Trương đại quan nhân tự rót đầy chén cho mình, lại rót cho Vũ Ý một chén nhỏ, cầm chén rượu lên nói: Vũ Ý, đừng chỉ lo ăn, tốt xấu gì cũng uống một chén đi?
Vũ Ý cầm chén rượu lên rồi uống: Cua ngon lắm, anh ăn một con đi, đừng khách khí!
Trương Dương cười nói: Phiền lắm!
Vũ Ý nói: Xót tiền à?
Trương Dương cười nói: Tôi nói này, cô hôm nay sao thế, cứ xỏ xiên tôi là sao? Tôi là loại người đó à?
Vũ Ý cười ngọt ngào, lấy khăn ra lau tay, nói: Ừ, giờ bụng cũng đỡ rỗng rồi. Bí thư Trương, nói đi, anh tìm tôi có chuyện gì?
Trương đại quan nhân rất dối trá cười nói: Chỉ đón gió cho cô tôi, giữa bằng hữu ăn bữa cơm cũng rất bình thường mà!
Vũ Ý nói: Đừng đóng kịch, tặng lễ cho người ta ắt có việc muốn nhờ, đám người làm quan các anh tất cả đều là nhân vật không thấy thỏ thì không thả ứng, anh nếu không có chuyện gì cần nhờ tôi thì chỉ sợ đã quên tôi rồi. Nói đi! Chuyện gì?
Trương đại quan nhân nói: Vũ Ý, chúng ta đừng có thực tế như vậy được không? Kỳ thực là tôi muốn đón gió cho cô mà.
Vũ Ý nói: Được rồi, vậy tối nay không nói những việc khác nữa!
Trương Dương cười nói: Nhưng tôi thuận tiện còn có một chút việc nhỏ muốn nhờ cô.
Vũ Ý trừng mắt lườm Trương Dương, ủ một lát mới nói: Dối trá!
Trương đại quan nhân cợt nhả nói: Cái này gọi là hàm súc!
Vũ Ý nói: Đừng tự dát vàng lên mặt mình, dối trá chính là dối trá. Nghe nói anh hiện tại đã là bí thư thị ủy, mọi người đều nói làm quan càng lớn thì càng dối trá, đó chính là càng dối trá hơn trước kia, tôi trước đây không tin đâu, nhưng hiện tại thấy quả nhiên là vậy.
Trương Dương nói: Cha cô nếu nghe cô ở sau lưng ông ấy nói như vậy thì sẽ tức chết mất!
Vũ Ý tức giận đến nỗi giơ đũa lên muốn đánh hắn, thằng cha này rõ ràng là chiếm tiện nghi của mình.
Trương Dương cười nói: Đừng đùa nữa, ở nơi công cộng, cô không sợ ảnh hưởng nhưng tôi thì sợ.
Vũ Ý nói: Anh thì sợ cái gì? Đeo kính mắt giả mạo phần tử trí thức, ai mà ngờ được tên lấm la lấm lét anh chính là bí thư thị ủy Tân Hải
Trương đại quan nhân xin tha: Tôi nhận thua rồi, tôi nói không lại cô, miệng của đám phóng viên các cô đúng là lợi hại, thôi chúng ta nói chính sự đi!
Vũ Ý nói: Nói!
Trương Dương cầm bình rượu rót đầy cho cô ta, cầm chén rượu lên chạm với cô ta, uống xong, Trương Dương mới: Tôi muốn nhờ cô giúp tôi làm phim tuyên truyền hoàn cảnh.
Vũ Ý đảo mắt, nói: Là sao?
Trương đại quan nhân lúc này mới đem chuyện Thái Hồng muốn xây nhà máy ở góc Thương Gia cho cô ta hay, Trương Dương nói: Tôi nghĩ mục tiêu ban đầu tính chỉ hướng không cần chính xác, chúng ta trước tiên để người dân Bắc Cảng ý thức được tính nguy hại của ô nhiễm công nghiệp. Sau đó chậm rãi đưa một số thí dụ ô nhiễm của Thái Hồng ở Nam Võ ra trước mặt công chúng.
Vũ Ý hiểu rồi, Trương Dương là muốn cô ta hỗ trợ chế tạo điển luận, có thể đoán được, phim tuyên truyền như vậy một khi truyền bá ra, khẳng định sẽ tạo thành hưởng ứng cực lớn trong dân chúng thành phố Bắc Cảng. Vũ Ý nói: Thái Hồng là hạng mục trọng điểm mà phía thành phố Bắc Cảng tiến cử, tôi nếu làm chuyên đề như vậy, chẳng khác nào đối nghịch với thị lý, tôi thì không sao cả, nhưng chuyện này có thể sẽ mang đến phiền toái cho phía đài truyền hình, tôi trước tiên phải đi xin ý kiến của dì Nhã đã.
Trương Dương nói: Cũng tốt! Vũ Ý nói không sai, đài truyền hình phát phim tuyên truyền như vậy, khẳng định có thể khiến cho phía Bắc Cảng không vui, Vũ Ý chỉ là một phóng viên nhỏ, cùng lắm thì cô ta không làm ở đây nữa, hơn nữa sau lưng của cô ta còn có cha là bí thư đảng uỷ tổng cục quảng điện Vũ Hiền Lương làm chỗ dựa, chẳng ai làm gì được cô ta, nhưng Nhan Mộ Vân thì khác, cô ta thân là giám đốc đài truyền hình Bắc Cảng, phó bộ trưởng bộ tuyên truyền thị ủy Bắc Cảng, tất nhiên sẽ trở thành đối tượng ăn đòn của thượng tầng. Trương Dương đã giao tiếp mấy lần với Nhan Mộ Vân, nhớ rõ quan hệ giữa cô ta và bộ trưởng bộ tuyên truyền thị ủy Hoàng Bộ Thành không được hòa thuận lắm.
Vũ Ý nói: Thái Hồng quyết định xây dựng phân nhà máy ở Bắc Cảng, chuyện này đối với phát triển trong tương lai của Bắc Cảng có ảnh hưởng rất lớn, gần đây đài truyền hình đang tiến hành tuyên truyền chính diện, anh bảo tôi đột nhiên làm một chuyên đề, tuyên truyền những thứ tiêu cực như vậy, xem ra anh muốn đối nghịch với lãnh đạo thành phố Bắc Cảng rồi!
Trương Dương cải chính: Không phải tôi đối nghịch với bọn họ, là bọn họ đối nghịch với tôi, bọn họ xây dựng nhà máy của bọn họ, tôi xây dựng khu bảo lưu thuế nhập khẩu của tôi, vốn là chuyện nước sông không phạm nước giếng, nhưng bọn họ cố tình muốn lấy đất của khu bảo lưu thuế nhập khẩu của tôi, cô nói xem có phải là khe dễ người ta không!
Vũ Ý nói: Là quá khi dễ ý chứ, Trương Dương, chúng ta không thể bị bắt nước được, chuyện này tôi giúp anh!
Trương đại quan nhân nói: Tôi đã sớm nhìn ra, cô tuyệt đối là một cô nương tốt có chính nghĩa cảm.
Vũ Ý nói: Tôi giúp anh cũng không phải là vì chính nghĩa gì cả, tôi từ nhỏ đến lớn đã thiếu chính nghĩa rồi, tôi chỉ là thích náo nhiệt, tôi không quen với Triệu Vĩnh Phúc, cho dù là anh không chiếm lý, nhưng anh là bằng hữu của tôi, con người tôi trước giờ đều là giúp thân không giúp lạ.
Trương Dương nói: Lần này chúng ta tuyệt đối chiếm lý!
Vũ Ý nói: Vậy càng không cần phải nói, nếu dì Nam không đáp ứng, tôi sẽ trực tiếp đưa tin tức Thái Hồng gây ô nhiễm tới đài truyền hình trung ương, cô có chịu không?
Trương đại quan nhân mặt mày hớn hở nói: Ảnh hưởng đương nhiên là càng lớn càng tốt, cái đó, hiện tại có thể tiến hành thao tác, cần kinh phí thì để tôi phụ trách.
Vũ Ý thở dài nói: Trương Dương à Trương Dương, tôi cho tới hôm nay mới phát hiện anh thật đúng là âm hiểm.
Trương Dương nói: Lấy đạo của người trả cho người, khi người khác chơi thủ đoạn âm hiểm với cô, cô nếu còn tốt bụng thì chẳng phải trở thành không có chim ư!
Tôi nhổ vào! Anh không nói tục thì chết à?
Bậy bạ! Hạng Thành vỗ thật mạnh nhật báo Đông Nam trên bàn, bên trên đăng một bài về phát triển công nghiệp thời kì cải cách mở cửa và hoàn cảnh sinh thái, bài văn này phân tích rất kỹ mâu thuẫn giữa phát triển công nghiệp và bảo vệ môi trường hiện đại, tỏ rõ bảo vệ môi trường quan trọng hơn, hơn nữa đặc biệt lấy tập đoàn sắt thép Thái Hồng ở Nam Võ làm ví dụ, còn chỉ rõ tổn hại sinh thái mà tập đoàn sắt thép Thái Hồng tạo thành ở Nam Võ.
Thường ủy có mặt đều đọc bài báo này, đây mới chỉ là kỳ 1, cũng có nghĩ là còn một hệ liệt nữa, người viết là Lương Đông Bình, Lương Đông Bình ở trong tỉnh Bình Hải cũng tính là phóng viên có tiếng, dù sao lúc trước hắn bởi vì sự kiện nhảy lầu mà bị đi giáo dục lao động, khai sáng tiền lệ cho giới tin tức, có điều hai năm này Lương Đông Bình tựa hồ náu mình hơn nhiều, khi đại đa số người đã quên cái tên này thì hắn không ngờ lại dùng phương thức như vậy để xuất hiện trên báo chí.
Hạng Thành cầm bài báo đó giơ lến: Tính hướng của bài báo này vô cùng chính xác, chỉ rõ tập đoàn Thái Hồng, cố ý làm nổi bật tình huống ô nhiễm của Thái Hồng, hoàn toàn bỏ qua sự thực, bẻ cong chân tướng của sự việc, ý đồ tạo thành ảnh hưởng không tốt cho Thái Hồng trong xã hội.
Thị trưởng Cung Hoàn Sơn nói: Bài văn này tôi đã đọc rồi, từ đầu tới cuối là công kích Thái Hồng, phóng viên viết bài rốt cuộc là có dụng tâm gì thì tôi không biết, nhưng có một điểm có thể khẳng định, hắn đang gây tổn hại cho danh dự của Thái Hồng, cố ý khuyếch đại hậu quả ô nhiễm mà nhà máy sắt thép có thể mang đến.
Phó bí thư Thị ủy Tưởng Hồng Cương nói: Tôi vừa rồi cũng đã đọc bài này, công bình mà nói, rất nhiều chỗ viết cũng có đạo lý nhất định, cải cách mở cửa mang đến sự phát triển tốc của công nghiệp, đồng thời chúng ta cũng phải nhìn đến một số tệ đoan mà phát triển công nghiệp mang đến, trong bài văn của anh ta đã liệt kê mấy sự kiện ô nhiệm, tất cả đều có căn cứ, không phải là nói bậy.
Cung Hoàn Sơn nói: Các vị thường ủy, lúc trước quyết định tiến cử hạng mục Thái Hồng này, chúng ta cũng đã tiến hành điều tra thiết thực một phen, theo sự phát triển của công nghệ hiện đại, ô nhiễm công nghiệp cũng đã được khống chế hữu hiệu, Thái Hồng là xí nghiệp long của ngành sắt thép trong nước, trong việc xử lý ô nhiễm cũng đầu tư rất lớn, gần đây bọn họ đã thực hiện giảm ô nhiễm tuyệt đối! Tôi có thể nói thế này, phương án giải quyết ô nhiễm của Thái Hồng chẳng những dẫn đầu trong nước, trên quốc tế cũng nằm ở vị trí dẫn đầu, căn bản không đáng sợ như trong bài báo đã viết!
Hạng Thành nói: Tập đoàn Thái Hồng là hạng mục quan trọng do bí thư Tống dẫn đầu, ban lãnh đạo chúng ta để Tần Hồng có thể đặt phân nhà máy ở Bắc Cảng đã bỏ bao tâm huyết và cố gắng, hiện giờ phía Thái Hồng đã xác định muốn thiết lập phân nhà máy ở Bắc Cảng, sắp tới sẽ hoàn thành ký hợp đồng, vào những lúc như thế này, xuất hiện bài báo này đã gây ảnh hưởng ác liệt, dụng tâm không phải đơn thuần, điển luận là một con dao hai lưỡi, chỉ hướng chính xác có thể mang tới tác dụng giúp đỡ rất lớn đối với sự nghiệp của chúng ta, nhưng nếu vận dụng không tốt thì sẽ mang tới tác dụng ngược.
Vũ Ý cầm chén rượu lên rồi uống: Cua ngon lắm, anh ăn một con đi, đừng khách khí!
Trương Dương cười nói: Phiền lắm!
Vũ Ý nói: Xót tiền à?
Trương Dương cười nói: Tôi nói này, cô hôm nay sao thế, cứ xỏ xiên tôi là sao? Tôi là loại người đó à?
Vũ Ý cười ngọt ngào, lấy khăn ra lau tay, nói: Ừ, giờ bụng cũng đỡ rỗng rồi. Bí thư Trương, nói đi, anh tìm tôi có chuyện gì?
Trương đại quan nhân rất dối trá cười nói: Chỉ đón gió cho cô tôi, giữa bằng hữu ăn bữa cơm cũng rất bình thường mà!
Vũ Ý nói: Đừng đóng kịch, tặng lễ cho người ta ắt có việc muốn nhờ, đám người làm quan các anh tất cả đều là nhân vật không thấy thỏ thì không thả ứng, anh nếu không có chuyện gì cần nhờ tôi thì chỉ sợ đã quên tôi rồi. Nói đi! Chuyện gì?
Trương đại quan nhân nói: Vũ Ý, chúng ta đừng có thực tế như vậy được không? Kỳ thực là tôi muốn đón gió cho cô mà.
Vũ Ý nói: Được rồi, vậy tối nay không nói những việc khác nữa!
Trương Dương cười nói: Nhưng tôi thuận tiện còn có một chút việc nhỏ muốn nhờ cô.
Vũ Ý trừng mắt lườm Trương Dương, ủ một lát mới nói: Dối trá!
Trương đại quan nhân cợt nhả nói: Cái này gọi là hàm súc!
Vũ Ý nói: Đừng tự dát vàng lên mặt mình, dối trá chính là dối trá. Nghe nói anh hiện tại đã là bí thư thị ủy, mọi người đều nói làm quan càng lớn thì càng dối trá, đó chính là càng dối trá hơn trước kia, tôi trước đây không tin đâu, nhưng hiện tại thấy quả nhiên là vậy.
Trương Dương nói: Cha cô nếu nghe cô ở sau lưng ông ấy nói như vậy thì sẽ tức chết mất!
Vũ Ý tức giận đến nỗi giơ đũa lên muốn đánh hắn, thằng cha này rõ ràng là chiếm tiện nghi của mình.
Trương Dương cười nói: Đừng đùa nữa, ở nơi công cộng, cô không sợ ảnh hưởng nhưng tôi thì sợ.
Vũ Ý nói: Anh thì sợ cái gì? Đeo kính mắt giả mạo phần tử trí thức, ai mà ngờ được tên lấm la lấm lét anh chính là bí thư thị ủy Tân Hải
Trương đại quan nhân xin tha: Tôi nhận thua rồi, tôi nói không lại cô, miệng của đám phóng viên các cô đúng là lợi hại, thôi chúng ta nói chính sự đi!
Vũ Ý nói: Nói!
Trương Dương cầm bình rượu rót đầy cho cô ta, cầm chén rượu lên chạm với cô ta, uống xong, Trương Dương mới: Tôi muốn nhờ cô giúp tôi làm phim tuyên truyền hoàn cảnh.
Vũ Ý đảo mắt, nói: Là sao?
Trương đại quan nhân lúc này mới đem chuyện Thái Hồng muốn xây nhà máy ở góc Thương Gia cho cô ta hay, Trương Dương nói: Tôi nghĩ mục tiêu ban đầu tính chỉ hướng không cần chính xác, chúng ta trước tiên để người dân Bắc Cảng ý thức được tính nguy hại của ô nhiễm công nghiệp. Sau đó chậm rãi đưa một số thí dụ ô nhiễm của Thái Hồng ở Nam Võ ra trước mặt công chúng.
Vũ Ý hiểu rồi, Trương Dương là muốn cô ta hỗ trợ chế tạo điển luận, có thể đoán được, phim tuyên truyền như vậy một khi truyền bá ra, khẳng định sẽ tạo thành hưởng ứng cực lớn trong dân chúng thành phố Bắc Cảng. Vũ Ý nói: Thái Hồng là hạng mục trọng điểm mà phía thành phố Bắc Cảng tiến cử, tôi nếu làm chuyên đề như vậy, chẳng khác nào đối nghịch với thị lý, tôi thì không sao cả, nhưng chuyện này có thể sẽ mang đến phiền toái cho phía đài truyền hình, tôi trước tiên phải đi xin ý kiến của dì Nhã đã.
Trương Dương nói: Cũng tốt! Vũ Ý nói không sai, đài truyền hình phát phim tuyên truyền như vậy, khẳng định có thể khiến cho phía Bắc Cảng không vui, Vũ Ý chỉ là một phóng viên nhỏ, cùng lắm thì cô ta không làm ở đây nữa, hơn nữa sau lưng của cô ta còn có cha là bí thư đảng uỷ tổng cục quảng điện Vũ Hiền Lương làm chỗ dựa, chẳng ai làm gì được cô ta, nhưng Nhan Mộ Vân thì khác, cô ta thân là giám đốc đài truyền hình Bắc Cảng, phó bộ trưởng bộ tuyên truyền thị ủy Bắc Cảng, tất nhiên sẽ trở thành đối tượng ăn đòn của thượng tầng. Trương Dương đã giao tiếp mấy lần với Nhan Mộ Vân, nhớ rõ quan hệ giữa cô ta và bộ trưởng bộ tuyên truyền thị ủy Hoàng Bộ Thành không được hòa thuận lắm.
Vũ Ý nói: Thái Hồng quyết định xây dựng phân nhà máy ở Bắc Cảng, chuyện này đối với phát triển trong tương lai của Bắc Cảng có ảnh hưởng rất lớn, gần đây đài truyền hình đang tiến hành tuyên truyền chính diện, anh bảo tôi đột nhiên làm một chuyên đề, tuyên truyền những thứ tiêu cực như vậy, xem ra anh muốn đối nghịch với lãnh đạo thành phố Bắc Cảng rồi!
Trương Dương cải chính: Không phải tôi đối nghịch với bọn họ, là bọn họ đối nghịch với tôi, bọn họ xây dựng nhà máy của bọn họ, tôi xây dựng khu bảo lưu thuế nhập khẩu của tôi, vốn là chuyện nước sông không phạm nước giếng, nhưng bọn họ cố tình muốn lấy đất của khu bảo lưu thuế nhập khẩu của tôi, cô nói xem có phải là khe dễ người ta không!
Vũ Ý nói: Là quá khi dễ ý chứ, Trương Dương, chúng ta không thể bị bắt nước được, chuyện này tôi giúp anh!
Trương đại quan nhân nói: Tôi đã sớm nhìn ra, cô tuyệt đối là một cô nương tốt có chính nghĩa cảm.
Vũ Ý nói: Tôi giúp anh cũng không phải là vì chính nghĩa gì cả, tôi từ nhỏ đến lớn đã thiếu chính nghĩa rồi, tôi chỉ là thích náo nhiệt, tôi không quen với Triệu Vĩnh Phúc, cho dù là anh không chiếm lý, nhưng anh là bằng hữu của tôi, con người tôi trước giờ đều là giúp thân không giúp lạ.
Trương Dương nói: Lần này chúng ta tuyệt đối chiếm lý!
Vũ Ý nói: Vậy càng không cần phải nói, nếu dì Nam không đáp ứng, tôi sẽ trực tiếp đưa tin tức Thái Hồng gây ô nhiễm tới đài truyền hình trung ương, cô có chịu không?
Trương đại quan nhân mặt mày hớn hở nói: Ảnh hưởng đương nhiên là càng lớn càng tốt, cái đó, hiện tại có thể tiến hành thao tác, cần kinh phí thì để tôi phụ trách.
Vũ Ý thở dài nói: Trương Dương à Trương Dương, tôi cho tới hôm nay mới phát hiện anh thật đúng là âm hiểm.
Trương Dương nói: Lấy đạo của người trả cho người, khi người khác chơi thủ đoạn âm hiểm với cô, cô nếu còn tốt bụng thì chẳng phải trở thành không có chim ư!
Tôi nhổ vào! Anh không nói tục thì chết à?
Bậy bạ! Hạng Thành vỗ thật mạnh nhật báo Đông Nam trên bàn, bên trên đăng một bài về phát triển công nghiệp thời kì cải cách mở cửa và hoàn cảnh sinh thái, bài văn này phân tích rất kỹ mâu thuẫn giữa phát triển công nghiệp và bảo vệ môi trường hiện đại, tỏ rõ bảo vệ môi trường quan trọng hơn, hơn nữa đặc biệt lấy tập đoàn sắt thép Thái Hồng ở Nam Võ làm ví dụ, còn chỉ rõ tổn hại sinh thái mà tập đoàn sắt thép Thái Hồng tạo thành ở Nam Võ.
Thường ủy có mặt đều đọc bài báo này, đây mới chỉ là kỳ 1, cũng có nghĩ là còn một hệ liệt nữa, người viết là Lương Đông Bình, Lương Đông Bình ở trong tỉnh Bình Hải cũng tính là phóng viên có tiếng, dù sao lúc trước hắn bởi vì sự kiện nhảy lầu mà bị đi giáo dục lao động, khai sáng tiền lệ cho giới tin tức, có điều hai năm này Lương Đông Bình tựa hồ náu mình hơn nhiều, khi đại đa số người đã quên cái tên này thì hắn không ngờ lại dùng phương thức như vậy để xuất hiện trên báo chí.
Hạng Thành cầm bài báo đó giơ lến: Tính hướng của bài báo này vô cùng chính xác, chỉ rõ tập đoàn Thái Hồng, cố ý làm nổi bật tình huống ô nhiễm của Thái Hồng, hoàn toàn bỏ qua sự thực, bẻ cong chân tướng của sự việc, ý đồ tạo thành ảnh hưởng không tốt cho Thái Hồng trong xã hội.
Thị trưởng Cung Hoàn Sơn nói: Bài văn này tôi đã đọc rồi, từ đầu tới cuối là công kích Thái Hồng, phóng viên viết bài rốt cuộc là có dụng tâm gì thì tôi không biết, nhưng có một điểm có thể khẳng định, hắn đang gây tổn hại cho danh dự của Thái Hồng, cố ý khuyếch đại hậu quả ô nhiễm mà nhà máy sắt thép có thể mang đến.
Phó bí thư Thị ủy Tưởng Hồng Cương nói: Tôi vừa rồi cũng đã đọc bài này, công bình mà nói, rất nhiều chỗ viết cũng có đạo lý nhất định, cải cách mở cửa mang đến sự phát triển tốc của công nghiệp, đồng thời chúng ta cũng phải nhìn đến một số tệ đoan mà phát triển công nghiệp mang đến, trong bài văn của anh ta đã liệt kê mấy sự kiện ô nhiệm, tất cả đều có căn cứ, không phải là nói bậy.
Cung Hoàn Sơn nói: Các vị thường ủy, lúc trước quyết định tiến cử hạng mục Thái Hồng này, chúng ta cũng đã tiến hành điều tra thiết thực một phen, theo sự phát triển của công nghệ hiện đại, ô nhiễm công nghiệp cũng đã được khống chế hữu hiệu, Thái Hồng là xí nghiệp long của ngành sắt thép trong nước, trong việc xử lý ô nhiễm cũng đầu tư rất lớn, gần đây bọn họ đã thực hiện giảm ô nhiễm tuyệt đối! Tôi có thể nói thế này, phương án giải quyết ô nhiễm của Thái Hồng chẳng những dẫn đầu trong nước, trên quốc tế cũng nằm ở vị trí dẫn đầu, căn bản không đáng sợ như trong bài báo đã viết!
Hạng Thành nói: Tập đoàn Thái Hồng là hạng mục quan trọng do bí thư Tống dẫn đầu, ban lãnh đạo chúng ta để Tần Hồng có thể đặt phân nhà máy ở Bắc Cảng đã bỏ bao tâm huyết và cố gắng, hiện giờ phía Thái Hồng đã xác định muốn thiết lập phân nhà máy ở Bắc Cảng, sắp tới sẽ hoàn thành ký hợp đồng, vào những lúc như thế này, xuất hiện bài báo này đã gây ảnh hưởng ác liệt, dụng tâm không phải đơn thuần, điển luận là một con dao hai lưỡi, chỉ hướng chính xác có thể mang tới tác dụng giúp đỡ rất lớn đối với sự nghiệp của chúng ta, nhưng nếu vận dụng không tốt thì sẽ mang tới tác dụng ngược.
/2583
|