Cô nhớ rất rõ là mình đến từ thành phố Hải Châu, nơi xa hoa hào nhoáng nhất cả nước, mặc dù ở đây có rất nhiều người giàu có, nhưng lại không hề có gia tộc nào họ Bạch cả..
Ngay sau đó chợt nhớ đến một điều khiến cô vô cùng hốt hoảng, vội vàng lên tiếng hỏi lại người đàn ông...
"Bạch Thiếu Thần sao, đừng nói với tôi anh là chủ tịch của Bạch thị đấy chứ, vị tổng tài trẻ tuổi nhất của Hải Thành khi mới hai mươi hai tuổi.."
"Người đàn ông lạnh lùng tàn nhẫn, ra tay cực kỳ quyết đoán, còn có cả một vị hôn thê tên là Diệp Tuyết..."
"Một người chuẩn soái ca, nắm trong tay không biết bao nhiêu tài sản có giá trị, và đang điều hành tập đoàn Bạch thị lên nhất cả trong và ngoài nước.."
"Những gì mà tôi vừa nói không sai một chút gì chứ.."..
Bạch Thiếu Thần sau khi nghe xong cũng không vội cấy cày, vì dẫu sao bây giờ cô đã thuộc về anh rồi muốn chạy cũng khó mà chạy được...
Bạch Thiếu Thần sau đó nhàn nhã nhìn người con gái nhếch môi cười khiển một cái rồi mới thấp giọng trả lời...
"Biết cũng quá nhiều đấy.."
"Đã thế lúc đầu còn giả vờ không biết tôi nữa, em đúng là tiểu yêu tinh mà.."
"Nhưng mà vẫn còn một chuyện em phải nhớ cho rõ cô bé à, bây giờ em đã là người của tôi, nếu em có ý muốn phản bội Bạch Thiếu Thần này, thì em sẽ khó mà sống tiếp ở Hải Thành này đấy.."
"Mà này đây không phải là lúc để em hỏi rõ về lai lịch của tôi đâu, em nên tập trung vào thì tốt hơn.."
"Đúng là rất đáng bị phạt đấy.."
Ngay khi dứt lời anh liền trực tiếp đẩy mạnh hông, tiểu Thần Thần một phát đi sâu vào trong, người con gái cũng vì bất ngờ mà kêu lên một tiếng...
"Ư....."
Sau đó liền cảm thấy có chút xấu hổ, nhanh chóng lấy tay che miệng mình lại, tránh không để phát ra những âm thanh xấu hổ như vậy..
Nhưng người đàn ông đâu để cô đạt được như ý, liền bắt lấy cái tay cô lại hằn giọng nói..
"Che làm gì chứ, tôi muốn nghe tiếng nỉ non của em, nó làm tôi rất thích.."
"Nếu em còn dám che tôi sẽ làm em phải khóc hét vì đau đớn đấy.."
"Biến thái.."
Tưởng Gia Tuệ xấu hổ liền thì mắng thầm anh một tiếng, cứ ngỡ anh sẽ không nghe thấy, ai ngờ người đàn ông lại cười gian xảo đáp lại...
"Đúng là tôi biến thái đấy, nhưng chắc chỉ biến thái với mỗi mình em thôi đấy cô gái à.."
Sau đó cả hai lao vào cuộc cày cấy xuyên đêm...
Đầu óc Tưởng Gia Tuệ lúc này không ngừng quay cuồng, nhớ đến cuốn tiểu thuyết mà mình vừa mới đọc, trong đó cũng có cảnh này...
Mà lúc này là cảnh nữ chính Tưởng Gia Tuệ và Bạch Thiếu Thần xảy ra quan hệ với nhau, chẳng lẽ cô thật sự đã xuyên vào đây, là để giúp nữ chính báo thù hay sao...
Lần nữa khiến cô nhớ lại vài giờ trước khi xảy ra tai nạn, cô đang dạo một vòng trong nhà sách, tìm kiếm một quyển tiểu thuyết để đọc...
Đây được cô xem là sự giải toả căng thẳng sau một ngày làm việc căng thẳng của mình...
Cô là Tưởng Gia Tuệ, hai mươi ba tuổi, một chuyên viên trang điểm nổi tiếng ở Hải Châu, trái lại với sự thành công của mình, thì cô lại có khuôn mặt xấu xí...
Mặc dù là vậy nhưng cô chưa bao giờ tự ti về mình, sau mỗi giờ tan làm cô sẽ tẩy sạch lớp makeup, quay trở về với khuôn mặt xấu xí, sống cuộc sống bình thường...
Hôm nay cũng vậy khi vừa nhìn thấy quyển tiểu thuyết "Xuyên sách: tiểu tình nhân bá đạo của Bạch thiếu" cô liền tỏ ra thích thú...
Bên trong nữ chính lại cùng một tên với mình Tưởng Gia Tuệ, cô liền tìm một góc yên tĩnh trong nhà sách từ từ đọc...
Không biết qua bao lâu cô mới có thể đọc hết cuốn tiểu thuyết, nhưng vẻ mặt lại mang theo một chút phiền não...
Tại sao một người con gái xinh đẹp, mang danh nghĩa là nữ chính nhưng lại chết sớm, đã vậy còn phải cam chịu trước sự ức hiếp, hành hạ của mẹ kế mà không một lần dám chống cự...
Đến cuối cùng nhận lại chỉ là cái chết đầy tủi nhục, do chính vị hôn thê của nam chính và em gái mình hợp tác bày mưu...
Tưởng Gia Tuệ liền có chút khó chịu khi nữ chính lại yếu đuối như vậy, thầm mắng...
**Nếu cô là nữ chính trong cuốn tiểu thuyết này, cô sẽ không để mình bị ức hiếp như vậy đâu, cô sẽ dùng đến nhan sắc xinh đẹp của nữ chính, đi quyến rũ nam chính, bắt anh ta phải giúp mình trả thù..**
**Sao khi nhà họ Tưởng hoàn toàn phá sản, nếu có tình cảm với nam chính thì cô sẽ ở lại, còn nếu không có thì tìm cách trốn khỏi Hải Thành là xong..**
**Vả lại anh ta cũng chỉ cần cô vì cơ thể này vừa miệng anh ta mà thôi, chắc gì khi cô sinh được Bảo Bảo thì anh ta còn giữ cô lại bên cạnh chứ..**
Sau đó quyết định sẽ mua cuốn tiểu thuyết này mang về cất giữ, thanh toán xong thì rời khỏi nhà sách...
Vừa đi đến ngã tư thì bất ngờ bị một chiếc xe vượt đèn đỏ đâm trúng, cú đâm mạnh khiến cô bay một vòng trên không trung sau đó đập mạnh xuống đường, máu tươi không ngừng chảy...
Ngay sau đó chợt nhớ đến một điều khiến cô vô cùng hốt hoảng, vội vàng lên tiếng hỏi lại người đàn ông...
"Bạch Thiếu Thần sao, đừng nói với tôi anh là chủ tịch của Bạch thị đấy chứ, vị tổng tài trẻ tuổi nhất của Hải Thành khi mới hai mươi hai tuổi.."
"Người đàn ông lạnh lùng tàn nhẫn, ra tay cực kỳ quyết đoán, còn có cả một vị hôn thê tên là Diệp Tuyết..."
"Một người chuẩn soái ca, nắm trong tay không biết bao nhiêu tài sản có giá trị, và đang điều hành tập đoàn Bạch thị lên nhất cả trong và ngoài nước.."
"Những gì mà tôi vừa nói không sai một chút gì chứ.."..
Bạch Thiếu Thần sau khi nghe xong cũng không vội cấy cày, vì dẫu sao bây giờ cô đã thuộc về anh rồi muốn chạy cũng khó mà chạy được...
Bạch Thiếu Thần sau đó nhàn nhã nhìn người con gái nhếch môi cười khiển một cái rồi mới thấp giọng trả lời...
"Biết cũng quá nhiều đấy.."
"Đã thế lúc đầu còn giả vờ không biết tôi nữa, em đúng là tiểu yêu tinh mà.."
"Nhưng mà vẫn còn một chuyện em phải nhớ cho rõ cô bé à, bây giờ em đã là người của tôi, nếu em có ý muốn phản bội Bạch Thiếu Thần này, thì em sẽ khó mà sống tiếp ở Hải Thành này đấy.."
"Mà này đây không phải là lúc để em hỏi rõ về lai lịch của tôi đâu, em nên tập trung vào thì tốt hơn.."
"Đúng là rất đáng bị phạt đấy.."
Ngay khi dứt lời anh liền trực tiếp đẩy mạnh hông, tiểu Thần Thần một phát đi sâu vào trong, người con gái cũng vì bất ngờ mà kêu lên một tiếng...
"Ư....."
Sau đó liền cảm thấy có chút xấu hổ, nhanh chóng lấy tay che miệng mình lại, tránh không để phát ra những âm thanh xấu hổ như vậy..
Nhưng người đàn ông đâu để cô đạt được như ý, liền bắt lấy cái tay cô lại hằn giọng nói..
"Che làm gì chứ, tôi muốn nghe tiếng nỉ non của em, nó làm tôi rất thích.."
"Nếu em còn dám che tôi sẽ làm em phải khóc hét vì đau đớn đấy.."
"Biến thái.."
Tưởng Gia Tuệ xấu hổ liền thì mắng thầm anh một tiếng, cứ ngỡ anh sẽ không nghe thấy, ai ngờ người đàn ông lại cười gian xảo đáp lại...
"Đúng là tôi biến thái đấy, nhưng chắc chỉ biến thái với mỗi mình em thôi đấy cô gái à.."
Sau đó cả hai lao vào cuộc cày cấy xuyên đêm...
Đầu óc Tưởng Gia Tuệ lúc này không ngừng quay cuồng, nhớ đến cuốn tiểu thuyết mà mình vừa mới đọc, trong đó cũng có cảnh này...
Mà lúc này là cảnh nữ chính Tưởng Gia Tuệ và Bạch Thiếu Thần xảy ra quan hệ với nhau, chẳng lẽ cô thật sự đã xuyên vào đây, là để giúp nữ chính báo thù hay sao...
Lần nữa khiến cô nhớ lại vài giờ trước khi xảy ra tai nạn, cô đang dạo một vòng trong nhà sách, tìm kiếm một quyển tiểu thuyết để đọc...
Đây được cô xem là sự giải toả căng thẳng sau một ngày làm việc căng thẳng của mình...
Cô là Tưởng Gia Tuệ, hai mươi ba tuổi, một chuyên viên trang điểm nổi tiếng ở Hải Châu, trái lại với sự thành công của mình, thì cô lại có khuôn mặt xấu xí...
Mặc dù là vậy nhưng cô chưa bao giờ tự ti về mình, sau mỗi giờ tan làm cô sẽ tẩy sạch lớp makeup, quay trở về với khuôn mặt xấu xí, sống cuộc sống bình thường...
Hôm nay cũng vậy khi vừa nhìn thấy quyển tiểu thuyết "Xuyên sách: tiểu tình nhân bá đạo của Bạch thiếu" cô liền tỏ ra thích thú...
Bên trong nữ chính lại cùng một tên với mình Tưởng Gia Tuệ, cô liền tìm một góc yên tĩnh trong nhà sách từ từ đọc...
Không biết qua bao lâu cô mới có thể đọc hết cuốn tiểu thuyết, nhưng vẻ mặt lại mang theo một chút phiền não...
Tại sao một người con gái xinh đẹp, mang danh nghĩa là nữ chính nhưng lại chết sớm, đã vậy còn phải cam chịu trước sự ức hiếp, hành hạ của mẹ kế mà không một lần dám chống cự...
Đến cuối cùng nhận lại chỉ là cái chết đầy tủi nhục, do chính vị hôn thê của nam chính và em gái mình hợp tác bày mưu...
Tưởng Gia Tuệ liền có chút khó chịu khi nữ chính lại yếu đuối như vậy, thầm mắng...
**Nếu cô là nữ chính trong cuốn tiểu thuyết này, cô sẽ không để mình bị ức hiếp như vậy đâu, cô sẽ dùng đến nhan sắc xinh đẹp của nữ chính, đi quyến rũ nam chính, bắt anh ta phải giúp mình trả thù..**
**Sao khi nhà họ Tưởng hoàn toàn phá sản, nếu có tình cảm với nam chính thì cô sẽ ở lại, còn nếu không có thì tìm cách trốn khỏi Hải Thành là xong..**
**Vả lại anh ta cũng chỉ cần cô vì cơ thể này vừa miệng anh ta mà thôi, chắc gì khi cô sinh được Bảo Bảo thì anh ta còn giữ cô lại bên cạnh chứ..**
Sau đó quyết định sẽ mua cuốn tiểu thuyết này mang về cất giữ, thanh toán xong thì rời khỏi nhà sách...
Vừa đi đến ngã tư thì bất ngờ bị một chiếc xe vượt đèn đỏ đâm trúng, cú đâm mạnh khiến cô bay một vòng trên không trung sau đó đập mạnh xuống đường, máu tươi không ngừng chảy...
/53
|