Nơi thần kỳ của Tiêu Bình Dương, không phải là nàng khiến cho một nam chính xung mã văn không nạp thêm hậu cung nữa, dù sao ngay cả thôi không thu thêm hậu cung, đám muội tử mà Án Hà Thanh vốn đã ghẹo về trước đó, cũng đủ cho hắn tinh tận nhân vong rồi a.
Nơi thần kỳ nhất của Tiêu Bình Dương ở chỗ trong nguyên tác không có viết qua chuyện giường chiếu của nàng và Án Hà Thanh!!!
Không có!!
Một câu nói, một chữ cái, một dấu ngắt câu, cũng không có!!!
Ở phần sau của cuốn tiểu thuyết này, dường như mỗi em gái đều đã cùng Án Hà Thanh lăn giường suốt ba chương, chỉ duy nhất Tiêu Bình Dương không có!
Đây cũng là nơi độc giả không thể nào hiểu nhất.
Trong hậu cung của Án Hà Thanh, ngoài Tiêu Bình Dương ra, chỉ có công chúa Vĩnh Ninh có qua loại đối đãi này, nhưng mà công chúa Vĩnh Ninh đó là vẫn chưa cùng Án Hà Thanh chà ra pháo hoa của tình yêu, thì đã bị tác giả làm chết rồi, vậy tại sao Tiêu Bình Dương thân là hoàng hậu, lại cũng chưa từng có qua miêu tả cảnh giường chiếu?
Với lại phần diễn Tiêu Bình Dương trong nguyên tác, cũng là tương đối phi phàm.
Nàng tuy là công chúa Tây Thục quốc, nhưng vẫn còn một thân phận khác, chính là tướng quân trấn quốc Tây Thục quốc, đúng thế, nàng là một vị tuổi còn trẻ, nhưng đã là nữ tướng quân uy chấn tám phương!
Trong lúc Án Hà Thanh công đánh Bắc quốc, Tây Thục quốc phái đến chi viện, chính là Tiêu Bình Dương.
Đó là trong nguyên tác, Tiêu Bình Dương và Án Hà Thanh lần đầu tiên gặp mặt, với tư cách là một dòng thanh lưu, Tiêu Bình Dương đương nhiên sẽ không giống với những muội tử khác, chương trước mới lần đầu gặp, chương sau đã đổ.
Nói chung, giúp Án Hà Thanh đánh đổ Bắc quốc xong, Tiêu Bình Dương liền quay về nước.
Chỉ trong lúc độc giả đều tưởng cái vị muội tử soái khí này không phải là một thành viên trong hậu cung, tác giả nhấc lên cự linh chưởng của hắn, quạt cho tất cả mọi người một cái bạt tai.
Ở trong nguyên tác, Án Hà Thanh lần lượt thu hồi Nam Yến quốc, Bắc quốc, Đông Ngô quốc, chỉ trong lúc mọi người tưởng rằng Án Hà Thanh muốn gây sự tiếp tục công đánh Tây Thục quốc, Án Hà Thanh lại không có hành động nào cả.
Chỉ trong lúc mọi người tưởng rằng kết cấu chính là một nước lớn một nước nhỏ, Tiêu Bình Dương kế vị, trở thành hoàng thượng của Tây Thục quốc, sau đó Án Hà Thanh phái quân đánh qua rồi!!
Chỉ trong lúc mọi người tưởng rằng hai người gặp nhau trên chiến trường, phải liều mạng một mất một còn, Án Hà Thanh lại ở trên chiến trường, mời Tiêu Bình Dương gả cho chính mình!!!
Tất cả mọi người đều mộng bức rồi!!!
Cái con mẹ nó thao tác gì đây?
Càng khiến người ta mộng bức vẫn còn ở đằng sau, Tiêu Bình Dương biết rằng mình đánh không lại Án Hà Thanh, không hy vọng bá tánh Tây Thục quốc gặp phải chiến hỏa giẫm đạp, thế là đáp ứng Án Hà Thanh, gả tới Bắc quốc, phong làm hoàng hậu, sau đó Tây Thục quốc, cũng tự nhiên như vậy mà thuộc về Án Hà Thanh.
Án Hà Thanh hắn đột nhiên thống nhất thiên hạ rồi
Chính là bởi vì cưới một người vợ!!!
Cưới một người vợ!!!
Người khác đọ cha đọ mẹ, Án Hà Thanh đọ vợ!!! Còn khiến người ta không có lời nào phản bác lại!!!
Lấy tư cách là một người độc giả, Tiêu Bình Dương có lẽ là một muội tử trong hậu cung của Án Hà Thanh, mà Tiêu Dư An yêu thích nhất.
Trước tiên không nói Tiêu Bình Dương cùng hắn bổn gia, cùng họ Tiêu, chỉ nói tính cách của Tiêu Bình Dương, đó thật sự là soái đến nỗi không có lời nào để tả.
Trong nguyên tác, tác giả chưa từng miêu tả qua nụ cười của nàng, toàn là lanh lãnh, lạnh lùng, lạnh nhạt, người khác tặng biệt hiệu ‘Thiết Diện Nương Tử’, Tiêu Dư An tặng biệt hiệu ‘Tiêu Băng Côn’.
Có rất nhiều độc giả bám lấy chuyện giường chiếu điểm này, phân tích nói Tiêu Bình Dương căn bản là không thích Án Hà Thanh.
Nhưng cũng chính là bởi vì tính cách này của nàng, mới trấn giữ được hậu cung của Án Hà Thanh, hậu cung của Án Hà Thanh to lớn như vậy, làm sao có thể không ra vài người tác quái a, nếu như không phải Tiêu Bình Dương, những người tính cánh ôn hòa nhu nhược, sớm đã bị làm cho chết rồi.
Thân phận Tiêu Bình Dương đặc biệt như vậy, giờ đây đột nhiên xuất hiện ở nơi chính điện này, Tiêu Dư An chỉ cảm thấy chính mình tim, gan, tì, phổi, thận đều đang run rẩy.
Tại sao lại xuất hiện sớm như vậy!!!
Không lẽ thật sự là đến cùng công chúa Vĩnh Ninh dành nam nhân a?!
Nói thật, trong hậu cung của Án Hà Thanh, duy nhất có thể so nhan sắc với công chúa Vĩnh Ninh, thì chỉ có Tiêu Bình Dương!
Lễ nghi qua đi sau đó, sứ giả Tây Thục quốc toàn bộ vào chỗ ngồi, con mắt của Tiêu Dư An cũng chưa từng rời qua người Tiêu Bình Dương.
Án Hà Thanh đứng ngay sau người Tiêu Dư An, đem nhất cử nhất động của Tiêu Dư An toàn bộ thu vào đáy mắt, ánh mắt của hắn u tối, thuận theo ánh mắt của Tiêu Dư An nhìn hướng Tiêu Bình Dương, cái tay cầm kiếm trên eo, lặng lẽ mà nắm chặt.
Tiêu Dư An mờ ảo cảm giác được ánh mắt nóng bỏng, lặng lẽ quay đầu nhìn qua, thấy Án Hà Thanh chẳng nói câu nào mà nhìn Tiêu Bình Dương, trong lòng hồi hộp một tiếng.
Yểu thọ a!!!
Tình huống gì đây, vợ lớn chưa gặp được, cho nên trước tiên công lược vợ hai à!!
Vậy tình tiết sau này phải phát triển ra sao đây a!!!
Nơi thần kỳ nhất của Tiêu Bình Dương ở chỗ trong nguyên tác không có viết qua chuyện giường chiếu của nàng và Án Hà Thanh!!!
Không có!!
Một câu nói, một chữ cái, một dấu ngắt câu, cũng không có!!!
Ở phần sau của cuốn tiểu thuyết này, dường như mỗi em gái đều đã cùng Án Hà Thanh lăn giường suốt ba chương, chỉ duy nhất Tiêu Bình Dương không có!
Đây cũng là nơi độc giả không thể nào hiểu nhất.
Trong hậu cung của Án Hà Thanh, ngoài Tiêu Bình Dương ra, chỉ có công chúa Vĩnh Ninh có qua loại đối đãi này, nhưng mà công chúa Vĩnh Ninh đó là vẫn chưa cùng Án Hà Thanh chà ra pháo hoa của tình yêu, thì đã bị tác giả làm chết rồi, vậy tại sao Tiêu Bình Dương thân là hoàng hậu, lại cũng chưa từng có qua miêu tả cảnh giường chiếu?
Với lại phần diễn Tiêu Bình Dương trong nguyên tác, cũng là tương đối phi phàm.
Nàng tuy là công chúa Tây Thục quốc, nhưng vẫn còn một thân phận khác, chính là tướng quân trấn quốc Tây Thục quốc, đúng thế, nàng là một vị tuổi còn trẻ, nhưng đã là nữ tướng quân uy chấn tám phương!
Trong lúc Án Hà Thanh công đánh Bắc quốc, Tây Thục quốc phái đến chi viện, chính là Tiêu Bình Dương.
Đó là trong nguyên tác, Tiêu Bình Dương và Án Hà Thanh lần đầu tiên gặp mặt, với tư cách là một dòng thanh lưu, Tiêu Bình Dương đương nhiên sẽ không giống với những muội tử khác, chương trước mới lần đầu gặp, chương sau đã đổ.
Nói chung, giúp Án Hà Thanh đánh đổ Bắc quốc xong, Tiêu Bình Dương liền quay về nước.
Chỉ trong lúc độc giả đều tưởng cái vị muội tử soái khí này không phải là một thành viên trong hậu cung, tác giả nhấc lên cự linh chưởng của hắn, quạt cho tất cả mọi người một cái bạt tai.
Ở trong nguyên tác, Án Hà Thanh lần lượt thu hồi Nam Yến quốc, Bắc quốc, Đông Ngô quốc, chỉ trong lúc mọi người tưởng rằng Án Hà Thanh muốn gây sự tiếp tục công đánh Tây Thục quốc, Án Hà Thanh lại không có hành động nào cả.
Chỉ trong lúc mọi người tưởng rằng kết cấu chính là một nước lớn một nước nhỏ, Tiêu Bình Dương kế vị, trở thành hoàng thượng của Tây Thục quốc, sau đó Án Hà Thanh phái quân đánh qua rồi!!
Chỉ trong lúc mọi người tưởng rằng hai người gặp nhau trên chiến trường, phải liều mạng một mất một còn, Án Hà Thanh lại ở trên chiến trường, mời Tiêu Bình Dương gả cho chính mình!!!
Tất cả mọi người đều mộng bức rồi!!!
Cái con mẹ nó thao tác gì đây?
Càng khiến người ta mộng bức vẫn còn ở đằng sau, Tiêu Bình Dương biết rằng mình đánh không lại Án Hà Thanh, không hy vọng bá tánh Tây Thục quốc gặp phải chiến hỏa giẫm đạp, thế là đáp ứng Án Hà Thanh, gả tới Bắc quốc, phong làm hoàng hậu, sau đó Tây Thục quốc, cũng tự nhiên như vậy mà thuộc về Án Hà Thanh.
Án Hà Thanh hắn đột nhiên thống nhất thiên hạ rồi
Chính là bởi vì cưới một người vợ!!!
Cưới một người vợ!!!
Người khác đọ cha đọ mẹ, Án Hà Thanh đọ vợ!!! Còn khiến người ta không có lời nào phản bác lại!!!
Lấy tư cách là một người độc giả, Tiêu Bình Dương có lẽ là một muội tử trong hậu cung của Án Hà Thanh, mà Tiêu Dư An yêu thích nhất.
Trước tiên không nói Tiêu Bình Dương cùng hắn bổn gia, cùng họ Tiêu, chỉ nói tính cách của Tiêu Bình Dương, đó thật sự là soái đến nỗi không có lời nào để tả.
Trong nguyên tác, tác giả chưa từng miêu tả qua nụ cười của nàng, toàn là lanh lãnh, lạnh lùng, lạnh nhạt, người khác tặng biệt hiệu ‘Thiết Diện Nương Tử’, Tiêu Dư An tặng biệt hiệu ‘Tiêu Băng Côn’.
Có rất nhiều độc giả bám lấy chuyện giường chiếu điểm này, phân tích nói Tiêu Bình Dương căn bản là không thích Án Hà Thanh.
Nhưng cũng chính là bởi vì tính cách này của nàng, mới trấn giữ được hậu cung của Án Hà Thanh, hậu cung của Án Hà Thanh to lớn như vậy, làm sao có thể không ra vài người tác quái a, nếu như không phải Tiêu Bình Dương, những người tính cánh ôn hòa nhu nhược, sớm đã bị làm cho chết rồi.
Thân phận Tiêu Bình Dương đặc biệt như vậy, giờ đây đột nhiên xuất hiện ở nơi chính điện này, Tiêu Dư An chỉ cảm thấy chính mình tim, gan, tì, phổi, thận đều đang run rẩy.
Tại sao lại xuất hiện sớm như vậy!!!
Không lẽ thật sự là đến cùng công chúa Vĩnh Ninh dành nam nhân a?!
Nói thật, trong hậu cung của Án Hà Thanh, duy nhất có thể so nhan sắc với công chúa Vĩnh Ninh, thì chỉ có Tiêu Bình Dương!
Lễ nghi qua đi sau đó, sứ giả Tây Thục quốc toàn bộ vào chỗ ngồi, con mắt của Tiêu Dư An cũng chưa từng rời qua người Tiêu Bình Dương.
Án Hà Thanh đứng ngay sau người Tiêu Dư An, đem nhất cử nhất động của Tiêu Dư An toàn bộ thu vào đáy mắt, ánh mắt của hắn u tối, thuận theo ánh mắt của Tiêu Dư An nhìn hướng Tiêu Bình Dương, cái tay cầm kiếm trên eo, lặng lẽ mà nắm chặt.
Tiêu Dư An mờ ảo cảm giác được ánh mắt nóng bỏng, lặng lẽ quay đầu nhìn qua, thấy Án Hà Thanh chẳng nói câu nào mà nhìn Tiêu Bình Dương, trong lòng hồi hộp một tiếng.
Yểu thọ a!!!
Tình huống gì đây, vợ lớn chưa gặp được, cho nên trước tiên công lược vợ hai à!!
Vậy tình tiết sau này phải phát triển ra sao đây a!!!
/97
|