Y Đạo Quan Đồ

Chương 1244 - Lâu Thất Minh (2)

/2583


Dập điện thoại, Trương Dương đem điện thoại di động của Kiều Mông Viện trả cho nàng, Kiều Mộng Viện nói: Ba em nói cái gì với anh thế?

Ông ấy bảo anh giúp chăm sóc cho em. Trương đại quan nhân thành thật đáp.

Kiều Mộng Viện nói: Em có thể chăm sóc cho chính mình, không cần phiền anh.

Trương Dương đang muốn nói, lúc này bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa, Kiều gia có khách tới chơi, thư ký trưởng Tỉnh ủy Diêm Quốc Đào và vợ cùng nhau qua, bởi vì câu nói kia của Kiều Mộng Viện, Trương Dương chính là rất đề phòng đối với Diêm Quốc Đào, chuyện hắn tặng lễ cho Kiều Chấn Lương, Diêm Quốc Đào cũng là một trong những người biết rõ.

Diêm Quốc Đào thấy Trương Dương cũng ở chỗ này, cảm thấy có chút kinh ngạc, sở dĩ vợ chồng Diêm Quốc Đào tại trong loại thời khắc mẫn cảm này đến Kiều gia, là bởi vì quan hệ chủ và khách nhiều năm qua giữa y và Kiều Chấn Lương, dù y có tới hay không, người khác cũng đều sẽ đem y nhập vào trong đội ngũ của Kiều Chấn Lương, so sánh với việc tới mà nói, y lại còn có thể thắng được một ít danh tiếng, thu được hảo cảm của Kiều gia, đến cửa là một loại thái độ, chứng minh Diêm Quốc Đào y không có bởi vì Kiều Chấn Lương thất thế mà nóng lòng xóa bỏ quan hệ. Đương nhiên y còn có một mục đích, xem có thể từ trong miệng Kiều Mộng Viện thu hoạch được một ít tin tức hay không. Diêm Quốc Đào cho rằng lý do mình tới Kiều gia rất đầy đủ, thế nhưng y thực sự không tìm ra lý do Trương Dương nên xuất hiện ở chỗ này.

Nhưng Trương Dương đã tới rồi, hơn nữa thoải mái hướng vợ chồng Diêm Quốc Đào cười cười: Chào thư ký trưởng Diêm !

Diêm Quốc Đào mỉm cười nói: Chúng tôi qua thăm Mộng Viện. Vợ của Diêm Quốc Đào đi qua lôi kéo tay của Kiều Mộng Viện, mang theo biểu tình thân thiết vừa đi vừa nói chuyện, đây là trước khi bọn họ tới đã thương lượng tốt.

Trương Dương nói: Bí thư Kiều bị bệnh quá đột ngột.

Diêm Quốc Đào thở dài nói: Tôi cũng không nghĩ tới, buổi sáng mới trò chuyện cùng ông ấy. . . Y cẩn thận quan sát biến hóa trên vẻ mặt của Trương Dương, làm cho Diêm Quốc Đào phiền muộn chính là, y hoàn toàn không biết gì về tình hình gần đây của Kiều Chấn Lương, lấy quan hệ giữa y và Kiều Chấn Lương, mà Kiều Chấn Lương ngay cả chút ý nào cũng không có tiết lộ cho y, để đến bây giờ, y thậm chí muốn đi qua người khác nói để tìm hiểu tình hình thực tế của Kiều Chấn Lương.

Trương Dương nói: Thư ký trưởng Diêm, tôi vừa trò chuyện với bí thư Kiều, cảm thấy tình hình của ông ấy còn khá.

Hai mắt Diêm Quốc Đào sáng ngời, trong lòng đã có chút khổ sở, chính mình đi theo Kiều Chấn Lương nhiều năm như vậy, hắn lại có thể tình nguyện nói với một tên mao đầu tiểu tử, mà không muốn nói nhiều hơn với mình một hai câu, Diêm Quốc Đào nói: Hy vọng thân thể của bí thư Kiều mau chóng khang phục.

Trương Dương nói: Bí thư Kiều vừa rồi còn nhắc tới ngài đó, nói muốn đem bức Lâu Thất Minh kia tặng cho ngài. Lúc Trương Dương nói, lưu ý quan sát biến háo trên vẻ mặt của Diêm Quốc Đào, nhưng phát hiện biểu tình của Diêm Quốc Đào dường như cố tỉnh không dao động, trong lòng thầm khen, rốt cuộc là lão cáo già chính trị, công phu tu luyện tâm tính đích thật đúng là không tầm thường.

***

Diêm Quốc Đào nói: Cậu là nói tới bức tranh chữ trong thư phòng của bí thư Kiều sao?

Trương Dương gật đầu, trong lòng nói ngươi còn hỏi lại chỗ, tám chín phần mười chính là ngươi làm!

Diêm Quốc Đào nói: Quân tử không đoạt đồ người thích, hơn nữa, bức tranh chữ của Hoàng Vân Nhàn trân quý như vậy, làm sao tôi dám nhận.

Nghe thấy Diêm Quốc Đào hiểu rõ đối với bức tranh chữ như thế, Trương Dương càng thêm hoài nghi việc này chính là y nói đi ra ngoài.

Kiều Mộng Viện muốn đi pha trà, vợ chồng Diêm Quốc Đào cũng không có ý ở lâu, Diêm Quốc Đào nói: Mộng Viện, không vội, buổi tối chú còn có việc xã giao, chỉ là bớt thời giờ qua đến thăm cháu, có chỗ gì cần chú hỗ trợ hay không.

Kiều Mộng Viện nói: Cảm ơn chú Diêm đã quan tâm, trong nhà vốn không có nhiều ít đồ, ngoại trừ một ít tranh chữ ba cháu sưu tập, cũng không còn có thứ khác cần thu dọn.

Diêm Quốc Đào gật đầu, nhẹ giọng nói: Mộng Viện, giúp chú với ba cháu nói một tiếng, chờ xong việc mấy ngày này, chú sẽ đi tới kinh đô gặp ông ấy.

Cảm ơn chú Diêm. Kiều Mộng Viện biểu hiện rất khách khí, thế nhưng lời của nàng làm cho Diêm Quốc Đào cảm thấy có chút cảm giác khoảng cách.

Diêm Quốc Đào và vợ rời khỏi Kiều gia, vẻ mặt Diêm Quốc Đào ngưng trọng, không nói được một lời, trở lại trên xe riêng, y hướng vợ khoát tay áo, ý bảo vợ tự mình đi trở về nhà đi, Diêm Quốc Đào đi lên ô tô, quay đầu, nhìn cửa lớn Kiều gia một cái, trong lòng tràn ngập mất mát và sững sờ rầu rĩ, y chẳng bao giờ nghĩ tới cuộc đời chính trị của Kiều Chấn Lương ở Bình Hải lại kết thúc dưới hình thức như vậy, không minh bạch, thật không minh bạch, gần như chỉ vì chuyện Kiều Bằng Cử kia chưa rõ ràng, liền dẫn đến một lần náo loạn lớn nhất trong cuộc đời chính trị của Kiều Chấn Lương, Diêm Quốc Đào không nghĩ ra, cho dù là Kiều lão đã lui lại phía sau màn, thế nhưng lấy căn cơ của Kiều gia tại chính đàn, chuyện này vốn không đến mức tạo thành ảnh hưởng và thất bại lớn như vậy, Kiều Chấn Lương lẽ nào lại cam tâm cứ như vậy mà buông tha? Tính cách của hắn vốn không phải là như vậy.

Hiện tại Diêm Quốc Đào giống như một con chim nhạn lạc đường, rõ ràng có thể nhìn thấy đoàn đội của nó, thế nhưng chính nó vô luận như thế nào cũng không đuổi theo kịp bước tiến của thủ lĩnh. Diêm Quốc Đào theo Kiều Chấn Lương nhiều năm, y vốn tưởng rằng mình đã đủ hiểu rõ Kiều Chấn Lương, nhưng đi tới hiện tại, y mới phát hiện, chính mình căn bản là là hoàn toàn không biết gì về Kiều Chấn Lương. Diêm Quốc Đào nhắm lại hai mắt, y nhớ tới bí thư Ủy ban Kỷ luật Lưu Chiêu, nhớ tới Thường Vụ Phó Chủ tịch Tỉnh Tiêu Nãi Vượng, nhớ tới Giám đốc Sở Công An Cao Trọng, cảm thấy bị hoang mang hẳn là không chỉ có một mình y, nghĩ tới đây trong lòng Diêm Quốc Đào thoáng cảm thấy thoải mái hơn một chút.

Thế nhưng từ sau khi tin tức Kiều Chấn Lương cáo bệnh tạm rời cương vị công tác truyền ra, giữa các thành viên đáng tin cậy trong tổ chức của Kiều Chấn Lương trái lại không có giao lưu nhiều lắm, ai cũng đều hiểu rõ ràng tình thế hiện tại là khéo léo như thế nào, mỗi một động tác của bọn họ đều có khả năng sẽ ảnh hưởng đến số phận của mình tại Bình Hải trong thời gian tới.

Ô tô của Diêm Quốc Đào nhanh chóng cách rời khỏi khu nhà thân nhân Tỉnh ủy, chạy nhanh dưới màn tuyết rơi trong hoàng hôn, lúc bóng đêm phủ xuống, Diêm Quốc Đào đi tới quán trà Mộ Xuân, y tới đây với mục đích là gặp một người bạn từ xa mà đến.

Diêm Quốc Đào cũng không biết, có một người đi ô-tô vẫn theo đuôi tại phía sau y.

Trương đại quan nhân ngồi ở bên trong xe việt dã, nhìn Diêm Quốc Đào từ trong xe đi ra, động cơ của hắn theo dõi Diêm Quốc Đào rất đơn giản, hắn hoài nghi Diêm Quốc Đào đã đi hướng Ủy ban Kỷ luật tố cáo hắn tặng lễ cho Kiều Chấn Lương. Cuộc đời trước kia của Trương đại quan nhân cũng không phải dễ bỏ qua được, thằng nhãi này đối với việc theo dõi truy kích mà nói đã nắm giữ tới mức lô hỏa thuần thanh, huống chi mục tiêu theo dõi của hắn là Diêm Quốc Đào không hề có kinh nghiệm phản theo dõi.

Diêm Quốc Đào đi xuống xe, y hướng bốn phía nhìn một chút, sau đó cúi đầu đi vào quán trà.

Ở trong mắt của Trương Dương, hành vi của Diêm Quốc Đào có chút lén lút, y sợ người khác thấy, Trương đại quan nhân đợi một hồi, hắn đứng lên thay áo, đội lên kính mắt gọng đen, dù sao trong trường hợp đi ra nhập công chúng, lợi khí dịch dung lợi hại nhất của Trương đại quan nhân - phái Ti Miệt cũng không hơn được kính mắt. Kéo xuống kính của xe quay lại nhìn một chút, thằng nhãi này tỏ ra thỏa mãn đối với hình dạng hiện tại của mình, chính mình trong kính thoạt nhìn có thêm vài phần phong độ của người trí thức.

Trương đại quan nhân đi xuống phía dưới, bóng đêm đã phủ xuống, khí trời như này số người đi ra ngoài uống trà vốn sẽ không nhiều, Trương Dương cầm túi tiền, co lại cái cổ đi vào quán trà Mộ Xuân, bên trong ấm áp như mùa xuân, ngọn đèn rất mờ, Trương Dương liếc mắt liền thấy trong đại sảnh tầng một không có bóng dáng của Diêm Quốc Đào, hắn tìm người bán hàng muốn một gian ở lầu ba, quy mô của quán trà Mộ Xuân không nhỏ, nơi này chỉ cần là phòng thì có hai mươi lăm phòng, đổi thành người khác muốn từ đó tìm được Diêm Quốc Đào thì rất khó, nhưng cái này không làm khó được Trương đại quan nhân, Trương Dương co thính lực siêu cường, tại sau khi tu luyện Đại Thừa Quyết, thính lực của hắn đã cao thêm một bậc, đi tới lầu ba, hắn dỏng tai nghe, toàn bộ đối thoại ở tầng trệt đều bị hắn rõ ràng nhét vào trong tai. .

/2583

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status