Tâm tình Trương đại quan nhân lập tức trầm trọng, từ lời của La Tuệ Trữ đến xem, trước đó Hà Trường An hẳn là tiết lộ cho nàng không ít tin tức, có lẽ Hà Trường An đã sớm biết trước phiền toái, đã hướng La Tuệ Trữ xin giúp đỡ, nếu như Hà Trường An quả thật bị cơ quan kiểm sát khống chế, vậy chắc chắn có quan hệ với hành vi ở mặt buôn bán của hắn, nhắc nhở của La Tuệ Trữ là muốn mình giữ đầu óc thanh tỉnh, không nên bị dính liên lụy của Hà Trường An.
La Tuệ Trữ thực sự không phải là người tuyệt tình, nhưng thân phận và vị trí của nàng quyết định, nàng phải xuất phát từ ích lợi chính trị của chồng đầu tiên, chuyện Hà Trường An lần này vô cùng đột ngột, lúc chiều vừa nói với nàng, có thể có người đang điều tra hành vi thương nghiệp của hắn, tối nay liền mất đi liên lạc, với hiểu biết của La Tuệ Trữ với chính trị, nàng làm ra một suy đoán bạo gan, Hà Trường An hẳn đã bị người ta theo dõi một thời gian, rất có thể bị bí mật điều tra một thời gian tương đối dài, nếu quả thật chính là cơ quan kiểm sát ra tay đối với hắn, tạo thành mất tích lần này, có thể chứng minh, cơ quan kiểm sát đã nắm giữ đầy đủ chứng cứ.
La Tuệ Trữ hiểu rõ Thái độ làm người của Trương Dương, đứa con nuôi này quá coi trọng tình cảm, giao tình giữa hắn và Hà Trường An rất sâu, nếu như Hà Trường An gặp chuyện không may, hắn chắc chắn sẽ chạy vạy vì Hà Trường An, La Tuệ Trữ mãi đến bây giờ cũng không rõ chỗ nào của Hà Trường An xảy ra vấn đề, nhưng có một điểm nàng tin tưởng, vấn đề của Hà Trường An nhất định cùng kinh tế có quan hệ, hành vi thương nghiệp cũng là một chuyện rất có nguy hiểm, nếu như không nắm chắc chừng mực, sẽ bị vi phạm, một khi vi phạm, hậu quả của nó là khá nghiêm trọng. Với địa vị Hà Trường An ở giới thương nghiệp, chỉ cần xảy ra chuyện, tuyệt sẽ không là chuyện nhỏ. Ở trước khi chưa làm rõ nguyên nhân của sự việc, vẫn không nên hành động thiếu suy nghĩ mới tốt.
Trương Dương nói : Con ở Đông Giang có chút quan hệ, hay là con tìm người điều tra thêm?
La Tuệ Trữ lắc đầu nói : Con tốt nhất xem chuyện này như chưa xảy ra, có tin tức mẹ sẽ nói cho con biết .
Trương Dương có chút lo lắng nói : mẹ nuôi, chú Hà có phải thật xảy ra vấn đề không?
La Tuệ Trữ nói : Trương Dương, tình cảm là một chuyện, công việc là một chuyện khác, cha nuôi con ở điểm này trên cho tới bây giờ đều phân chia rất rõ ràng, cho dù quan hệ giữa con và bạn thân mật đến mức nào, chỉ cần con làm quan một ngày, phải chia rõ giới hạn với bạn ở mặt kinh tế .
Ở trong chuyện Hà Trường An đột ngột mất đi liên lạc, Trương đại quan nhân có loại cảm giác không biết đường nào mà lần, La Tuệ Trữ ra mặt tuần tra, tất nhiên hữu hiệu hơn hắn nhiều lắm, Trương Dương đầu tiên an ủi Tần Manh Manh, bảo nàng kiên nhẫn chờ, không nên hành động thiếu suy nghĩ, bên mình có tin tức lập tức sẽ thông báo cho nàng.
Một đêm này với Trương Dương mà nói trôi qua cũng không an tâm, Hà Trường An mặc dù không thiếu tiền cũng không thiếu nhân mạch, nhưng hắn dù sao cũng chỉ là một thương nhân, nếu quả thật xảy ra vấn đề, bình thường những quan hệ kinh doanh kia chưa hẳn có thể phát huy công dụng, từ trên thái độ La Tuệ Trữ là có thể nhìn ra, Văn gia sẽ không vì một thương nhân cam tâm đi mạo hiểm chính trị, thái độ của nàng cũng đại biểu thái độ phổ biến của người trong quan trường. Đây cũng không phải là nhân tình ấm lạnh, mà trong đó tồn tại vấn đề cân nhắc ích lợi.
Tin tức rốt cuộc được chứng thực, sáng sớm hôm sau, La Tuệ Trữ gọi điện thoại cho Trương Dương, nàng đã tra được tung tích của Hà Trường An, Hà Trường An đã bị cơ quan kiểm sát Đông Giang khống chế, tình huống đại khái là, Hà Trường An liên quan đến vụ án phạm tội kinh tế nhiều năm trước, ở trong quá trình kinh doanh mấy chục năm của hắn tồn tại một số hành vi lừa gạt kinh doanh như trốn thuế lậu thuế, đút lót cho vay nặng lãi, . . . , cơ quan kiểm sát đã chính thức lập án điều tra đối với hắn.
Tin tức này với Trương Dương mà nói cũng không ngoài ý muốn, ở sau khi Hà Trường An đột ngột mất tích, hắn đã nghĩ đến loại khả năng này, Trương Dương thấp giọng nói : mẹ nuôi, chuyện này nghiêm trọng không?
La Tuệ Trữ nói : theo như mẹ biết, bên kiểm sát đã nắm giữ không ít chứng cớ, rất nhiều chứng cớ đều là một vị trợ lý của hắn cung cấp, độ tin cậy rất cao, Trương Dương, con nhớ kỹ lời của mẹ, chuyện Hà Trường An con không thích hợp nhúng tay, con cũng không có năng lực thay đổi cái gì .
Lời của La Tuệ Trữ khiến Tâm tình Trương Dương lập tức trầm trọng, hắn đáp một tiếng, sau khi cúp điện thoại, nghĩ một lát, vẫn cầm lấy điện thoại gọi một cuộc cho Bí thư Ủy ban chính pháp tỉnh Bình Hải Đinh Nguy Phong.
Đinh Nguy Phong sáng sớm vừa dậy liền bận hôn sự của con, nhận được cú điện thoại này của Trương Dương, vốn tưởng rằng Trương Dương là cùng bản mình thương lượng trình tự hôn lễ, lại không ngờ Trương Dương hỏi Chuyện Hà Trường An, Đinh Nguy Phong đối với chuyện này đương nhiên là biết, lời của hắn cùng La Tuệ Trữ không khác mấy: Trương Dương, xem chuyện này như không có quan hệ với cậu đi .
Trương Dương nói : Chú Đinh, Hà Trường An là khách của cháu, ông ấy đột ngột mất tích như vậy, cháu dù sao cũng không thể không hỏi đúng không?
Đinh Nguy Phong trầm mặc một hồi, đi sang một bên, thấp giọng nói : Trương Dương, chuyện này là cấp trên hạ lệnh, chúng ta chỉ là phối hợp công tác, Hà Trường An ở trong quá trình kinh thương tồn tại nhiều hành vi buôn bán lừa gạt, trước mắt bên kiểm sát đã nắm giữ chứng cớ phạm tội của hắn, chú cho rằng cháu không nên đầu nhập quá nhiều chú ý đối với chuyện này .
Trương Dương nói : Chú Đinh, chuyện chú ấy nghiêm trọng không?
Đinh Nguy Phong nói : Chuyện khác chú không rõ lắm, chỉ là ở Đông Giang thôi, hắn đã có sự thực hối lộ nhiều quan viên, về phần lợi dụng quan hệ không tuân theo quy định, lợi giấy tờ đất có được để lừa vay, chuyện như vậy cũng có rất nhiều, lần này hắn chỉ sợ phiền toái .
Trương Dương cắn cắn môi. Đinh Nguy Phong nói : Trương Dương, trên quan trường nhất định không thể bị cảm tình cá nhân chi phối, dạng thương nhân như Hà Trường An, không thể nào tất cả hành vi kinh doanh đều tuân thủ pháp luật, quá khứ hắn sở dĩ không xảy ra việc gì là vì không bị tra ra, nhưng không có nghĩa là hắn không có vấn đề .
Trương Dương nói : cám ơn chú Đinh, cháu hiểu rồi .
Đinh Nguy Phong nói : vui vẻ một chút, hôm nay chính là ngày tốt lành của hai nhà chúng ta .
Trương Dương để điện thoại xuống, ngẩng đầu nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ, hôm nay trời tốt, trời trong nắng ấm, bầu trời quang đãng, nhưng mà Trương Dương lại cảm giác được nội tâm của mình mờ mịt, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Sở Yên Nhiên đi vào, thấy Trương Dương vẫn chưa thay Tây phục, nàng oán trách nói : Anh làm sao vậy? Đến bây giờ Tây phục còn chưa thay, em gái anh kết hôn, lấy ra chút tích cực có được không?
Trương Dương khẽ cười, trong tươi cười tràn đầy chua xót.
Sở Yên Nhiên lập tức ý thức được gì đó, tiến lên cầm bàn tay to của hắn nói : làm sao vậy ? Anh không vui?
Trương Dương lắc đầu, sau đó lại nhẹ gật đầu.
Sở Yên Nhiên ôm lấy hắn, nói khẽ : Ngoan, có chuyện gì không vui nói cho em nghe thử, để em san sẻ giúp anh .
Trương Dương thấp giọng đem chuyện xảy ra của Hà Trường An nói cho nàng.
Sở Yên Nhiên cũng có chút ngạc nhiên, nàng sau khi nghe xong, chú ý đầu tiên chính là giữa Trương Dương cùng Hà Trường An có lui tới kinh tế gì không, cái này cũng khó trách, nàng quan tâm nhất chính là Trương Dương, đương nhiên không hy vọng Trương Dương bị chuyện Hà Trường An dính vào.
Trương Dương nói : Em yên tâm đi, anh ở phương diện này từ trước đến nay luôn cẩn thận, giữa chú Hà cùng anh đều là quân tử chi giao, hắn chưa bao giờ thử hối lộ anh .
Sở Yên Nhiên nói : quan hệ của các anh mặc dù rất tốt, nhưng cũng không đại biểu hắn ở trong hành vi thương nghiệp có thể giữ trong sạch, hoàn cảnh buôn bán trong nước vô cùng phức tạp, có đặc sắc riêng, biết vì sao ba em kiên quyết phản đối em về nước đầu tư không? Chính là vì kinh doanh ở trong nước, không chỉ đơn thuần là phạm trù thương nghiệp, còn là một môn xã hội học, một môn chính trị học, muốn thành công ở trong nước, anh nhất định phải là một cao thủ quan hệ xã hội học, muốn thấy rõ hướng đi chính trị, phải biết lợi dụng quy tắc quan trường, nhiều quan hệ phức tạp như vậy xử lý lên khá phiền toái, hơi không cẩn thận sẽ gặp chuyện không may .
Trương Dương nhẹ gật đầu.
Sở Yên Nhiên nói : Chuyện Hà Trường An nếu kinh động cấp trên, sẽ không đơn giản như vậy, hơn nữa bên kiểm sát không có chứng cứ xác thực cũng sẽ không ra tay đối với hắn, mẹ nuôi nói đúng, trước mắt cách làm lý trí nhất của anh chính là yên lặng theo dõi kỳ biến .
Hà Trường An nhận lấy một điếu thuốc kiểm sát trưởng truyền đạt, thái độ của hắn vẫn bình tĩnh, gian phòng không cửa sổ, nhìn không thấy tình cảnh bên ngoài, tất cả di động đồng hồ của Hà Trường An đều bị tịch thu, hắn không biết bây giờ là lúc nào, kẹp thuốc lá lên, đưa vào miệng, kiểm sát trưởng giúp hắn châm thuốc lá.
Hà Trường An hít một hơi thuốc lá nói : mấy giờ rồi?
Chín giờ sáng!
Hà Trường An phun một hơi, nhả ra một đám khói, sau đó tựa ở trên ghế dựa cứng, thấp giọng nói : sớm không tìm tôi, muộn không tìm tôi, hết lần này tới lần khác cứ ở chính lúc này tìm tôi, các người có biết hôm nay khiến tôi lỡ hẹn hay không, tôi vốn nên đi tham gia một cuộc hôn lễ, bây giờ tốt lắm, bị các người phá hủy, cuộc đời tôi đây còn chưa từng sai hẹn .
Kiểm sát trưởng nở nụ cười : Hà tiên sinh, xảy ra vấn đề nên từ trên người mình tìm nguyên nhân, chứ không phải là trách người khác .
Hà Trường An nói : Tôi không có vấn đề gì!
không có vấn đề chúng tôi sẽ tìm anh sao? Ngữ khí kiểm sát trưởng đầy khinh thường : nếu như chúng tôi không phải là nắm giữ chứng cớ thiết thực anh phạm tội thương nghiệp, chúng tôi căn bản sẽ không tìm anh, pháp luật là công chính, chúng tôi sẽ không oan uổng người tốt, cũng sẽ không bỏ qua bất kỳ một người xấu nào .
Hà Trường An nhìn qua xấp văn kiện dày đặc trên bàn, hắn cười lắc đầu nói : đào được nhiều tư liệu như vậy, xem ra các người điều tra tôi đã được một thời gian tương đối dài .
cho nên anh tốt nhất vẫn nên phối hợp làm việc với chúng tôi, chính sách của đảng chúng tôi là thẳng thắn được khoan từ, kháng cự bị phạt nghiêm. . . .
Hà Trường An cười nói : Anh bảo tôi thẳng thắn cái gì?
thẳng thắn hành vi phạm tội của anh trước kia, anh đã từng đút lót ai? Có quan viên nào từng thu qua hối lộ của anh? ngữ khí kiểm sát trưởng trở nên nghiêm nghị.
Hà Trường An nói : tôi biết anh muốn gì, nhưng tôi làm việc cũng có một nguyên tắc, tôi sẽ không vu hãm bất kỳ một người tốt nào, nếu anh đã nắm giữ hành vi phạm tội của tôi, cần gì phải hỏi nhiều như vậy, trực tiếp khởi tố tôi là được, nếu như chứng cớ vô cùng xác thực, tôi chắc chắn cúi đầu nhận tội .
Anh hoài nghi chúng tôi không có chứng cớ?
Hà Trường An nói : không có chứng cớ các người sẽ không tìm tôi, là Lý Đông Sơn cung cấp nhiều chứng cớ phạm tội của tôi như vậy hả? Tôi thừa nhận, tôi ở trong quá trình kinh doanh buôn bán đích xác sử dụng qua thủ đoạn không thường quy, nhưng mà cả xấp chứng cứ phạm tội dày cộm như vậy, rất nhiều bộ phận đều là bọn họ tự chủ trương, không có quan hệ gì với tôi, đến độ tuổi tôi rồi, đã là lúc chuẩn bị an hưởng tuổi già, anh cảm thấy tôi sẽ phạm loại sai lầm cấp thấp này sao?
La Tuệ Trữ thực sự không phải là người tuyệt tình, nhưng thân phận và vị trí của nàng quyết định, nàng phải xuất phát từ ích lợi chính trị của chồng đầu tiên, chuyện Hà Trường An lần này vô cùng đột ngột, lúc chiều vừa nói với nàng, có thể có người đang điều tra hành vi thương nghiệp của hắn, tối nay liền mất đi liên lạc, với hiểu biết của La Tuệ Trữ với chính trị, nàng làm ra một suy đoán bạo gan, Hà Trường An hẳn đã bị người ta theo dõi một thời gian, rất có thể bị bí mật điều tra một thời gian tương đối dài, nếu quả thật chính là cơ quan kiểm sát ra tay đối với hắn, tạo thành mất tích lần này, có thể chứng minh, cơ quan kiểm sát đã nắm giữ đầy đủ chứng cứ.
La Tuệ Trữ hiểu rõ Thái độ làm người của Trương Dương, đứa con nuôi này quá coi trọng tình cảm, giao tình giữa hắn và Hà Trường An rất sâu, nếu như Hà Trường An gặp chuyện không may, hắn chắc chắn sẽ chạy vạy vì Hà Trường An, La Tuệ Trữ mãi đến bây giờ cũng không rõ chỗ nào của Hà Trường An xảy ra vấn đề, nhưng có một điểm nàng tin tưởng, vấn đề của Hà Trường An nhất định cùng kinh tế có quan hệ, hành vi thương nghiệp cũng là một chuyện rất có nguy hiểm, nếu như không nắm chắc chừng mực, sẽ bị vi phạm, một khi vi phạm, hậu quả của nó là khá nghiêm trọng. Với địa vị Hà Trường An ở giới thương nghiệp, chỉ cần xảy ra chuyện, tuyệt sẽ không là chuyện nhỏ. Ở trước khi chưa làm rõ nguyên nhân của sự việc, vẫn không nên hành động thiếu suy nghĩ mới tốt.
Trương Dương nói : Con ở Đông Giang có chút quan hệ, hay là con tìm người điều tra thêm?
La Tuệ Trữ lắc đầu nói : Con tốt nhất xem chuyện này như chưa xảy ra, có tin tức mẹ sẽ nói cho con biết .
Trương Dương có chút lo lắng nói : mẹ nuôi, chú Hà có phải thật xảy ra vấn đề không?
La Tuệ Trữ nói : Trương Dương, tình cảm là một chuyện, công việc là một chuyện khác, cha nuôi con ở điểm này trên cho tới bây giờ đều phân chia rất rõ ràng, cho dù quan hệ giữa con và bạn thân mật đến mức nào, chỉ cần con làm quan một ngày, phải chia rõ giới hạn với bạn ở mặt kinh tế .
Ở trong chuyện Hà Trường An đột ngột mất đi liên lạc, Trương đại quan nhân có loại cảm giác không biết đường nào mà lần, La Tuệ Trữ ra mặt tuần tra, tất nhiên hữu hiệu hơn hắn nhiều lắm, Trương Dương đầu tiên an ủi Tần Manh Manh, bảo nàng kiên nhẫn chờ, không nên hành động thiếu suy nghĩ, bên mình có tin tức lập tức sẽ thông báo cho nàng.
Một đêm này với Trương Dương mà nói trôi qua cũng không an tâm, Hà Trường An mặc dù không thiếu tiền cũng không thiếu nhân mạch, nhưng hắn dù sao cũng chỉ là một thương nhân, nếu quả thật xảy ra vấn đề, bình thường những quan hệ kinh doanh kia chưa hẳn có thể phát huy công dụng, từ trên thái độ La Tuệ Trữ là có thể nhìn ra, Văn gia sẽ không vì một thương nhân cam tâm đi mạo hiểm chính trị, thái độ của nàng cũng đại biểu thái độ phổ biến của người trong quan trường. Đây cũng không phải là nhân tình ấm lạnh, mà trong đó tồn tại vấn đề cân nhắc ích lợi.
Tin tức rốt cuộc được chứng thực, sáng sớm hôm sau, La Tuệ Trữ gọi điện thoại cho Trương Dương, nàng đã tra được tung tích của Hà Trường An, Hà Trường An đã bị cơ quan kiểm sát Đông Giang khống chế, tình huống đại khái là, Hà Trường An liên quan đến vụ án phạm tội kinh tế nhiều năm trước, ở trong quá trình kinh doanh mấy chục năm của hắn tồn tại một số hành vi lừa gạt kinh doanh như trốn thuế lậu thuế, đút lót cho vay nặng lãi, . . . , cơ quan kiểm sát đã chính thức lập án điều tra đối với hắn.
Tin tức này với Trương Dương mà nói cũng không ngoài ý muốn, ở sau khi Hà Trường An đột ngột mất tích, hắn đã nghĩ đến loại khả năng này, Trương Dương thấp giọng nói : mẹ nuôi, chuyện này nghiêm trọng không?
La Tuệ Trữ nói : theo như mẹ biết, bên kiểm sát đã nắm giữ không ít chứng cớ, rất nhiều chứng cớ đều là một vị trợ lý của hắn cung cấp, độ tin cậy rất cao, Trương Dương, con nhớ kỹ lời của mẹ, chuyện Hà Trường An con không thích hợp nhúng tay, con cũng không có năng lực thay đổi cái gì .
Lời của La Tuệ Trữ khiến Tâm tình Trương Dương lập tức trầm trọng, hắn đáp một tiếng, sau khi cúp điện thoại, nghĩ một lát, vẫn cầm lấy điện thoại gọi một cuộc cho Bí thư Ủy ban chính pháp tỉnh Bình Hải Đinh Nguy Phong.
Đinh Nguy Phong sáng sớm vừa dậy liền bận hôn sự của con, nhận được cú điện thoại này của Trương Dương, vốn tưởng rằng Trương Dương là cùng bản mình thương lượng trình tự hôn lễ, lại không ngờ Trương Dương hỏi Chuyện Hà Trường An, Đinh Nguy Phong đối với chuyện này đương nhiên là biết, lời của hắn cùng La Tuệ Trữ không khác mấy: Trương Dương, xem chuyện này như không có quan hệ với cậu đi .
Trương Dương nói : Chú Đinh, Hà Trường An là khách của cháu, ông ấy đột ngột mất tích như vậy, cháu dù sao cũng không thể không hỏi đúng không?
Đinh Nguy Phong trầm mặc một hồi, đi sang một bên, thấp giọng nói : Trương Dương, chuyện này là cấp trên hạ lệnh, chúng ta chỉ là phối hợp công tác, Hà Trường An ở trong quá trình kinh thương tồn tại nhiều hành vi buôn bán lừa gạt, trước mắt bên kiểm sát đã nắm giữ chứng cớ phạm tội của hắn, chú cho rằng cháu không nên đầu nhập quá nhiều chú ý đối với chuyện này .
Trương Dương nói : Chú Đinh, chuyện chú ấy nghiêm trọng không?
Đinh Nguy Phong nói : Chuyện khác chú không rõ lắm, chỉ là ở Đông Giang thôi, hắn đã có sự thực hối lộ nhiều quan viên, về phần lợi dụng quan hệ không tuân theo quy định, lợi giấy tờ đất có được để lừa vay, chuyện như vậy cũng có rất nhiều, lần này hắn chỉ sợ phiền toái .
Trương Dương cắn cắn môi. Đinh Nguy Phong nói : Trương Dương, trên quan trường nhất định không thể bị cảm tình cá nhân chi phối, dạng thương nhân như Hà Trường An, không thể nào tất cả hành vi kinh doanh đều tuân thủ pháp luật, quá khứ hắn sở dĩ không xảy ra việc gì là vì không bị tra ra, nhưng không có nghĩa là hắn không có vấn đề .
Trương Dương nói : cám ơn chú Đinh, cháu hiểu rồi .
Đinh Nguy Phong nói : vui vẻ một chút, hôm nay chính là ngày tốt lành của hai nhà chúng ta .
Trương Dương để điện thoại xuống, ngẩng đầu nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ, hôm nay trời tốt, trời trong nắng ấm, bầu trời quang đãng, nhưng mà Trương Dương lại cảm giác được nội tâm của mình mờ mịt, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Sở Yên Nhiên đi vào, thấy Trương Dương vẫn chưa thay Tây phục, nàng oán trách nói : Anh làm sao vậy? Đến bây giờ Tây phục còn chưa thay, em gái anh kết hôn, lấy ra chút tích cực có được không?
Trương Dương khẽ cười, trong tươi cười tràn đầy chua xót.
Sở Yên Nhiên lập tức ý thức được gì đó, tiến lên cầm bàn tay to của hắn nói : làm sao vậy ? Anh không vui?
Trương Dương lắc đầu, sau đó lại nhẹ gật đầu.
Sở Yên Nhiên ôm lấy hắn, nói khẽ : Ngoan, có chuyện gì không vui nói cho em nghe thử, để em san sẻ giúp anh .
Trương Dương thấp giọng đem chuyện xảy ra của Hà Trường An nói cho nàng.
Sở Yên Nhiên cũng có chút ngạc nhiên, nàng sau khi nghe xong, chú ý đầu tiên chính là giữa Trương Dương cùng Hà Trường An có lui tới kinh tế gì không, cái này cũng khó trách, nàng quan tâm nhất chính là Trương Dương, đương nhiên không hy vọng Trương Dương bị chuyện Hà Trường An dính vào.
Trương Dương nói : Em yên tâm đi, anh ở phương diện này từ trước đến nay luôn cẩn thận, giữa chú Hà cùng anh đều là quân tử chi giao, hắn chưa bao giờ thử hối lộ anh .
Sở Yên Nhiên nói : quan hệ của các anh mặc dù rất tốt, nhưng cũng không đại biểu hắn ở trong hành vi thương nghiệp có thể giữ trong sạch, hoàn cảnh buôn bán trong nước vô cùng phức tạp, có đặc sắc riêng, biết vì sao ba em kiên quyết phản đối em về nước đầu tư không? Chính là vì kinh doanh ở trong nước, không chỉ đơn thuần là phạm trù thương nghiệp, còn là một môn xã hội học, một môn chính trị học, muốn thành công ở trong nước, anh nhất định phải là một cao thủ quan hệ xã hội học, muốn thấy rõ hướng đi chính trị, phải biết lợi dụng quy tắc quan trường, nhiều quan hệ phức tạp như vậy xử lý lên khá phiền toái, hơi không cẩn thận sẽ gặp chuyện không may .
Trương Dương nhẹ gật đầu.
Sở Yên Nhiên nói : Chuyện Hà Trường An nếu kinh động cấp trên, sẽ không đơn giản như vậy, hơn nữa bên kiểm sát không có chứng cứ xác thực cũng sẽ không ra tay đối với hắn, mẹ nuôi nói đúng, trước mắt cách làm lý trí nhất của anh chính là yên lặng theo dõi kỳ biến .
Hà Trường An nhận lấy một điếu thuốc kiểm sát trưởng truyền đạt, thái độ của hắn vẫn bình tĩnh, gian phòng không cửa sổ, nhìn không thấy tình cảnh bên ngoài, tất cả di động đồng hồ của Hà Trường An đều bị tịch thu, hắn không biết bây giờ là lúc nào, kẹp thuốc lá lên, đưa vào miệng, kiểm sát trưởng giúp hắn châm thuốc lá.
Hà Trường An hít một hơi thuốc lá nói : mấy giờ rồi?
Chín giờ sáng!
Hà Trường An phun một hơi, nhả ra một đám khói, sau đó tựa ở trên ghế dựa cứng, thấp giọng nói : sớm không tìm tôi, muộn không tìm tôi, hết lần này tới lần khác cứ ở chính lúc này tìm tôi, các người có biết hôm nay khiến tôi lỡ hẹn hay không, tôi vốn nên đi tham gia một cuộc hôn lễ, bây giờ tốt lắm, bị các người phá hủy, cuộc đời tôi đây còn chưa từng sai hẹn .
Kiểm sát trưởng nở nụ cười : Hà tiên sinh, xảy ra vấn đề nên từ trên người mình tìm nguyên nhân, chứ không phải là trách người khác .
Hà Trường An nói : Tôi không có vấn đề gì!
không có vấn đề chúng tôi sẽ tìm anh sao? Ngữ khí kiểm sát trưởng đầy khinh thường : nếu như chúng tôi không phải là nắm giữ chứng cớ thiết thực anh phạm tội thương nghiệp, chúng tôi căn bản sẽ không tìm anh, pháp luật là công chính, chúng tôi sẽ không oan uổng người tốt, cũng sẽ không bỏ qua bất kỳ một người xấu nào .
Hà Trường An nhìn qua xấp văn kiện dày đặc trên bàn, hắn cười lắc đầu nói : đào được nhiều tư liệu như vậy, xem ra các người điều tra tôi đã được một thời gian tương đối dài .
cho nên anh tốt nhất vẫn nên phối hợp làm việc với chúng tôi, chính sách của đảng chúng tôi là thẳng thắn được khoan từ, kháng cự bị phạt nghiêm. . . .
Hà Trường An cười nói : Anh bảo tôi thẳng thắn cái gì?
thẳng thắn hành vi phạm tội của anh trước kia, anh đã từng đút lót ai? Có quan viên nào từng thu qua hối lộ của anh? ngữ khí kiểm sát trưởng trở nên nghiêm nghị.
Hà Trường An nói : tôi biết anh muốn gì, nhưng tôi làm việc cũng có một nguyên tắc, tôi sẽ không vu hãm bất kỳ một người tốt nào, nếu anh đã nắm giữ hành vi phạm tội của tôi, cần gì phải hỏi nhiều như vậy, trực tiếp khởi tố tôi là được, nếu như chứng cớ vô cùng xác thực, tôi chắc chắn cúi đầu nhận tội .
Anh hoài nghi chúng tôi không có chứng cớ?
Hà Trường An nói : không có chứng cớ các người sẽ không tìm tôi, là Lý Đông Sơn cung cấp nhiều chứng cớ phạm tội của tôi như vậy hả? Tôi thừa nhận, tôi ở trong quá trình kinh doanh buôn bán đích xác sử dụng qua thủ đoạn không thường quy, nhưng mà cả xấp chứng cứ phạm tội dày cộm như vậy, rất nhiều bộ phận đều là bọn họ tự chủ trương, không có quan hệ gì với tôi, đến độ tuổi tôi rồi, đã là lúc chuẩn bị an hưởng tuổi già, anh cảm thấy tôi sẽ phạm loại sai lầm cấp thấp này sao?
/2583
|