Triệu Thiên Tài nói: Trương Dương, ý cậu là, cậu nghi ngờ Chương Bích Quân có vấn đề?
Trương Dương đáp: Tôi cũng chưa nói cô ta có vấn đề, nhưng tôi cảm thấy cô ta nhất định còn giấu tôi nhiều việc. Tôi không tin cô ta điều tra tôi chỉ đơn giản để tìm tung tích của Hình Triêu Huy, cô ta nói hắn chạy trốn, ai làm chứng chứ? Không thấy tin tức gì của Hình Triêu Huy, rốt cuộc gã sống hay đã chết còn chưa biết, đương nhiên cô ta nói gì thì sẽ là như vậy.
Ngũ Đắc Chí nói: Chương Bích Quân con người cô ta tôi cũng biết rõ, cô ta có địa vị rất đặc thù trong cục An ninh quốc gia, các ban ngành đều chịu theo dưới trướng cô ta, phong cách làm việc vô cùng quyết đoán, so với những ngành an ninh quốc gia đặc thù giống như thế này, phái nữ muốn làm lãnh đạo thường rất khó nhưng cô ta lại làm được. Hơn nữa lại là một trong những nhân vật có thực quyền nội bộ cục an ninh. Tuy chưa từng làm dưới quyền cô ta, nhưng tôi cũng biết cô ta là việc rất cẩn thận không nể nang thân quen bao giờ.
Trương Dương đáp: Tôi không quan tâm đến phân tranh nội bộ của họ, tôi chỉ muốn làm cho rõ ràng, Chương Bích Quân cho người theo dõi tôi là có ý đồ gì? Tôi chỉ là một nhân vật tầm thường, đáng được cục an ninh quốc gia phải ha tâm tổn lực, phí công sức đi theo dõi sao?
Triệu Thiên Tài nói: Chương Bích Quân là phụ nữ mà? Hay là cô ta cũng thích cậu?
Trương đại quan nhân hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Thiên Tài: Cậu đúng là tên vô vị, tuổi cô ta đáng tuổi mẹ tôi! Lúc này điên thoại của hắn rung chuông, Trương Dương cầm điện thoại lên, hắn có vẻ ý thức được mà nhìn Triệu Thiên Tài một cái, hắn giờ có chút thần hồn nât thần tính, vẫn lo lắng mỗi hành động cử chỉ của mình đều bị cục an ninh theo dõi giám sát.
Là cuộc gọi của Khâu Phượng Tiên, cô gọi tìm Trương Dương có việc quan trọng cần nói, Trương Dương hẹn gặp thời gian và địa điểm sau đó cúp máy.
Trương Dương nói: Cục an ninh quốc gia giám sát tôi chắc cũng được một thời gian rồi, tối qua lúc tôi gặp Tra Tấn Bắc, họ đã phái người theo dõi. '
Ngũ Đắc Chí nói: Có phải Chương Bích Quân không nói thật với cậu, cô ta phái người theo dõi cậu lần này rốt cuộc là điều tra Hình Triêu Huy hay liên quan đến Tra Tấn Bắc đây? Nếu không thì có phải cô ta muốn theo dõi các cậu làm gì?
Trương Dương đột nhiên nhớ tới một việc, trước khi Hình Triêu Huy mất tích, gã đã bảo hắn điều tra về tập đoàn của Tra Tấn Bắc, có một dạo Hình Triêu Huy nghi ngờ Lưu Khánh Vinh nhà thiết kế cao cấp của Tinh Toản là gián điệp Đài Loan, lẽ nào mục đích lần này của Chương Bích Quân là nhằm vào Tra Tấn Bắc?
Trương đại quan nhân tuy không phải là một kẻ mưu mô, nhưng gần đây trải qua một loạt các sự việc càng khiến cho hắn cảm thấy cảnh giác, Tra Tấn Bắc đang cố thuyết phục Diêm Quốc Đào phản bội lại Kiều Chấn Lương. Qua việc này Trương Dương khẳng định Tra Tấn Bắc tuyệt đối không phải là một thương nhân đơn giản tầm thường. Tra Tấn Bắc, Khâu Phượng Tiên, Lưu Khánh Vinh những người này rốt cuộc là kết nối với nhau bằng quan hệ gì, sau lựng họ là kẻ nào giật dây? Trương đại quan nhân vì thế mà lại nảy sinh ý niệm điều tra rõ ràng.
Triệu Thiên Tài nói: Nếu phía cục an ninh theo dõi cậu là vì Tra Tấn Bắc, vậy tên Tra Tấn Bắc này ắt có vấn đề.
Trương Dương đáp: Tên Tra Tấn Bắc này thực sự là có vấn đề, tôi nghi ngờ gã có liên quan đến những sự vụ chính trị lần này của Bình Hải, hơn nữa có tới 90% gã dính dáng đến chuyện của Kiều Bằng Cử. Trương Dương bây giờ mới nói ra chuyện Tra Tấn Bắc xúi giục Diêm Quốc Đào.
Triệu Thiên Tài không hiểu nhiều về chuyện chính trị quốc gia còn Ngũ Đắc Chí lại tương đối hiểu biết về lĩnh vực này nên vừa nghe Trương Dương kể gã cau mày nói: Trương Dương, cậu càng nói, tôi càng cảm thấy việc này rất kì lạ, mục tiêu của cục an ninh có lẽ thật sự không phải là Hình Triêu Huy.
Gã bình tĩnh phân tích: Theo cách nói của Chương Bích Quân, Hình Triêu Huy đã bỏ trốn, nếu Hình Triêu Huy bị định tội là gián điệp hai mang, hắn đã phạm tôi phản quốc, tội nặng như vậy nếu bị bắt lại hậu quả càng nghiêm trọng, nói cách khác khả năng hắn còn ở trong nước là rất thấp. Trong tình hình như vậy, hắn làm sao có thể liên lạc với cậu? Hắn đã làm việc nhiều năm ở cục an ninh, hiểu rõ phương thức làm việc của tổ chức hơn cả chúng ta. Lí do Chương Bích Quân định thông qua theo dõi cậu để truy tìm tung tích Hình Triêu Huy quả thực là quá gượng ép.
Trương Dương nói: Chương Bích Quân còn cho tôi xem qua một bản tài liệu, việc giữa tôi và Hình Triêu Huy mà chỉ có hai người mới biết. Cô ta nắm rõ như vậy hẳn là do Hình Triêu Huy đã chủ động khai ra.
Ngũ Đắc Chí lại nói: Cục an ninh muốn bắt người khai ra sự thực, họ sẽ có rất nhiều cách, Hình Triêu Huy có bỏ tốn hay không, rốt cuộc bây giờ đang ở đâu? Tất cả đều là do Chương Bích Quân nói ra, hay nói cách khác, dù sao chúng ta cũng không biết hắn ở đâu, cô ta nói gì thì là như thế.
Trương Dương gật đầu: Đúng vậy, xem ra cô ta không nói với tôi sự thật.
Ngũ Đắc Chí đáp: Có một điểm có thể kết luận, nhất định cậu có thứ mà tổ chức cảm thấy hứng thú, theo kinh nghiệm của tôi, họ tuyệt đối sẽ không dừng việc chú ý tới cậu khi chưa đạt được mục đích.
Trương đại quan nhân ngẫm lại thấy cũng có nhiều sự việc giống hệt như lời Ngũ Đắc Chí nói, sau này thì gặp nhiều phiền toái đây, dù hắn có gặp đặc vụ là đánh thì việc bị theo dõi trong thời gian này cũng thật rất khó chịu.
Triệu Thiên Tài nói: Vậy có nghĩa là, cục quốc an sau này sẽ còn theo dõi Trương Dương, sau này cậu ta muốn làm chuyện xấu cũng không được nữa rồi?
Ngũ Đắc Chí đáp: Muốn quốc an mất hứng thú với cậu thì có hai cách, thứ nhất, cậu hãy nhanh chóng chứng minh mình không có giá trị để cho họ theo dõi. Thứ hai, cậu phải làm rõ mục đích của họ, phối hợp và hợp tác với họ.
Trương Dương nói: Thế chẳng khác nào tôi cam tâm tình nguyện để bọn họ lợi dụng?
Ngũ Đắc Chí thở dài: Dù cậu có lợi hại đến đâu cũng chỉ là một cá nhân, tính thêm cả hai chúng tôi là ba người, dựa vào thực lực của chúng ta để đo sức với quốc an là điều quá hoang tưởng hão huyền. Ngũ Đắc Chí lắc đầu, mặt cười một cách đau khổ.
Trương Dương nói: Mặc kệ, người không phạm ta thì ta không phạm người, nếu xâm phạm ta ta nhất định phải phạm người! Việc của cục quốc an tạm gác sang một bên, tôi phải điều tra rõ về Tra Tấn Bắc mới được.
Ngũ Đắc Chí đáp: Việc này vẫn có thể coi là một quyết định sáng suốt, việc cậu muốn điều tra cục quốc an thực không có khả năng. Gã chỉ vào chiếc xe Naveco bên ngoài nói: Quốc an sẽ không bỏ các thiết bị của họ ở đó đâu, Trương Dương, tôi tin họ nhất định sẽ tìm cậu để đàm phán điều kiện.
Trương Dương nói: Tôi chẳng hứng thú gì với điều kiện của họ, có vài việc tôi phải làm cho rõ ràng trước khi họ tìm tôi đàm phán điều kiện.
Ngũ Đắc Chí nói tiếp: Cậu vẫn muốn điều tra Tra Tấn Bắc?
Trương Dương gật đầu, hắn cũng vừa nói qua chuyện này, kì thực ban đầu khi hắn gia nhập cục quốc an, Hình Triêu Huy đã phân công hắn làm công việc này, nhưng thời gian đó Trương đại quan nhân chỉ làm để ứng phó, những việc hắn làm cho tổ chức đều là thật nhưng là những việc gấp bắt buộc, bất quá phải làm. Rất ít khi hắn chủ động làm việc cho tổ chức, bây giờ Hình Triêu Huy lún sâu vào kiếp nạn, lại nhớ tới vị cấp trên ngày xưa này Trương đại quan nhân đột nhiên cảm thấy có chút áy náy. Điều tra Tra Tấn Bắc việc này có thể coi là hoàn thành một tâm nguyện của Hình Triêu Huy, còn một nguyên nhân quan trọng hơn, những lời đối thoại giữa Tra Tấn Bắc và Diêm Quốc Đào càng làm cho Trương Dương cảm thấy cảnh giác, hắn đã nhận định rằng Tra Tấn Bắc tuyệt đối không phải là một tên thương nhân tầm thường, phía sau người này chắc chắn có rất nhiều bí mật.
Ngũ Đắc Chí tuy không muốn dây dưa gì với quốc an, nhưng lần này là Trương Dương gọi gã đến, hiển nhiêu không phải chỉ nhờ mình phân tích vấn đề, Trương Dương rõ ràng cần sự giúp đỡ của gã, bất luận thế nào dù là từ góc độ ân tình của Trương Dương đối với gã hay là tình bằng hữu mà nói, Ngũ Đắc Chí đều không thể khoang tay đứng nhìn, tuy Triệu Thiêu Tài là kì tài về máy móc điện tử còn Trương Dương là cao thủ kiêm cả trong lẫn ngoài nhưng nếu nói đến công việc tình báo, họ hoàn toàn thiếu kinh nghiệm.
Trương đại quan nhân đã bắt đầu sắp xếp kế hoạch của hắn, kế hoạch được bắt đầu từ Khâu Phương Tiên, tiến hành theo dõi Khâu Phương Tiên, tốt nhất là gắp thiết bị nghe trộm trên người Khâu Phượng Tiên, như vậy có thể nghe được những cuộc nói chuyện bí mật giữa ả và Tra Tấn Bắc, điều tra rõ rốt cuộc giữa hai người này có bí mật gì.
Ngũ Đắc Chí đứng ngoài quan sát hai kẻ nghiệp dư Trương Dương và Triệu Thiên Tài trù mưu tính kế, cuối cùng cũng không nhịu được: Trình tự tiến hành kế hoạch của các cậu sai rồi, cứ theo dõi một cách không mục đích như vậy sẽ chẳng có hiệu quả đâu, hơn nữa các cậu thiếu thốn các thiết bị hữu hiệu, kế hoạch vừa rồi hoàn toàn không thể thực hiện được.
Triệu Thiên Tài nói: Sao lại không thể thực hiện được, tôi có thể chế tạo ra một thiết bị theo dõi, Trương Dương sẽ tận dụng cơ hội gặp mặt để gắn thiết bị theo dõi lên người Khâu Phượng Tiên, sau đó chúng tôi có thể thông qua định vị GPRS, có thể dễ dàng tìm được vị trí của cô ta.
Trương Dương nói tiếp: Chỉ cần có thể tìm thấy vị trí của cô ta, tôi tất sẽ có biện pháp nghe lén nội dung nói chuyện.
Trương Dương đáp: Tôi cũng chưa nói cô ta có vấn đề, nhưng tôi cảm thấy cô ta nhất định còn giấu tôi nhiều việc. Tôi không tin cô ta điều tra tôi chỉ đơn giản để tìm tung tích của Hình Triêu Huy, cô ta nói hắn chạy trốn, ai làm chứng chứ? Không thấy tin tức gì của Hình Triêu Huy, rốt cuộc gã sống hay đã chết còn chưa biết, đương nhiên cô ta nói gì thì sẽ là như vậy.
Ngũ Đắc Chí nói: Chương Bích Quân con người cô ta tôi cũng biết rõ, cô ta có địa vị rất đặc thù trong cục An ninh quốc gia, các ban ngành đều chịu theo dưới trướng cô ta, phong cách làm việc vô cùng quyết đoán, so với những ngành an ninh quốc gia đặc thù giống như thế này, phái nữ muốn làm lãnh đạo thường rất khó nhưng cô ta lại làm được. Hơn nữa lại là một trong những nhân vật có thực quyền nội bộ cục an ninh. Tuy chưa từng làm dưới quyền cô ta, nhưng tôi cũng biết cô ta là việc rất cẩn thận không nể nang thân quen bao giờ.
Trương Dương đáp: Tôi không quan tâm đến phân tranh nội bộ của họ, tôi chỉ muốn làm cho rõ ràng, Chương Bích Quân cho người theo dõi tôi là có ý đồ gì? Tôi chỉ là một nhân vật tầm thường, đáng được cục an ninh quốc gia phải ha tâm tổn lực, phí công sức đi theo dõi sao?
Triệu Thiên Tài nói: Chương Bích Quân là phụ nữ mà? Hay là cô ta cũng thích cậu?
Trương đại quan nhân hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Thiên Tài: Cậu đúng là tên vô vị, tuổi cô ta đáng tuổi mẹ tôi! Lúc này điên thoại của hắn rung chuông, Trương Dương cầm điện thoại lên, hắn có vẻ ý thức được mà nhìn Triệu Thiên Tài một cái, hắn giờ có chút thần hồn nât thần tính, vẫn lo lắng mỗi hành động cử chỉ của mình đều bị cục an ninh theo dõi giám sát.
Là cuộc gọi của Khâu Phượng Tiên, cô gọi tìm Trương Dương có việc quan trọng cần nói, Trương Dương hẹn gặp thời gian và địa điểm sau đó cúp máy.
Trương Dương nói: Cục an ninh quốc gia giám sát tôi chắc cũng được một thời gian rồi, tối qua lúc tôi gặp Tra Tấn Bắc, họ đã phái người theo dõi. '
Ngũ Đắc Chí nói: Có phải Chương Bích Quân không nói thật với cậu, cô ta phái người theo dõi cậu lần này rốt cuộc là điều tra Hình Triêu Huy hay liên quan đến Tra Tấn Bắc đây? Nếu không thì có phải cô ta muốn theo dõi các cậu làm gì?
Trương Dương đột nhiên nhớ tới một việc, trước khi Hình Triêu Huy mất tích, gã đã bảo hắn điều tra về tập đoàn của Tra Tấn Bắc, có một dạo Hình Triêu Huy nghi ngờ Lưu Khánh Vinh nhà thiết kế cao cấp của Tinh Toản là gián điệp Đài Loan, lẽ nào mục đích lần này của Chương Bích Quân là nhằm vào Tra Tấn Bắc?
Trương đại quan nhân tuy không phải là một kẻ mưu mô, nhưng gần đây trải qua một loạt các sự việc càng khiến cho hắn cảm thấy cảnh giác, Tra Tấn Bắc đang cố thuyết phục Diêm Quốc Đào phản bội lại Kiều Chấn Lương. Qua việc này Trương Dương khẳng định Tra Tấn Bắc tuyệt đối không phải là một thương nhân đơn giản tầm thường. Tra Tấn Bắc, Khâu Phượng Tiên, Lưu Khánh Vinh những người này rốt cuộc là kết nối với nhau bằng quan hệ gì, sau lựng họ là kẻ nào giật dây? Trương đại quan nhân vì thế mà lại nảy sinh ý niệm điều tra rõ ràng.
Triệu Thiên Tài nói: Nếu phía cục an ninh theo dõi cậu là vì Tra Tấn Bắc, vậy tên Tra Tấn Bắc này ắt có vấn đề.
Trương Dương đáp: Tên Tra Tấn Bắc này thực sự là có vấn đề, tôi nghi ngờ gã có liên quan đến những sự vụ chính trị lần này của Bình Hải, hơn nữa có tới 90% gã dính dáng đến chuyện của Kiều Bằng Cử. Trương Dương bây giờ mới nói ra chuyện Tra Tấn Bắc xúi giục Diêm Quốc Đào.
Triệu Thiên Tài không hiểu nhiều về chuyện chính trị quốc gia còn Ngũ Đắc Chí lại tương đối hiểu biết về lĩnh vực này nên vừa nghe Trương Dương kể gã cau mày nói: Trương Dương, cậu càng nói, tôi càng cảm thấy việc này rất kì lạ, mục tiêu của cục an ninh có lẽ thật sự không phải là Hình Triêu Huy.
Gã bình tĩnh phân tích: Theo cách nói của Chương Bích Quân, Hình Triêu Huy đã bỏ trốn, nếu Hình Triêu Huy bị định tội là gián điệp hai mang, hắn đã phạm tôi phản quốc, tội nặng như vậy nếu bị bắt lại hậu quả càng nghiêm trọng, nói cách khác khả năng hắn còn ở trong nước là rất thấp. Trong tình hình như vậy, hắn làm sao có thể liên lạc với cậu? Hắn đã làm việc nhiều năm ở cục an ninh, hiểu rõ phương thức làm việc của tổ chức hơn cả chúng ta. Lí do Chương Bích Quân định thông qua theo dõi cậu để truy tìm tung tích Hình Triêu Huy quả thực là quá gượng ép.
Trương Dương nói: Chương Bích Quân còn cho tôi xem qua một bản tài liệu, việc giữa tôi và Hình Triêu Huy mà chỉ có hai người mới biết. Cô ta nắm rõ như vậy hẳn là do Hình Triêu Huy đã chủ động khai ra.
Ngũ Đắc Chí lại nói: Cục an ninh muốn bắt người khai ra sự thực, họ sẽ có rất nhiều cách, Hình Triêu Huy có bỏ tốn hay không, rốt cuộc bây giờ đang ở đâu? Tất cả đều là do Chương Bích Quân nói ra, hay nói cách khác, dù sao chúng ta cũng không biết hắn ở đâu, cô ta nói gì thì là như thế.
Trương Dương gật đầu: Đúng vậy, xem ra cô ta không nói với tôi sự thật.
Ngũ Đắc Chí đáp: Có một điểm có thể kết luận, nhất định cậu có thứ mà tổ chức cảm thấy hứng thú, theo kinh nghiệm của tôi, họ tuyệt đối sẽ không dừng việc chú ý tới cậu khi chưa đạt được mục đích.
Trương đại quan nhân ngẫm lại thấy cũng có nhiều sự việc giống hệt như lời Ngũ Đắc Chí nói, sau này thì gặp nhiều phiền toái đây, dù hắn có gặp đặc vụ là đánh thì việc bị theo dõi trong thời gian này cũng thật rất khó chịu.
Triệu Thiên Tài nói: Vậy có nghĩa là, cục quốc an sau này sẽ còn theo dõi Trương Dương, sau này cậu ta muốn làm chuyện xấu cũng không được nữa rồi?
Ngũ Đắc Chí đáp: Muốn quốc an mất hứng thú với cậu thì có hai cách, thứ nhất, cậu hãy nhanh chóng chứng minh mình không có giá trị để cho họ theo dõi. Thứ hai, cậu phải làm rõ mục đích của họ, phối hợp và hợp tác với họ.
Trương Dương nói: Thế chẳng khác nào tôi cam tâm tình nguyện để bọn họ lợi dụng?
Ngũ Đắc Chí thở dài: Dù cậu có lợi hại đến đâu cũng chỉ là một cá nhân, tính thêm cả hai chúng tôi là ba người, dựa vào thực lực của chúng ta để đo sức với quốc an là điều quá hoang tưởng hão huyền. Ngũ Đắc Chí lắc đầu, mặt cười một cách đau khổ.
Trương Dương nói: Mặc kệ, người không phạm ta thì ta không phạm người, nếu xâm phạm ta ta nhất định phải phạm người! Việc của cục quốc an tạm gác sang một bên, tôi phải điều tra rõ về Tra Tấn Bắc mới được.
Ngũ Đắc Chí đáp: Việc này vẫn có thể coi là một quyết định sáng suốt, việc cậu muốn điều tra cục quốc an thực không có khả năng. Gã chỉ vào chiếc xe Naveco bên ngoài nói: Quốc an sẽ không bỏ các thiết bị của họ ở đó đâu, Trương Dương, tôi tin họ nhất định sẽ tìm cậu để đàm phán điều kiện.
Trương Dương nói: Tôi chẳng hứng thú gì với điều kiện của họ, có vài việc tôi phải làm cho rõ ràng trước khi họ tìm tôi đàm phán điều kiện.
Ngũ Đắc Chí nói tiếp: Cậu vẫn muốn điều tra Tra Tấn Bắc?
Trương Dương gật đầu, hắn cũng vừa nói qua chuyện này, kì thực ban đầu khi hắn gia nhập cục quốc an, Hình Triêu Huy đã phân công hắn làm công việc này, nhưng thời gian đó Trương đại quan nhân chỉ làm để ứng phó, những việc hắn làm cho tổ chức đều là thật nhưng là những việc gấp bắt buộc, bất quá phải làm. Rất ít khi hắn chủ động làm việc cho tổ chức, bây giờ Hình Triêu Huy lún sâu vào kiếp nạn, lại nhớ tới vị cấp trên ngày xưa này Trương đại quan nhân đột nhiên cảm thấy có chút áy náy. Điều tra Tra Tấn Bắc việc này có thể coi là hoàn thành một tâm nguyện của Hình Triêu Huy, còn một nguyên nhân quan trọng hơn, những lời đối thoại giữa Tra Tấn Bắc và Diêm Quốc Đào càng làm cho Trương Dương cảm thấy cảnh giác, hắn đã nhận định rằng Tra Tấn Bắc tuyệt đối không phải là một tên thương nhân tầm thường, phía sau người này chắc chắn có rất nhiều bí mật.
Ngũ Đắc Chí tuy không muốn dây dưa gì với quốc an, nhưng lần này là Trương Dương gọi gã đến, hiển nhiêu không phải chỉ nhờ mình phân tích vấn đề, Trương Dương rõ ràng cần sự giúp đỡ của gã, bất luận thế nào dù là từ góc độ ân tình của Trương Dương đối với gã hay là tình bằng hữu mà nói, Ngũ Đắc Chí đều không thể khoang tay đứng nhìn, tuy Triệu Thiêu Tài là kì tài về máy móc điện tử còn Trương Dương là cao thủ kiêm cả trong lẫn ngoài nhưng nếu nói đến công việc tình báo, họ hoàn toàn thiếu kinh nghiệm.
Trương đại quan nhân đã bắt đầu sắp xếp kế hoạch của hắn, kế hoạch được bắt đầu từ Khâu Phương Tiên, tiến hành theo dõi Khâu Phương Tiên, tốt nhất là gắp thiết bị nghe trộm trên người Khâu Phượng Tiên, như vậy có thể nghe được những cuộc nói chuyện bí mật giữa ả và Tra Tấn Bắc, điều tra rõ rốt cuộc giữa hai người này có bí mật gì.
Ngũ Đắc Chí đứng ngoài quan sát hai kẻ nghiệp dư Trương Dương và Triệu Thiên Tài trù mưu tính kế, cuối cùng cũng không nhịu được: Trình tự tiến hành kế hoạch của các cậu sai rồi, cứ theo dõi một cách không mục đích như vậy sẽ chẳng có hiệu quả đâu, hơn nữa các cậu thiếu thốn các thiết bị hữu hiệu, kế hoạch vừa rồi hoàn toàn không thể thực hiện được.
Triệu Thiên Tài nói: Sao lại không thể thực hiện được, tôi có thể chế tạo ra một thiết bị theo dõi, Trương Dương sẽ tận dụng cơ hội gặp mặt để gắn thiết bị theo dõi lên người Khâu Phượng Tiên, sau đó chúng tôi có thể thông qua định vị GPRS, có thể dễ dàng tìm được vị trí của cô ta.
Trương Dương nói tiếp: Chỉ cần có thể tìm thấy vị trí của cô ta, tôi tất sẽ có biện pháp nghe lén nội dung nói chuyện.
/2583
|