Trương đại quan nhân có tính toán của chính hắn, trong tình huống không có đầy đủ lý giải Tân Hải, hắn tạm thời không làm động tác quá lớn, huống chi hiện tại hắn lẻ loi một mình tại Tân Hải vẫn, chờ Trình Diễm Đông đi tới Tân Hải, hắn sẽ bắt đầu từ từ triển khai một ít động tác.
Từ Tân Hải đến Bắc Cảng cũng không có rất xa, chỉ có mười tám km, bất quá tình hình giao thông của con đường này không được tốt lắm, gồ ghề, buổi tối xe lui tới rất nhiều, đoạn đường này đi mất nửa tiếng đồng hồ, lúc đi tới hộp đêm Lam Sắc Mị Lực đã là buổi tối chín giờ.
Bất quá đối với hộp đêm mà nói lúc này còn rất sớm, Trương Dương còn chưa có chơi đùa tại Bắc Cảng, mọi người xuống ô tô, thấy xung quanh có không ít danh xe, Porche, Ferrari, Lamborghini, về phần Mecedes Benz BMWs có thể tùy ý thấy được, hơn nữa đa số đều là vào bến xe. Lương Thành Long trừng mắt nói: Má nó! Không biết còn tưởng rằng tới hội chợ danh xe chứ.
Cao Liêm Minh đối với xe không có hứng thú gì, bất quá hắn cũng phát hiện vài chiếc xe tốt, vừa nhìn xe cũng là của chính phủ ủy thị thành phố Bắc Cảng, Cao Liêm Minh tấm tắc nói: Lãnh đạo thành phố của Bắc Cảng các người cũng đi hộp đêm?
Trần Thiệu Bân nói: Bí thư huyện uỷ đi hộp đêm, không cho bí thư thị ủy tới thúc đẩy kinh tế phát triển sao?
Trương đại quan nhân trừng mắt Trần Thiệu Bân: Cậu không nói người ta cũng không bảo cậu bị câm đâu. Thằng nhãi này chột dạ đem kính đen mang vào, hai ngày nay bị tin tức truyền thông làm lộ mặt nhiều lần, người nhận thức hắn hẳn là không ít. Thật nếu như bị ký giả theo dõi, khẳng định có phiền phức, dù sao nơi này là hộp đêm.
Mọi người đi tới cửa thang máy, có người tiếp khách mỉm cười đứng ở nơi đó.
Chổ của hộp đêm Lam Sắc Mị trong tòa nhà này là ba tầng26, 27, 28, tiến vào phòng khách tráng lệ của Lam Sắc Mị Lực, mọi người đều cảm giác được lắp đặt thiết bị ở đây rất xa hoa, đặt ở Đông Giang cũng được vào bảng xếp hạng rồi.
Lương Thành Long và Trần Thiệu Bân đều là cao thủ ăn chơi, đối với trường hợp này cũng quen việc dễ làm.
Lương Thành Long chọn phòng 2888, khi đi vào, liền có má mì mang theo một đám tiểu thư đến đây.
So với lắp đặt thiết xa hoa ở đây, tỉ lệ tiểu thư đúng là không dám nói, Lương Thành Long nhìn cũng không thèm nhìn, khoát tay chặn lại nói: Đổi!
Liên tiếp thay đổi bảy tám người, vẫn không có được một người nhìn thuận mắt, Trần Thiệu Bân nói: Đều nói Bắc Cảng ra mỹ nữ, sao tôi không thấy được một người?
Bà má mì kia có chút mất hứng: Lam Sắc Mị Lực chúng tôi là hộp đêm cấp cao nhất của Bắc Cảng, là các người quá xoi mói!
Cao Liêm Minh cả giận nói: Bà có thái độ gì? Chúng tôi là tới tiêu phí, không phải nhìn cái mặt thối của bà!
Viên Ba cười ngăn Cao Liêm Minh tiếp tục nói, hắn đi tới trước mặt má mì, thấp giọng nói: Chúng tôi đi chơi là vì vui vẻ, mấy người anh em của tôi đều nhìn quen mắt, nhãn giới đương nhiên cao một ít, bà tốn công một chút nha, tiền không là vấn đề.
Bà má mì kia nói: Nhãn giới cao các người trực tiếp đi Thiên Nhai đi, tới bên này làm gì?
Viên Ba nói: Thiên Nhai?
Bà má mì bĩu môi nói: Cũng là tầng cao nhất! Bất quá, chỗ đó là của hội viên, hội phí muốn trăm ngàn. Tròng mắt trợn một phen, ra vẻ rất ngạo mạn.
Trương Dương trong toàn bộ quá trình không nói được một lời, hắn đến đây cũng là theo náo nhiệt, thật ra hắn không có nhiều hứng thú đối với hộp đêm, cảm giác hộp đêm hiện tại còn không bằng thanh lâu của Đại Tùy. Ít nhất khi đó ca kỹ thi từ ca phú, cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, tùy tiện tìm một người đến đây, đều là phụ nữ tài ba cả. Thấy đám tiểu thư trước mắt, cả đám trang điểm rất đậm, lộ ra một mùi vị phàm tục, Trương đại quan nhân trong lòng cho ra một đánh giá, cái này gọi là xấu xí làm chuyện để ý, nếu như không là bởi vì muốn theo Lương Thành Long bọn họ, Trương đại quan nhân lúc này đã sớm chạy về nhà cùng Thường Hải Tâm trò chuyện thâu đêm rồi.
Lương Thành Long là một người còn trẻ nhiều tiền, Trần Thiệu Bân từ lần tránh thoát phong ba góp vốn lần trước, tiền đều đã trở về, tài lực của thằng nhãi này tuy rằng bình thường, thế nhưng khí phách dùng tiền không tầm thường, hét lên: Không phải là trăm ngàn sao? Đem quản lí gọi tới!
Cao Liêm Minh ồn ào theo, thằng nhãi này thua tiền sạch sẽ, hiện tại chỉ là theo ăn chùa uống chùa.
Viên Ba cũng bởi vì thái độ của má mì mà khó chịu, trăm ngàn đồng với hắn mà nói cũng coi như không là cái gì, thế nhưng hắn là một thương nhân khôn khéo, hơn nữa tuổi tác của hắn lớn hơn so với những người khác một chút, trước khi làm việc đầu tiên sẽ cân nhắc lợi hại, hắn không muốn tiêu tiền uổng phí, Viên Ba nói: Coi cách phục vụ của các người thì biết, Thiên Nhai cũng là tiêu chuẩn thị trấn nhỏ, đi thôi, chúng ta không chơi!
Trương Dương lập tức hưởng ứng.
Nhưng Lương Thành Long và Trần Thiệu Bân không muốn, hai thằng nhãi này cảm thấy từ xa tới, phải mở rộng nhãn giới, Trần Thiệu Bân nói: Cho quản lí các người đến đây.
Một lát sau, một vị mỹ nhân thành phần tri thức mặc tây trang màu đen đi đến, bằng tâm mà nói, vị quản lí này lớn lên thật ra không tồi, còn đoan chính hơn bảy tám cô tiểu thư vừa rồi, Lương Thành Long vẫy vẫy tay hướng cô ấy.
Vị quản lí kia cười ngọt ngào đi tới nói: Vị tiên sinh này, ngài không hài lòng với phục vụ của chúng tôi?
Lương Thành Long nói: Mấy người chúng tôi đi chơi, nếu đi chơi thì tâm tình phải khoái trá, tới chổ các người muốn tâm tình khoái trá, đầu tiên phải cảnh đẹp ý vui chứ? Nhưng nhìn mấy người tiểu thư vừa rồi, tất cả đều là thôn nữ, tôi rất buồn bực, Lam Sắc Mị Lực các người danh khí lớn như vậy, có phải là thẩm mỹ quan của người Bắc Cảng không giống với chúng tôi không?
Vị quản lí kia vừa cười, vừa đem danh thiếp của mình chia cho mọi người, cô ấy tên là Trữ Hồng, Trần Thiệu Bân đi qua, tay khoát lên cô ấy trên vai liễu: Em gái, ở đây còn có quản lí sao? Nếu quản lí đều đẹp giống như em cũng được.
Trữ Hồng gắt giọng: Anh thật là xấu, vừa tới thì ăn đậu hũ của người ta rồi.
Lương Thành Long cười ha hả nói: Còn đừng nói, khẩu vị của hai anh có chút giống anh, anh cũng coi trọng.
Trữ Hồng nũng nịu nói: Không được, hai người các anh đối phó một mình em, em chịu không nổi.
Cao Liêm Minh hai mắt phát sáng, hô hấp rõ ràng đều trở nên gấp gáp, thằng nhãi này lại có thể có phản ứng thái quá như vậy, dù sao cũng là trẻ tuổi, chịu không nổi mị thái của đàn bà.
Trần Thiệu Bân nói: Trữ Hồng, bọn anh muốn đi Thiên Nhai chơi, nghe nói phải là hội viên?
Trữ Hồng gật đầu nói: Anh trai này, Thiên Nhai là chổ hội viên, làm thẻ hội viên cần một trăm ngàn, bất quá anh yên tâm, một trăm ngàn có thể để dùng tiêu phí.
Trần Thiệu Bân nói: Thiên Nhai không biết có giống chổ này hay không, nếu như vẫn là tiêu chuẩn thôn nữ, một trăm ngàn của anh không phải mất trắng?
Trữ Hồng mỉm cười nói: Ở Thiên Nhai tất cả đều là sinh viên, cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, hình dạng vóc người đều là tiêu chuẩn nhất lưu.
Trần Thiệu Bân vỗ vỗ cái mông tròn vo của cô ấy nói: So với em thế nào?
Trữ Hồng quyến rũ liếc mắt nhìn hắn nói: Em đã là tàn hoa bại liễu, làm sao so sánh được với mấy cô bé tươi xanh mộng nước ấy?
Cao Liêm Minh nói: Tôi cảm thấy cô rất không tồi.
Viên Ba nói: Tai nghe không bằng mắt thấy, em mang bọn anh đi xem, nếu như thoả mãn, bọn anh lập tức làm thẻ.
Lương Thành Long nói: Anh đi theo em!
Trữ Hồng nói: Được!
Lương Thành Long theo Trữ Hồng rời đi, Viên Ba nói: Tôi thấy nơi này cũng chẳng tốt gì, quên đi, chúng ta không cần phải đem tiền lãng phí ở chỗ này.
Trần Thiệu Bân nói: Chơi đi, nhìn Lương Thành Long trở về nói như thế nào.
Cao Liêm Minh liên tục gật đầu: Đã tới thì ở lại chơi, tôi thấy nữ quản lí kia không tồi.
Trần Thiệu Bân nói: Khẩu vị của cậu đủ nặng, tuổi tác của nữ quản lí đủ làm dì của cậu đấy. Nói đến đây hắn dừng lại một chút: Ài, tôi nói tên nhóc cậu còn có tiền không? Cho nổi tiền boa à?
Cao Liêm Minh nói: Tiền không đều bị các người giành đi sao? Quay đầu lại cho tôi mượn chút.
Trần Thiệu Bân nói: Loại sự tình vay tiền này có sao?
Trương Dương nói: Tôi nói mấy người này, chúng ta ăn uống ca hát vui vẻ là được, đừng đùa quá mức.
Trần Thiệu Bân cười nói: Cậu yên tâm đi, cậu giữ vững nguyên tắc của cậu, chúng tôi muốn chơi sao thì chơi, tuyệt đối không liên lụy cậu.
Lương Thành Long đi khoảng mười phút thì mang vẻ mặt cười xuống, nhìn dáng vẻ của hắn thì tương đối thoả mãn, hắn trở lại trong phòng nhấp một ngụm trà.
Trần Thiệu Bân bên kia đã khẩn cấp truy vấn: Thế nào? Thiên Nhai thế nào?
Lương Thành Long móc ra một tấm thẻ VIP màu đen: Tôi làm thẻ hội viên rồi, bỏ một trăm ngàn, mọi người đêm nay tiêu phí tất cả tôi đều mời.
Cao Liêm Minh hoan hô một tiếng.
Trần Thiệu Bân nói: Rốt cuộc thế nào?
Lương Thành Long cảm thán nói: Nhìn mấy cô gái của Thiên Nhai, tất cả hộp đêm của Đông Giang chúng ta đều nên đóng cửa đi.
Lương Thành Long cũng không có khoa trương, bọn họ đi tới tầng trên cùng của Lam Sắc Mị Lực, cũng là Thiên Nhai nghiêm ngặt hội viên, giá phòng ở đây cũng tương đối sang quý, Lương Thành Long chọn một phòng 8888, bên trong phòng 8888 có rượu nước đồ ăn, cửa phòng mở ra, đầu tiên đập vào mắt chính là một cô gái mặc ki-mô-nô của Nhật, con mắt của Cao Liêm Minh nhất thời dựng thẳng.
Trương Dương coi như là kiến thức rộng rãi, nhưng không ngờ rằng vừa lên tới liền gặp phải một binh đoàn phấn hồng ngoại quốc.
Trần Thiệu Bân nói: Gái Nhật Bản, khá vậy!
Viên Ba nói: Mặc ki-mô-nô cũng là gái Nhật Bản à? Tôi thấy chưa chắc. Vô luận cô tiểu thư kia rốt cuộc có phải là người Nhật Bản chân chính hay không, bất quá có một điều Viên Ba không cách nào phủ nhận, hình dạng vóc người của những tiểu thư này còn không biết mạnh vừa rồi bao nhiêu lần.
Cao Liêm Minh thiếu kiên nhẫn, hắn giành trước chọn một cô gái lớn lên giống búp bê, cô gái đi tới trước mặt hắn khom lưng: Xin chiếu cố nhiều hơn! Giọng nói mang theo một làn điệu ngoại quốc, đúng là người Nhật Bản hàng thật giá thật.
Viên Ba bắt đầu cảm thấy bên này có chút môn đạo.
Lương Thành Long khoát tay chặn lại, nhóm thứ hai chính là cô gái mặc Hàn phục, Trần Thiệu Bân khen: Được, như liên hiệp quốc, chổ này chơi được!
Lương Thành Long chọn một người, Trần Thiệu Bân nói: Còn không?
Lương Thành Long cười nói: Gái Châu Phi đều có, cậu dám muốn không?
Trần Thiệu Bân thè lưỡi nói: Mạo hiểm quá lớn, làm không tốt là tiêu, tôi thích truyền thống chút. Hắn cũng chọn một cô gái mặc Hàn phục.
Lại thay đổi một vòng, lần này vào là gái nước Nga, Trương Dương và Viên Ba liếc mắt nhìn nhau, hai người đều coi như là gặp qua không ít tràng diện, nhưng đêm nay tại Thiên Nhai nhìn thấy tất cả khiến cho bọn họ cảm thấy chấn động.
Lương Thành Long bám vào bên tai của Trương Dương nói: Bắc Cảng các người thật phát đạt, đứng cuối cùng trong kinh tế Bình Hải, nhưng phương diện này tuyệt đối là vượt lên đầu cả nước!
Trương đại quan nhân cảm giác trên mặt có chút xấu hổ. Cái này không phải chuyện quang vinh gì.
Từ Tân Hải đến Bắc Cảng cũng không có rất xa, chỉ có mười tám km, bất quá tình hình giao thông của con đường này không được tốt lắm, gồ ghề, buổi tối xe lui tới rất nhiều, đoạn đường này đi mất nửa tiếng đồng hồ, lúc đi tới hộp đêm Lam Sắc Mị Lực đã là buổi tối chín giờ.
Bất quá đối với hộp đêm mà nói lúc này còn rất sớm, Trương Dương còn chưa có chơi đùa tại Bắc Cảng, mọi người xuống ô tô, thấy xung quanh có không ít danh xe, Porche, Ferrari, Lamborghini, về phần Mecedes Benz BMWs có thể tùy ý thấy được, hơn nữa đa số đều là vào bến xe. Lương Thành Long trừng mắt nói: Má nó! Không biết còn tưởng rằng tới hội chợ danh xe chứ.
Cao Liêm Minh đối với xe không có hứng thú gì, bất quá hắn cũng phát hiện vài chiếc xe tốt, vừa nhìn xe cũng là của chính phủ ủy thị thành phố Bắc Cảng, Cao Liêm Minh tấm tắc nói: Lãnh đạo thành phố của Bắc Cảng các người cũng đi hộp đêm?
Trần Thiệu Bân nói: Bí thư huyện uỷ đi hộp đêm, không cho bí thư thị ủy tới thúc đẩy kinh tế phát triển sao?
Trương đại quan nhân trừng mắt Trần Thiệu Bân: Cậu không nói người ta cũng không bảo cậu bị câm đâu. Thằng nhãi này chột dạ đem kính đen mang vào, hai ngày nay bị tin tức truyền thông làm lộ mặt nhiều lần, người nhận thức hắn hẳn là không ít. Thật nếu như bị ký giả theo dõi, khẳng định có phiền phức, dù sao nơi này là hộp đêm.
Mọi người đi tới cửa thang máy, có người tiếp khách mỉm cười đứng ở nơi đó.
Chổ của hộp đêm Lam Sắc Mị trong tòa nhà này là ba tầng26, 27, 28, tiến vào phòng khách tráng lệ của Lam Sắc Mị Lực, mọi người đều cảm giác được lắp đặt thiết bị ở đây rất xa hoa, đặt ở Đông Giang cũng được vào bảng xếp hạng rồi.
Lương Thành Long và Trần Thiệu Bân đều là cao thủ ăn chơi, đối với trường hợp này cũng quen việc dễ làm.
Lương Thành Long chọn phòng 2888, khi đi vào, liền có má mì mang theo một đám tiểu thư đến đây.
So với lắp đặt thiết xa hoa ở đây, tỉ lệ tiểu thư đúng là không dám nói, Lương Thành Long nhìn cũng không thèm nhìn, khoát tay chặn lại nói: Đổi!
Liên tiếp thay đổi bảy tám người, vẫn không có được một người nhìn thuận mắt, Trần Thiệu Bân nói: Đều nói Bắc Cảng ra mỹ nữ, sao tôi không thấy được một người?
Bà má mì kia có chút mất hứng: Lam Sắc Mị Lực chúng tôi là hộp đêm cấp cao nhất của Bắc Cảng, là các người quá xoi mói!
Cao Liêm Minh cả giận nói: Bà có thái độ gì? Chúng tôi là tới tiêu phí, không phải nhìn cái mặt thối của bà!
Viên Ba cười ngăn Cao Liêm Minh tiếp tục nói, hắn đi tới trước mặt má mì, thấp giọng nói: Chúng tôi đi chơi là vì vui vẻ, mấy người anh em của tôi đều nhìn quen mắt, nhãn giới đương nhiên cao một ít, bà tốn công một chút nha, tiền không là vấn đề.
Bà má mì kia nói: Nhãn giới cao các người trực tiếp đi Thiên Nhai đi, tới bên này làm gì?
Viên Ba nói: Thiên Nhai?
Bà má mì bĩu môi nói: Cũng là tầng cao nhất! Bất quá, chỗ đó là của hội viên, hội phí muốn trăm ngàn. Tròng mắt trợn một phen, ra vẻ rất ngạo mạn.
Trương Dương trong toàn bộ quá trình không nói được một lời, hắn đến đây cũng là theo náo nhiệt, thật ra hắn không có nhiều hứng thú đối với hộp đêm, cảm giác hộp đêm hiện tại còn không bằng thanh lâu của Đại Tùy. Ít nhất khi đó ca kỹ thi từ ca phú, cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, tùy tiện tìm một người đến đây, đều là phụ nữ tài ba cả. Thấy đám tiểu thư trước mắt, cả đám trang điểm rất đậm, lộ ra một mùi vị phàm tục, Trương đại quan nhân trong lòng cho ra một đánh giá, cái này gọi là xấu xí làm chuyện để ý, nếu như không là bởi vì muốn theo Lương Thành Long bọn họ, Trương đại quan nhân lúc này đã sớm chạy về nhà cùng Thường Hải Tâm trò chuyện thâu đêm rồi.
Lương Thành Long là một người còn trẻ nhiều tiền, Trần Thiệu Bân từ lần tránh thoát phong ba góp vốn lần trước, tiền đều đã trở về, tài lực của thằng nhãi này tuy rằng bình thường, thế nhưng khí phách dùng tiền không tầm thường, hét lên: Không phải là trăm ngàn sao? Đem quản lí gọi tới!
Cao Liêm Minh ồn ào theo, thằng nhãi này thua tiền sạch sẽ, hiện tại chỉ là theo ăn chùa uống chùa.
Viên Ba cũng bởi vì thái độ của má mì mà khó chịu, trăm ngàn đồng với hắn mà nói cũng coi như không là cái gì, thế nhưng hắn là một thương nhân khôn khéo, hơn nữa tuổi tác của hắn lớn hơn so với những người khác một chút, trước khi làm việc đầu tiên sẽ cân nhắc lợi hại, hắn không muốn tiêu tiền uổng phí, Viên Ba nói: Coi cách phục vụ của các người thì biết, Thiên Nhai cũng là tiêu chuẩn thị trấn nhỏ, đi thôi, chúng ta không chơi!
Trương Dương lập tức hưởng ứng.
Nhưng Lương Thành Long và Trần Thiệu Bân không muốn, hai thằng nhãi này cảm thấy từ xa tới, phải mở rộng nhãn giới, Trần Thiệu Bân nói: Cho quản lí các người đến đây.
Một lát sau, một vị mỹ nhân thành phần tri thức mặc tây trang màu đen đi đến, bằng tâm mà nói, vị quản lí này lớn lên thật ra không tồi, còn đoan chính hơn bảy tám cô tiểu thư vừa rồi, Lương Thành Long vẫy vẫy tay hướng cô ấy.
Vị quản lí kia cười ngọt ngào đi tới nói: Vị tiên sinh này, ngài không hài lòng với phục vụ của chúng tôi?
Lương Thành Long nói: Mấy người chúng tôi đi chơi, nếu đi chơi thì tâm tình phải khoái trá, tới chổ các người muốn tâm tình khoái trá, đầu tiên phải cảnh đẹp ý vui chứ? Nhưng nhìn mấy người tiểu thư vừa rồi, tất cả đều là thôn nữ, tôi rất buồn bực, Lam Sắc Mị Lực các người danh khí lớn như vậy, có phải là thẩm mỹ quan của người Bắc Cảng không giống với chúng tôi không?
Vị quản lí kia vừa cười, vừa đem danh thiếp của mình chia cho mọi người, cô ấy tên là Trữ Hồng, Trần Thiệu Bân đi qua, tay khoát lên cô ấy trên vai liễu: Em gái, ở đây còn có quản lí sao? Nếu quản lí đều đẹp giống như em cũng được.
Trữ Hồng gắt giọng: Anh thật là xấu, vừa tới thì ăn đậu hũ của người ta rồi.
Lương Thành Long cười ha hả nói: Còn đừng nói, khẩu vị của hai anh có chút giống anh, anh cũng coi trọng.
Trữ Hồng nũng nịu nói: Không được, hai người các anh đối phó một mình em, em chịu không nổi.
Cao Liêm Minh hai mắt phát sáng, hô hấp rõ ràng đều trở nên gấp gáp, thằng nhãi này lại có thể có phản ứng thái quá như vậy, dù sao cũng là trẻ tuổi, chịu không nổi mị thái của đàn bà.
Trần Thiệu Bân nói: Trữ Hồng, bọn anh muốn đi Thiên Nhai chơi, nghe nói phải là hội viên?
Trữ Hồng gật đầu nói: Anh trai này, Thiên Nhai là chổ hội viên, làm thẻ hội viên cần một trăm ngàn, bất quá anh yên tâm, một trăm ngàn có thể để dùng tiêu phí.
Trần Thiệu Bân nói: Thiên Nhai không biết có giống chổ này hay không, nếu như vẫn là tiêu chuẩn thôn nữ, một trăm ngàn của anh không phải mất trắng?
Trữ Hồng mỉm cười nói: Ở Thiên Nhai tất cả đều là sinh viên, cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, hình dạng vóc người đều là tiêu chuẩn nhất lưu.
Trần Thiệu Bân vỗ vỗ cái mông tròn vo của cô ấy nói: So với em thế nào?
Trữ Hồng quyến rũ liếc mắt nhìn hắn nói: Em đã là tàn hoa bại liễu, làm sao so sánh được với mấy cô bé tươi xanh mộng nước ấy?
Cao Liêm Minh nói: Tôi cảm thấy cô rất không tồi.
Viên Ba nói: Tai nghe không bằng mắt thấy, em mang bọn anh đi xem, nếu như thoả mãn, bọn anh lập tức làm thẻ.
Lương Thành Long nói: Anh đi theo em!
Trữ Hồng nói: Được!
Lương Thành Long theo Trữ Hồng rời đi, Viên Ba nói: Tôi thấy nơi này cũng chẳng tốt gì, quên đi, chúng ta không cần phải đem tiền lãng phí ở chỗ này.
Trần Thiệu Bân nói: Chơi đi, nhìn Lương Thành Long trở về nói như thế nào.
Cao Liêm Minh liên tục gật đầu: Đã tới thì ở lại chơi, tôi thấy nữ quản lí kia không tồi.
Trần Thiệu Bân nói: Khẩu vị của cậu đủ nặng, tuổi tác của nữ quản lí đủ làm dì của cậu đấy. Nói đến đây hắn dừng lại một chút: Ài, tôi nói tên nhóc cậu còn có tiền không? Cho nổi tiền boa à?
Cao Liêm Minh nói: Tiền không đều bị các người giành đi sao? Quay đầu lại cho tôi mượn chút.
Trần Thiệu Bân nói: Loại sự tình vay tiền này có sao?
Trương Dương nói: Tôi nói mấy người này, chúng ta ăn uống ca hát vui vẻ là được, đừng đùa quá mức.
Trần Thiệu Bân cười nói: Cậu yên tâm đi, cậu giữ vững nguyên tắc của cậu, chúng tôi muốn chơi sao thì chơi, tuyệt đối không liên lụy cậu.
Lương Thành Long đi khoảng mười phút thì mang vẻ mặt cười xuống, nhìn dáng vẻ của hắn thì tương đối thoả mãn, hắn trở lại trong phòng nhấp một ngụm trà.
Trần Thiệu Bân bên kia đã khẩn cấp truy vấn: Thế nào? Thiên Nhai thế nào?
Lương Thành Long móc ra một tấm thẻ VIP màu đen: Tôi làm thẻ hội viên rồi, bỏ một trăm ngàn, mọi người đêm nay tiêu phí tất cả tôi đều mời.
Cao Liêm Minh hoan hô một tiếng.
Trần Thiệu Bân nói: Rốt cuộc thế nào?
Lương Thành Long cảm thán nói: Nhìn mấy cô gái của Thiên Nhai, tất cả hộp đêm của Đông Giang chúng ta đều nên đóng cửa đi.
Lương Thành Long cũng không có khoa trương, bọn họ đi tới tầng trên cùng của Lam Sắc Mị Lực, cũng là Thiên Nhai nghiêm ngặt hội viên, giá phòng ở đây cũng tương đối sang quý, Lương Thành Long chọn một phòng 8888, bên trong phòng 8888 có rượu nước đồ ăn, cửa phòng mở ra, đầu tiên đập vào mắt chính là một cô gái mặc ki-mô-nô của Nhật, con mắt của Cao Liêm Minh nhất thời dựng thẳng.
Trương Dương coi như là kiến thức rộng rãi, nhưng không ngờ rằng vừa lên tới liền gặp phải một binh đoàn phấn hồng ngoại quốc.
Trần Thiệu Bân nói: Gái Nhật Bản, khá vậy!
Viên Ba nói: Mặc ki-mô-nô cũng là gái Nhật Bản à? Tôi thấy chưa chắc. Vô luận cô tiểu thư kia rốt cuộc có phải là người Nhật Bản chân chính hay không, bất quá có một điều Viên Ba không cách nào phủ nhận, hình dạng vóc người của những tiểu thư này còn không biết mạnh vừa rồi bao nhiêu lần.
Cao Liêm Minh thiếu kiên nhẫn, hắn giành trước chọn một cô gái lớn lên giống búp bê, cô gái đi tới trước mặt hắn khom lưng: Xin chiếu cố nhiều hơn! Giọng nói mang theo một làn điệu ngoại quốc, đúng là người Nhật Bản hàng thật giá thật.
Viên Ba bắt đầu cảm thấy bên này có chút môn đạo.
Lương Thành Long khoát tay chặn lại, nhóm thứ hai chính là cô gái mặc Hàn phục, Trần Thiệu Bân khen: Được, như liên hiệp quốc, chổ này chơi được!
Lương Thành Long chọn một người, Trần Thiệu Bân nói: Còn không?
Lương Thành Long cười nói: Gái Châu Phi đều có, cậu dám muốn không?
Trần Thiệu Bân thè lưỡi nói: Mạo hiểm quá lớn, làm không tốt là tiêu, tôi thích truyền thống chút. Hắn cũng chọn một cô gái mặc Hàn phục.
Lại thay đổi một vòng, lần này vào là gái nước Nga, Trương Dương và Viên Ba liếc mắt nhìn nhau, hai người đều coi như là gặp qua không ít tràng diện, nhưng đêm nay tại Thiên Nhai nhìn thấy tất cả khiến cho bọn họ cảm thấy chấn động.
Lương Thành Long bám vào bên tai của Trương Dương nói: Bắc Cảng các người thật phát đạt, đứng cuối cùng trong kinh tế Bình Hải, nhưng phương diện này tuyệt đối là vượt lên đầu cả nước!
Trương đại quan nhân cảm giác trên mặt có chút xấu hổ. Cái này không phải chuyện quang vinh gì.
/2583
|