Editor: Aubrey.
Hoắc Tiểu Hàn làm cơm xong liền hỏi Nguyên An Bình: "An Bình ca! Cơm làm xong rồi, hiện tại có thể đưa qua cho đại bá bọn họ."
Khí trời đã trở nên mát mẻ, Nguyên An Bình thay xong bộ y phục cũ rồi đi vào nhà bếp: "Chừa ra một ít, để ta đưa qua. Các ngươi ở nhà ăn cơm đi, ta sẽ ăn cùng với bọn họ."
"Chiều nay ngươi thật sự muốn đi làm việc?" Thấy Nguyên An Bình như vậy, y liền biết hắn lại muốn hỗ trợ gặt lúa: "Ta cũng nên đi cùng ngươi."
"Ngươi không cần đi." Nguyên An Bình nhìn đồ ăn, vừa nhìn đã biết rất ngon a, hắn cười hì hì nói: "Ta là cháu trai của đại bá, hỗ trợ là việc nên làm, ngươi còn chưa gả cho ta, hiện tại muốn đi làm việc, không sợ người khác nói gì ngươi sao?"
Hoắc Tiểu Hàn lườm hắn một cái: "Ngươi nói bậy, lại nói, mỗi lần đến thời điểm làm việc nhà nông, những nhà có quan hệ tốt cùng làm việc với nhau là rất bình thường."
"Không bình thường cũng không được, ngươi không cần đi, trong nhà còn phải nhờ ngươi chăm sóc đây. Ta chỉ đi đưa cơm một lát, ngươi xem Tiểu Vũ tỷ, thời điểm mọi người bận rộn, không phải tỷ ấy cũng ở nhà sao?" Nguyên An Bình thấy có trứng vịt muối, liền hỏi: "Tổng cộng có mấy cái?"
"Tiểu Vũ tỷ là bởi vì năm nay phải nói chuyện hôn sự, nên phải ở trong nhà dưỡng da dẻ, nắng ăn đen da sẽ rất khó coi, những năm qua tỷ ấy cũng cực khổ rồi." Hoắc Tiểu Hàn đem thức ăn đặt vào trong rổ: "Ta làm mười cái, đợi lát nữa ta cắt ra, lấy cho ngươi tám cái đủ không?"
"Bảy cái là đủ rồi, ta không ăn." Nhà Nguyên đại bá có tổng cộng bảy người, bảy cái là đủ rồi, vẫn còn nhiều đồ ăn đây, hắn cũng không ăn trứng vịt.
"Hảo! Vậy ta đưa cho Tiểu Thụy, nó thích nhất là trứng muối."
"Nó thích chia sẻ với Nguyên Lâm thì đúng hơn."
Thời điểm Nguyên An Bình mang cơm đến, cả nhà Nguyên Căn Thịnh cũng đang bắt đầu chuẩn bị ăn cơm.
"Ta đến thật đúng lúc." Nguyên An Bình cầm rổ đi vào: "Mang thêm hai món ăn."
Nguyên Đại Hà vội vàng nhường ra một vị trí: "An Bình ca! Đến đây ngồi đi."
Nguyên An Bình đi tới ngồi xuống, sau đó liền bưng đồ ăn ra, một tô cải xanh xào thịt, một tô miến lợn, trứng vịt muối được cắt ra cũng xếp chung một tô, mùi đồ ăn toả ra thơm lừng.
Nguyên Căn Thịnh liếc nhìn thịt mỡ dày trong tô đồ ăn: "An Bình! Thịt trong mấy món này cũng thật nhiều."
"Không phải nói ngày mùa nên ăn nhiều dầu một chút sao? Làm việc nặng cũng không sợ mất sức." Nguyên An Bình cầm một cái bánh màn thầu, cắn một cái: "Mọi người ăn nhiều một chút, ăn rất ngon."
Thạch Đầu nhìn hai tô đồ ăn, âm thầm nuốt một ngụm nước miếng, hắn gắp một miếng trứng gà xào, cùng một miếng thịt xào, đồ ăn hiện tại so với lúc trước ăn ngon hơn, nhưng vẫn không bằng hai món ăn của Nguyên An Bình. Còn có trứng vịt muối, béo ngậy, thực sự là quá dụ người. Lần trước, Nguyên An Bình cũng có mang qua cho bọn họ một ít, sau khi nếm qua mùi vị của trứng vịt muối, tất nhiên hắn cũng biết mùi vị của trứng muối ngon đến cỡ nào.
Thấy Nguyên An Bình chỉ lo ăn rau, Nguyên Căn Thịnh liền gắp một miếng trứng gà cho hắn: "Đừng chỉ lo ăn rau, ăn một miếng trứng đi."
"Cũng nên ăn nhiều thịt một chút." Đại Trụ gắp cho hắn một miếng thịt mỡ dày.
"Đại Trụ ca! Ta không thích ăn thịt mỡ." Nguyên An Bình đem thịt mỡ trả lại cho hắn.
Bọn họ không tin, có ai mà không thích ăn thịt mỡ? Thơm ngon như vậy a. Bất quá, đồ ăn ở đây vẫn còn rất nhiều, bọn họ cũng không nhún nhường cho nhau nữa.
...
Ngày mùa, Nguyên Căn Thịnh bọn họ chỉ cho Nguyên An Bình tham dự ba ngày, mà ba ngày này, Nguyên An Bình cũng đã đen hơn một chút.
Sau khi viết chữ xong, Nguyên An Bình liền chậm rãi xoay người: "Không có việc gì làm, đi xem nhà mới vậy."
Trước khi đến ngày mùa, nhà mới đã được xây xong, vẫn đang trong thời gian phơi nắng, chờ đến ngày đám hài tử đi học trở lại, là có thể chính thức sử dụng.
Hoắc Tiểu Hàn làm cơm xong liền hỏi Nguyên An Bình: "An Bình ca! Cơm làm xong rồi, hiện tại có thể đưa qua cho đại bá bọn họ."
Khí trời đã trở nên mát mẻ, Nguyên An Bình thay xong bộ y phục cũ rồi đi vào nhà bếp: "Chừa ra một ít, để ta đưa qua. Các ngươi ở nhà ăn cơm đi, ta sẽ ăn cùng với bọn họ."
"Chiều nay ngươi thật sự muốn đi làm việc?" Thấy Nguyên An Bình như vậy, y liền biết hắn lại muốn hỗ trợ gặt lúa: "Ta cũng nên đi cùng ngươi."
"Ngươi không cần đi." Nguyên An Bình nhìn đồ ăn, vừa nhìn đã biết rất ngon a, hắn cười hì hì nói: "Ta là cháu trai của đại bá, hỗ trợ là việc nên làm, ngươi còn chưa gả cho ta, hiện tại muốn đi làm việc, không sợ người khác nói gì ngươi sao?"
Hoắc Tiểu Hàn lườm hắn một cái: "Ngươi nói bậy, lại nói, mỗi lần đến thời điểm làm việc nhà nông, những nhà có quan hệ tốt cùng làm việc với nhau là rất bình thường."
"Không bình thường cũng không được, ngươi không cần đi, trong nhà còn phải nhờ ngươi chăm sóc đây. Ta chỉ đi đưa cơm một lát, ngươi xem Tiểu Vũ tỷ, thời điểm mọi người bận rộn, không phải tỷ ấy cũng ở nhà sao?" Nguyên An Bình thấy có trứng vịt muối, liền hỏi: "Tổng cộng có mấy cái?"
"Tiểu Vũ tỷ là bởi vì năm nay phải nói chuyện hôn sự, nên phải ở trong nhà dưỡng da dẻ, nắng ăn đen da sẽ rất khó coi, những năm qua tỷ ấy cũng cực khổ rồi." Hoắc Tiểu Hàn đem thức ăn đặt vào trong rổ: "Ta làm mười cái, đợi lát nữa ta cắt ra, lấy cho ngươi tám cái đủ không?"
"Bảy cái là đủ rồi, ta không ăn." Nhà Nguyên đại bá có tổng cộng bảy người, bảy cái là đủ rồi, vẫn còn nhiều đồ ăn đây, hắn cũng không ăn trứng vịt.
"Hảo! Vậy ta đưa cho Tiểu Thụy, nó thích nhất là trứng muối."
"Nó thích chia sẻ với Nguyên Lâm thì đúng hơn."
Thời điểm Nguyên An Bình mang cơm đến, cả nhà Nguyên Căn Thịnh cũng đang bắt đầu chuẩn bị ăn cơm.
"Ta đến thật đúng lúc." Nguyên An Bình cầm rổ đi vào: "Mang thêm hai món ăn."
Nguyên Đại Hà vội vàng nhường ra một vị trí: "An Bình ca! Đến đây ngồi đi."
Nguyên An Bình đi tới ngồi xuống, sau đó liền bưng đồ ăn ra, một tô cải xanh xào thịt, một tô miến lợn, trứng vịt muối được cắt ra cũng xếp chung một tô, mùi đồ ăn toả ra thơm lừng.
Nguyên Căn Thịnh liếc nhìn thịt mỡ dày trong tô đồ ăn: "An Bình! Thịt trong mấy món này cũng thật nhiều."
"Không phải nói ngày mùa nên ăn nhiều dầu một chút sao? Làm việc nặng cũng không sợ mất sức." Nguyên An Bình cầm một cái bánh màn thầu, cắn một cái: "Mọi người ăn nhiều một chút, ăn rất ngon."
Thạch Đầu nhìn hai tô đồ ăn, âm thầm nuốt một ngụm nước miếng, hắn gắp một miếng trứng gà xào, cùng một miếng thịt xào, đồ ăn hiện tại so với lúc trước ăn ngon hơn, nhưng vẫn không bằng hai món ăn của Nguyên An Bình. Còn có trứng vịt muối, béo ngậy, thực sự là quá dụ người. Lần trước, Nguyên An Bình cũng có mang qua cho bọn họ một ít, sau khi nếm qua mùi vị của trứng vịt muối, tất nhiên hắn cũng biết mùi vị của trứng muối ngon đến cỡ nào.
Thấy Nguyên An Bình chỉ lo ăn rau, Nguyên Căn Thịnh liền gắp một miếng trứng gà cho hắn: "Đừng chỉ lo ăn rau, ăn một miếng trứng đi."
"Cũng nên ăn nhiều thịt một chút." Đại Trụ gắp cho hắn một miếng thịt mỡ dày.
"Đại Trụ ca! Ta không thích ăn thịt mỡ." Nguyên An Bình đem thịt mỡ trả lại cho hắn.
Bọn họ không tin, có ai mà không thích ăn thịt mỡ? Thơm ngon như vậy a. Bất quá, đồ ăn ở đây vẫn còn rất nhiều, bọn họ cũng không nhún nhường cho nhau nữa.
...
Ngày mùa, Nguyên Căn Thịnh bọn họ chỉ cho Nguyên An Bình tham dự ba ngày, mà ba ngày này, Nguyên An Bình cũng đã đen hơn một chút.
Sau khi viết chữ xong, Nguyên An Bình liền chậm rãi xoay người: "Không có việc gì làm, đi xem nhà mới vậy."
Trước khi đến ngày mùa, nhà mới đã được xây xong, vẫn đang trong thời gian phơi nắng, chờ đến ngày đám hài tử đi học trở lại, là có thể chính thức sử dụng.
/134
|