Sau khi Cảnh thành thất thủ, hai thành kế tiếp cũng dễ công chiếm hơn rất nhiều , giống như đánh hạ trụ cột một gian phòng khiến các địa phương khác liền trở nên vô cùng yếu ới, cơ hồ chịu không nổi thêm một lần dao động nữa .
Chỉ cần công chiếm xong hai tòa thành , Tần Dục cùng Nam Cung Ngạo sẽ hợp lại , vây công trung tâm Tần Quốc -- Biện Kinh.
Từ lúc bắt đầu dẫn đến bây giờ đã qua chín tháng, thời tiết đã tiến vào cuối mùa thu.
Thời tiết càng trở nên mát mẻ, cỏ cây nguyên bản cũng từ tươi tốt dần thưa thớt , trong viện trồng lá phong cây đều biến thành mảnh hồng diễm , từ xa nhìn lại giống như một hỏa cầu thiêu đốt .
Lê Lạc ngồi trên ghế đá trong viện , thích ý rót một ly trà, vừa uống trà vừa nhẹ nhàng ăn điểm tâm.
Thời điểm mỗi khi công chiếm được thành trì liền nghỉ ngơi chỉnh đốn, cũng chính là mấy ngày thoải mái nhất . Lê Lạc cũng sẽ không bỏ qua cơ hội thả lỏng thân thể , dù sao lúc này Tần Dục phần lớn thời gian đều sẽ ở trong thư phòng nghiên cứu kế hoạch cùng các thống lĩnh .
Tuy rằng lần trước Lê Lạc nghĩ ra kế khiến cho ngựa quân địch mất sức , bụng đói liền vứt hạt đậu lành xào gây nhiễu loạn lấy được thắng lợi.
Nhưng mỗi khi tới thời điểm hao tế bào này Tần Dục đều không có gọi hắn. Bất quá trước khi đi ngủ, Tần Dục đều sẽ kể lại kế hoạch một cách đơn giản với hắn , không có một chút ý tứ nào muốn dấu diếm hắn , nếu hắn đưa ra ý tưởng với Tần Dục , Tần Dục cũng sẽ nghiêm túc nghe hắn nói xong. Sau đó Lê Lạc liền phát hiện, chỉ cần đề nghị của hắn tốt , Tần Dục đều sẽ dựa theo đó đi làm.
Lê Lạc không rõ Tần Dục vì cái gì muốn làm như vậy, bất quá hắn là một trạch nam, có thể ngồi liền không đứng, có thể nằm liền không ngồi, cả ngày đều thích ở trong nhà không ra khỏi cửa, không thích nhất chính là chuyện phiền toái . Cho nên có thể tránh cho chuyện tiêu hao tế bào não này , còn bị người khác hỏi đông hỏi tây , đối với hắn mà nói vô cùng không thích .
Lê Lạc giống như một con mèo nhỏ lười biếng nằm phơi mình dưới ánh mặt , đôi mắt đào hoa hơi nheo lại nhìn quanh, cảm thụ hương vị ngòn ngọt của điểm tâm lan tỏa , liền không
Chỉ cần công chiếm xong hai tòa thành , Tần Dục cùng Nam Cung Ngạo sẽ hợp lại , vây công trung tâm Tần Quốc -- Biện Kinh.
Từ lúc bắt đầu dẫn đến bây giờ đã qua chín tháng, thời tiết đã tiến vào cuối mùa thu.
Thời tiết càng trở nên mát mẻ, cỏ cây nguyên bản cũng từ tươi tốt dần thưa thớt , trong viện trồng lá phong cây đều biến thành mảnh hồng diễm , từ xa nhìn lại giống như một hỏa cầu thiêu đốt .
Lê Lạc ngồi trên ghế đá trong viện , thích ý rót một ly trà, vừa uống trà vừa nhẹ nhàng ăn điểm tâm.
Thời điểm mỗi khi công chiếm được thành trì liền nghỉ ngơi chỉnh đốn, cũng chính là mấy ngày thoải mái nhất . Lê Lạc cũng sẽ không bỏ qua cơ hội thả lỏng thân thể , dù sao lúc này Tần Dục phần lớn thời gian đều sẽ ở trong thư phòng nghiên cứu kế hoạch cùng các thống lĩnh .
Tuy rằng lần trước Lê Lạc nghĩ ra kế khiến cho ngựa quân địch mất sức , bụng đói liền vứt hạt đậu lành xào gây nhiễu loạn lấy được thắng lợi.
Nhưng mỗi khi tới thời điểm hao tế bào này Tần Dục đều không có gọi hắn. Bất quá trước khi đi ngủ, Tần Dục đều sẽ kể lại kế hoạch một cách đơn giản với hắn , không có một chút ý tứ nào muốn dấu diếm hắn , nếu hắn đưa ra ý tưởng với Tần Dục , Tần Dục cũng sẽ nghiêm túc nghe hắn nói xong. Sau đó Lê Lạc liền phát hiện, chỉ cần đề nghị của hắn tốt , Tần Dục đều sẽ dựa theo đó đi làm.
Lê Lạc không rõ Tần Dục vì cái gì muốn làm như vậy, bất quá hắn là một trạch nam, có thể ngồi liền không đứng, có thể nằm liền không ngồi, cả ngày đều thích ở trong nhà không ra khỏi cửa, không thích nhất chính là chuyện phiền toái . Cho nên có thể tránh cho chuyện tiêu hao tế bào não này , còn bị người khác hỏi đông hỏi tây , đối với hắn mà nói vô cùng không thích .
Lê Lạc giống như một con mèo nhỏ lười biếng nằm phơi mình dưới ánh mặt , đôi mắt đào hoa hơi nheo lại nhìn quanh, cảm thụ hương vị ngòn ngọt của điểm tâm lan tỏa , liền không
/27
|