95
|